Mục lục
[Dịch] Đấu La Đại Lục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:



Liễu Nhị Long thản nhiên cười: “Độc cô tiền bối, chúng ta quả thật không có tư cách, bất quá không biết người có nhìn ra vũ hồn trên người chúng ta là cái gì, ta và tiểu Cương đều đén từ Lam điện phách vương long gia tộc. Chúng ta không phải là đối thủ của ngài nhưng người đắc tội với gia tộc chúng ta thì sao?”

“Nhị long, câm mồm” ds quát một tiếng, thâm tâm hắn không kìm nén được chùng xuống. Nếu Liễu nhị long không nói ra xuất thân có lẽ nàng còn có được cơ hội giữ mạng sống, nhưng lúc này nàng nói ra, dcb là người như thế nào, làm sao có thể không trảm thảo trừ căn đoạn tuyệt hậu hoạn đây?

Quá nhiên, dcb nghe Nhị Long nói xong, sắc mặt hơi đổi, liền nhớ tới lúc ba người dùng vũ hồn dung hợp kỹ, nhíu mày nói: “Các ngươi cũng đến từ Lam điên phách vương long gia tộc? Tốt, rất tốt. Thì sao nào? Dù cho ta đánh không lại gia tộc các ngươi, nhưng ta chỉ cần giết các ngươi, làm gì có chứng cớ gì để gia tộc các ngươi đến tìm ta tính sổ? Thi cốt vô tồn, đối với ta là một chuyện quá đơn giản.”

Nhị Long mỉm cười đáp: “Tiền bối, chỉ cần ngài giết ta và tiểu Cương thì cho dù gia tộc chúng ta có hỏi, ngài cũng hoàn toàn có thể từ chối trách nhiệm. Phất lan đức cùng gia tộc chúng ta không có quan hệ, cho dù hắn tới gia tộc chúng ta lộ ra thì cũng không ai tin tưởng hắn. Hắn căn bản là một người không đủ cấu thành chứng cớ buộc tội ngài. Hai người chúng ta chắc chắn sẽ chết, nhưng không biết tiền bối có thể buông tha cho hắn đi không?”

Dcb ha ha cười, “Ngươi cho ta là một kẻ ngu sao? Thả hồ về rừng? Mặc dù trên thế giới này không có gì làm ta e ngại, nhưng ta cho tới bây giờ đều luôn biết phải trảm thảo trừ căn. Giết cả ba người các ngươi chẳng phải là ta càng thêm an toàn sao?”

Trong mắt Nhị long liền biểu hiện thần sắc lạnh lùng, cổ tay khẽ động một cái kim chúc cầu màu lam chợt hiện “Vậy ngươi có thể thử, đây là trang bị truyền tin đặc hữu của gia tộc chúng ta, ngươi dù cường đại hơn so với chúng ta, nhưng ngươi giết chúng ta thì trong nháy mắt ta dám chắc có thể phóng thích nó ra ngoài địa bàn của ngươi. Đến lúc Gia tộc của ta tới, ngươi có thể thoát được liên quan sao? Chỉ cần ngươi phóng thích Phất Lan Đức, chúng ta sẽ tùy ý để ngươi giết mà không phóng thích nó.”

Có thể cùng người yêu chết một chỗ, Liễu Nhị Long không hề bi thương mà lại còn âm thầm hưng phấn, nàng cho tới bây giờ chưa từng nghĩ rằng tử vong là đáng sợ.

“Nhị long, ngươi nói gì? Không lẽ ta lại là hạng người ham sống sợ chết sao? Muốn giết cứ giết cả ba chúng ta đi, tới âm phủ ta còn muốn làm ông mai cho ngươi và tiểu cương. Hoàng kim thiết tam giác chúng ta chết cùng chỗ thì sao? Trong tay ngươi không phải là trang bị truyền tin sao, thả ra đi, như vậy ít nhất sẽ có người báo thù cho chúng ta.”

Thân hình Phất Lan Đức chợt lóe, che chắn trước mặt hai người.

Nhị long vợi la lên: “Phất lão đại ngươi điên rồi, đi mau, đây không phải là lúc ngươi thể hiện khả năng”

Pld thở dài “Ta hơn năm mươi tuổi rồi, giờ có chết cũng không tính là chết trẻ. Nhị long mặc dù ngươi không yêu ta, nhưng vị trí ngươi trong lòng ta giống như vị trí tiểu cương trong lòng ngươi. Với ngươi, có thể cùng tiểu cương chết cùng 1 chỗ là hạnh phúc. Còn với ta, có thể cùng các ngươi chết một chỗ có gì là đáng tiếc đây? Chỉ đáng tiếc là tiểu Tam mà thôi. Dcb ta cũng không sợ nói cho ngươi biết, cha của tiểu Tam là người mà ngươi cũng khong địch nổi đâu, một khi chúng ta không thể ra khỏi đây, người của ta sẽ tìm đến hắn. Sự tồn tại của hắn thậm chí so với Lam phách điện vương long gia tộc càng thêm đáng sợ.”

“Ồ?” dcb hứng thú nhìn ba người trước mặt “Nói như vậy, sau lưng tiểu từ này thực sự có bối cảnh? Ngay cả ta cũng không địch nổi sao? Trên thế giới này thực sự không có mấy người , ngươi có thể nói cho ta cha hắn là ai?”

Pld hừ lạnh “Chẳng lẽ ngươi không tính toán tuổi của hắn một chút sao? Tiểu Tam năm nay 13 tuổi, cha hắn cũng sẽ không quá lớn tuổi, lại là người ngươi không thể địch nổi, tại đại lục này còn có thể là ai?”

Dcb đầu tiên sửng sốt một chút, rất nhanh, hắn có lẽ đã nghĩ được một chút, sắc mặt đại biến “Đường Tam, Đường Tam, người kia cũng họ Đường, chẳng lẽ … không đúng, vũ hồn của tiểu tử đó chỉ là Lam ngân thảo mà thôi.”

Thanh âm ds lạnh lùng “Không sai, vũ hồn mà ngươi thấy là Lam ngân thảo, nhưng nếu hắn có 2 cái vũ hồn thì sao? Ds tưởng rằng dt đã chết, cũng không tiếp tục giữ bí mật nữa.

“Ngươi nói gì?” dcb trong lòng kinh hãi khó có thể hình dung “Ngươi nói, tiểu tử đó cũng là song sinh vũ hồn sao?”

Ds lạnh nhạt “Không sai”

Dcb trong mắt toát ra ánh mắt lạnh lẽo phân vân, tay phải chậm rãi giơ lên, trong mắt tức thì phát ra hung quang. Lúc này hắn đã hạ quyết tâm, chẳng những phải lập tức giết chết 3 người này, đồng thời cũng phải nhanh chóng giết chết dt. Phất lan đức nói đúng, người kia hắn cũng không địch nổi, nhưng chỉ cần mình hủy thi diệt tích rồi lập tức rời đi khỏi nơi này, người kia muốn tìm được mình cũng tuyệt không dễ dàng.

Đang lúc dcb chuân bị hạ độc thủ, đột nhiên một thanh âm từ xa truyền đến “dcb, ngươi dám!”

Dcb sửng sốt một chút, quay đầu về hướng phát ra âm thanh, chỉ thấy một đạo thân ảnh đang cực nhanh lao tới, sơn đạo gập gềnh cũng không làm tốc độ của hắn giảm xuống, tám cái bóng thon dài lướt tới với tốc độ cực nhanh bay tới gần.

“Tiểu Tam” ds, Phất lan đức hai người đồng thời lên tiếng, trong mắt hai người đều toát ra vẻ kinh ngạc.

Đúng vậy, người tới đúng là dt, bát chu mâu phát huy tác dụng, trong nháy mắt công phu, hắn đã đi tới trước mặt mọi người.

Lúc này, nhìn qua dt có chút bất đồng, sau lưng hắn Bát chu mâu so với trước kia có chút biến hóa, bát chu mâu thân hình lớn nhỏ không thay đổi, chỉ là màu lam tím đã biến thành màu đỏ sậm, còn có cả những vệt trong nó, giống như nhứng hoa văn màu trắng làm cho Bát chu mâu nhìn qua có chút chói mắt.

Nhưng lúc này ba người vì dt chưa chết, kinh ngạc vì dt còn sống nên không chú ý đến, nhưng dcb lại không buông tha những chi tiết như vậy, trong lòng thầm giật mình, dù không biết trên người dt xảy ra cài gì, nhưng là độc vương, hắn rõ ràng, trong đám mây độc càng thêm nhiều màu sắc độc tính lại càng tăng. Tiểu tử này hiển nhiên là đã thu được một cái gì đó từ băng hỏa lưỡng nghi.

Trước tiên, dt ăn bác giác huyền băng thảo và liệt hỏa hạnh liền chìm vào bên trong băng hỏa lưỡng nghi nhãn, rất nhanh hắn đã bị độc tính mãnh liệt bao phủ, rơi vào hôn mê.

Huyền thiên lục bảo ghi lại không sai, hai loại tiên phẩm cực độc mặc dù bá đạo nhưng sau khi trung hòa lẫn nhau có thể làm cho cong người có thể hấp thu.

Hơn nữa có Băng hỏa lưỡng nghi nhãn xúc tiến tác dụng, dt đã chậm rãi hấp thu năng lượng của chúng vào cơ thể. Năng lượng kết tinh trong cơ thể theo kinh mạch toàn thân và hồn cốt.

Nhưng hai loại dược thảo này bên trong ẩn chứa năng lượng vô cùng lớn, không thể hấp thụ trong thời gian ngắn. dt tỉnh lại thì phát hiện mình đã lơ lửng trong Băng hỏa nghi nhãn, hồn lực trong cơ thể đã khôi phục tới trạng thái tốt nhất.

Ăn hai loại tiên phẩm độc thảo này, không có tác dụng làm tăng hồn lực của hắn, mà chỗ tốt nhất là làm cho hắn không cảm thấy đau đớn gì khi ở trong Băng hỏa lưỡng nghi nhãn.

Với dt bây giờ, hàn cực âm chỉ như nước lạnh, mà dung nham nóng chảy cũng chỉ như nước ấm mà thôi. Ngâm mình trong đó không bị tổn hại gì mà còn phi thường sung sướng. dt biết tác dụng của hai loại dược thảo phải ở trong Băng hỏa lưỡng nghi nhãn mới có thể không ngừng hấp thu. Tại huyền thiên bảo lục ghi lại, chỗ tốt mà hai loại tiên phẩm độc thảo này có thể mang lại có thể khái quát 4 chữ: Thủy hỏa bất xâm.

Đang lúc dt vui mừng vì thành công đầy may mắn của mình thì kim quang chấn động kịch liệt trên bầu trời thu hút chú ý của hắn.

Quang mang đó quá mãnh liêt, ngay cả vụ khí (sương mù) che phủ bầu trời băng hỏa lưỡng nghi nhãn cũng không ngăn cản được hoàn toàn, hơn nữa với sự dao động mãnh liệt của năng lượng, hắn lập tức đoán được bên ngoài nhất định đã xảy ra chuyện gì đó giống như sự va chạm mãnh liệt của hồn lực, có lẽ là có người cũng lão quái vật đó động thủ.

Bất chấp bát giác huyền băng thảo cùng liệt hỏa hạnh đang tăng cường thực lực cho mình, hắn vội vàng xuất ra bát chu mâu bay nhanh lại đây, mà bát chu mâu biến hóa hiển nhiên là đã hấp thu hai loại độc băng hỏa chứa bên trong bát giác huyền băng thảo cùng liệt hỏa hạnh mới phát sinh thay đổi.

Từ xa, dt đã dùng tử cực ma đồng quan sát rõ ràng tình huống bên này, trong khi hắn chạy tới cũng là lúc dcb dốc toàn bộ thực lực, đóng băng hoàn toàn trong phạm vi mấy ngàn thước để phá tan Thánh long bổn tương.

Nhìn dcb hướng tới ba người ds hạ sát thủ, lúc đó dt mới gấp gáp cao giọng hô đồng thời bay nhanh tới.

Nhìn biến hóa của Bát chu mâu sau lưng dt, sát khí trong lòng dcb càng tăng, trong lòng thầm nghĩ, hắn tới vừa lúc, giết đồng thới 4 người cũng đỡ cho mình một lần di chuyển.

Lúc này hắn thậm chí không suy nghĩ tới dt tại sao có thể sinh tồn trong Băng hỏa lưỡng nghi nhãn, mà lập tức tính chuyện chỉ một lần có thể giải quyết vấn đề trước mắt. Ngay khi sát khí dcb tăng cao, hắn chuẩn bị động thủ thì dt lại mở miệng. Hắn cũng không nói chuyện với ba người ds mà lại nhìn dcb đoạn nói: “Độc cô tiền bối, ngài không phải nói muốn làm cho ta ba việc sao? Vậy việc đầu tiên là bây giờ hay bất cứ lúc nào người cũng không thể làm thương tổn tới bất cứ ai có liên quan tới slkhv.

“Ồ” dcb sửng sốt, hắn không nghĩ trong lúc này mà dt còn có thể đưa ra điều kiện vói mình.

Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK