Mục lục
[Dịch] Đấu La Đại Lục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Đại sư lắc đầu nói: “Trên người ngươi khớp xương dù nhiều, nhưng chia ra vài bộ phận. Cho nên hồn cốt có thể hấp thu chỉ có vài loại, tứ chi, đầu cùng thân thể. Nói cách khác, người bình thường có thể hấp thu 6 khối hồn cốt, giống như hồn sư hấp thu 9 hồn hoàn, tác dụng của hồn cốt với hồn sư chủ yếu phụ thuộc vào hấp thu sớm hay muộn cùng với thuộc tính có hay không cùng bản thân tương hỗ.”

Đường Tam chợt nói: “Khối hồn cốt của ta cùng tự thân tương hợp không thẻ nghi ngờ là thuộc về thân thể hồn cốt.”

“Lúc trước ngươi nói một câu rất đúng. Có phương pháp sở hữu hồn cốt thích hợp với mình hoặc lấy được hồn cốt từ một hồn thú đồng loại với một hồn hoàn của bản thân, nhưng hồn cốt của ngươi không thuộc về thân thể loại. Cho nên ta mới nói nó là ngoại phụ hồn cốt.”

Đường Tam tò mò hỏi: “Vậy ngoại phụ hồn cốt là cái gì?”

Đại sư kiên nhẫn giải thích: “Ngoại phụ hồn cốt là một tồn tại thần kỳ, không thuộc sáu loại hồn cốt ta nói lúc trước. Nếu nói bình thường tỷ lệ hồn thú xuất hiên hồn cốt là một phần ngàn thì ngoại phụ hồn cốt tỉ lệ ngay cả một phần vạn cũng không đến. Hơn nữa điều kiện hấp thu ngoại phụ hồn cốt là trước hết phải hấp thu hồn hoàn của hồn thú mới được. Theo chúng ta nói thân thể hồn cốt là để chỉ xương ngực mà khối hồn cốt ngươi hấp thu lại là xương sống. Qua quan sát ta có thể khẳng đinh nó là một khối ngoại phụ hồn cốt. Tiểu tử, ngươi có biết tại hồn sư giới, đối với hồn sư mà nói, những vật trân quý đều được xếp lên hồn sư mộng ước bảng. Trong đó, ngoại phụ hồn cốt xếp thứ hai trong bảng chỉ kém bài danh đệ nhất là vật cơ hồ không tồn tại, mười vạn năm hồn hoàn.”

Đại sư dùng phương pháp giải thích dễ hiểu nhất để Đường Tam nhận thức tám căn chu thối mà mình tưởng là quái vật trân quý bao nhiêu.

“Tám cắn chu thối này, thật sự cường đại như vậy sao?” Đường Tam không nhịn được thầm nghi hoặc.

Đại sư nói nhiều như vậy cũng có chút mệt mỏi “Sáng sớm trời lạnh, ngươi trước hêt mặc quần ấo vào đi. Nhớ kỹ, ngoại phụ hồn cốt không nên nói cho bất kỳ kẻ nào, mặc dù ngoại phụ hồn cốt không giống hồn cốt bình thường có thể hấp thu, nhưng để tránh có kẻ ghen ghét hướng ngươi xuống tay, càng ít người biết càng tốt.”

Đường Tam mặc áo ngoài hướng đại sư hỏi: “Sư phụ, ngoại phụ hồn cốt của ta đến cùng là có tác dụng gì?”

Đại sư nói: “Cụ thể có tác dụng gì thì bây giờ ta cũng không chắc. Phải qua một thời gian nghiên cứu mới có thể biết được. Bắt đầu từ hôm nay, nhiệm vụ của ngươi là gia tăng tu luyện, cùng với mau chóng quen thuộc với việc sử dung ngoại phụ hồn cốt. Theo tình hình vừa rồi, ngoại phụ hồn cốt của ngươi có lực công kích rất mạnh, chẳng những thế còn mang theo kịch độc. Nếu ta đoán không sai thì độc tố trên chu thối ngươi có thể khống chế được, theo tâm ý phống thích. Đồng thời, với chiều dài của tám căn chu thối nếu sử dụng thay thể hai chân ngươi để di chuyển thì sẽ thế nào?”

Đường Tam là người thông minh, có đại sư gợi ý hắn nhất thời hiểu ra “Nếu như vậy, chẳng những tốc độ tăng lên mà ảnh hưởng của địa hình cũng giảm mạnh.”

Đại sư mỉm cười nói: “Cho nên, tám căn chu thối cho ngươi một khả năng không quan tâm đến địa hình đồng thời tăng tốc di chuyển, Về phần chỗ tốt của nó sau này ngươi sẽ chứng kiến càng nhiều kinh hỉ. Huống chi nó còn có thể thông qua mỗi lần ngươi hấp thu hồn hoàn tiến giai mà tiến hóa, uy lực vượt qua sự tưởng tượng của cong nhiều, có nó ngươi có thể có cơ hội giao thủ bình phân với đối thủ hơn ngươi mười cấp. Hơn nữa vì ngoại phụ hồn cốt rất hiếm nên nếu ngươi không nói ra không ai biết tám căn chu thối chính là ngoại phụ hồn cốt, chỉ tưởng là do lam ngân thảo của ngươi biến thành. Dù sao trừ bỏ cứng rắn thì bề ngoài của chúng cùng lam ngân thảo thập phần tương tự. Về phần có thể khống chế nó phát huy tác dụng đến trình đọ nào thì phải xem sự cố gắng của ngươi, nếu ngươi có thể biến tám căn chu thối thành tám cây trường mâu tẩm kịch độc thì có thể tưởng tượng lực chiến đấu của ngươi tăng đến trình độ nào.”

Khi Đường Tam cùng đại sư trở lại Sử Lai Khắc học viện thì trời đã sáng. Đại sư hôm nay giảng giải rất nhiều kiến thức về hồn cốt, mặc dù chỉ là kiến thức đơn giản nhưng Đường Tam cũng phải từ từ mới tiêu hóa được.

“Tiểu Tam, đi ăn cơm đi. Bắt đầu từ hôm nay, ta sẽ sắp xếp lại thời gian biểu tu luyện cho ngươi.”

Đường Tam ngẩng đầu nhìn đại sư “Sư phụ, người phải đi sao?” theo hắn nghĩ, đại sư an bài cho mình phương pháp tu luyện tốt chỉ sợ là lại rời đi. Trong lòng không khỏi cảm thấy mất mác.

Đại sư mỉm cười nói: “Yên tâm, sư phụ không đi. Ta còn sợ ngươi luyện tập ngoại phụ hồn cốt gặp vấn đề. Ngoại phụ hồn cốt đã là một bộ phận thân thể ngươi, cùng xương sống ngươi hoàn toàn dung hợp chẳng may xảy ra chuyện gì sẽ nguy hiểm đến tính mạng. Cho nên ta phải lưu lại.”

“Sư phụ không đi thật sao? Vậy thì tốt quá.” Đường Tam nghe đại sư lưu lại tiếp tục chỉ đạo mình tu luyện, trong lòng không khỏi mừng rỡ.

Trên mặt đại sư hiện lên vẻ chờ mong “Tiểu Tam, ngươi biết không, ta rất muốn nhìn bộ dáng ngươi hai mươi năm sau. Ta quyết định lưu lại nơi này không phải bởi một mình ngươi mà còn vì đồng bạn của ngươi tại học viện này. Mỗi người các ngươi chỉ có thể dùng thiên tài để hình dung. Nếu không có phương pháp tu luyện thích hợp chẳng phải là lãng phí sao? Phất Lan Đức mặc dù có không ít kinh nghiệm tu luyện nhưng nhiều chỗ làm còn chưa tốt. Ta hy vọng sau này các ngươi có thể trở thành một đoàn thể cường đại. Cho nên phải bắt đầu từ bây giờ, sử dụng phương pháp tu luyện ưu tú nhất dạy cho các ngươi.”

Đối với Đường Tam mà nói, lý do hắn lưu lại không quan trọng, quan trọng là hắn quyết định lưu lại, như thế là đủ.

Thầy trò hai người đi tới thực đường của học viện. Không biết có phải do hôm qua đi đường quá khổ cực không mà lúc này trong thực đường dù điểm tâm đã chuẩn bị tốt nhưng không có một bóng người.

Đường Tam vội vàng lấy hai cái chén cho mình cùng đại sư. Sử Lai Khắc học viện kinh tế không nhiều, điểm tâm cũng không có thịnh soạn. Hôm nay điểm tâm rất đơn giản có bánh bao, cơm, canh còn có mỗi người một quả trứng.

Nhìn Đường Tam bưng điểm tâm đến trước mặt, đại sư nhíu mày.

“Phất Lan Đức cho các ngươi ăn cái này sao?” Đại sư khuôn mặt có chút tối lại.

Đường Tam nói: “Thế này đã rất tốt rồi, bánh bao so với khi ta còn bé thì to hơn nhiều.”

“Hồ đồ.” Đại sư buông bánh bao trong tay xuống tức giận nói: “Mấy tiểu tử các ngươi đang là thời kỳ thân thể phát triển. Thân thể là trụ cột của vũ hồn. Không có một thân thể tốt, sao có thể kiên trì tu luyện, điểm tâm như thế này đối với tuổi như ta và Phất Lan Đức thì đủ rồi nhưng với mấy đứa nhỏ các ngươi thì còn xa mới đủ.”

Đại sư đang phát hoả thì thanh âm của Phất Lan Đức từ bên ngoài truyền vào “Ta nói này đại sư, ngươi đừng nói mà không nghĩ đến nổi đau của người khác như thế, ngươi cũng biết mấy đứa nhỏ đều là đang ở thời kỳ thân thể phát triển vậy ngươi có biết mỗi ngày chúng ăn bao nhiêu không? Sơn hào hải vị dĩ nhiên là tốt, nhưng kinh tế của học viện không thể đủ cho chúng ăn sơn hào hải vị, nếu ngươi nguyện ý tài trợ thì ta không có ý kiến.”

Theo thanh âm, Phất Lan Đức đã từ ngoài đi vào.

Nhìn hắn, sắc mặt đại sư hòa hoãn vài phần “Học viện có khó khăn gì ta không biết sao, nhưng nếu ta quyết đinh lưu lại đây làm một gã sư phụ, tuyệt đối không để bọn nhỏ chịu khổ. Phất Lan Đức, chuyện này ngươi giao cho ta toàn quyền xử lý đi. Sau này mỗi bữa bọn nhỏ ăn gì, do ta quyết định.”

Phất Lan Đức trong lòng vui mừng “Ngươi vừa mới quyết định lưu lại sao?”

Đại sư gật đầu “Bất luận là vì Đường Tam hay vì mấy tiểu quái vật mà ngươi chiêu lãm, ta quyết đinh lưu lại một thời gian. Hai ngày vừa qua ta đã hiểu được phương pháp giáo dục của các ngươi, có rất nhiều chỗ phải cải thiện. Ngày đó ngươi nói chỉ cần ta lưu lại, ngươi có thể đem quyền lực giao cho ta có phải không?”

Phất Lan Đức quá hiểu rõ đại sư. Nhìn bộ dáng của hắn, rõ ràng đã biết lão huynh đệ của mình đã hạ quyết tâm, mặt ngoài hắn không tỏ vẻ gì nhưng trong lòng lại nở hoa. Đại sư nói về tri thức lý luận chính là vô địch thiên hạ. Hắn sợ đại sư hối hận, lập tức nói: “Không vấn đề, ngươi muốn làm gì chỉ cần nói cho ta biết trước là được. Sư phụ của học viên theo ý ngươi phân phối. Đương nhiên cần phải chi tiêu gì ngươi phải nói cho ta biết trước, tình trạng kinh tế của học viện khẳng định so với tưởng tượng của ngươi còn kém hơn.”

Đại sư có chút nhíu mày nói: “Ta biết các ngươi đều là người cao ngạo, nhưng không thể linh động một chút để gia tăng thu nhập sao?”

Phất Lan Đức sửng sốt một chút, bật cười nói: “Ngang ngạnh như ngươi cũng biết linh động sao?”

Đại sư ánh mắt nhu hoà nhìn thoáng qua người Đường Tam “Vì đứa nhỏ này, linh động một chút có là cái gì?”

Phất Lan Đức cười nói: “Được rồi, chỉ cần không vi phạm nguyên tắc làm người của ta thì tuy ngươi linh động thế nào cũng được.”

Sau bữa sáng, tiếng chuông tập trung vang lên. Mang toàn bộ đệ tử tập trung tại thao trường của học viện.

Hôm nay có vẻ náo nhiệt hơn mọi khi, chẳng những viện trưởng cùng phó viện trưởng Phất Lan Đức cùng Triệu Vô Cực tới, còn có đại sư cùng mấy vị sư phụ khác của học viện cũng đến thao trường.

Trừ hai vị viện trưởng, học viện còn có ba vị sư phụ. Chính là ba vị sư phụ ở ba cửa đầu tiên trong đợt khảo thí nhập học. Đường Tam đã thấy qua một vị, chính là người dung vũ hồn côn tử hù dọa không ít người bỏ chạy.

“Tốt, mọi người đều đến đủ rồi, ta có vài chuyện muốn tuyên bố.”

Phất Lan Đức đi tới trước mặt bảy tên đệ tử, ánh mắt nghiêm túc nhìn qua bảy người.

“Đầu tiên, ta giới thiệu cho bốn đệ tử mới các vị sư phụ học viện” vừa nói Phất Lan Đức vùa chỉ hướng người mà Đường Tam từng gặp qua vị lão giả có vũ hồn trường côn.

“Vị này là Lý Úc Tùng sư phụ, vũ hồn long văn côn, hồn đế cấp sáu mươi ba.”

Chỉ hướng vị lớn tuổi hơn một ít, lão giả tựa hồ đã ngoài thất tuần nói: “Vị này là Lô Kỳ Bân, Lô sư phụ, vũ hồn tinh la kỳ, hồn đế cấp sáu mươi sáu.”

Vị sư phụ cuối cùng tuổi còn trẻ hơn so với hai vị trước một ít, cùng bộ dáng không khác mấy so với Phất Lan Đức.

“Vị này là Thiệu Hâm sư phụ, thực vật hệ hồn sư, vũ hồn đường đậu, hồn thấy cấp bảy mươi mốt. Theo ta biết trong giới thực vật hệ hồn sư, Thiệu Hâm sư phụ tuyệt đối đứng trong năm người mạnh nhất.”

Nếu nói hai vị sư phụ trước làm cho mọi người chưa đủ rung động. Vậy một vị thực vật hệ hồn thánh cấp bảy mươi mốt xuất hiện làm cho bốn gã tân đệ tử của học viện đồng thời khiếp sợ. Vị Thiệu sư phụ nhìn qua không cao lắm, cùng với Tiểu vũ mới mười hai tuổi xấp xỉ nhau, thậm chí còn muốn thấp hơn, nhưng ai có thể nghĩ hắn là một vị cao cấp thực vật hệ hồn sư chứ? Thực vật hệ hồn thánh cấp bảy mươi mốt, bất luận tại vũ hồn điện hay tại một gia tộc hồn sư đều là cấp độ được cung phụng.

Ba gã sư phụ sau khi được Phất Lan Đức giới thiệu hướng đám đệ tử gật đầu. Duy chỉ có một chỗ khác biệt. Vị thứ nhất Lý lão sư sắc mặt không đổi, vị thứ hai Lô sư phụ khuôn mặt mang theo nụ cười. Đến vị Thiệu sư phụ trên mặt có chút quái dị, ánh mắt hắn thuỷ chung chú ý đến Áo Tư Tạp. Ánh mặt thậm chí có vài phần si mê.

Cuối cùng, Phất Lan Đức đi tới bên cạnh đại sư, ôm lấy bả vai hắn nói: “Cuối cùng vị này, ta phải cản thận giới thiệu một chút. Hắn bằng nghiên cứu bản thân viết ra thập đại vũ hồn cạnh tranh lực, được gọi là vũ hồn lý luận đệ nhất nhân, hồn sư trí tuệ nhất, đồng thời cũng là sư phụ Đường Tam, Ngọc Tiểu Cương tiên sinh. Đương nhiên hắn cũng là lão huynh đệ của ta. Chúng ta quen biết cũng hơn mười năm. Có lẽ tên hắn các ngươi cảm thấy kỳ là, nhưng xưng hiệu của hắn mọi người chắc là đều biết. Sau này các ngươi cứ gọi hắn là đại sư là được.”

Nghe đại sư hai chữ, mọi người không khỏi tinh thần rung lên, ánh mắt đều hướng về Đường Tam, mặc dù bọn họ không hiểu rõ đại sư. Nhưng có thể dạy ra một đệ tử xuất sắc như Đường Tam sư phụ như thế nào không vĩ đại đây?

Đường Tam đồng dạng cũng kinh ngạc. Bởi vì đây là lần đầu tiên hắn biết tên đại sư, trước kia đại sư chưa từng nói qua, hắn tự nhiên cũng không hỏi, hóa ra tên của sư phụ mình là Ngọc Tiểu Cương.

Phất Lan Đức nói: “Bắt đầu từ hôm nay, giáo trình học của các ngươi sẽ do đại sư toàn quyền phụ trách. Chúng ta chịu trách nhiệm phối hợp cùng đại sư, các ngươi hôm qua mới trở về, ta nghĩ mọi người đều mệt mỏi. Hôm nay cho các ngươi nghỉ một ngày. Ngày mai đi học bình thường. Lần này đi Tinh Đấu đại sâm lâm có ba người đạt hồn tôn cảnh giới, chưa đột phá ba mươi cấp Trữ Vinh Vinh, Mã Hồng Tuấn, Chu Trúc Thanh các ngươi phải cố gắng, tranh thủ thời gian đuổi kịp bọn họ. Đại sư ngươi có muốn nói gì không?” Câu cuối cùng là hướng đại sư hỏi.

Đại sư gật đầu, nghiêm túc đi đến truớc mặt bảy đệ tử nhàn nhạt nói: “Học viện chỉ có bảy đệ tử. Ta thấy các ngươi là một đoàn thể, ta đã xem qua thông tin về các ngươi. Ta sẽ định ra phương pháp dậy phù hợp. Ngoại trừ việc tuân theo ta hy vọng không nghe được âm thanh phản đối. Bất luận là ai ta nhất định không tha. Các ngươi là đệ tử của quái vật học viện, phải mạnh mẽ hơn so với hồn sư bình thường. Sau này làm cho mọi người nhắc tới các ngươi chỉ có thể nghĩ đến hai chữ quái vật. Bắt đầu từ bây giờ, các ngươi sẽ không chia ra sơ kỳ cùng cao cấp huấn luyện, tất cả tiến hành thống nhất học tập, dựa theo tuổi tiến hành sắp xếp danh hiệu. Nhất hào Đái Mộc Bạch, nhị hào Áo Tư Tạp, tam hào Đường Tam, tứ hào Mã Hồng Tuấn, ngũ hào Tiểu Vũ, lục hào Trữ Vinh Vinh, thất hào Chu Trúc Thanh.”

Ánh mặt đại sư đảo qua từng người “Tôt lắm. Bây giờ các người có thể giải tán, sáng sớm ngày mai tập hợp tại đây. Còn nữa, bữa sáng ta không muốn thấy thiếu bất kể một ai. Nếu không sẽ tiến hành huấn luyện đặc biệt.”

Nghỉ ngơi một ngày đương nhiên là chuyện tốt, nhưng đại sư đến làm cho chúng đệ tử có chút tò mò cùng lo lắng.

Đưa mắt nhìn các sư phụ lần lượt rời đi, Áo Tư Tạp đứng bên người Đường Tam thấp giọng nói: “Tiểu Tam, sư phụ ngươi nhìn qua so với Phất Lan Đức viên trưởng còn lợi hại hơn a!”
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK