Đường Tam phát hiện việc sử ra biến dị sau lưng không tiêu hao nhiều hồn lực lắm, giống như bản thân đoạn xương sống có ẩn chứa lượng năng lượng nhất định vậy.
Theo tám căn chu thối xuất hiện, tử quang sau lưng Đường Tam cũng càng ngày càng đậm.
Đột nhiên, thân thể Đường Tam run rẩy một trận, tám căn chu mau rốt cục cũng mọc ra hoàn toàn, tám cái căn chu thối tráng kiệm, màu tím, hình trụ mọc dài ra từ trên lưng Đường Tam.
Nếu lúc này các bằmg hữu của Đường Tam tại Sử Lai Khắc học viện có mặt ở đây nhất định sẽ phát hiện tốc độ chu thối mọc ra nhanh hơn nhiều so với lần trước.
Chỉ trong nháy mắt tám căn chu thối đã dài tới một thước năm, ngay sau đó, chu thối như mới bắt đầu chính thức triển khai, từ căn chu thối dài một thước năm, thông qua các đót xương cuối cùng lại tiếp tục mọc ra bộ phân vô cùng sắc bén dài một thước năm.
Đường Tam không nhịn được gầm nhẹ một tiếng, tám căn chu thối sau lưng đòng thời phóng sang hai bên. Quang mang màu tím lấp lánh, tựa như tám cánh tay lực lưỡng bảo vệ thân thể hắn ở giữa.
Nhìn kĩ sẽ phát hiện trên bề mặt của chu thối có một tầng tử khí nhàn nhạt, tử quang lấp lánh, tựa hồ bản thân nó trong suốt như thuỷ tinh.
“Hảo.” đại sư than thở “Tiểu Tam, điều khiển chu thối của ngươi đâm vào một cây đại thụ.”
Đường Tam mặc dù đối với chu thối vẫn còn chưa quen thuộc lắm nhưng điều khiển cho chu thối đâm trúng một thân cây thì hắn vẫn có thể làm được. Thân thể hơi nghiên, bên trái một căn chu thối phóng ra.
Phốc một tiếng,
Đường Tam kinh ngạc phát hiện,
chu thối như không có gì trở ngại
dễ dàng đâm vào thân cây mà một ngươi ôm không hết, hơn nữa còn xuyên qua thân cây.
Càng làm cho người ta kinh ngạc là một màn sau đó. Đại sư và Đường Tam đều nhìn thấy rõ ràng, theo chu thối đâm tới, một tằng tử khí từ chu thối yên lặng lan ra, với tốc độ kinh người truyền khắp thân cây.
Chẳng những thân cây nhanh chóng biến thành màu tìm, trong nháy mắt ngay cả rễ cùng lá cây cùng biến thành màu tím.
Một cái lá rơi xuống, chưa kịp chạm đất, đã hoá thành bụi phấn biến mất ngay trong không trung, mà cây đại thụ như băng tuyết tan rã, không tiếng động hoá thành bụi phấn màu tím. Ngay cả mặt đất phụ cận, chỉ cần tiếp xúc với bụi phấn màu tím đều bị lây màu rồi biến mất, xung quanh mấy thước toàn bộ biến thanh một mảng màu tím tĩnh mịch.
Một cỗ năng lượng yếu ớt theo chu thối truyền vào trong cơ thể Đường Tam, mặc dù không nhiều lắm nhưng rất rõ ràng.
Lần trước khi Mã Hồng Tuấn chạm vào chu thối bị trúng độc, Đường Tam cũng có loại cảm giác này nhưng không rõ ràng lắm. Hắn cũng không suy nghĩ nhiều, lần này lại trở nên cực kỳ rõ ràng, giống như căn chu thối hấp thu năng lượng của cây đại thụ truyền vào người Đường Tam.
Bụi phấn màu tím trên mặt đất dần dần biến thành vô sắc, trong nháy mắt hoà vào bùn đất cho dù nhìn kĩ cũng không thể thấy được, cây đại thụ tựa như chưa từng tồn tại. Căn chu thối mà Đường Tam đâm ra vẫn duy trì tư thể đâm, nhưng ở đó đã không còn vật nào.
“Đến cùng là.....” Đường Tam ngơ ngác nhìn chu thối, mặc dù hắn đã đoán được lực công kích của chu thối rất mạnh, nhưng không nghĩ chu thối sở hữu độc tính kinh khủng đến thế.
Đại sư chậm rãi đi tới bên cạnh chu thối của Đường Tam quan sát nói: “Xem ra ta giống như ta dự đoán. Tiểu Tam, lần này ngươi thù hoạch lớn nhất không phải hồn hoàn thứ ba, càng không phải hồn kỹ thứ ba chu võng trói buộc, mà là tám căn chu thối này. Chúng chính là một khối ngoại phụ hồn cốt.”
“Ngoại phụ hồn cốt?” Đường Tam nhìn Đại Sư.
Đại Sư gật đầu “Mấy năm nay ta luôn dạy ngươi những lý luận về hồn thú và hồn hoàn, cùng phương pháp tu luyện và ứng dụng vũ hồn. Vẫn chưa nói qua cho ngươi các tri thức về hồn cốt, chủ yếu là ta không nghĩ ngươi tiếp xúc với hồn cốt sớm như vậy. Xem ra bây giờ phải giảng cho ngươi về sự huyền bí của hồn cốt, trước hết phải nói cái gì là hồn cốt.”
Theo ý đại sư, Đường Tam khống chế hồn lực thu hồi tám căn chu thối vào trong cơ thể. Cũng giồng lần trước, thu hồi chu thối tiêu hao không it hồn lực của Đường Tam, trái ngược hắn so với lúc phóng thích không hề tiêu hao hồn lực.
Đại sư nghiêm mặt nói: “Hồn cốt là một loại đồ vật cực kỳ đặc thù, có thể nói là giấc mộng của các hồn sư, cùng hồn hoàn giống nhau ở chỗ đều xuất phát từ hồn thú. Nhưng nó cùng hồn hoàn lại có khác biệt lớn. Thứ nhất, tỷ lệ xuất hiện hồn cốt chỉ có một phần ngàn, thâm chí còn thấp hơn, bình thường chỉ có hồn thú có thực lực cực kỳ cường đại, hoặc đặc thù tình huống mới có thể sau khi tử vong xuất hiện hồn cốt, không phải như hồn hoàn mỗi đầu hồn thú tử vong đều có. Cho nên hồn cốt cực kỳ hiếm có, cũng cực kỳ trân quý.
“Hồn cốt cùng hồn hoàn khác nhau là không giống hồn hoàn, ai giêt chết hồn thú mới có thể sử dụng, hồn cốt có thể dùng để mua bán. Ngươi có nhớ trước kia ta nói ngươi tích ghóp một thật nhiều kim tiễn, mục đích chính là để tương lai tại một số địa phương đặc thù mua cho ngươi một khối hồn cốt. Cho dù một khối hồn cốt bình thường cũng có giá trên trời mà cũng là vô giá.”
Đường Tam hỏi: “Vậy hồn cốt làm thế nào sử dụng? Ý của người là tám căn chu thối sau lưng ta là tám hồn cốt sao ?”
Nghe Đường Tam nói xong đại sư nhịn không được nở nụ cười “Ngươi đúng là lòng tham không đáy. Muốn tám khối hồn cốt, có một khối đã là cực kỳ may mắn rồi, huống chi là ngoại phụ hồn cốt, độ trân quý có thể so sanh với hồn cốt mạnh nhất .Khối ngoại phụ hồn cốt của ngươi là xương sống, chính là tám căn chu thối. Tác dụng là khi ngươi giết chết nhân đầu nhân diện ma chu thì toàn bộ độc tính của nó đều bị hút vào trong tám căn chu thối cùng với năng lực bản thân ngươi kết hợp. toàn bộ độc tính đều tụ tại tám căn chu thối.”
“Hồn hoàn của nhân diện ma chu cùng vũ hồn của ngươi kết hợp, làm cho kháng tính của thân thể ngươi được đề cao. Độc tính của lam ngân thảo cũng tăng lên không ít. Nhưng dù sao cung không phải là độc tính của bản thân nhân diện ma chu, không giống với tám cây chu thối, chẳng những có độc tố của nhân diện ma chu mà còn xuất hiện biến dị. Vừa rồi hiệu quả hủ thực kinh người ngươi cũng thấy, nếu đổi lại là đâm vào thân thể còn người thì sẽ như thế nào?”
Đại sư nói đến đấy, bản thân có chút hưng phấn “Tiểu Tam, ta hỏi ngươi, một gã hồn sư có thể có được bao nhiêu hồn hoàn?”
Đường Tam nói: “Chín, chín là cực hạn, cũng chính là đạt tới phong hào đấu la.”
Đại sư gật đầu “Vậy mọi người đều có chín hồn hoàn, hơn nữa số năm không khác nhau lắm thì điều gì quyết định một người mạnh hơn ?”
Đường Tam nghĩ một chút rồi nói: “Phải xem song phương vũ hồn là gì, có khắc chế hay không. Sau đó là so sanh kinh nghiệm thật chiến. Tổng hợp lại mới có thể biết ai mạnh hơn.”
Đại sư gật đầu nói: “Ngươi nói rất đúng, nhưng điều ta dạy ngươi đều nhớ rất tốt. Bây giờ ta có thể nói cho ngươi, Dưới tình huống tất cả các yếu tố của song phương đều cân bằng, nếu có một người có một khối hồn cốt, thì những điều ngươi vừa nói có thể quên đi, bởi vì hồn sư có hồn cốt chiếm tuyệt đối ưu thế.”
“Hồn cốt có tác dụng lớn vậy sao?” Đường Tam giật mình nhìn đại sư.
Đại sư gật đầu nói: “Hồn hoàn phú dư hồn kỹ, mặc dù làm cho thuộc tính bản thân hồn sư tăng lên, nhưng nó chủ yếu tác dụng vào vũ hồn, mà hồn cốt thì ngược lại. Có thể hồn cốt không phú dư kỹ năng nhưng giúp hồn sư tăng cường bản thân rất nhiều, trọng yếu hơn là, hồn cốt có khả năng phát triển quý giá hơn nhiều so với hồn hoàn. Ngươi cũng biết hồn hoàn phú dư kỹ năng đều thêo hồn lực tăng lên mà được tăng phúc, nhưng chắc ngươi cũng biết số năm của hồn hoàn hạn chế trình đọ tăng phúc của nó. Cho dù một vị phong hào đấu là trên cấp chín mươi thì hồn kỹ đầu tiên của hắn cũng không thể tăng phúc đủ mạnh chính là vì đạo lý này, mà hồn cốt không giống như vậy. Hồn cốt không bị năm hạn của hồn thú sinh ra nó mà hạn chế, chỉ phụ thuộc vào thực lực hồn sư tăng cường mà tiến hóa. Nói cách khác, cáng sớm có hồn cốt, thời gian tiến hóa của nó càng dài.”
Đường Tam nói: “Trên người khớp xương nhiều như vậy, nếu có nhiều hồn cốt để hấp thu thì chẳng phải thành thiên biến vạn hóa sao .....”
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK