Mục lục
[Dịch] Đấu La Đại Lục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Lúc mặc quần thì không có gì nhưng đến khi hắn chuẩn bị mặc áo thì xuất hiện vấn đề. Đường Tam lúc này mới phát hiện dị trạng sau lưng mình. Đến lúc chứng kiến tám cái chân nhện sau lưng, cả người không khỏi ngẩn ra.

Mập Mạp Mã Hồng Tuần rất hiểu ý nói. “Đừng hỏi chúng ta tại sao xảy ra như vậy, chúng ta cũng không không biết, đây có lẽ là do ngươi hồn hoàn của Nhân Diện Ma Chu, Đường Tam, có phải hồn hoàn đó của ngươi xảy ra biến dị?”

Đường Tam lúc này ít nhất đã mặc quần, Trữ Vinh Vinh cùng Chu Trúc Thanh cũng xoay người lại. Chờ đợi một ngày một đêm lúc ngày chứng kiến Đường Tam rốt cuộc không xảy ra việc gì. Nhưng trên người xảy ra như thế quái dị biến hóa không khỏi làm cho mòi người quan tâm, cho dù là Triệu Vô Cực cũng không ngoại lệ.

“Để ta cảm thụ một chút.” Đường Tam đứng đó chậm rãi nhắm hai mắt lại.

Đại khái, hồn sư sau khi hấp thu hông hoàn, bản thân có thể cảm nhận được năng lực mới của hồn kĩ. Giống như Áo Tư Tạp sau khi hấp thu hồn hoàn thứ ba lập tức sẽ biết được loại thứ ba hương tràng hồn chú.

Quá trình hấp thu hồn hoàn của Đường Tam làm hắn cực kỳ thống khổ, một nữa qúa trình hấp thu chuyển hóa đều là tại hắn hôn mê mà vượt qua, lúc này mới tập trung để cảm thủ hồn kĩ của hồn hoàn thứ ba.

Trầm tư hơn nữa canh giờ, hắn mới lần nữa mở mắt. Vẻ mặt có chút trở nên quái dị.

“Thế nào?” Tiểu Vũ lo lắng hỏi.

Đường Tam nghi hoặc nói: “Có lẽ là không có vấn đề gì. Không phải biến dị hồn hoàn. Lão sư từng nói qua, chỉ có vũ hồn sinh ra biến dị, bất đồng vũ hồn hấp thu đồng dạng hồn hoàn cũng sinh ra hiệu quả khác nhau, ta hấp thu Nhân Diện Ma Chu hồn hoàn đã đạt được một kỹ năng mới. Hết thảy rất bình thường. Có điều, tám cái chân nhện sau lưng không cách nào giải thích.

“Ai a.” Một tiếng thét thảm đột nhiên vang lên. Mọi người lại càng hoảng sợ, tưởng có hồn thú đột kích, lập tức trở đề cao cảnh giác. Lúc bọn họ theo tiếng thét thảm nhìn lại cũng không phat hiện có gì khác lạ.

Chính Mã Hồng Tuấn là người phát ra tiếng kêu thảm. Tay trái đang nắm chặt tay phải. Ve mặt đầy thống khổ. Chỉ thấy tay trái của hắn đã biến thành một mảnh màu tím hơn nữa da tay tựa hồ nứt ra, đang có nước đen chảy xuống. Một loạt hắc khí đang theo cánh tay hắn kéo dài lên trên thân thể.

“Không xong, hắn trúng độc rồi. Áo Tư Tạp, nhanh.” Triệu Vô Cực gầm nhẹ một tiếng. Lão tiến đến bên người Mã Hồng Tuần, một tay đặt trên đầu vai hắn, dung hồn lực mạnh mẽ của bản thân giúp hắn áp chế độc tố đang xâm nhập vào cơ thể.

“Lão tử có căn tiểu tịch tràng.” Một cây Tiểu Tịch Tràng nhạt nhẽo kịp thời đưa vào miệng Mập Mạp. Lúc này mọi người mới thở phào nhẹ nhỏm.

Đáng tiếc, thời gian vui mừng cũng không quá dài.

Tiểu Tịch Tràng vào bụng liền phát huy giải độc hiệu quả. Luồng hắc khí theo kéo canh đi lên thân thể lập tức đình chỉ lan tràn. Đảo ngược lại mà đi ra ngoài ngoài. Nhưng quá trình này chỉ giằng có trong thời gian ngắn. Luồng hắc khí chưa lùi về đến khuỷu tay của Mập Mạp đột nhiên dừng lại. Một lát sau không ngờ lại hướng về trên lan tràn.

Áo Tư Tạp sắc mặt đại biến.”Không xong. Độc tố này quá mãnh liệt, ngay cả Tiểu Tịch Tràng của ta cũng không giải được. Mập Mạp, ngươi như thế nào lại bị trúng độc thế?”

Từng giọt lớn mồ hôi không ngừng từ trên trán Mã Hồng Tuấn chảy xuống, hiển nhiên hắn đang chịu cực lớn thống khổ. Mặc dù có Triệu Vô Cực trợ giúp nhưng hồn lực của hai người không có nhiều hiệu quả chống lại độc tố. Hắc khí tiếp tục lan tràn, bàn tay của Mập Mạp bắt đầu có dấu hiệu thối rửa.

Từ lúc Mập Mạp phát ra tiếng hét đến bây giờ bất quá chỉ trong giây lát. Có thể thấy độc tính cực kỳ cao, mọi người không khỏi một trận hoảng sợ.

Mập Mạp một mặt cắn răn chịu thống khổ, một mặt trả lời.” Ta chỉ là tò mò sờ mấy cái chân nhện sau lưng Đường Tam thì lại bị như vậy. Đường Tam, chân nhện của ngươi có độc.”

Đường Tam sửng sốt một chút, trong đầu linh quang chợt lóe, đột nhiên nghĩ tới điều gì,”Mập Mạp đừng nhúc nhích, tất cả mọi người mau tránh ra, tuyệt đối không nên chạm vào các gai nhọn ở chân nhện.”

Vừa nói, hắn vừa bước đến trước mặt Mập Mạp. Cũng không để ý bàn tay của hắn đang bị thối rữa, trực tiếp nâng lên. Lúc này bàn tay của Đường Tam đột nhiên biến thành mày xanh ngọc.

Kì dị một màn xuất hiện trước mắt mọi người. kịch độc mà ngay cả Tiểu Tịch Tràng của Áo Tư Tạp cũng không thể giải, nhưng lúcĐương Tam nắm lây tay của Mập Mạp thì dĩ nhiên thối lui về phía sau. Màu đen tím nhàn nhạt không từ chảy vào lòng bàn tay của Đường Tam rồi biến mất không thấy.

Chỉ trong thời gian ngắn cánh tay của Mập Mạp đã khôi phục bình thường. Vết thương trên bàn tay cũng bắt đầu chảy ra máu màu đỏ tươi, vẻ mặt đau đớn cũng theo đó mà biến mất.

“ Rốt cuộc xảy ra chuyện gì?” Trừ bỏ Đường Tam, nghi vấn này đồng thời xuất hiện tại mọi người trong long.

Mắt thấy Mập Mạp không có chuyện gì nữa, Đường Tam cũng thở phào nhẹ nhõm. Hắn biết mọi người có rất nhiều nghi vấn nhưng cũng không có vội giải thích, buông ra cánh tay của Mập Mạp, hắn bước đến gần thi thể của Nhân Diện Chu Ma nâng tay hướng về nó vỗ một cái.

Thi thể của Nhân Diện Chu Ma lúc này đã hoàn toàn biến thành màu xám, có hề có chút sinh cơ. Đường Tam chỉ khẻ vận một chút hồn lực thì liên tiếp truyền đến dày đặc âm thanh vỡ vụn. Thi thể của Nhân Diện Chu Ma dĩ nhiên biến thành từng mảnh nhỏ.

“Ta hiểu được.” Kết hợp với cảm thụ lúc trầm tư lúc trước làm cho Đường Tam đại khái biết rõ ràng ngọn nguồn.

“Bắt đầu từ bây giờ. Tất cả mọi người không nên đụng vào các chân nhện sau lưng ta. Các chân nhện này đều có ẩn chứa kịch độc của Nhân Diện Chu Ma. Trong lúc ta hấp thu hồn hoàn không biết tai sao cũng mang độc tố của nó hấp thu vào cơ thể. Tại sao phát sinh tình huống này có lẽ đến lúc gặp lão sư mới có thể biết rõ ràng. Nguyên nhân ta không biết nhưng tình trạng của thân thể miễn cưỡng cũng biết rõ ràng. Ta chiếm được Nhân Diện Ma Chu hồn kĩ thứ ba, đó chính là chu võng ( lưới nhện ) , mà Lam ngân thảo của ta hẳn là sau khi kết hợp với hồn hoàn của Nhân Diện Chu Ma sinh ra nhất định biến dị. Về phần đến tột cùng biến dị đến trình độ nào thì chỉ có trở về rồi chậm rãi thí nghiệm. Toàn thể thuộc tính của ta tăng lên không ít, nhất là hai phương diện lực lượng cùng tốc độ. Hồn lực cũng tăng lên rất nhiều. Cảm giác tựa hồ không chỉ có cấp ba mươi mốt.

Triệu Vô Cực hỏi.”Vậy mấy cái chân nhện sau lưng ngươi là chuyện gì xảy ra?”

Đường Tam cười khổ nói.”Giống với việc hấp thu toàn bộ độc tố của Nhân Diên Chu Ma, ta cũng không biết tại sao sẽ phát sinh loại tình huống này, những chân nhện này tựa hồ không liên quan đến việc ta hấp thu hồn hoàn. Ta có thể khống chế nó hành động nhưng chỉ là có chút không được tự nhiện.”

Đái Mộc Bạch nói.”Vậy ngươi có thể cho chúng nó thu hồi không? Ngươi dù sao vẫn không thể để như vậy, sẽ bị mọi người xem là quái vật đó”

Đường Tam bất đắc dĩ nói.”Chúng ta không phải là quái vật sao? Để ta thử xem sao.”

Vừa nói, hắn vừa vận dụng hồn lực của bản thân truyền vào xương sống sau lưng, hướng về tám cái chân nhện đó phát ra mệnh lệnh thu về.

Một màn kì dị xuất hiện. Các chân nhện đang từ dài hơn ba thước chậm rãi gấp lại, cứ hai đoạn lại cong lại, hợp lại cùng một chỗ sau đó lại hướng vào cơ thể Đường Tam dung nhập.

Đường Tam chỉ cảm thấy sau lưng có chút phát ngứa còn lại không có cảm giác gì khác lạ. Trong quá trình này, ba hồn hoàn trên người hắn toàn bộ sáng lên. Đường Tam rõ ràng cảm giác được hồn lực của bản thân đang nhanh chóng tiêu hao, hiển nhiên muốn thu hồi mấy cái chân nhện này cần muốn hồn lực duy trì.

Đến lúc hồn lực của Đường Tam tiêu hao hết một phần ba thì tất cả các chân nhện đó toàn bộ lặn vào sau lưng hắn. Đường Tam có thể cảm giác được mấy cái chân nhện đó cũng không biến mất trong cơ thể hắn mà là biến thành tám đạo kì dị năng lượng. Lấy sương sống bảo vệ, bám vào trên tám cái sương sườn.

“Có thể thu hồi là tốt rồi.” Triệu Vô Cực hướng về phía Đường Tam gật gật đầu.”Tám cái chân nhện này rất tốt, nếu cùng với chân của Nhân Diện Chu Ma giống nhau thì thực lực của Tiểu Tam càng mạnh đó. Tám cái chân nhện dài hơn ba thước lại có thể tùy ý không chế hoàn toàn có thể so với tám cây trường mâu, lại còn chứa kịch độc. Nếu độc tính giống như của Nhân Diện Chu Ma như vậy hẳn là thần kinh độc tính hơn nữa còn có ăn mòn độc tính. Ngay cả Tiểu Tịch Tràng của Áo Tư Tạp cũng không thể giải được có thể thấy được độc tố cỡ nào kịch liệt.

Đường Tam một mực suy tư. Quá trình hắn lấy được hồn hoàn cuar Nhân Diện Ma Chu cực kỳ thống khổ. Hiên tại đã hấp thu xong, thứ hắn có được so với hồn hoàn mà hồn sư bình thường thu được còn nhiều hơn. Bản thân thuộc tính tăng lên không nói mà càng quý giá hơn đó chính là kỹ năng có được. Đường Tam cũng không biết nên cao hứng hay vẫn là lon lắng đối với tám cái chân nhện này. Dù sao hắn cũng không biết chuyện này sẽ mang đến hậy quả gì cho bản thân.

Lúc này, Đường Tam càng thêm nhớ lão sư, nếu có đại sư tại đây có lẽ đã có đáp án cho mấy vấn đề này.

“Tốt lắm, không nên suy nghĩ nhiều. Hết thảy chờ trở về rồi nói.”
Triệu Vô Cực mang theo mỉm cười nhìn mấy đứa nhỏ trước mặt, tâm tình buông lỏng ra.”Mặc dù lần này gặp không ít phiền toái, cũng trãi qua nhiều nguy hiểm nhưng cuối cùng chúng ta đều vượt qua. Áo Tư Tạp, Đường Tam, Tiểu Vũ ba người thuận lợi thu được hồn hoàn, tiến giai đến Hồn Tôn cảnh giới, thu hoạch không nhỏ. Bây giờ cũng là lúc nên trở về, hướng về Sử Lai Khắc học viện, chúng ta xuất phát.”

Mọi người cùng reo lên hoan hô.Mấy lần đối mặt với cái chết, hiện tại mọi chuyện đều giải quyết, rốt cuộc có thể trở về nhà. Bảy tên đệ tử nhìn nhau, vô hình trong lòng mọi người đều có cảm giác ăn ý. Trải qua lần này tiến vào Tinh Đấu Đại rừng rậm, bất luận là đạt được hồn hoàn hay không, hiện tại chỉ có ý nghĩ duy nhất là trở lại học viện, thoải mái nằm trên giường của mình ngũ một giấc.

Nếu như nói, lúc mới đến bảy người trong đó còn có chút ngăn cách. Nhưng hiện tại mối quan hệ của bọn họ được kéo lại gần nhau rất nhiều. Trước đây Trữ Vinh Vinh không được mọi người tiếp nhận, nhưng chính nàng đã dùng hành động để chiếm được sự đồng thuận của mọi người. Ma chính nhàng cũng từ trong sinh tử cảm nhận được bằng hữu hai chữ có ý nghĩ lớn lao như thế nào. Giữa một đám thiên tài, so với mình càng thêm xuất sắc, nàng còn có thể tự ngạo không chứ?

Mặc dù đã trải qua một đoạn thời gian Nhưng Triệu Vô Cực bởi vì sử dụng vũ hồn chân thân, thực lực so với trước chỉ còn năm mươi phần trăm. Bởi vậy, quá trình mọi người rời đi Tinh Đấu Đại rừng rậm hết sức cẩn thận. Chẳng những mỗi người được phân phối một cây Ma Cô tràng cùng Khôi Phục hương tràng của Áo Tư Tạp, mà vẫn còn duy trì trận hình phòng ngự tốt nhất.

Trong lúc đi ra Tinh Đấu Đại rừng rậm, Tiểu Vũ đem chuyện lúc trước kể cho mọi người nói một lần với Đường Tam, còn thuật lại cho hắn chuyện mình chiếm được hồn hoàn thứ ba.

“Tiểu Vũ. Kỷ năng hồn hoàn thứ ba của ngươi là gì ?” Đường Tam tò mò hỏi.

Tiểu Vũ hì hì cười nói: “Giữ bí mật, chờ sau này ta sẽ nói cho ngươim Tiểu Tam. Làm sao ngươi có thể giết chết con Nhân Diện Ma Chú đó? Khi đó ngươi chỉ có một mình, xem như Nhân Diên Ma Chu đang bị thương nhưng lực công kích vẫn còn phi thường kinh khủng. Hơn nữa nó còn có kịch độc.”

Nghe nghi vấn của Tiểu Vũ, Đường Tam đột nhiên bừng tỉnh,”Được rồi, thiếu chút nữa quên mất một chuyện. Triệu lão sư, chờ một chút đi.”

Lúc này, bọn họ đã gần ra khỏi Tinh Đấu Đại rừng rậm, mặc dù vẫn còn chứng kiến một ít hồn thú nhưng phần lớn đều là cấp bậc mười năm, trăm năm. Không đủ gây lo lắng cho mọi người.

Triệu Vô Cực dừng lại, nhìn về phía Đường Tam: “Làm sao vậy?”

Đường Tam nâng tay xoa nhẹ trên Nhị Thấp Tứ Kiều Minh Nguyệt Dạ, lấy ra Gia Cát thần nỗ. Lúc Tiểu Vũ nhắc tới Nhân Diện Ma Chu làm hắn nhớ ra. Chư Cát Thần Nỏ ngày đó lần thứ hai cơ quan vẫn chưa phóng ra, nếu vẫn bảo trì cái nẫy ở trạng thái như vậy sẽ gây hư hại cho thân nõ. May mắn, chỉ mới qua hơn một ngày. Bây giờ tháo ra cơ quan này vẫn còn kịp.

Gia Cát thần nỗ một khi lên nẫy bắt buộc phải phát động cơ quan của nó mới có thể giải trừ. Đây cũng là một trong những khuyết điểm của nó.

Chứng kiến Gia Cát thần nỗ trong tay Đường Tam, Tiểu Vũ lúc này mới chợt hiểu ra.”Thì ra ngươi dùng nó để đánh chết Nhân Diện Ma Chu, uy lực của vật này quả thực rất lớn. Con mắt của Nhân Diện Ma Chu khẳng định chịu không nỗi.”

Lời Tiểu Vũ nói những người khác tự nhiên là nghe thấy. Trước đó, bởi vì bị vây trong trạng thái căng thẳng, tất cả đèu không chú ý đến Nhân Diện Ma Chu như thế nào mà chết. Sau đó bởi vì Đường Tam hấp thu hồn hoàn, mọi người chỉ quan tâm đến an nguy của hắn. Đến lúc này nghe Tiểu Vũ nhắc tới bọn họ mới nhớ sự kinh khủng của Nhân Diện Ma Chu. Nhìn Gia Cát thần nỗ trong tay Đường Tam mọi người khó tránh khỏi ánh mắt ngạc nhiên.

Đường Tam dùng hành động để nói cho mọi người Gia Cát thần nỗ phải sử dụng như thế nào. Trãi qua nhiều chuyện tại Tinh Đấu Đại rừng rậm, hắn đã nhận những người này là chiến hữu của mình. Vả lại loại ám khí cơ quan này cũng không thuộc loại bí ẩn của Đường Môn nên hắn cũng không có việc gì phải dấu diếm.

Giơ tay lên, mang Gia Cát thần nỗ chĩa về cây đại thụ một bên. Đường Tam phát động chốt mở.

Dát băng, dát băng, liên tiếp nhiều tiếng leng keng vang lên, mọi người chỉ cảm thấy hoa mắt, ngay sau đó chính là một loạt thanh âm phốc phốc truyền đến.

Tốc độ trong nháy mắt bộc phát thế, đừng nói là các đệ tử mà ngay cả Triệu Vô Cực cũng biến sắc.

Trong nhóm người thì tốc độ nhanh nhất không nghi ngờ đó là mẫn công loại hồn sư Chu Trúc Thanh, nhưng nàng tự nghĩ tuyệt đối không cách nào chạy thoát với tốc độ bắn vừa rồi của Gia Cát thần nỗ.

Mọi người đều biến sắc, nhìn nhau hoảng sợ.

Mọi người đi tới trước cây, thấy rõ ràng, trên thân cây đại thụ phải ba người mới ôm hết lúc này xuất hiện hai hang tổng cộng mười sáu lỗ nhỏ to bằng ngón tay. Ánh sáng chiếu qua lỗ nhỏ đó, có thể thấy được cảnh vật ở bên kia.

Triệu Vô Cực không nhịn được hỏi: “Đường Tam, đây là vật gì? Ngươi làm như thế nào có được?”

Đường Tam cầm Gia Cát thần nỗ giơ lên trứớc mặt,”Ta gọi nó là Gia Cát thần nỗ, là một cơ quan máy móc ám khí phi thường bá đạo. Bất luận ai cũng có thể sử dụng, bên trong lắp bốn mươi tám cây nỗ tiễn, mỗi lần lên nẫy có thể thông qua máy móc bên trong bắn ra mười sáu cây nỗ tiễn giống như vừa rồi vậy. Mỗi lúc khởi động tốt nhất nhất định phải phóng ra, nếu không cứ cái nẫy ở trạng thái kéo chặt thì sẽ gây tổn hại cho thân nỗ. Bởi vì lực đạo của nó rất lớn, kim loại cũng dễ dàng không trụ nỗi. Đây cũng là một điểm yếu của Gia Cát thần nỗ.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK