Sau hai ngày, mọi người lại lên đường, chạy bộ một ngày thuận lợi về tới ngoại vi của Sử Khắc Lai học viện.
“Rốt cục cũng trở về, về nhà cảm giác thật là tuyệt diệu a!” Áo Tư Tạp lớn tiếng kêu.
Triệu Vô Cực trừng mắt nhìn hắn một cái “Ngươi nhỏ miệng thôi, không thấy trời tối rồi sao? Được rồi, các người về túc xá nghỉ ngơi đi, ta đi gặp viện trưởng, báo cáo tình huống chuyến đi cho hắn.”
Chạy một ngày mọi người đều mệt mỏi, đều tự trở về phòng mình.
“Đường Tam, chờ chút.” Đường Tam đang chuẩn bị cùng Áo Tư Tạp về túc xá thì bị Trữ Vinh Vinh gọi lại.
Đường Tam sửng sốt “Vinh Vinh, có chuyện gì sao?”
Trữ Vinh Vinh khẽ cắn môi nói: “Ta muốn cùng ngươi nói chuyện riêng, được không?”
Áo Tư Tạp đứng ở bên cạnh Đường Tam sắc mặt khó coi, “Các ngươi nói chuyện đi, ta về trước.” Từ hôm mạo hiểm cứu Trữ Vinh Vinh bị thái thản cự viên đánh ngã, Áo Tư Tạp vốn tâm đã tử lại dấy lên. Trữ Vinh Vinh tướng mạo xinh đẹp, mặc dù mới mười hai tuổi nhưng cũng đã xuất hiện nét kiều diễm, là mĩ nữ hiếm có. Mấy ngày nay hắn ân cần, Trữ Vinh Vinh cũng không có cự tuyệt hắn, ngược lại thân cận hơn rất nhiều.
Nhưng lúc này Trữ Vinh Vinh đột nhiên muốn cùng Đường Tam nói chuyện riêng, Áo Tư Tạp trong lòng không khỏi cảm thấy khó chịu, nhưng lại không thể nói gì.
Tiểu Vũ tò mò nhìn Trữ Vinh Vinh “Vinh Vinh, ngươi cùng tiểu Tam định nói chuyện gì? Ta cũng không thể nghe sao?”
Trữ Vinh Vinh do dự một chút rồi gật đầu.
Tiểu Vũ trề môi, hướng Trữ Vinh Vinh làm mặt quỷ rồi mới hướng túc xá chạy đi.
Đái Mộc Bạch, Mã Hồng Tuấn cùng Chu Trúc Thanh đã trở về túc xá, bây giờ tại lối vào học viện chỉ còn lại hai người Đường Tam cùng Trữ Vinh Vinh.
“Vinh Vinh, rốt cuộc là có chuyện gì?” Đường Tam hỏi.
Trữ Vinh Vinh nói: “Đường Tam, ta muốn cùng ngươi làm chút sinh ý.”
“Sinh ý?” Đường Tam kinh ngạc nhìn nàng, trong lòng thầm nghĩ, chẳng lẽ Trữ Vinh Vinh đang đùa sao?
Trữ Vinh Vinh gật đầu: “Mặc dù ta biết ngươi không thiếu tiền, nhưng ta rất muốn cùng người hoàn thành giao dịch này. Chỉ là việc này ta không làm chủ được, định hỏi trước ngươi có nguyện ý không.”
Đường Tam qua quan sát thấy Trữ Vinh Vinh không giống đang nói đùa, vẻ mặt nàng rất chăm chú, còn có chút hưng phấn.
“Ngươi nói thẳng đi, là chuyện gì?”
Trữ Vinh Vinh nói: “Ngươi cũng biết ta xuất thân thất bảo lưu ly tông. Thất bảo lưu ly tông chúng ta mặc dù là một trong thất đại tông môn hiện thời, có địa vị rất cao, nhưng trực hệ đệ tử của tông môn chúng ta đều là phụ trợ hệ hồn sư. Thất bảo lưu ly tháp vũ hồn phụ trợ năng lực dù rất mạnh nhưng không thể bảo vệ tính mạng bản thân. Một khi chiến đấu chúng ta đều là đối tượng bị công kích đầu tiên, ta cảm thấy ám khí của ngươi đối với chúng ta có trợ giúp rất lớn, ít nhất tộc nhân của ta có năng lực tự bảo vệ, cho nên ta muốn thay mặt tông môn mua của ngươi một nhóm cơ quan ám khí.”
Nguyên lai là như vậy, Đường Tam bây giờ mới hiểu được ý của Trữ Vinh Vinh “Nhưng ta nghe nói thất bảo lưu ly tông có rất nhiều hộ pháp tông môn đệ tử, chuyên bảo vệ thất bảo lưu ly tông trực hệ đệ tử. Thậm chí còn có hai gã phong hào đấu la cường đại, có bọn họ còn chưa đủ sao?”
Trữ Vinh Vinh nói: “Đó dù sao cũng là ngoại lực không phải thuộc về bản thân mình. Hơn nữa ai có thể biết sẽ có người phản bội hay không. Trước kia trong tông môn từng xảy ra một chuyện, một vị thúc thúc bị một gã tông môn hộ pháp dùng vũ lực bắt đi. Sau này nội bộ tông môn đã định ra không ít quy củ nhưng dù sao thì vẫn là bị động.”
Đường Tam nói: “Vinh Vinh, xin lỗi, chỉ sợ ta làm ngươi thất vọng rồi. Nếu chỉ mấy người chúng ta thì không sao, ta có thể làm ra đủ ám khí. Nhưng một tông môn, trực hệ đệ tử ít nhất cũng phải mấy trăm người, ta không cách nào chế ra nhiều ám khí đến vậy.”
Trữ Vinh Vinh lo lắng nói: “Không cần chất lượng cao. Chỉ cần có thể phòng thân, chất lượng giảm một chút có thể rút ngăn thời gian chế tạo không?”
Đường Tam nghiêm mặt nói: “Vinh Vinh, những lời như vậy không nên nhắc lại, đã không làm thì thôi, nếu đã làm thì ta sẽ cố hết sức làm ra sản phẩm tốt nhất.”
Trữ Vinh Vinh lè lưỡi nói: “Không có biện pháp nào khác sao?”
Đường Tam trong lòng chợt động, nhớ tới mô hình kinh doanh của Đường môn trước kia, nếu mình theo như vậy mà làm thì có thể được không…
“Biện pháp không phải không có, nhưng ngươi cho ta thờì gian suy nghĩ cẩn thận mới có thể trả lời ngươi được.”
Trữ Vinh Vinh mỉm cười nói: “Vậy cũng tốt. Đường Tam, hay là như vậy đi, ngươi chế cho ta một bộ ám khí trước. Ta cũng phải mang về cho ba ba xem. Chỉ có ba ba mớí có thể quyết định có trang bị cho trực hệ để tử ám khí không, nếu có thể, chắc chắn ngươi sẽ đắt hàng nha! Ngàn vạn lần đừng có khách khí, hì hì, ta về ngủ đây. Không chừng còn phải đi gặp Tiểu Vũ giải thích, yên tâm đi, ta sẽ không để cho nàng ghen đâu.”
Nói xong mang theo tiếng cười duyên, Trữ Vinh Vinh hướng túc xá chạy đi.
Nhìn bóng lưng Trữ Vinh Vinh, Đường Tam trên mặt hiện lên nụ cười, tiền là đồ tốt, hắn tự nhiên không cự tuyệt. Đối với hắn, sau này muốn làm ra nhiều ám khí mạnh thì phải có nhiều tiền trợ giúp, Đường Tam quyết định trở về tự suy ngẫm lại một chút. Xem xem bây giờ có thể phỏng theo phương thức kinh doanh ban đầu của Đường môn không. Dù sao, chế tạo đại lượng ám khí không phải một mình hắn có thể làm được.
Trở lại túc xá. Tiểu Áo vẫn chưa đi nghỉ, chỉ nằm trên giường nhìn lên trần nhà. Thấy Đường Tam về liền bật dậy “Tiểu Tam, Vinh Vinh tìm ngươi có chuyện gì?”
Nhìn bộ dáng khẩn trương của hắn Đường Tam cười thầm, nhịn không được trêu hắn: “Cũng không có gì chỉ là trao đổi tình cảm một chút thôi.”
“Trao đổi tình cảm?” âm thanh của Áo Tư Tạp trở nên quái dị “Tiểu Tam, Tiểu Vũ thực sự là thân muội muội của ngươi sao?”
Đường Tam lắc đầu nói: “Tiểu Vũ là muội muội kết bái của ta.”
Áo Tư Tạp nói: “Ngươi đã có Tiểu Vũ . Có phải hay không không nên cùng ta tranh đoạt Vinh Vinh ?”
Đường Tam cố nén cười nhìn Áo Tư Tạp nói: “Không phải ngươi đã quyết định buông tha rồi sao?”
Áo Tư Tạp xấu hổ nói: “Lần này chúng ta đi Tinh Đấu sâm lâm ngươi không thấy Vinh Vinh thay đổi sao? Không còn làm cho người ta cảm thấy chán ghét nữa. Hơn nữa nàng tuổi còn nhỏ, ta tin tưởng sau này tính cách của nàng sẽ trở nên tốt hơn.”
Đường Tam cũng đã đi đến giường mình nằm xuống, “Vậy ngươi cần phải cố gắng. Yên tâm đi nàng tìm ta là về việc ám khí.”
Áo Tư Tạp mừng rỡ “Thật sao? Vậy tốt quá, tiểu Tam ngươi đúng là hảo huynh đệ của ta.”
Đường Tam trừng mắt “Còn khách sáo, nhanh nghỉ ngơi đi, ngươi không thấy phiền sao?”
Nhắm mắt lại, trong đầu Đường Tam hiện lên thân ảnh bằng hữu ở Sử Khắc Lai học viện, có thể nói mỗi người bọn họ đều là quái vật thiên tài, ngay cả tâm trí cũng sớm thành thục so với đồng lứa. Đầu tiên là Mã Hồng Tuấn vừa mới mười hai tuổi đã bắt đầu đi tán gái. Còn có Đái Mộc Bạch với song bào thai. Hắn không hể tưởng tượng được, chẳng lẽ là thành thục sớm trong truyền thuyết?
Chạy cả một ngày trời khó tránh khỏi mệt mỏi. Thật vất vả mới trở về được. Đường Tam quyết định để bản thân thư giãn một ngày. Không ngồi tu luyện mà trực tiếp tiến vào mộng đẹp. Tinh thần căng thẳng đối với việc tu luyện có tác dụng xấu, cần phải nghỉ ngơi mới có thể tu luyện hiệu quả. Đây là phương pháp kết hợp giữa tu luyện và nghỉ ngơi mà đại sư đã truyền thụ cho Đường Tam.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK