Mục lục
[Dịch] Đấu La Đại Lục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


2637, 2638, 2639 gần 3 năm thời gian, mà hắn đã trở thành đại hồn sư? Hơn hai mươi cấp đại hồn sư? Nhìn qua thì hắn bây giờ cũng không vượt qua mười lăm tuổi. Mà năm nay mới là năm 2643. Nói cách khác. Tại bốn năm trước hắn đã đột phá hai mươi cấp.


Cái này, làm cho Thiết Tâm hoàn toàn chấn kinh, sợ hãi, ngoại trừ đứa nhỏ trước mắt này có Lam Ngân thảo là phế vũ hồn, nhưng từ hồn lực mà xem, thì hắn cũng đã tuyệt đối là một thiên tài. So với hai con trai của chính mình càng thêm xuất sắc thiên tài.



"Thiết thúc thúc, ngài đã xem xong chưa?" Đường Tam khách khí hỏi.


Thiết Tâm yên lặng đưa hồn sư thủ trát trả lại cho Đường Tam. Nhưng hắn đã nhớ kỹ số đăng ký ở mặt trên, tùy thời có thể đến kiểm tra.

"Đường Tam đại hồn sư, Ta hơi bị mạo muội, nay ta hướng ngươi xin lỗi." Thiết Tâm trịnh trọng nói.


Đường Tam mỉm cười lắc đầu. "Không có gì, ngài buôn bán cũng không dễ dàng. Nếu là ta thì ta sẽ còn lo lắng hơn, dù sao ta còn quá nhỏ tuổi."


Thiết Tâm nhịn không được hỏi. "Có thể hay không nói cho ta biết, ngươi năm nay bao nhiêu tuổi rồi?"


Đường Tam không có giấu diếm. "mấy tháng nữa thì ta sẽ mười ba tuổi."



Thiết Tâm không khỏi hít một hơi dài, gì mới mười ba tuổi, nói cách khác, thì hắn tài mới chỉ có mười hai tuổi. Hơn nữa bốn năm trước. hắn mới có tám tuổi năm ấy đã trở thành hồn sư. Điều đó có thể là sự thật không?


"Đường Tam đại hồn sư, ta còn có một cái đề nghị cuối cùng một cái thỉnh cầu…. Có thể hay không để cho ta xem hồn hoàn của ngươi" Mười hai tuổi, đại hồn sư đối với Thiết Tâm mà nói, tuyệt đối là không thể tư nghị, dù sao, Sử lai khắc đều là quái vật cũng chỉ có bảy mà thôi. Điều này cũng không phải là người thường có thể hiểu được .


Thiết Tâm nói ra những lời này. Cũng hiểu được chính mình có chút quá phận. Tựa hồ vô cùng hổ thẹn, trên mặt hiện lên chút xấu hổ.


Đường Tam không thèm để ý, hắn cần chính là một sự ổn định ,trường kỳ hợp tác với tiệm thợ rèn. Thủ tín đối với đối phương hiển nhiên cực kỳ trọng yếu . Thiết Tâm ngôn ngữ, cử chỉ đều tạo cho người ta cảm giác trầm ổn , hơn nữa gian thợ rèn này quy mô,kích thước, đều làm cho hắn thập phần vừa lòng.



"Tốt." Đường Tam chậm rãi giơ tay trái của mình lên, quang mang màu lam bắt đầu lặng lẽ khởi động.


Thiết Tâm tập trung tinh thần nhìn Đường Tam, đợi tiếp theo vũ hồn là hồn hoàn đồng thời xuất hiện. .


Có lẽ. Hồn sư thủ trát có thể làm giả. Nhưng hồn hoàn thì tuyệt đối làm giả không được . Đó mới chính là hồn sư cấp bậc chánh thức tượng trưng.



Mang theo óng ánh màu lam tím, Lam Ngân thảo từ trong lòng bàn tay Đường Tam chưởng xuất hiện. Trong nháy mắt lan tràn, nhanh chóng lan kín mặt đất ba gian phòng, cùng lúc đó, xuất hiện đồng thời ba hồn hoàn từ dưới chân hắn mọc lên. Hai vàng một tím, ba hồn hoàn cực kỳ rõ ràng vòng quanh thân thể của hắn theo quy luật.

Ngay giờ khắc này, không khí phảng phất như đọng lại, trong phòng hết thảy mọi thứ đều trở nên huyễn lệ.

Thiết Tâm há hốc miệng. Gắt gao nhìn hồn hoàn trên người Đường Tam. Hai tay không tự giác run rẩy.



"Ngươi, ngươi ……"


Đường Tam nói: "Ta vừa mới thu hoạch được cái hồn hoàn thứ 3. Chưa kịp đến Vũ Hồn điện khắc thêm. Cho nên trên hồn sư thủ trát không có ghi chép ta trở thành hồn tôn."


Ba…. Có phải 3 cái hồn hoàn sao? Thiết Tâm tim đập chân run. Mười hai tuổi, hồn tôn, vượt qua ba mươi cấp. Lam Ngân thảo. Bao nhiêu thứ không ngừng tại quay cuồng trong đầu Thiết Tâm. Trong não hắn lúc này chỉ có một mảng trống rỗng. Một cảm giác khó tả tràn ngập trong phòng.

Từ trên người Đường Tam. Thiết Tâm cảm nhận được áp lực, đó là cấp bậc cao cấp hồn sư đối với cấp thấp hồn sư áp lực.


"Ngươi thật sự chỉ có mười hai tuổi?" Thiết Tâm có chút gian nan, khó khăn hỏi.


Đang trong lúc này thì đột nhiên. Cửa phòng mở rộng. Một thân ảnh cao lớn từ bên ngoài đi vào.


"Ba. Ta nghe phía trước tiểu nhị nói, chúng ta đang có một mối làm ăn lớn? A. Đây là ……"


Thân ảnh cao lớn chợt khựng lại, dưới áp lực Lam Ngân thảo mang đến , thì lập tức vũ hồn của hắn trước tiên phóng thích ra. Hai cái trăm năm hồn hoàn màu vàng từ dưới chân hắn mọc lên.


"Là ngươi." Người mới đến chính là Thiết Long . Khi hắn chứng kiến thấy Đường Tam thì nhất thời kinh hô. Nhất là chứng kiến hồn hoàn thứ 3 màu tím trên người Đường Tam, sắc mặt nhất thời thay đổi.



Thiết Tâm dù sao cũng đã nhìn qua. Lúc này đã từ trong khiếp sợ khôi phục lại đây, "A Long. Ngươi biết hồn tôn Đường Tam?"


Thiết Long trợn mắt chăm chú nhìn hồn hoàn thứ ba của Đường Tam, có chút chán nản nói: "Ba, ngươi có nhớ lần trước huynh đệ chúng ta tại đấu hồn tràng thua bởi hai người thiếu niên không? Đây,chính là Đường Tam cùng một nữ hài tử tạo thành Tam Ngũ tổ hợp. Lúc ấy Đường Tam đã ngăn cản Tiểu Vũ làm bị thương chúng ta. Đường Tam. Ngươi cũng đã đột phá ba mươi cấp rồi?"


Đường Tam thu hồi chính mình vũ hồn. Lam Ngân thảo cùng hồn hoàn đồng thời biến mất, hướng Thiết Long mỉm cười gật đầu. "Thiết đại ca. Ngươi khỏe chứ. Lần trước khi chúng ta đối chiến tại đấu hồn tràng , Ta đã hai mươi chín cấp, mấy ngày hôm trước cơ duyên xảo hợp, đột phá ba mươi cấp."


Thiết Long cười khổ nói: "Cùng với ngươi so sánh, huynh đệ chúng ta quả thực chính là phế vật, phía trước tiểu nhị nói người mang đến một vụ làm ăn lớn sẽ không phải là ngươi đấy chứ?"

Đường Tam đạm nhiên cười, nói: "Như thế nào lại không phải ta. Lần này ta là cố tình đến để phiền toái các ngươi.
Chỉ là không nghĩ đây là tiệm thợ rèn của nhà ngươi."

Thiết Tâm trong lòng thầm than một tiếng, nhìn Đường Tam ánh mắt đã hoàn toàn xảy ra biến hóa, một người mới mười hai tuổi mà đã là hồn tôn đại biểu cho cái gì thì hắn có lẽ không quá rõ ràng, nhưng cho dù hắn có mù thì hắn cũng có thể nhìn ra được tương lai không thể hạn lượng của Đường Tam, cùng một vị hồn sư như vậy hợp tác. Còn lo lắng cái gì đâu đây?


"Đường Tam hồn tôn. Ta vừa rồi đối với ngươi hơi hoài nghi. Ta xin lỗi, chúng ta hợp tác không thành vấn đề. Tất cả dựa theo những điều ngươi nói lúc trước nhé."


Đường Tam âm thầm thở phào nhẹ nhỏm. Rốt cục hoàn thành hợp tác thành công. Cứ như vậy, chính mình càng có nhiều thời gian tu luyện cùng chế tạo , nghiên cứu tăng mạnh các loại ám khí quan trọng.



"Thiết đại thúc. Ta còn muốn mua của ngài một bộ dụng cụ của thợ rèn. Loại có phẩm chất tốt nhất, phiền ngài nhờ người đưa giúp ta đến học viện, Ta sẽ nói cho ngài địa chỉ."


Thiết Tâm đáp ứng ngay: "Không thành vấn đề, sau này ngươi có cái gì cần. Chỉ cần chúng ta làm được , cứ tới tìm chúng ta,. Đồ vật ngươi cần chế tạo, ngươi cứ yên tâm. Ta sẽ để choThiết Long, Thiết Hổ hai tiểu tử này chủ yếu phụ trách. Chất lượng dám chắc không thành vấn đề, hai tiểu tử là do ta dạy i , kỹ thuật của bọn họ tại tiệm rèn này là tốt nhất ."


Đường Tam nói: "Vậy phiền toái hai vị Thiết đại ca liễu."


Lưu lại Sử lai khắc học viện địa chỉ. Sau khi đưa ra một trăm kim tệ, Đường Tam được Thiết thị phụ tử ba người tiễn đưa ra khỏi tiệm thợ rèn.

"Thiết đại thúc. Hai vị Thiết đại ca, các ngươi không cần tiễn nữa, đồ vật kia thì phiền mọi người. Sau khi đã có kết quả thì cho người ta đến học viện báo cho ta biết. Ta tới lấy. Nhưng dụng cụ lò rèn thì phiền các ngươi đưa đi, còn có vừa rồi kim chúc tài liệu đã tôi này."



"Yên tâm đi, những đồ này ngày mai Ta để cho người đưa đến học viện cho ngươi, Đường Tam hồn tôn, học viện các ngươi sẽ vẫn thu đệ tử đấy chứ? Hai con của ta, có thể hay không tới học viện học tập? Ta nghĩ như thế thì thực lực nhất định gia tăng nhanh hơn." Thiết Tâm đã từng thấy được Đường Tam thực lực. Có thể bồi dưỡng ra Đường Tam hồn sư như vậy. Tuyệt đối làm lòng người rung động.


Đường Tam nói: "Sợ rằng không được, học viện yêu cầu tương đối nghiêm khắc, chỉ lấy đệ tử dưới mười hai tuổi. Đáng tiếc hai vị Thiết đại ca tuổi đã vượt qua rồi."


Thiết Long nói: "Quên đi, ba.. chúng ta so với học viên tại hồn sư học viện cao cấp Tác Thác cũng giống nhau. Chúng ta sẽ cố gắng . Tranh thủ sớm ngày đạt tới ba mươi cấp."
(ta thấy tên này không hay)

Mã Hồng Tuấn đã nói với Đường Tam, hắn sẽ tự trở về, không cần đợi, Đường Tam rời khỏi tiệm thợ rèn, cũng không ở lại Tác Thác thành. Trực tiếp trở về học viện, đối với hắn mà nói, thời gian kế tiếp. Tất cả đều dành cho tu luyện, vượt qua mọi bài học. Đường Tam chưa bao giờ cho rằng chính mình là thiên tài, hắn chỉ là được mang theo Huyền Thiên bảo lục đi tới thế giới này. Bất luận là tiên thiên mãn hồn lực hay là hồn lực kia tăng lên rất nhanh, kỳ thật tất cả đều là do tu luyện Huyền Thiên bảo lục kết quả. Cho nên hắn tuyệt không thể buông lỏng.


Sáng sớm ngày thứ hai. Đường Tam theo thói quen nhảy lên trên mái nhà tiếp tục tu luyện Tử Cực Ma Đồng, hô hấp hít thở ánh sáng mặt trời mang đến khí tím từ lúc sáng sớm.


Mặt trời. Nhìn có chút giống quả chanh màu vàng, còn có cả bầu trời phương xa bị nhiễm thành màu vàng, Đường Tam chậm rãi phun ra một ngụm trọc khí. Trong mắt ánh tím chớp động. Tinh, Khí, Thần cơ hồ đồng thời đạt tới đỉnh. Hắn tự biết, chính mình lại có tiến bộ. Từ Tinh đấu rừng rậm trở về cho tới bây giờ thì hắn mới hoàn toàn khôi phục lại thực lực.


Mặc dù mỗi ngày đều chăm chỉ tu luyện, nhưng trên thực tế tu luyện thời gian tịnh cũng không dài. Phương đông, ánh sáng mặt trời xuất hiện khí tím chỉ có thời gian duy trì cực kỳ ngắn ngủi.


Đã đến giờ điểm tâm, Đường Tam xoay người nhảy xuống, trực tiếp đi tới phòng ăn.

Còn chưa đi vào phòng ăn. Đường Tam đã ngửi thấy một cỗ hương khí nhức mũi, nồng đậm mùi thơm thức ăn cực kỳ mê người, trong đó tựa hồ có trộn lẫn một ít, một ít mùi kỳ lạ.
(Chỗ này ta dịch là mùi hương thức ăn, hay hơn mùi hương thịt)


Đi vào phòng ăn. Đường Tam nhất thời bị rung động bởi một màn trước mắt. Tất nhiên, hắn tuyệt đối là đệ tử tới sớm nhất . Nhưng nơi này đã có một người ở đây tự bao giờ.


Hắn không ngừng nhìn về phía trên bếp. Khống chế ngọn lửa, đang chuẩn bị các loại rau cho bữa ăn. Trên đầu mang theo mũ đầu bếp màu trắng , khuôn mặt cứng ngắc lộ vài giọt mồ hôi. Tất nhiên đúng là Đại Sư. Hắn dĩ nhiên tự thân mình làm cho mọi người bữa sáng.


"Sư phụ." Đường Tam từng bước bước vào phòng ăn.


Đại Sư ngẩng đầu nhìn về Đường Tam. Trên khuôn mặt nhất thời toát ra một tia ôn hòa,ấm áp mỉm cười, "Ngươi vĩnh viễn không bao giờ đến muộn."


Đường Tam bước nhanh đi tới một bên, trước tiên rửa sạch sẻ hai tay của mình, trở lại đến bên người Đại Sư "Ta lại giúp ngài." Nhưng hắn biết là phàm cái gì mà Đại Sư muốn làm thì nhất định sẽ làm được. Quyết không có trên đường có thể bỏ dở. Cho nên hắn cũng không có đi hỏi Đại Sư tại sao lại tự mình làm điểm tâm cho mọi người. Mà cũng không có ngăn cản.

Đại Sư mỉm cười lắc đầu, " Không cần đâu, ta cũng đã sắp xong rồi, được rồi, lại đây nếm thử tay nghề sư phụ thế nào."

Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK