Nói đến đây, hắn hơi dừng lại một chút, ánh mắt lướt qua từng thành viên Hoàng Đấu chiến đội :” Đi lên từ trong thất bại.”
“Đi lên từ trong thất bại.” Mỗi thành viên Hoàng Đấu chiến đội đều nhẩm lại những loìư này của Tần Minh.
Tần Minh phất tay:” Các ngươi trở về nghỉ ngơi đi, ta còn phải đi gặp vài người.”
Nói xong Tần Minh liền xoay người đi thẳng.
Trái ngược với vẻ buồn bã của Hoàng Đấu chiến đội, Sử Lai Khắc thất quái khi đi tới trước mặt ba người Đại sư, Phất Lan Đức và Triệu Vô Cực thì trong mắt tràn ngập sự vui sướng không thể ức chế nổi.
Hai thầy trò Đại sư và Đường Tam liếc nhau, từ trong mắt Đại sư, Đường Tam có thể thấy được sự hài lòng. Đối với Đường Tam mà nói, có được sự công nhận của Đại sư còn quan trọng hơn tất cả tiếng vỗ tay của người xem.
Đại sư cũng không dùng lời lẽ hoa nỹ, nói:”Rất tốt, các ngươi đã thắng, không chỉ chiến thắng đối phương mà còn chiến thắng cả chính mình. Trận đoàn chiến đáu hồn hôm nay là bài kiểm tra của giai đoạn luyện tập thứ hai, các ngươi đều đạt loại ưu, thông qua khảo nghiệm.
Áo Tư Tạp cười hắc hắc, nói” Đại sư, từ nay về sau ngài sẽ cho chúng ta thoải mái một chút chứ?”
Phất Lan Đức đứng bên nhíu mày, nói:” Đám tiểu tử các ngươi đừng nên quá đắc ý, chẳng nhẽ các ngươi không nhận ra thắng lợi này là may mắn đến thế nào sao? So sánh thực lực chân chính, các ngươi chưa phải là đối thủ của Hoàng Đấu chiến đội.’
Áo Tư Tạp nói:”Nhưng mà viện trưởng, ta nhớ rằng ngài từng dạy chúng ta, vận khí cũng là một phần của thực lực. Chẳng nhẽ ngài quên rồi sao?”
“Ách..., tên xú tiểu tử nhà ngươi, hừ hừ.” Mặc dù Phất Lan Đức ngoài miệng giáo huấn Áo Tư Tạp nhưng trong lòng thậm chí còn hưng phấn hơn cả Đại sư.
Sử Lai Khắc học viện có thể nói là do hắn cố găbgs kiên trì đến nay, rốt cục thì cũng đã có được một nhóm đệ tử xuất sắc nhất.
Hắn tin tưởng rằng không đầy hai mươi năm nữa những đứ trẻ này sẽ đem đến một cơn lốc cho giới hồn sư trên toàn đại lục, một cơn lốc thực sự.
Triệu Vô Cực cười nói:” Được rồi, Phất Lan Đức, ngươi cũng không cần qua nghiêm khắc nữa, trong thời gian này bọn nhỏ cũng đã cực khổ rồi. Đại sư, ngài xem khi trở về sẽ cho chúng nghỉ ngơi một thời gian chứ.”
Đại sư chậm rãi gật đầu:” Đúng là nên để cho chúng nghỉ ngơi một chút. Lần này trở về sẽ cho các ngươi nghỉ ngơi nửa tháng, các ngươi có thể tự do làm việc của mình. Sau đó hãy chuẩn bị cho giai đoạn thí luyện thứ ba.”
“Hả? Còn có giai đoạn thí luyện thứ ba? Ngoại trừ Đường Tam, sáu người còn lại đều không khỏi kinh ngạc.
Đại sư chỉ bình thản liếc mắt qua khuôn mặt bọn họ rồi lại khôi phục vẻ mặt cứng nhắc truyền thống,”Sao? Các ngươi có ý kiến à?”
“Không, không, đương nhiên là không có. Đại sư, ngài là sáng suốt nhất. Đừng nói là giai đoạn thứ ba, cho dù là thứ tư, thứ năm chúng ta cũng nhất định kiên trì.” Áo Tư Tạp nhanh nhen trả lời. Những người còn lại đều âm thầm mạt sát hắn.
Bon họ phải thừa nhân, các phương pháp huấn luyện của Đại sư đều có hiệu quả rất lớn, nhưng những kinh ngiệm về sự thống khổ trong đó khiến không ai dám quay lại. Giai đoạn thứ nhất, thứ hai đã như vậy, giai đoạn thứ ba sẽ là gì đây?
Chính lúc này thì có một người đi tới. Người chưa tới nhưng thanh âm đã tới :”Phất Lan Đức viện trưởng, Triệu Vô Cực phó viện trưởng, các vị vẫn khỏe chứ? Đệ tử Tần Minh xin bái kiến.”
Người tới chính là sư phụ chỉ đạo của Hoàng Đấu chiến đội - Tần Minh, chỉ thấy hắn tến lên vài bước rất nhanh rồi quỳ xuống trước mặt Phất Lan Đức và Triệu Vô Cực. Lúc này hắn đã không còn sự bình tĩnh như khi áp trận cho Hoàng Đấu chiến đội, trong đôi mắt tràn đầy sự kích động.
Phất Lan Đức lấy tay chỉnh mắt kính:” Ta cứ tưởng xú tiểu tử ngươi đã sớm quên chúng ta rồi.”
Triệu Vô Cực nâng Tần Minh đuứng lên, nhìn từ trên xuống dưới, cười ha ha :”Hảo tiểu tử, ngươi càng ngày càng lợi hại, sắp đuổi kịp mấy lão già bọn ta rồi.”
Tần Minh cung kính chắp tay nói :”Bất luận thế nào thì Tần Minh cũng vẫn là đệ tử của hai vị viện trưởng, vẫn là đệ tử của Sử Lai Khắc học viện.
Nhìn thấy cảnh này, Sử Lai Khắc thất quái không khỏ ngạc nhiên, mặc dù bọn họ cũng không biết Tần Minh rốt cục là làm gì nhưng khi Tần Minh xuất hiện ở cửa vào bên kia của đấu hồn thai thì cũng đã nhìn thấy.
Người này hiển nhiên là có quan hệ rất sâu sắc với Hoàng Đấu chiến đội, nghe ý tứ của hắn, chẳng lẽ lại là...
Phất Lan Dức vỗ vai Tần Minh, nói:” Đã rời khỏi học viện lâu như vậy rồi mà ngươi vẫn cong gò bó như trước. Tới đây để ta giới thiệu, vị này là Đại sư, còn đây là bảy tiểu quái vật mà ngươi vừa thấy trên đấu hồn đài.”
Đầu tiên hướng về phía Đại sư hành lễ như một học trò :”Xin chào Đại sư.”
Đại sư hơi nghiêng mình, cũng không nhận lễ này của hắn, lạnh nhạt nói :”Không cần khách khí.”
Tần Minh thấy đại sư không nhận lễ của mình thì không khỏi lạnh người một chút, Phất Lan Đức đuứng bên cạnh liền cười, nói:”Ngươi là sư phụ của cháu hắn, là cùng bối phận, hắn đương nhiên là không nhận lễ của ngươi rồi.”
Tần Minh cảm thấy khó hiểu, nhìn Phất Lan Đức, trong mắt Đại sư toát ra một tia bất mãn, tựa hồ như đang trách cứ Phất Lan Đức.
Phất Lan Đức cười hắc hắc, nói:” Đều là người mình cả, ngươi không việc gì phải giấu giếm, chẳng lẽ ngươi không muốn ta nói cho mọi người biết Ngọc Thiên Hằng chính là cháu ngươi hay sao?”
"Cái gì?” Cơ hồ Sử Lai Khắc thất quái đều kinh ngạc kêu kên, bọn họ như thế nào cũng không tưởng tượng nổi Đại sư lại xuất thân từ một trong thất đại gia tộc, lại là gia tộc Lam Điện Phách Vương Long được xưng tụng là có lực công kích mạnh nhất.
Sắc mặt đại sư nhất thời trầm xuống :”Ngươi lại đi nói cho bọn họ. Phất Lan Đức, ta đã nói với ngươi rất nhiều lần rồi, ta và Lam Điện Phách Vương Long gia tộc đã sớm không còn quan hệ gì nữa.’ Nói xong những lời này, Đại sư liền xoay người bỏ ra ngoài. Đường Tam muốn đuổi theo liền bị Đại sư ngăn lại ;” Các ngươi ở lại tính đấu hồn tích phân của tháng này, lát nữa cùng về với Phất Lan Đức. Ta còn có chút việc riêng.”
Đưa mắt nhìn đại sư rời đi, Đường Tam nghi hoặc nhìn về phía Phất Lan Đức. Trong lòng cũng đã dần dần hiểu được nguyên nhân. Chẳng trách trước đây khi nhắc tới Lam Điẹn Phách Vương Long gia tộc thì vẻ mặt Đại sư có chút khác thường.
Nguyên lai Đại sư xuất thân từ một gia tộc hồn sư cường đại như vậy. Trong một gia tộc như vậy lại xuất hiện một vũ hồn biến dị yếu ớt như Tam Pháo, đổi lại là mình chỉ sợ cũng...
Phất Lan Đức có chút hối tiếc nói :”Là do ta lắm miệng rồi. Nhưng mà không sao đâu, Tiểu Cương cũng đã sớm quen rồi.”
Tần Minh tở dài :”Không ngờ Đai sư lại là thúc thúc của Ngọc Thiên Hằng.”
Vẻ mặt Phất Lan Đức đã khôi phục rất nhanh, hướng về phía Sử Lai Khắc thất quái nói:”Các ngươi nhất định là đang rất tò mò tại sao Tần Minh lại đến đây. Kỳ thực rất đơn giản, hắn cũng giống các ngươi, là một học viên của Sử Lai Khắc học viện, còn từng là học viên xuất sắc nhất, tốt nghiệp khóa thứ nhất. Mộc Bạch, Tiểu Tam. Tiểu Vũ, kỷ lục đột phá ba mươi cấp nhanh nhất mà các ngươi phá là do Tần Minh lập.”
Tần Minh hướng tới Sủ Lai Khắc thất quái mỉm cười nói :”Xin chào các vị học đệ, học muội. phất Lan Đức sư phụ, xem ra Sử Lai Khắc học viện đã phát triển tốt hơn so với trước rồi.”
Triệu Vô Cực đứng bên bất đắc dĩ nói :”Tốt cái gì mà tốt, mấy đứa nhỏ này là nhóm đệ tử cuối cùng của học viện rồi.”
Tần Minh trong lòng cả kinh, hạ giọng nói:”Chẳng lẽ vấn đề kinh tế của học viện vẫn không giải quyết được sao?” Vừa nói xong hắn mới ý thức được mình đã nói sai rồi, sắc mặt có chút xấu hổ nhìn Phất Lan Đức.
Phất Lan Đức thở dài một tiếng, “Sự thực là như vậy, cũng không cần phải che đấu. Hơn nữa chúng ta cũng đã mệt rồi. Tuổi ngày càng cao, cũng không còn sức lực như khi còn trẻ. Đợi bọn trẻ này tốt nghiệp xong, chúng ta cũng phải đi tìm cuộc sống của chính mình. Tần Minh, đám đệ tử của ngươi cũng rất tốt, tát cả đều là tinh anh.”
Tần Minh cười khổ nói :”Không phải do ta dạy tốt mà là do mấy đứa nhỏ đó có thiên phú và xuât thân tốt, không phải do ta có sức hấp dẫn bọn chúng mà là học viện hấp dãn bọn chúng.”
“Hả? Vậy ngươi đang dạy ở học viện nào? Phất Lan Đức có chút kinh ngạc nhìn hắn.
Tần Minh gật đầu nói :“ Phất Lan Đức sư phụ, bay giờ ta đang dạy ở Thiên Đấu hoàng gia học viện. Bảy đứa nhỏ ở Hoàng Đấu chiến đội này là những đệ tử xuất sắc nhất. Lần này ta đưa bọn chúng tới đây vừa là để lịch lãm, vừa tiện đường về thăm Sử Lai Khắc học viện. Không ngờ vừa đến hai ngày thì các học đệ, học muội đã đem đến một món đại lễ.”
Phất Lan Đức cười nói :” Vừa nhìn thấy ngươi là ta đã tháy an tâm về trận đấu. Được rồi, đây không phải chỗ nói chuyện, chúng ta hãy tới quán rượu đã. Nhiều năm không gặp, chúng ta sẽ có nhiều chuyện để nói.’
Tần Minh thống khoái gật đầu dáp ứng, mắt lướt qua Sử Lai Khắc thất quái, trong lòng thầm động.
Hắn nghe rất rõ lời Phất Lan Đức nói rằng kỷ lục do mình lập ra tại Sử Lai Khắc học viện đã bị ba đứa trong bảy đứa nhỏ này phá, mà tuổi bọn chúng cũng không hề lớn.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK