Đường Tam a a cười, “Sư phụ, ta biết rồi. Sau này tuyệt sẽ không xúc động nữa.”
Đại sư vuốt cằm mỉm cười nói: “Được rồi, phóng ra đệ tam hồn kỹ của ngươi cho ta xem một chút nào.”
Đường Tam gật gật đầu, nhìn xung quanh một chút, lựa chọn vị trí ở giữa hai cái cây. Lúc này, ba cái hồn hoàn đang tự mình chuyển động theo quy luật trên người hắn phóng xuất ra võ hồn.
Dưới sự thúc dục của huyền thiên công, đệ tam hồn hoàn chợt lóe sáng, ánh áng màu tím phát ra ngàn ngập toàn thân, che đi hai quầng sáng khác.
Đại sư âm thầm gật đầu vui mừng, đồng thời cũng có chút hâm mộ, dù sao, đệ tam hồn hoàn này cũng là kỳ vọng cả đời của hắn, nhưng thủy chung không có thực hiện được.
Đường Tam sắc mặt ngưng trọng giơ tay phải lên, trong lòng bàn tay lam quang đại phóng, hồn lực toàn thân phóng ra ngoài, áp lực vô hình khiến những bụi cây thấp bé chung quanh xào xạc run rẩy.
“Đi.” Nương theo một tiếng quát khẽ của Đường Tam, chỉ thấy lam quang trong lòng bàn tay hắn chợt bùng sáng, ngay sau đó, một đoàn quang mang màu xanh biếc rời khỏi tay, nháy mắt đã hóa lớn ra đến đường kính năm thước, trong không trung hướng phía trước bay đi.
Nương theo lam quang nội uẩn, đại sư có thể thấy được cảnh tượng chân thật rõ ràng.
Nơi lưới nhện thật lớn đó, một vòng nối tiếp một vòng, cực kỳ dày đặc, cả lưới nhện đều do lam ngân thảo nối nhau mà thành, chỉ là lam ngân thảo này so với lam ngân thảo do Đường Tam trực tiếp phóng ra lúc trước mỏng hơn một chút, hơn nữa toàn thân hiện ra màu lam trong suốt.
Mạng nhện phóng to ra, đến khi nó tiếp xúc với hai cây đại thụ thì trong nháy mắt dính lại, hình thành một cái lưới lớn treo ở đó. Đường kính của cái lưới này khoảng năm thước, dưới sự chiếu rọi của ánh nắng bình minh lóe lên màu lam lộng lẫy.
Đường Tam sau khi phóng ra lưới nhện thì sắc mặt rõ ràng tái nhợt đi một chút, hiển nhiên là do hao lực quá lớn. Đây là hồn kĩ thứ ba của Đường Tam, mạng nhện trói buộc.
“Tiểu Tam, nói một chút cảm xúc của ngươi đối với cái hồn kĩ này đi.” Đại sư một bên cẩn thận nhìn hai cây đại thụ bị cột dính lại, một bên hướng Đường Tam hỏi.
Đường Tam nói: “Ta sau khi hấp thu hồn hoàn của nhân diện ma chu, liền có được hồn kĩ thứ ba. Căn cứ theo cảm thụ của ta đối với cái hồn kĩ này. Nó có mấy đặc điểm. Đầu tiên, nó bởi vì là do lam ngân thảo tạo thành, cho nên có được toàn bộ thuộc tính của lam ngân thảo. Độc tố, cứng cỏi đều có. Tiếp theo, bản thân lưới nhện cũng có cả thuộc tính dính. Có được tính dính rất mạnh. Một khi bị dính vào một điểm liền bị quấn chặt lấy, đem mục tiếp gắt gao trói buộc. Thứ ba, bản thân lưới nhện là thuấn phát ra, với hồn lực hiện tại của ta, phát động hồn kĩ này một lần thì tiêu hao một phần ba hồn lực.”
Đại sư nhíu mày, “Chỉ như thế thôi sao? Còn có đặc tính gì khác không?”
Đường Tam nói: “Còn có một việc quan trọng chính là tính bền của lưới nhện, trực tiếp lấy độ bền của lam ngân thảo nhân hai. Sau này khi sử dụng cái hồn kĩ này, diện tích cùng với số lần sử dụng và tính bền của nó đều sẽ theo sự gia tăng thực lực của ta mà biến hóa. Nói cách khác, lam ngân thảo càng cứng cỏi thì cái mạng nhện này cũng trở nên càng cứng cỏi. Độc tính của lam ngân thảo cũng được phụ gia bên trong nó.”
Đại sư gật gật đầu, “Cũng không tệ. Ngươi đối với cái hồn kĩ này có ý kiến gì không?” Đường Tam nói: “Mặc dù nhìn qua nó tựa hồ cũng không hoa lệ, nhưng ta cảm giác cái kỹ năng này phi thường thực dụng. Đối với việc khống chế võ hồn lực của ta có tác dụng gia tăng rất lớn. Mạng nhện có độ bền gấp hai lam ngân thảo, sẽ không dễ dàng giãy thoát ra được.”
Đại sư mỉm cười nói: “Không, ngươi vẫn còn xem thường nó. Nó không chỉ sử dụng đơn giản như vậy. Hơn nữa còn là một cái hồn kĩ phi thường cường hãn. Ngươi hấp thu siêu việt cực hạn nhân diện ma chu thì cái hồn kĩ nhận được làm sao lại không đủ lợi hại chứ? Ta cơ hồ có thể khẳng định. Trừ phi gặp phải đối thủ có kỹ năng khắc chế ngươi. Nếu không. Đừng nói đồng cấp bậc, cho dù là hồn sư cao hơn ngươi mười cấp, ai cũng không thể nào giãy thoát khỏi trói buộc của nó. Có nó, ngươi mới tính là có được chỗ cường hãn chính thức của khống chế hệ hồn sư.”
Nhìn ánh mắt Đường Tam có vẻ đăm chiêu, đại sư tiếp tục nói: “Khi hồn sư một chọi một, cực mạnh không phải là là lực lượng hình hồn sư, cũng không phải cường công hoặc mẫn công hồn sư. Mà là khống chế hệ hồn sư. Bởi vì khống chế hệ hồn sư có thể hạn chế hành động của đối thủ, hoặc là khống chế được hành động của đối thủ. Dưới loại tình huống này. Đối phương chỉ cần không cách nào giãy thoát khỏi khống chế hệ hồn kĩ của ngươi, thì làm sao có thể hướng ngươi tấn công? Trong giới hồn sư, không chế hệ hồn sư thủy chung đều là tồn tại kinh khủng. Chỉ là khống chế hệ hồn sư đại khái cũng cần phải có chiến hữu tiến hành phối hợp, cho nên cũng không nổi danh. Nhưng các hồn sư cường đại đều biết đến tầm quan trọng cùng sự cường đại của khống chế hệ.”
Đường Tam nói: “Sư phụ. Ý ngài là nếu như dưới tình huống một chọi một. Hiện tại hồn sư dưới bốn mươi cấp đều không thể thoát khỏi lưới nhện của ta?”
Đại sư gật gật đầu, nói: “Cơ bản là như thế. Nhưng cũng không thể loại trừ ngoại lệ. Thế giới này là bình đẳng. Võ hồn nào cũng đều có ưu điểm của chính mình. Lúc đầu không phải ngươi cũng cho rằng lam ngân thảo của mình là phế võ hồn sao? Đồng dạng, mặc dù võ hồn này dưới sự phụ gia của ba cái hồn hoàn đã phi thường cường đại, nhưng đồng dạng cũng có khắc tinh tồn tại.”
Vừa nói, đại sư từ trong người lấy ra một vật đơn giản gì đó, chậm rãi đi tới bên dưới lưới nhện do Đường Tam phóng ra.
Ở trong tay đại sư chính là một cái hộp quẹt, bật một cái, nhất thời một ngọn lửa phụt lên. Đại sư đem hộp quẹt đặt phía dưới lưới nhện, dùng hỏa diễm nướng lưới nhện.
Lúc mới bắt đầu thì Đường Tam còn chưa có cảm giác gì. Nhưng chỉ một lát sau, hắn rõ ràng thấy được lưới nhện cực kỳ cứng cỏi lại dần dần bị hỏa diễm hòa tan.
“Ta hiểu rồi. Ngài nói khắc tinh của nó chính là lửa.” Đường Tam bừng tỉnh hiểu ra. Đồng thời cũng liên tưởng đến tình huống lần đầu tiên mình gặp mã hồng tuấn. Lúc ấy mã hồng tuấn dựa vào phượng hoàng hỏa diễm của hắn dễ dàng hóa giải võ hồn lam ngân thảo của Đường Tam. Mặc dù cuối cùng cũng thua, nhưng cũng làm cho lam ngân thảo của Đường Tam không có đất dụng võ.
Đại sư gật gật đầu, nói: “Bất luận là thực vật hay là lưới nhện của ngươi, bản thân đều sợ lửa. Sự thiêu đốt của ngọn lửa nơi hộp quẹt này rất nhỏ, tự nhiên không đủ để uy hiếp đến lưới nhện. Nhưng nếu ngươi gặp phải một gã hồn sư am hiểu việc dùng lửa, vậy thì võ hồn của ngươi sẽ bị đối phương khắc chế hoàn toàn. Cơ hồ mỗi một cái khống chế hệ võ hồn đều có một nhược điểm, đây cũng là cái giá so với việc khống chế hệ cường đại hơn các hệ võ hồn khác. Mà lam ngân thảo của ngươi có nhược điểm chính là sợ lửa. Bởi vậy, sau này ngươi gặp phải loại hồn sư có thuộc tính này nhất định phải cẩn thận một chút.”
Đường Tam suy nghĩ một chút rồi nói: “Sư phụ, vậy sau này lúc ta thu được thêm hồn hoàn liền dùng mọi biện pháp phụ gia thêm hồn hoàn chống cự hỏa diễm, có thể hay không xóa khuyết điểm này đi?”
Đại sư nói: “Không nên làm vậy. Như vậy mặc dù khiến cho lam ngân thảo của ngươi có thể gia tăng tính kháng với lửa, nhưng ngươi nghĩ xem, nếu như ngươi đem một cái, thậm chí là hai cái hồn kĩ lãng phí vào việc tăng tính kháng lửa. Như vậy khi hồn lực của ngươi đạt đến cấp bậc nhất định sau này, ngươi làm sao có đủ hồn kĩ để chống lại đối thủ?”
“Nhưng nếu như không gia tăng tính kháng lửa, sau này ta gặp phải loại hồn sư có loại võ hồn này chẳng lẽ bó tay chịu trói?” Đường Tam nghi hoặc nói. Hắn cũng không phải không rõ ý của đại sư, nhưng võ hồn của chính mình có một khuyết điểm lớn như vậy, hiển nhiên là hắn không muốn thấy.
Đại sư lạnh nhạt cười, nói: “Khống chế hệ hồn sư ít khi hành động một mình, biện pháp tốt nhất, chính là để cho đồng bọn thay ngươi giải quyết vấn đề này. Đương nhiên, chính ngươi cũng không phải không có biện pháp giải quyết. Ngươi không phải có chuẩn bị ám khí sao? Mặc dù ta không xem ám khí ra gì, nhưng ta cũng phải thừa nhận ám khí của ngươi có uy lực quả thật kinh người. Hơn nữa, ngươi đừng quên, ngươi cũng không phải chỉ có một cái võ hồn lam ngân thảo.”
Thông qua nhắc nhở của đại sư, Đường Tam nhất thời nhớ tới cây búa của mình, trong lòng vừa động, “Sư phụ, ngài nói là ta có thể tu luyện cây búa này?”
Đại sư kiên định lắc đầu, “Không được. Nhớ kỹ, không có sự đồng ý của ta, ngươi tuyệt đối không thể đem hồn hoàn phụ gia lên cây búa này. Nhất định không thể. Việc này đối với tương lai của ngươi hết sức quan trọng. Hiện tại ngươi chỉ có thể dựa vào lam ngân thảo.”
Mặc dù không rõ đại sư tại sao lại kiên trì như vậy, nhưng Đường Tam vẫn gật đầu đáp ứng.
Đại sư nói: “Tiểu Tam, không nên tham vọng quá cao. Đối với ngươi mà nói, việc quan trọng trước mắt chính là gia tăng hồn lực. Lam ngân thảo bây giờ đã có hồn kĩ vượt qua sự mong đợi của ta. Tương lai ngươi sẽ càng trở nên mạnh. Ngươi là hy vọng của sư phụ, ngươi hiểu chứ? Tốt lắm, hiện ta để ta xem thử việc quan trọng nhất gì đó, cũng là nghi vấn trong lòng ngươi. Trước tiên ngươi cởi áo ra.”
Đường Tam trong lòng căng thẳng, từ sau khi rời khỏi Tinh Đấu đại sâm lâm, đã không có uy hiếp của hồn thú. Đường Tam một mực tự hỏi tám cái chân nhện sau lưng mình là chuyện gì xảy ra. Lúc này gặp được lão sư, hắn tự nhiên không thể đợi được muốn tìm đáp án. Đối với võ hồn, hồn thú, hồn hoàn này, hắn tin rằng so với chính mình thì sư phụ càng hiểu rõ hơn.
Cởi áo ra, Đường Tam hiểu ý quay lưng về phía đại sư. Đại sư đi tới sau lưng hắn, dùng tay ấn ấn trên xương sống của Đường Tam.
Đường Tam chỉ cảm thấy một cỗ hồn lực nhu hòa ấp ám từ sau lưng dũng mãnh tràn vào, ngay sau đó, cổ lực lượng này bắt đầu chạy lên chạy xuống nơi xương sống của mình.
Vẻ mặt hắn rất chăm chú, cẩn thận kiểm tra mỗi một đốt sống trên xương sống của Đường Tam.
“Tiểu Tam, khi ngươi thu mấy cái chân nhện này lại, ngươi có cảm giác được chúng nó nằm ở đâu không?”
Đường Tam dùng tay phải chỉ chỉ nơi xương sườn phía sau lưng mình nói: “Ở trên tám cây xương sườn đối xứng, ta có thể cảm giác được chúng nó tựa hồ bám vào trên xương sườn. Nhưng đối với cơ thể của ta cũng không có ảnh hưởng gì. Ngược lại còn có cảm giác lực lượng nơi lưng tựa hồ so với trước kia còn lớn hơn một chút.”
Đại sư dựa theo vị trí Đường Tam chỉ vuốt ve một chút, lập tức phát hiện, chẳng những tám cây xương sườn này so với những xương sườn khác cứng cáp hơn một chút, đồng thời, nơi khớp nối của tám cây xương sườn này với xương sống cũng cứng hơn vài phần. Sờ lên chẳng những cứng rắn, hơn nữa lại còn rất bền chắc. Phần cơ thể nơi lưng Đường Tam tựa hồ tính bền cũng tốt hơn.
Thần sắc vui mừng lẫn sợ hãi dần dần xuất hiện trên mặt đại sư, nhưng hắn cũng không có nói gì, chỉ nhanh chóng lui về phía sau vài bước, đứng cách sau lưng Đường Tam năm thước, “Dùng hồn lực thúc dục, đem tám cái chân nhện phóng xuất ra.”
Huyền thiên công vận chuyển, lúc này Đường Tam không khỏi có chút khẩn trương, dù sao đây là lần đầu tiên hắn chủ động phóng thích ra mấy cái chân nhện quái dị đó. Thẳng thắn mà nói, mặc dù mấy cái chân nhện này khiến hắn cảm giác được lực lượng bản thân được tăng cường lên, nhưng Đường Tam lại không thể nào thích chúng nó được. Hắn luôn có cảm giác, tám cái chân nhện này tựa hồ biến hắn thành quái vật.
Đại sư nhìn không chớp mắt phía sau lưng Đường Tam, sợ bỏ qua mất bất cứ chi tiết gì.
Quang mang màu lam nhạt bắt đầu từ sau lưng Đường Tam hiện ra. Ngay sau đó, đại sư nhìn được rõ ràng, cả xương sống Đường Tam tựa hồ muốn nhập vào cơ thể, quang mang màu tím nhạt phóng thích ra, mấy cái đốt sống vừa rồi hắn chú ý tới phóng thích ra tử quang phá lệ rõ ràng. Ngay sau đó, tám cây xương sườn cuối cùng từ sau lưng Đường Tam mạnh mẽ nhô ra, hình thành tám chỗ phồng lên.
Phía sau lưng thoáng đau đớn cùng tê dại, khiến cho Đường Tam cảm thấy hơi khó chịu. Nhưng hắn cũng không có đình chỉ việc dùng hồn lực kích thích.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK