Mục lục
[Dịch] Đấu La Đại Lục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:




Tần Minh miễn cưỡng nuốt một ngụm nước miếng. “ Nói như vậy thì bọn họ đại đa số đều chỉ mới mười hai, mười ba tuổi sao?”

Phất Lan Đức gật đầu.

Tần Minh liếc nhìn qua từng người của Sử Lai Khắc thất quái, cười khổ nói: “ Ta bây giờ mới biết vì sao các ngươi có thể mang mặt nạ. Các ngươi đúng là gây cho ta rất nhiều kinh ngạc, ta vẫn tưởng Hoàng Đấu chiến đội đã do thiên phú, trước mặt các ngươi cũng chẳng là gì. Nếu ở cùng độ tuổi với các ngươi, bọn họ chắc không có lấy một cơ hội để chiến thắng.

Phất Lan Đức không nói gì chỉ mỉm cười nhìn các đệ tử trước mặt. Mấy đệ tử này có thể nói là thành tựu lớn nhất trong cả đời y, Tần Minh cũng vậy, Sử Lai Khắc thất long trước mặt cũng như vậy.

Đái Mộc Bạch hỏi: “ Học trưởng, ta có thể mạo muội hỏi một câu không, ngài bây giờ cấp hồn lực bao nhiêu rồi?”

Tần Minh thuận miệng đáp: “ Cấp sáu mươi hai, vận khí cũng không tệ lắm.”

Sử Lai Khắc thất quái mặt nhìn nhau, đồng thời nhớ đến câu danh ngôn của Phất Lan Đức. Sử Lai Khắc học viện chỉ thu nhận quái vật, không nhận người thường.

“ Được rồi. Đừng tâng bốc nhau nữa, đám tiểu quái vật các ngươi đều ngồi xuống đi. Ăn gì cứ gọi, hôm nay viện trưởng keo kiệt của các ngươi mở hầu bao, không cần nể mặt ta cứ tùy tiện đi.” Triệu Vô cực đắc ý nhìn Phất Lan Đức, lớn tiếng nói vời Sử Lai Khắc thất quái.

Nụ cười trên mặt Phất Lan Đức nhất thời cứng đờ, còn Sử Lai Khắc thất quái đồng thanh hoan hô, lập tức gọi người phục vụ tới, quả nhiên không nể mặt Triệu Vô Cực, bắt đầu chọn món ăn.

Mã Hồng Tuấn chộp lấy thực đơn trước tiên, thực đơn có ba trang, y lật tới lật lui rồi chỉ vài món cho người phục vụ.

Phất Lan Đức ngồi ngay bên cạnh Mã Hồng Tuấn, mắt thấy đồ đệ chính mình chọn món ăn đều là thứ rẻ nhất thì không khỏi sảng khoái vô cùng, tốt, không hổ là đệ tử của lão tử, rất biết tiết kiệm cho ta, tốt lắm tốt lắm. Nhưng mà Mã Hồng Tuấn ngay sau đó đã làm cho y từ thiên đường rớt thẳng xuống địa ngục.

“ Hầy ! Mấy món ta chọn vừa rồi bỏ đi. Toàn bộ trong thực đơn mỗi thứ dọn lên một phần. Phái lấy loại lớn nhé. Mang thêm hai thùng rượu thưởng hạng, chuẩn bị nhanh lên nhé.” Mã Hồng Tuấn căn bản không cho người khác có cơ hội gọi món, trực tiếp thay thế Sử Lai Khắc thất long hoàn thành nhiệm vụ quang vinh.

Quay đầu nhìn về phía Phất Lan Đức, Mã Hồng Tuấn có chút ký quái nói: “ Lạ quá, sự phụ, mặt thầy sao lại xanh như vậy? Tối hôm qua thầy ngủ không ngon sao?”


Tần Minh ngôi kế bên cũng rất căng thẳng, nhưng Triệu Vô Cực lại cười ha hả, chuyện Phất Lan Đức hẹp hòi trong giới sự phu ở học viện ai cũng biết cả.

Tần Minh lúc này vẻ mặt đã khôi phục lại bình thường, mỉm cười nói: “ Làm sao có thể để viện trưởng chi trả được. Sau nhiều năm rồi ta mới trở lại. Hai vị sư phụ, cứ để cho ta có cơ hội cảm tạ các người năm đó dạy dỗ ta, không có các người, cũng không có Tần Minh ngày hôm nay.”

Triệu Vô Cực ha ha cười nói: “ Tiểu Minh, ngươi vẫn còn rất hiểu chuyện. Vốn ta còn muốn thấy bộ dạng đại xuất huyết của Phất Lan Đức nhưng bây giờ thì thôi vậy.”

Phất Lan Đức vừa nghe Tần Minh nói mời khách, sắc mặt nhất thời tốt hơn rất nhiều, trừng mắt liếc Triệu Vô Cực một cái nói: “ Xem ra ngươi rất thích nhìn ta khốn khổ có phải không? Được, lão Triệu, chúng ta cũng lâu rồi không luận bàn. Để sau này trở về ta cùng ngươi luyện thủ, cùng nhau xúc tiến hồn lực đề thăng.”

“ Ách … …” lần này đến phiên Triệu Vô Cực cười không nổi, y cùng Phất Lan Đức luận bàn không biết bao nhiêu lần, đối với thực lực Phất Lan Đức tự nhiên biết mình không thể bằng. Với lực lượng hình hồn sư của y so với Phất Lan Đức vừa là Mẫn công hệ vừa là Phi hành hồn sư thì căn bản không có một chút biện pháp, huống chi hồn lực của Phất Lan Đức so với y còn cao hơn hai cấp.

Đến cấp bậc của bọn họ, chênh lệch giữa mỗi cấp không như sự chênh lệch của Sử Lai Khắc thất quái, kém nhau một bậc đều là tuyệt đối chênh lệch.

Tần Minh ngồi nhìn Sử Lai Khắc thất quái, cuối cùng chăm chú nhìn Đường Tam, Đái Mộc Bạch và Chu Trúc Thanh, “ Thật là đáng tiếc, nếu các học đệ, học muội phải là người của SỬ Lai Khắc chúng ta, ta nghĩ Phương Thiết Pháp sẽ rất muốn các người gia nhập Hoàng Gia học viện, nếu có các người gia nhập, nói không chừng … …”

Tần Minh đang nói chợt một thanh âm quen thuộc vang lên cách đó không xa, “ Cho dù bọn họ là người của Sử Lai Khắc học viện, ngươi cũng có thể mang bọn họ về Hoàng Gia học viện.”

Mọi người nhìn lại thì thấy đại sư từ bên ngoài đi đến, cũng không khách khí ngồi xuống bên cạnh Phất Lan Đức.

Tần Minh hỏi dò: “ Đại sư, ý ngài vừa rồi là sao?”

Không đợi Đại sư trả lời, Phất Lan Đức đã nói, “ Đại sư, ngươi cố tình đến chỗ của ta phải không? Mấy đứa này đều là của Sử Lai Khắc. Bây giờ đến sau này cũng vậy. Chẳng lẻ Sử Lai Khắc chúng ta không thể dạy dỗ chúng tốt sao?”

Đại sư cũng không vì sự lo lắng của Phất Lan Đức mà có bất kỳ biến hóa gì, vẫn ngồi nhìn hắn sừng sộ, nhàn nhạt nói: “ Ta đâu có nói để bọn họ gia nhập Hoàng Gia học viện, ý ta là hy vọng hai học viện có thể trao đổi lẫn nhau một chút, Tần sư phụ, ta nghĩ đây không phải chuyện lớn, nếu người không thể làm chủ thì để ta tìm Vũ Hồn điện.”

Tần Minh hơi sửng sốt nhìn Đại sư, trong nhất thời không biết trả lời ra sao.

Phất Lan Đức cũng đồng dạng nhìn Đại sư trong lòng thầm nghĩ, tên Tiểu Cương này không biết trong hồ lô chứa thuốc gì nữa? Y cũng không tiện bàn bạc với Tần Minh nhưng y cùng Đại sư là huynh đệ nhiều năm như vậy, tự nhiên tin tưởng Đại sư là người rất nguyên tắc.

Tần Minh suy nghĩ một lúc nói: “ Có thể cùng các học đệ, học muội giao lưu. Đúng là may mắn cho Thiên Đấu học viện, chỉ là ta sợ … …”

Đại sư nói: “ Ngươi là sợ mấy đứa nhỏ này quá xuất sắc, tới Thiên Đấu Hoàng Gia học viện rồi sẽ không trở về có phải không?”

Cảm giác bị người khác nhìn rõ thật là không thoái mái chút nào. Đại sư nhìn qua bình thản vô cùng nhưng lời lão nói lại có lực xuyên thấu rất lớn, trực tiếp chạm vào dã tâm của Tần Minh.

Tần Minh cũng không làm bộ, gật đầu nói: “ Đúng vậy, Thiên Đấu Hoàng Gia học viện mặc dù xưng là đệ nhất học viện của Thiên Đấu đế quốc, nhưng mấy năm nay xuất hiện rất ít hồn sư cường đại, địa vị đã muốn lung lay, lãnh đạo của học viện đối với đệ tử thiên tài như người đang khát nước, nếu học đệ, học muội đi khó bảo đảm bọn họ không có suy nghĩ gì. Ta sợ bọn họ lợi dụng các mối quan hệ mà lưu các học đệ, học muội lại. Như vậy chẳng phải đào tường Sử Lai Khắc học viện chúng ta sao?”

Phất Lan Đức cười nói: “ Tiểu Minh, tiểu tử ngươi nói không sai, không hổ xuất thân từ Sử Lai Khắc học viện, biết lo nghĩ cho học viện. Đại sư này, tiểu Minh cũng không phải người ngoài, ngài muốn nói gì cứ nói thẳng ra đi.”

Đại sư liếc Phất Lan Đức một cái, “ Vậy ta sẽ nói thẳng, Tần sư phụ, nếu ta nhớ không lầm, Thiên Đấu đế quốc hoàng gia kiến lập học viện, mỗi năm sau kì đại hội, Thiên Đấu Hoàng gia học viện có hai chỉ tiêu gia nhập đúng không? Ta có thể giúp mấy đứa nhỏ này tạm thời giao lưu sinh gia nhập Thiên Đấu Hoàng gia học viện, cho đến khi đại hội kết thúc. Ta nghĩ, như vậy cũng tốt cho ngươi.”


Tần Minh chấn động,

“ Đại sư,

Ý ngài là

Muốn cho học đệ, học muội đại diện cho Thiên Đấu Hoàng Gia học viện tham gia đại hội sao? Nhưng nếu như vậy Thiên Đấu học viện nhất định sẽ tuyên bố các học đệ, học muội đều là người của Thiên Đấu rồi !”

Đại sư lạnh nhạt cười nói: “ Lấy tên của học viên danh tiếng có gì không tốt.”

“ Không, ta không đồng ý.” Phất Lan Đức vỗ bàn , trừng mắt nhìn Đại sư. “ Bọn nó đều là của Sư Lai Khắc, Đại sư người đừng quên, Sử Lai Khắc là toàn bộ tâm huyết hai mươi năm qua của ta đó.”

Đại sư cũng không vì Phất Lan Đức tức giận mà phát sinh biến đổi. “ Phất Lan Đức, ta hỏi ông mấy vấn đề. Nếu ông có thể giải quyết, vậy bọn nhỏ có đến hay không đến Thiên Đấu cũng không sao cả. Đầu tiên, ngươi có thể tạo môi trường tu luyện cho bọn nó không? Kế nữa, ngươi có thể cho chúng tư cách tham gia cuộc thi hồn sư học viện tinh anh toàn đại lục một năm sau không? Thứ ba, ngươi dựa vào cái gì cho rằng mấy đứa nhỏ này sau khi gia nhập Thiên Đấu Hoàng Gia học viện sẽ không về lại Sử Lai Khắc? Có lẽ ngươi không thể giải thích tại sao như vậy, nhưng ta còn muốn hỏi ngươi một vấn đề cuối cùng, ngươi thành lập Sử Lai Khắc học viện là vì ý nghĩa gì?”

“ Ta, ta … …” Phất Lan Đức bị Đại sư đề cập đến mấy vấn đề làm lão á khẩu không trả lời được, chỉ biết trừng mắt nhìn Đại sư, cổ phẫn nộ lúc nãy lại dần dần biến mất, từ từ chuyển thành chán nản.

Đại sư thản nhiên nói: “ Môi trường tu luyện có thể giúp bọn chúng gia tăng tốc độ tu luyện hồn lực, chỉ có học viện chính quy thông qua sở khảo mới có thể dự cuộc thi hồn sư học viện tinh anh toàn đại lục. Mà Sử Lai Khắc học viện thì không thể đăng ký dưới tên một vương quốc hay đế quốc nào. Bởi vì các người không có điều kiện tương ứng, mặc dù tại hồn sư giới, Sử Lai Khắc học viện rất có danh tiếng nhưng lại không có tư cách tham gia. Mà ngưởi chắc cũng biết phần thưởng của cuộc thi này là gì rồi, đối với bọn nó quan trọng cỡ nào, ngươi lúc trước thành lập Sử Lai Khắc học viện với lý tưởng muốn bồi dưỡng thiên tài cho hồn sư giới, làm cho cả hồn sư giới vì bọn họ mà khiếp sợ, mà ta chọn lựa con đường này cũng vì bọn họ, cũng chính là làm cho đường đi của chúng càng thuận lợi hơn, hơn nữa, mấy lời vừa rồi ta nói vẫn còn chưa hết.”

Nói tới đây, Đại sư quay sang Tần Minh, “ để bọn nhỏ gia nhập Thiên Đấu Hoàng gia học viện, ta có một điều kiện. Học viện phải tiếp nhận tất cả giáo sử của Sử Lai Khắc học viện, hơn nữa phải để chúng ta tự mình dạy dỗ bọn nó, Thiên Đấu Hoàng gia học viện không được can thiệp; nói cách khác, bọn nó chỉ thay thế Thiên Đấu Hoàng gia học viện giành lấy vinh dự còn việc giáo dục là do chúng ta. Nếu chúng ta muốn rời đi, Thiên Đấu Hoàng gia học viện cũng không có tư cách ngăn trở.”

Phất Lan Đức đã ngồi xuống trở lại, cầm chén rượu trước mặt uống từng ngụm từng ngụm.

Tần Minh cười khổ hướng Đại sư nói: “ Đại sư, ngài đúng là đưa cho ta một nan đề, thẳng thắn mà nói, đứng ở góc độc của Thiên Đấu Hoàng gia học viện, có thể để cho các học đệ, học muội đại diện cho Thiên Đấu Hoàng gia học viện xuất chiến thì không nghi ngờ gì sẽ mang đến cho học viện vô số vinh dự.Quý học viện danh tiếng vang dội, ngài lại đưa ra điều kiện không quá đáng gì. Các vị sư phụ đều là người có tiếng của hồn sư giới, học viện cũng tuyệt sẽ không cự tuyệt, hơn nữa còn trả thù lao tốt nhất. Chỉ là, Sử Lai Khắc học viện là kết tinh tâm huyết của Phất Lan Đức viện trưởng, nếu thực sự làm như vậy, sau này sợ rằng … …”

“ Được rồi, cứ theo lời Tiểu Cương nói đi.” Phất Lan Đứng lại đứng lên, sắc mặt đã hoàn toàn bình tĩnh trở lại, “ Tiểu Cương nói rất đúng, ta không nên chỉ vì sự tự cao của mình, hết thảy đều phải vì bọn nỏ. Thiên Đấu Hoàng gia học viện là của hoàng thất Thiên Đấu đế quốc, ít ra cũng không chịu sự can thiệp của Vũ Hồn điện, bọn nhỏ ở đó sẽ không thiệt thòi gì. Các giáo viên của Sử Lai Khắc cũng có chỗ dưỡng già. Đây là điều ta trăn trở cho tới nay, mọi người có thể sẽ vẫn đi theo ta nhưng chúng ta bây giờ đều đã già hết rồi, cũng nên để bọn họ nghỉ ngơi. Thiên Đấu Hoàng gia học viện cũng là học viện hàng đâu, huống chi bọn nhỏ ở đó sẽ có điều kiện phát triển, chuyện này coi như đã định. Các ngươi cứ thương lượng đi. Tiểu Cương với Vô Cực toàn quyền đại biểu cho ta, ta muốn được yên tĩnh một mình.

Nói xong, Phất Lan Đức xoay người đi ra ngoài. Triệu Vô Cực nháy mắt với Mã Hồng Tuấn, y lập tức hiểu ý, cũng bất chấp mỹ thực đã được dọn lên vội vàng chạy theo Phất Lan Đức, thời điểm này, hắn thân là đệ tử, so với Đại sư và Triệu Vô Cực có khả năng an ủi Phất Lan Đức nhiều hơn.

Đại sư thở dài một tiếng, “ Phất Lan Đức mặc dù hơi cứng nhắc, nhưng không phải là người không hiểu lý lẽ. Ta tin hắn có thể thông suốt được.”

Triệu Vô Cực cười khổ nói: “ Dù sao học viện cũng là công sức nhiều năm của chúng ta. Phất Lan Đức cũng không phải không biết đề nghị của ngươi rất tối. Hắn cũng đã quyết định sau khi mấy đứa nhỏ tốt nghiệp sẽ đóng cửa học viên. Thật không ngờ đến giờ trong lòng hắn vẫn khó chấp nhận. Đối với chúng ta mà nói, việc này thật sự hơi đột ngột, chúng ta cũng đã sinh sống ở đây hai mươi năm rồi.”

Đại sư gật đầu,” Chuyện này cũng chỉ có thể phụ thuộc vào hắn thôi.”

Triệu Vô Cực nói: “ Có lẽ đối với chúng ta mà nói, đây cũng là cách tốt để chúng ta nghĩ hưu, Đại sư, cám ơn ngài, ta biết, ngài đề nghị như vậy không chỉ là vì bọn nhỏ mà còn vì Phất Lan Đức và chúng ta. Thiên Đấu Hoàng gia học viện là một trong số ít nơi không chịu ảnh hưởng của Vũ Hồn điện, cũng là nơi có tên tuổi, ngài lại hết sức chiếu cố cho Phất Lan Đức có thể dưỡng lão ở đó thì quá tốt rồi.

Trên mặt toát ra một tia mỉm cười, Triêu Vô Cực vẻ mặt đã thoải mái hơn rất nhiều. Hắn không phải là Phất Lan Đức, cũng không chấp nhất như Phất Lan Đức. Hai mươi năm ở Sử Lai Khắc học viện cố nhiên cũng làm hắn rất lưu luyến nhưng cũng có chút mệt mỏi, giờ được thay đổi môi trường có lẽ cũng không phải chuyện xấu.

Trong chuyện này Sử Lai Khắc thất quái hoàn toàn không thể xen vào, ngoại trừ Mã Hồng Tuấn đuổi theo Phất Lan Đức thì sáu người còn lại chỉ biết nhìn nhau. Chuyện này đến quá đột ngột, niềm vui chiến thắng cũng biến mất tiêu, đến cả ăn cơm cũng không còn hứng thú.

Phất Lan Đức đứng ở cửa tửu điếm, nhìn tinh quang lấp lánh trên bầu trời đêm, nhàn nhạt nói: “ Ngươi đi theo làm gì, đi ăn cơm đi.”

Mã Hồng Tuấn lúc này trên mặt đã không còn mang theo nụ cười dâm đãng, cung kính đứng kế bên Phất Lan Đức, “ Sư phụ, thầy đừng buồn nữa.”

Phất Lan Đức lắc lắc đầu. “ Ta không buồn, chỉ là thấy có chút mất mác thôi. Đối với ta mà nói, tất cả chuyện này đến quá nhanh. Hồng Tuấn, ta phát hiện thấy tà hỏa của con trong thời gian huấn luyện với Đại sư tựa hồ đã yếu bớt rất nhiều, chuyện này thật ra là sao vậy?”

Vừa nghe sư phụ nhắc tới tà hỏa của mình, nụ cười lại lộ ra trên mặt, y gãi đầu đáp: “ Con cũng không biết chuyện gì nữa. Chỉ là trong từ đó đến nay cảm thấy quá mệt mỏi, tựa hồ tất cả tinh lực đều tiêu hao sạch sẽ, giống như không có chút công phu nào.”

Trên mặt Phất Lan Đức nhàn nhạt toát ra một tia tiếu ý, “ Đây là hiện tượng tốt. Vũ hồn của ngươi đang trong giai đoạn biến hóa, có lẽ, không bao lâu nữa, ngươi sẽ không còn cảm giác khổ sở với nó nữa đâu, tốt lắm, ngươi trở về đi, không cần khuyên ta, ta chỉ muốn yên tĩnh suy nghĩ một chút.”

Mã Hồng Tuấn chớp chớp mắt, vuốt ve khuôn mặt mập mạp, “ Sư phụ, kỳ thật chuyện này chỉ là tá kê sanh đản (mượn gà ấp trứng), nói thẳng ra con không hiểu sao thầy lại buồn bực nữa.”

“ Tá kê sanh đản?” Phất Lan Đức quay người nhìn đệ tử đích truyền của mình, có chút kinh ngạc trước những lời hắn nói.

Mã Hồng Tuấn vội vàng gật đầu, “ Đúng vậy, không phải là tá kê sanh đản sao? Mượn Hoàng Gia học viện gì đó trợ giúp huấn luyện chúng ta, chúng ta giúp bọn họ xuất chiến cũng coi như thu chút phí mà thôi, người khác là sao biết. Dù sao con cũng sẽ không vì vậy mà coi mình là người của Hoàng Gia học viện gì đó. Con vĩnh viễn là đệ tử của thầy, là Tà hỏa phượng hoàng của Sử Lai Khắc.”

Phất Lan Đức ngơ ngác nhìn Mã Hồng Tuấn, mặc dù Bàn Tử phân tích không nhiều, nhưng như đã mở ra cánh cửa trong đầu cho Phất Lan Đức, “ Tá kê sanh đản? Tá kê sanh đản, hay cho tá kê sanh đản. Xem ra, ta đúng là quá cố chấp. Sớm một chút, muộn một chút thì đã sao? Sử Lai Khắc cuối cùng cũng kết thúc, dù có làm gì cũng không thể thay đổi, Tiểu Cương, cám ơn ngươi, cám ơn ngươi đã giúp ta vạch ra thời kỳ này cho Sử Lai Khắc.”

Sáng sớm ngày thứ hai, mọi người Sử Lai Khắc tập trung rời khỏi tửu điếm, kết thúc một tháng của giai đoạn huấn luyện thứ hai.

Có lẽ, về thể xác thì giai đoạn này không vất vả như lần đầu nhưng tinh thần của Sử Lai Khắc thất quái thì vô cùng uể oải.

Mỗi ngày đều phải đối mặt với những đối thủ khác nhau, Mỗi ngày đều vì thắng lợi mà cố gắng. Đối mặt với cường địch chẳng nhừng muốn cùng đối thủ đối kháng mà còn muốn cùng phối hợp với đồng đội, đấu hồn với bọn họ vẫn còn hoàn toàn bất đồng. Đây là thực chiến, đồng thời bổ sung thêm kinh nghiệm thực chiến, cũng là để cho Sử Lai Khắc thất quái nhận rõ hiệu quả của giai đoạn huấn luyện ma quỷ đầu tiên.

Trong chiến đấu , tính nhẫn nại và bền bỉ cũng được khôi phục, đều có tiến bộ đáng kể. Nếu không bọn họ sao có thể chịu được cường độ chiến đấu khi tham gia đấu hồn, nhất là mỗi ngày đều phải tham gia ba trường chiến đấu. Cũng là trong đấu hồn mới có thể thấy được hiệu quả của giai đoạn huấn luyện ma quỷ đầu tiên phát huy hoàn toàn.

Đại sư để bọn họ ngoại trừ tập luyện cơ bản còn tập luyện thực chiến. Giai đoạn huấn luyện thứ hai này còn phải duy trì năng lực chiến đấu.

Trở lại tiểu thôn quen thuộc, mặc dù nơi này không như Tác Thác thành phồn hoa, nhưng cũng có chút náo nhiệt của thành thị, mang lại cảm giác thân thiết, đối với Sử Lai Khắc thất long mà nói, Sử Lai Khắc học viện sớm đã như ngôi nhà chung của bọn họ rồi.

Tâm tình Phất Lan Đức đã khôi phục lại bình thường, ngay cả Triệu Vô Cực đi theo hắn hai mươi năm cũng không nghĩ hắn lại máu chóng nghĩ thông suốt như vậy. Phất Lan Đức đã trực tiếp quyết định, mọi thứ hết thảy đều theo kế hoạch của Đại sư mà làm. Về phần làm thế nào để tiến nhập Hoàng gia học viện cùng những chuyện sau này thì là việc của Tần Minh.

“ Mấy đứa nhỏ nghỉ ngơi đi. Thời gian này các ngươi cũng khổ cực rồi, Vô Cực, ngươi gọi mọi người lại đây.” Phất Lan Đức sau khi về học viện bắt đầu ra mệnh lệnh, Sử Lai Khắc học viện cũng không phải chỉ có một mình hắn, còn có ba vị sư phụ khác, hắn cũng muốn trưng cầu ý kiến bọn họ.

Áo Tư Tạp sớm đã về lại ký túc xá, bất chấp bụi đóng trên giường một tháng trời cứ đặt mình xuống nằm, “ thoải mái thật, tiểu Tam, đừng gọi ta, ta muốn ngủ thật đã, khi nào đủ giấc sẽ tự động tỉnh lại.”

Đường Tam nhin Áo Tư Tạp nằm trên giường như khúc gỗ không khỏi lắc đầu mỉm cười. Tên này nếu không có ai bức bách hắn tu luyện thì sợ rằng hắn đã sớm làm hoang phế vũ hồn xuất sắc của hắn rồi.

Dựa theo những gì mà Đại sư thương nghị với Tần Minh, hai tháng sau mọi người của Sử Lai Khắc học viện sẽ tiến hành trao đổi học tập ở Thiên Đấu Hoàng gia học viện. Trước đó Tần Minh sẽ cùng Thiên Đấu Hoàng gia học viện sắp xếp mọi chuyện.

Sử Lai Khắc học viện cũng muốn lo liệu một số sự việc sau này.

Đại sư cũng không vội bắt đầu giai đoạn huấn luyện thứ ba. Hôm nay trước khi rời Tác Thác thành, ông đã giao cho Sử Lai Khắc thất quái nhiệm vụ rất đơn giản. Trong thời gian ở đây hai tháng, đầu tiên phải xử lý tốt các vấn đề của chính mình, tiếp theo, phải hấp thu hết kinh nghiệm thực chiến trong một tháng qua.

Đồng thời hai tháng này cũng là giai đoạn tập huấn hồn lực, Đại sư yêu cầu, ngoại trừ có chuyện quan trọng mỗi người đều phải tập trung tinh lực tu luyện hồn lực.

Áo Tư Tạp rất nhanh chìm vào mộng đẹp, nhưng Đường Tam vẫn còn suy nghĩ.

Chỉ còn thời gian hai tháng nửa, chính mình phải giải quyết một số việc cho thật tốt, nhất là việc đáp ứng với Trữ Vinh Vinh. Việc người khác nhờ cậy, mình phải gắng hết sức chắc sẽ hoàn thành.

Nghĩ vậy, Đường Tam đứng dậy rời khỏi ký túc xá, đi đến phòng của Trữ Vinh Vinh và TIểu Vũ.

“ Mệt chết đi mất !” Trữ Vinh Vinh và Tiểu Vũ lúc này đều cởi bỏ ngoại y, nằm trên giường của chính mình. Các nàng tự nhiên sẽ không thể nhể nhách như Áo Tư Tạp, mền gối trên giường đều được thay mới hoàn toàn.

Tiểu Vũ nói: “ Đúng vậy, ở Tác Thác ngày ngày đều đấu hồn nhưng sao lại không có cảm giác mệt mỏi như bây giờ nhỉ. Đây chính là giai đoạn mệt nhọc mà Đại sư nói sao. Vinh Vinh, da của cô đẹp thật, cả ta cũng phải chảy nước miếng không nhịn được nè.”

Trữ Vinh Vinh với TIểu Vũ lúc này đều chỉ mặc một cái áo ngắn và nhiệt khố nhỏ, nằm trên giường lộ ra cánh tay và cặp đùi.

Làn da của Trữ Vinh Vinh quả thật rất tốt. Trong ba nữ hài tử của Sử Lai Khắc thất quái, da dẻ của nàng là đẹp hơn cả, ngay cả Tiểu Vũ và Chu Trúc Thanh cũng rất hâm mộ. Da thịt trắng nỏn không có nửa phần tỳ vết, nhất là cái cảm giác sáng mịn như dương chi bạch ngọc động lòng người.

Mặc dù các nàng vẫn chưa hoàn toàn dậy thì nhưng con gái luôn dậy thì sớm hơn con trai một chút, vóc người nhỏ nhắn đã nẩy nở hơn một chút.

Đương nhiên, nói về dậy thì thì Chu Trúc Thanh hiển nhiên là người phát triển nhất.

Trữ Vinh Vinh cười hì hì, mở to hai mắt nhìn Tiểu Vũ, “ ngươi cũng đẹp vậy. Ta là khiết bạch, ngươi là phấn bạch, nhìn qua thì ta lại có vẻ không khỏe mạnh bằng ngươi nữa.”

Vóc người Tiểu Vũ so với người bình thường có chút khác nhau, cặp đùi nàng lại khá dài.

Bình thường mà nói, đùi người bình thường chỉ bằng khoảng sáu mươi hai phần trăm của chiều cao người đó đã là tỷ lệ hoàn mỹ rồi. Đằng này của Tiểu Vũ lại lên đến sáu mươi lăm phần trăm nhưng lại không mang cho người ta cảm giác nàng cao ngất ngưỡng mà lại rất hài hòa.

Cặp đùi dài chắc nịch gọn gàng, da thịt mềm mại, mặc dù không trắng như Trữ Vinh Vinh nhưng lại có chút hồng hào, nhất là từ chiếc eo mảnh dẻ xuống tới cặp mông đều tạo thành một vòng hoàn mỹ. Theo tiểu kiều đồn xuống phía dười, lộ ra ngoài tiểu nhiệt khố là một cặp đùi thon dài, đến ngay cả Trữ Vinh Vinh nhìn cũng phải nuốt nước miếng.

Đặc biệt là vóc người hoàn mỹ.

Hơn nữa Tiểu Vũ còn thắt cái đuôi sam dài,

Càng gây cho người ta cảm thấy như tiểu muội thân thiết

Cảm giác động lòng người.

Đương nhiên nếu

Trữ Vinh Vinh thập giọng nói: “ Tiểu Vũ, ngươi nói xem, tại sao cái của chúng ta không to như của Trúc Thanh vậy! Ta thật hâm mộ nàng ta.”

Nói đến đây, hai tay Trữ Vinh Vinh lại nhẹ nhàng xoa lên ngực mình.

Tiểu Vũ mặt đỏ lên, hơi bực mình nói: “ Cái này ngươi phải đi hỏi nàng ta chứ, ta làm sao biết được. Chẳng lẻ phải to mới tốt sao?”

Đề tài thường nói của nữ sinh ở túc xá so với nam sinh táo bạo hơn nhiều. Trữ Vinh Vinh cười hắc hắc nói: “ Sao lại không tốt, ta lúc ở nhà có ngươi người ta nói qua, nam nhân đều rất thích nữ nhân ngực to. Có thể chúng ta còn quá nhỏ. Ngươi xem, Đái lão đại ngày ngày đều theo đuổi Trúc Thanh, có thể là bởi vì cái của nàng ta rất bự.”

Tiểu Vũ cười khì khì nói: “ Ngươi biết nhiều quá nhỉ, Áo Tư Tạp không phải cũng mỗi ngày cũng theo đuổi ngươi sao?”

Trữ Vinh Vinh le lưỡi nói: “ Kỳ thật tiểu Áo này cũng tốt, chỉ là … …” nói tới đây, nàng nhịn không được thở dài, trên mặt có chút quái dị.

“ Nhưng mà cái gì?” Tiểu Vũ nghi hoặc hỏi.

Trữ Vinh Vinh khe khẽ lắc đầu, “ Tông môn có quy củ, ta với tiểu Áo không có khả năng. Hơn nữa, chúng ta cũng còn nhỏ, bây giờ nói cũng còn hơi sớm quá.”

Tiểu Vũ nghi hoặc nói: “ Cái quy định gì vậy? Phải chăng là vì Áo Tư Tạp không phải xuất thân từ gia đình quý tộc?”

Trữ Vinh Vinh lắc đầu nói: “ Không phải vậy. Thất bảo lưu ly tông chúng ta không kỳ thị xuất thân của những hồn sư phổ thông. Nếu không, như thế nào lại có rất nhiều hồn sư cam nguyện gắn bó với gia tộc ta như vậy. Chỉ là gia tộc quy định, thành viên trực hệ bổn tộc không được cùng phụ trợ hồn sư kết hợp, điều này cũng là gia tộc vì lo lắng cho an toàn của thành viên trực hệ, bình thường, tộc nhân chúng ta đều là chiến hồn sư kết hợp với nhau, dù sao, được người yêu bảo vệ cũng đáng tin hơn những người khác, nhưng tiểu Áo chỉ là phụ trợ hồn sư, cho nên ta mới nói bọn ta không có khả năng

Tiểu Vũ chợt nói: “ Ra là như thế. Quy định này của Thất bảo lưu ly tông các người cũng là không thể bác bỏ được, nhưng ngươi cũng nên sớm nói cho tiểu Áo biết để hắn còn có thời gian chuẩn bị.”

Đôi mắt Trữ Vinh Vinh hơi thất thần một chút mới bình thường trở lại nói: “ Đừng nói chuyện ta nữa, giờ đến ngươi, ta thật hâm mộ ngươi và Đường Tam.” Nói đên đây, trên mặt nàng đột nhiên toát ra một tia thần bí. “ Nghe nói, muốn cho ngực lớn lên thì phải để cho nam nhân vuốt ve mới có hiệu quả. Ngươi còn không bảo Đường Tam giúp ngươi đi.”

“ Xì .. Vinh Vinh, ngươi sao lại nói chuyện đó.” TIểu Vũ mặt đỏ bừng cười, “ Là ai nói cho ngươi biết mấy chuyện này !”

Trữ Vinh Vinh cười hắc hắc nói: “ Là mấy tỷ tỷ trong tộc ta, ta nghe các nàng trong lúc chuyện phiếm nói đến, chắc là thật rồi.”

Tiểu Vũ tức giận nói: “ Ngươi không nên nói bậy, ta với tiể Tam là huynh muội, như thế nào lại … …., ai nha, mắc cở chết được.”

Trữ Vinh Vinh xoay người ngồi dậy trên giường, “ Ta thấy, ca ca với muội muội thì sao, các ngươi lại không có quan hệ huyết thống. Ngươi hỏi những người khác xem, có ai thấy các ngươi giống huynh muội không. Có thực ngươi không được yêu tiểu Tam không. Ngươi không thấy bộ dạng vì ngươi mà hai mắt đỏ bừng của hắn đâu, thật sự là dọa chết người. Lần trước khi ở Tinh Đấu đại sâm lâm, lúc ngươi bị Thái thản cự viên bắt đi hắn cả người giống như phát điên. Nếu không phải sau đó ngươi trở về, thật không biết hắn sẽ làm ra chuyện gì nữa. Lần trước trong khi ta nói chuyện phiếm với Chu Trúc Thanh, thậm chí cả Trúc Thanh cũng hâm mộ ngươi đó. Trúc Thanh lúc đó nói, nếu Đái Mộc Bạch có thể được như tiểu Tam, nàng đã rất thỏa mãn rồi.”

Tiểu Vũ nói: “ Vinh Vinh, vậy quan hệ của cô ta với Đái Mộc Bạch chưa tiến triển gì sao? Sao Đái lão đại lại đối xử với nàng như vậy nhỉ? Chúng ta lúc mới vào học viện đã thấy như vậy, cô ta cũng rất đẹp, sao Đái lão đại lại không có biểu hiện gì nhỉ.”

Trữ Vinh Vinh lè lưỡi nói: “ Chuyện đó ta đâu có biết. Ta cũng đã hỏi qua, nhưng Trúc Thanh không chịu nói, chỉ nói là bọn họ quen biết từ trước, có lẽ là thanh mai trúc mã không chừng.”

Tiểu Vũ lắc đầu. Nàng còn nhớ rất rõ, lúc mình và Đường Tam tới học viện, Đái Mộc Bạch cũng là lần đầu gặp Chu Trúc Thanh, tựa hồ không quen biết nàng. Chỉ có thể nói hai người có khả năng dung hợp vũ hồn với nhau mà thôi.

Đang lúc đó thì nghe tiếng gõ cửa vang lên.

Trữ Vinh Vinh hỏi: “ Ai đó?”

“ Là ta, Đường Tam.”

“ A, là tiểu Tam của ngươi tới.”

Trữ Vinh Vinh bối rối khoác áo ngoài lên, Tiểu Vũ lại càng hoảng sơ nhưng động tác của nàng không nhanh bằng Trữ Vinh Vinh, khi Trữ Vinh Vinh tiến ra mở cửa thì nàng mới miễn cưỡng mặc xong quần áo.

Vào phòng của con gái Đường Tam ít nhiều cũng có chút lúng túng, càng làm hắn kỳ quái hơn chính là Trữ Vinh Vinh với Tiểu Vũ đều nhìn hắn bằng ánh mắt có chút quái dị.

“ Sao vậy? Các người sao lại nhìn ta như vậy?” Đường Tam nghi hoặc hỏi.

“ VIệc này. Là bởi … …” Trữ Vinh Vinh tủm tỉm cười định nói lại bị TIểu Vũ mặt đỏ bừng vội vàng ngăn lại, ánh mắt trừng trừng uy hiếp , nhớ tới mấy lời Trữ Vinh Vinh nói trước đó, nàng không khỏi chết lặng.

Đường Tam tự nhiên không sao hiểu được ý nghĩ của hai cô gái này, càng không biết các nàng đang thảo luận những bí mật nhỏ nhỏ về chuyện phòng the, trong nhất thời hắn không biết phải làm sao, nếu không phải vì có việc nói không chừng hắn đã rời đi rồi.

Trữ Vinh Vinh hướng Tiểu Vũ cuống quít gật đầu, ý bảo mình sẽ không nói lung tung, Tiểu Vũ lúc này mới rút tay đang chặn trên miệng Trữ Vinh Vinh về, đứng che trước mặt Trữ Vinh Vinh hướng Đường Tam hỏi: “ Tiểu Tam, huynh tới đây làm gì?”

Đường Tam mỉm cười nói: “ Ta là đến tìm Vinh Vinh, chỉ còn hai tháng là chúng ta đi Thiên Đấu Hoàng gia học viện, ta định trước tiên đáp ứng với Vinh Vinh giúp gia tộc nàng cải thiện ám khí ky quát. Nếu đợi đến lúc chúng ta đi Thiên Đấu học viện, sợ rằng không có thời gian, cho nên ta muốn hỏi Vinh Vinh một chút chuyện.

Trữ Vinh Vinh giờ mới biết Đường Tam là vì minh mà đến, “ Tiểu Tam, cái Chư Cát thần nỏ mấy ngày trước ngươi đưa cho ta, chuyện này chỉ có cha ta mới có thể làm chủ. Bây giờ vần còn thời gian, hay là như vầy, ta xin Phất Lan Đức viện trưởng cho ta về nhà một chuyến, ta nghĩ cha ta chắc sẽ đáp ứng thôi.”

Khi tham gia đấu hồn tháng này, toàn bộ linh kiện của mười cái Chư Cát thần nỏ đã được chế tạo xong, Đường Tam cũng thuận lợi kết hợp chúng lại không cho ai biết. Đến tận bây giờ, Đường Tam cũng đã phục chế thành công mấy cái ky quát ám khí trên người.

Đường Tam gật đầu nói: “ Vậy cũng tốt, chỉ là ngươi một mình trở về có an toàn không?”

Trữ Vinh Vinh cười hì hì nói: “ Có gì mà không an toàn. Kỳ thật ta biết chung quanh học viện chúng ta đều có hộ vệ của gia tộc. Không có chuyện cha ta không biết ta ở chỗ này. Ông không cho người dẫn ta về hiển nhiên là đã đồng ý để cho ta học tập ở đây, ta trở về tự nhiên sẽ có người bảo vệ thôi.”

Đường Tam chợt nói: “ Như vậy thật tốt. Vinh Vinh phải nhớ cách sử dụng ám khí này, lúc sử dụng ngàn vạn lần phải cẩn thận, không nên để bị ngộ thương. Nhất là Chư Cát thần nỏ, uy lực của nó quá lớn, hơn nữa lại cần thời gian để phát động, nên không dễ sử dụng đâu.”

Trữ Vinh Vinh cười nói: “ Ta biết rồi. Được rồi, ta bây giờ đi tìm viện trưởng. Kỳ thật nhà ta ở Thất Bảo thành cũng không xa Thiên đấu hoàng thành, có khi ta sau này ta từ nhà trực tiếp đến Thiên Đấu Hoàng gia học viện tìm các người cũng được.”

Đường Tam nói: “ Nếu là như vậy, bây giờ ngươi có về hay không cũng không sao, đợi chúng ta sau này tới Thiên Đấu Hoàng gia học viện rồi nói tiếp. Chỉ là hơi xa Tác Thác thành, muốn tìm một xưởng rèn tốt không biết có dễ dàng hay không nữa.”

Trữ Vinh Vinh cười nói: “ Thì ra ngươi vì vậy mà lo lắng, vấn đề này, nhà ta cũng có xưởng rèn. Ngươi nếu không sợ phải tiết lộ bí mật ám khí của người, cứ để cho thợ rèn nhà ta chế tạo linh kiện là được, công nghệ tuyệt đối không có vấn đề gì.”



Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK