Bình thường, Hồn đấu la và Phong Hào đấu la rất ít mặc loại lễ phục này, nó không những đại biểu cho thân phận mà còn mang ý nghĩa trịnh trọng. Chỉ có khi cùng ngang cấp đối thủ quyết đấu hoặc là trong trường hợp cực kỳ trọng yếu. Loại lễ phục này chuyên được chế riêng cho Hồn đấu la. Mà lúc này ba vị lão nhân đều mặc lễ phục, tự nhiên không phải bọn họ muốn đi quyết đấu, vậy chỉ có thể chứng minh bọn họ đối với đoàn người Sử Lai Khắc học viện cực kỳ xem trọng, Huống chi ba lão giả này còn tự mình đến trước cửa Giáo Ủy hội nghênh đón!
Cho dù Phất Lan Đức hơi có chút cao ngạo nhưng gặp tình huống này cũng không tránh khỏi cảm giác “Thụ sủng nhược kinh ( được sủng ái mà lo sợ )”, “người kính ta một thước, ta kính người một trượng” đó chính là quan niệm sống của lão. Đối phương biểu lộ ra như thế tôn trọng ý, lão làm sao không biểu thị lại chứ.
Phất Lan Đức nhanh chóng bước lên phía trước vài bước, khi cước bộ dừng lại thì hai tay đã đan chéo để trên hai vai, khẻ khom người: “Sử Lai Khắc học viện, Phất Lan Đức vũ hồn Miêu Ưng, mẫn công hệ bảy mươi tám cấp, bảy hoàn chiến hồn đế. Ra mắt tiền bối.”
Trong giới hồn sư,động tác như vậy chính là lễ nghi của vãn bối lúc ra mắt tiền bối. Phất Lan Đức tuy hơn năm mươi tuổi nhưng đối diện với ba vị lão nhân hơn tám mươi tuổi này thì dùng lễ vãn bối cũng không tính là gì!
Lão nhân ở giữa trong ba lão giả ha hả cười, sải bước đi lên tiếp đón, kéo hai tay đan đang chéo của Phất Lan Đức xuống nói : “Phất Lan Đức viện trưởng không cần khách khí, ngưỡng mộ đại danh đã lâu, thật là ngưỡng mộ đại danh đã lâu. Có thể được các vị sư phụ của ‘quái vật học viện” đích thân tới chỉ đạo, tệ viện lấy làm vinh hạnh.Ta là giáo vụ hội thủ tịch, Mộng Thần Ky, vũ hồn Hắc yêu, khống chế hệ cấp tám mươi sáu, tám hoàn chiến hồn đấu la. Ta giới thiệu cho ngươi một chút.”
Mộng Thần Ky vóc người trunh bình, rất gầy, nhìn qua toàn thân cũng không có được mấy lạng, lúc nói chuyện giọng có vẻ hơi nhỏ nhưng lại không hề khó nghe, làm cho người ta có loại cảm giác thân thiết. Râu tóc bạc trắng, người mặc dù rất gầy nhưng tinh thần lại dị thường quắc thước, vẻ mặt hồng hào.
Vừa nói, Mộng thần Ky vừa hướng lão giả bên trái nói “Vị này là thứ tịch của học viện Giáo Ủy hội, Bạch Bảo Sơn hồn đấu la. Vũ hồn thiên tinh lô, phòng ngự hệ cấp tám mươi lăm , tám hoàn chiến hồn đấu la.”
Bạch Bảo Sơn dáng người so với Mộng thần Ky lại hoàn toàn trái ngược, vóc người không cao nhưng lại rất mập, người cao đúng bốn thước, vòng eo cũng là bốn thước
Trên mặt trước sau luôn mang theo nụ cười ôn hòa, thịt mỡ trên mặt theo tiếng cười mà rung lên. Nghe Mộng Thần Ky giới thiệu đến mình liền hướng Phất Lan Đức gật đầu mỉm cười.
Mộng Thần Ky chỉ vào lão giả cuối cùng, nói: “Vị này là tam thủ tịch của Giáo Ủy hội, Trí Lâm hồn đấu la, vũ hồn Thiên Thanh Đằng, khống chế hệ cấp tám mươi ba, tám hoàn khí hồn đấu la.”
Trong ba vị cao tầng của Giáo Ủy hội, Trí Lâm có bề ngoài là bình thường nhất, tướng mạo cũng rất bình thường, chỉ có hai mắt đóng mở ngẫu nhiên toát ra tinh quang, làm cho người ta một loại cảm giác rất đặc biệt.
Mặc dù Phất LAn Đức trước đó đã biết bọn họ đều là hồn đấu la cường giả trên tám mươi cấp nhưng khi nghe Mộng Thần Ky giới thiệu vẫn có cảm giác rung động. Nhất là trong ba vị hồn đấu la này có đến hai vị khống chế hệ hồn đấu la.
Giới hồn sư ai cũng biết, công kích của cường công hệ hồn sư tuy mãnh liệt nhưng khống chế hệ mới đúng mới đúng là khó đối phó nhất, cũng là đối thủ mà mọi hồn sư không muốn chạm trán nhất. Trừ phi có võ hồn khắc chế, nếu không trong tình huống một chọi một thì nang cấp hồn sư rất khó có khả năng chiến thắng khống chế hệ.
Phất Lan Đức cũng vội vàng đem tên tuổi mấy vị sư phụ của Sử Lai Khắc học viện giới thiệu một lần. Còn Sử Lai Khắc thất quái dù sao cũng là đệ tử, lão cũng không cần giới thiệu. Nhưng Phất Lan Đức nhìn ra được, ba vị cao tầng của Giáo Ủy hội này đối với Sử Lai Khắc thất quái có hứng thú rất lớn, tựa hồ so với bọn hắn còn nhiều hơn một chút.
Mộng Thần Ky nói: "Các vị đừng khách khí, cứ xem như nhà của mình. Nhanh, mới vào bên trong."
Giáo Ủy hội cũng không xa hoa như trong tưởng tượng của mọi người, mà trái lại, phòng làm việc cùng phòng ở được bài trí vô cùng đơn giản. Chỉ bày biện một ít thứ cần thiết cùng với một số cây xanh điểm xuyết thêm mà thôi.
Mọi người phân chủ khách ngồi xuống, bởi vì ghế trong Giáo Ủy hội cũng không nhiều, Sử Lai Khắc thất quái cũng chỉ có thể đứng sau lưng mấy vị sư phụ. Lúc này, bọn hắn người nào ánh mắt đều có ít nhiều hưng phấn, dù sao ngồi trước mặt bọn hắn đều là hồn đấu la cường giả.
Cả giới hồn sư có thể tu luyện đến trình độ này đều là 'phượng mao lân giác' ( chỉ sự hiếm thấy), bọn họ người nào cũng đều có được sức mạnh cường đại, cho dù không thể hủy thiên diệt địa nhưng cũng tuyệt đối có thể thoải mái tự nhiên tung hoành giữa vạn quân.
Mộng Thần Ky bảo người hầu bưng trà nước, điểm tâm lên, sau đó anh mắt nhìn về Sử Lai Khắc thất quái đang đứng phía sau mỉm cười nói: "Nghe tần minh kể, mấy đứa nhỏ này chiến thắng Hoàng chiến đội của tệ viện. Thật sự làm cho người ta giật mình, quái vật học viện quả nhiên là nơi tập trung của quái vật. Thành tựu của Tần Minh đã khiến ta hết sức giật mình, không nghỉ tới quý viện còn có thể bồi dưỡng ra nhiều thiên tài xuất sắc như thế.
Phất Lan Đức cười khổ một tiếng, nói: "Sử Lai Khắc học viện đã không còn tồn tại."
Mộng Thần Ky nghiêm mặt nói: "Không, ngươi xem mấy đứa nhỏ ở phía sau, thành tựu sau này của bọn hắn và còn có thành tựu của các đệ tử đã tốt nghiệp trước kia, thủy chung phong thái đều thuộc về Sử Lai Khắc. Tần Minh đã kể rất rõ với ta. Lần này các vị đến tệ viện, đó là vinh hạnh của chúng ta. Trừ phu các vị sư phụ nguyện ý, nếu không học viện cũng tuyệt sẽ không yêu cầu bất cứ giáo dạy nhiệm vụ gì cho các ngươi. Ở đây các vị hoan toàn tự do, có yêu cầu gì cứ đưa ra chỉ cần trong phạm vi quyền hạn của ta đều có thể được."
Phất Lan Đức dù sao cũng là cường giả hơn bảy mươi cấp, tự nhiên nhìn ra được hàm ý chân thành của ba vị lão giả này, nét mặt đó tuyệt đối không phải là ngụy tạo. Thế mới thấy được, bọn họ một lòng cầu tài như thế nào. Thậm chí không có bất luận cái gì thăm dò mà hoàn toàn tin tưởng vào những lời kể của Tần Minh.
Đang ngồi bên cạnh, Trí Lâm hồn đấu la đột nhiên hỏi: "Nghe Tần lão sư kể, trong mấy đệ tử của quý viện có một khống chế hệ thiên tài hồn sư đặc biệt xuất sắc, không biết là vị nào?
Đại sư lạnh nhạt cười, nói: "Không dám nhận là thiên tài. Đường Tam."
Đường Tam đáp lời một tiếng, từ trong Sử Lai Khắc đi ra, cung kính hướng về ba vị hồn đấu la thi lễ, "Chào ba vị sư phụ."
Trí Lâm mỉm cười, bỗng chốc không khí xung quanh thân thể đột nhiên trở nên vặn vẹo.
Những người khác đều không có cảm giác gì, nhưng Đường Tam lại rõ ràng cảm giác được không khí chung quanh thân thể phảng phất như đông lại, hồn lực không lồ chấn động tràn tới, đã hoàn toàn không thể nhúc nhích thân thể của chính mình.
Cổ hồn lực này cùng với hồn lực của Lam Ngân thảo có phần giống nhau, mặc dù áp bách thân thể của hắn nhưng Đường Tam lại có thể cảm giác được trong đó không hề có sát khí.
Hắn rõ ràng, đây là đối phương muốn thăm dò thực lực của mình, không nói nhiều hắn liền lập tức lặng lẽ vận chuyển huyền thiên công, chống cự lại lực lượng đang không ngừng xâm nhập.
Mọi người trong Sử Lai Khắc học viện đương nhiên hiểu Trí Lâm hồn đấu la đang làm gì nhưng ai cũng không nói gì thêml. Trí Lâm thăm dò Đường Tam, giống như là kiểm tra để nhập học. Phất Lan Đức vẫn chỉ mong sao hắn làm như vậy, để cho các vị giáo ủy cao tầng của Thiên Đấu Hoàng Gia học viện càng nhìn rõ mấy đệ tử mình bồi dưỡng là cỡ nào xuất sắc.
"Ồ." Trí Lâm ánh mắt vốn bình thản dần trở nên kinh ngạc, thực lực của hắn là như thế nào, đầu tiên phát hiện Đường Tam hồn lực ước chừng khoảng trên dưới ba mươi cấp, điều này chứng minh Tần Minh tán thưởng cũng không phải thổi phồng.
Mà hắn cùng mình đều là thực vật hệ hồn sư cũng không sai. Chỉ là Trí Lâm không rõ vì cái gì Đường Tam chỉ là hồn lực cấp ba mười nhưng lại khó chơi như thế.
Thông qua hồn lực thăm dò Trí Lâm có thể cảm giác được hồn lực của Đường Tam mặc dù kém mình rất xa nhưng lại vô cùng dẻo dai, áp lực gia tăng càng lớn thì hồn lực co giãn càng lớn,liên miên không dứt.
Hơn nửa khả năng thừa nhận áp lực của thân thể Đường Tam cũng không phải là ba mươi ba cấp hồn sư có thể so sánh được, đối mặt với áp lực của mình phát ra, vậy mà không hề có biểu hiện của thống khổ.
Phải biết rằng, chính mình phát ra áp lực thì cấp ba mươi hồn sư sẽ rất khó tiếp nhận.
Nhưng hắn nào đâu biết rằng thân thể Đường Tam không chỉ nhậ được hồn hoàn cùng hồn lực cải tạo mà hắn còn nhiều hơn một cái hồn cốt so với hồn sư bình thường. Hồn cốt của Nhân diện ma chu bá đạo như thế, cải tạo lực lượng thân thể, mềm dẻo, nhanh nhẹn, cùng các thuộc tính khác đều cực kỳ nổi bật.
Nếu không như vậy, Đường Tam như thế nào có thể dẫn dắt Sử Lai Khắc chiến đội khắc chế cường địch cơ chứ.
Ngay cả Đái Mộc Bạch cũng tự nhận không bằng, ngoại phụ hồn cốt của Bát chu mâu cũng không đơn giản chỉ tác dụng ở mặt ngoài, mà sự biến đổi bên trong cũng cực kỳ to lớn.
Trường bào màu đen biểu hiện thân phận trên người Hồn đấu la Trí lâm không gió tự động, hắn mặc dù chỉ đơn giản ngồi một chỗ nhưng Đường Tam rõ ràng cảm giác được áp lực chung quanh thân thể không ngừng tăng lên.
Vị hồn đấu la cực kỳ hiền hậu, vì sợ Đường Tam nhất thời khó lòng thừa nhận áp lực, hồn lực dưới sự không chế chuẩn xác của lão cũng chỉ chậm chạp tăng lên , một khi Đường Tam có dấu hiệu không thể thừa nhận được nữa thì lập tức có thể thu lực
Đường Tam dĩ nhiên cũng hiểu được vị khống chế hệ hồn đấu la vẫn đang khảo nghiệm thực lực của mình, Đang có Phất Lan Đức cùng với Đại Sư và mọi người trong học viện, hắn đã biết hắn không chỉ đơn giản là đại biểu cho cá nhân mình, mà còn là đại diện cho cả Sử Lai Khắc học viện. Mặc dù áp lực chung quanh càng lúc càng lớn, Nhưng Huyền Thiên Công trong cơ thể dưới áp lực thì tốc độ vận chuyển càng lúc càng nhanh, nhưng mà trên mặt lại không hề hiện ra nửa phần thống khổ.
Trải qua nhiều năm tu luyện, hơn nữa vô số lần ‘ma luyện’ cùng khảo nghiệm, 'ý chí lực' của Đường Tam đã không phải một hài tử mười ba tuổi có thể so sánh được. Lúc trước, Nhân Diện Ma chu mang đến nhiều thống khổ như thế hắn còn chịu đựng được, lúc này hắn sao lại có thể dễ dàng khuất phục cơ chứ.
Song quyền trong ống tay áo âm thầm xiết chặt nhưng sắc mặt Đường Tam lại không hề thay đổi, thần sắc không chút tự ti kiêu ngạo, nương theo Huyền Thiên Công thúc dục, chung quanh thân thể dần dần hiện ra một lớp nhàn khí vụ nhàn nhạt màu trắng, thả ra nhàn nhạt thanh hương.
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK