Mục lục
[Dịch] Đấu La Đại Lục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:


Ba vị hồn sư của Lam Phách học viện từ đoạn đối thoại lúc trước giữa Phất Lan Đức và đại sư, cũng đoán được hai người chắc là quen biết viện trưởng, nhưng vẫn theo lễ nghi như trước, rất nhanh tiến lên vài bước, đến phía ngoài bờ rào, Âm Thư cung kính hướng về phía mỹ phụ đứng sau hàng rào nói : “ Viện trưởng, có mấy vị hồn sư nhận lời mời mới tới, trong đó có sáu người thực lực đều vượt qua sáu mươi cấp hồn lực, chúng tôi không cách nào làm chủ được, đặc biệt mời ngài tới định đoạt. “

Thân ảnh chợt loé, mỹ phụ đã ở ngoài hàng rào, Sử Lai Khắc thất quái thuỷ chung cũng không cách nào nhìn rõ bà ta đi ra như thế nào, mấy vị sư phụ cũng đồng thời cả kinh. Từ động tác đơn giản của nữ tử này, đã có thể nhìn ra năng lực cường đại của bà ta.

“ Tiểu, Tiểu Cương, thật là người sao ? Ta không phải đang nằm mơ sao ? “ Âm thanh ôn nhu hai lần cất lên hỏi, âm thanh của nàng tuy ôn nhu nhưng lúc này lại đang run rẩy kịch liệt, nước mắt không cách nào khống chế chảy xuôi xuống khuôn mặt đang nhợt nhạt, cả người đều đã lâm vào trạng thái kích động đến cực độ.

Hai mắt đại sư đỏ bừng nhìn người con gái khiến mình mong nhớ ngày đêm, rồi lại hết lần này tới lần khác không dám gặp mặt, môi run rẩy, một lúc lâu không thốt được một chữ.

Vẫn là Phất Lan Đức than nhẹ một tiếng : “ Chúng ta vốn thuộc về Hoàng kim thiết tam giác, hôm nay rốt cuộc lại gặp mặt. Nhị Long muội, nhiều năm không gặp, ngươi vẫn tốt chứ ? “ Trong lòng hắn cũng thở dài, người con gái trước mắt, trong mắt vẫn như trước chỉ có Tiểu Cương.

Ánh mắt tán loạn của mỹ phụ lúc này mới tập trung lại, chuyển sang hướng Phất Lan Đức, trong đó toát ra tình cảm khó tả, “ Phất lão đại, nhiều năm không gặp, người vẫn như trước kia. “ Phất Lan Đức cười khổ một tiếng, “ Ta già rồi, ngươi mới là vẫn như trước kia. Đến đây, ta giới thiệu cho ngươi một chút, đây đều là học viên và sư phụ của Sử Lai Khắc học viện, vô tình nhìn thấy gợi ý chiêu mời của học viện. Không nghĩ tới nơi này là địa bàn của ngươi, chúng ta đều muốn tới đây kiếm sống.

Bỏ qua những chuyện lớn, Phất Lan Đức giới thiệu cho mỹ phụ mấy vị sư phụ ở Sử Lai Khắc học viện, cuối cùng mới hướng về đám người Sử Lai Khắc học viện nói : “ Đây là Liễu Nhị Long, có lẽ các ngươi cũng từng nghe nói qua, nàng chính là người ban đầu cùng ta và đại sư xông pha khắp chốn ở thế giới hồn sư, là góc cuối cùng của Hoàng kim thiết tam giác. “

Liễu Nhị Long, cái tên này nghe ra có vẻ quái dị, mọi người của Sử Lai Khắc học viện cũng không dám chậm trễ, đều tiến lên thi lễ, Liễu Nhị Long cũng thu lại tâm tình, nước mắt biến mất, khách khí hoàn lễ.

“ Nhị Long muội, không mời chúng ta vào trong sao ? “ Phất Lan Đức mỉm cười nói. Gặp lại Liễu Nhị Long, không chỉ mình đại sư trong lòng sinh ra bối rối, hắn cũng không phải như vậy sao ? Chẳng qua là. Hắn chỉ có thể đem những bối rối đó cất sâu trong tận đáy lòng.

Liễu Nhị Long cười khổ : “ Phất lão đại, người nghĩ căn nhà tranh nhỏ này của ta có thể tiếp đãi nhiều người đến vậy sao ? Các ngươi xảy ra việc gì vậy ? Sao lại suy bại đến tình trạng này ? “

Nếu là người khác trực tiếp hỏi như vậy, nói không chừng Phất Lan Đức liền trực tiếp trở mặt, nhưng người hỏi trước mắt lại là người đã từng khiến cho tâm hồn hắn xao động, hắn cười khổ một tiếng, đem tình huống lần này đơn giản nói ra một lần.

Nghe Phất Lan Đức nói đoàn người Sử Lai Khắc học viện bị khi dễ đuổi ra khỏi Thiên Đấu hoàn gia học viện, trong mắt Liễu Nhị Long không khỏi toát ra một tia sát khí nồng đậm. “ Giỏi, giỏi cho Thiên Đấu hoàng gia học viện. Phất lão đại, cái gì cũng không cần nói nữa. Địa phương của ta không phải là của ngươi nữa sao ? Lam Phách học viện này đều do ta định đoạt hết. Như vậy cũng tốt. Tất cả mọi người lưu lại, sau này nơi này chính là địa phương của các ngươi. “

Phất Lan Đức nhìn sang khối hành thi tẩu thịt - đại sư một cái, nói như đùa : “ Yêu cầu đãi ngộ của bọn ta rất cao, ngươi chấp nhận được không ? “

Liễu Nhị Long mỉm cười, nói : “ Phất lão đại. Ngươi nói không đúng rồi, vấn đề không phải ta có chấp nhận được hay không chấp nhận được, đó hẳn là vấn đề của ngươi mới đúng. Ngươi mới là lão đại của Hoàng kim thiết tam giác bọn ta. Bắt đầu từ bây giờ, học viện này là của ngươi, ngày mai ta sẽ triệu khai đại hội toàn thể học viên và sư phụ, tuyên bố quyết định này. Đồng thời, học viện đổi tên thành Sử Lai Khắc đi. Làm cho ta cũng thơm lây vinh quang của Sử Lai Khắc học viện. “

“ Ah ? “ Phất Lan Đức mặc dù biết Liễu Nhị Long là nữ nhân hào sảng không nhường bực mày râu. Nhưng cũng không nghĩ tới nàng dễ dàng đem một toà học viện quy mô lớn đến như vậy trao cho chính mình, , trong nhất thời không khỏi có chút không cách nào tiếp nhận. Đứng bên kia, ba vị sư phụ thuộc về Lam Phách học viện càng nghe càng ngây ngốc người.

“ Âm Thư sư phụ, phiền các người đi tuyên bố ngày mai triệu khao đại hội toàn thể sư phụ và học viên, đây đều là bằng hữu của ta, chúng ta nhiều năm không gặp, hôm nay muốn ôn lại chuyện cũ. Ngươi báo cho nhà ăn chuẩn bị một bàn tiệc rượu thịnh soạn tại một phòng trang nhã ở lầu hai. Ta muốn chiêu đãi bọn họ. “

“ Vâng. Viện trưởng. “ Mặc dù vẫn chưa rõ quan hệ chính thức giữa viện trưởng Liễu Nhị Long và đám người trước mắt, nhưng đây không phải là điều mà ba người bọn Âm Thư được hỏi. Vội vã đi ra theo đường cũ.

“ Tiểu Cương, ngươi vẫn định một mực không cùng ta nói chuyện sao ? “ Ánh mắt Liễu Nhị Long lại chuyển sang hướng đại sư, kích động trong mắt nàng vẫn chưa biến mất, nhưng thanh âm đã không còn run rẩy, chỉ thêm phần cô đơn trong đó.

Nhìn mỹ phụ như hoa như ngọc ở trước mắt, trong lòng đại sư đang run rẩy, mấy lần định hé miệng nhưng có chút khó khăn, rồi lại phát hiện mình cũng không biết nói cái gì.

Liễu Nhị Long chăm chú nhìn thật sâu vào đại sư, “ Tiểu Cương, lần này ta như thế nào cũng sẽ không để người từ tay ta mà biến mất lần nữa. “

“ Ta ...... “

Phất Lan Đức cười một tiếng, nói : “ Nhị Long muội, lần này mặc dù là trùng hợp, nhưng ta cũng đem hắn trao cho ngươi rồi. Nếu như để hắn trốn chạy một lần nữa, chỉ sợ ngươi vĩnh viễn không thấy được hắn. Thời gian trôi thật nhanh, đảo mắt đã là hai mươi năm, suốt cả hai mươi năm. “

Hít sâu một hơi, Liễu Nhị Long miễn cưỡng dời ánh mắt của mình từ trên người đại sư chuyển sang hướng đoàn người Sử Lai Khắc nói : “ Mọi người mới tới, ta giới thiệu với mọi người một chút về Lam Phách học viện, nga, không, phải gọi là Sử Lai Khắc học viện rồi. Khu rừng rậm này là lớn nhất trong Thiên Đấu thành, toàn bộ thuộc về tài sản cá nhân của học viện. Mặc dù phương tiện nơi đây không tốt bằng Thiên Đấu hoàng gia học viện, nhưng cũng không kém nhiều lắm. Từ lúc khởi đầu tới nay, đã qua mười năm, vì chúng ta chỉ thu nhận hồn sư bình dân, nên chất lượng võ hồn kém hơn học viện hồn sư cao cấp bình thường. Nhưng vì đệ tử chúng ta xuất thân từ bình dân, nên so với bọn người đến từ đại gia tộc hoặc quý tộc đều tu luyện khắc khổ hơn nhiều. Tại cuộc thi tài lần trước, thực lực chúng ta hơn cường địch nhiều, cuối cùng tiến vào tám vị trí đứng đầu, thành tích chỉ kém một chút so với đội của Thiên Đấu hoàng gia học viện, hai đội của bọn họ chính là bị chúng ta loại bỏ.

Dừng lại một chút, Liễu Nhị Long tiếp tục nói : “ Về phần sau này dạy học như thế nào, đó chính là vấn đề của Phất lão đại. Ta vốn không xứng với chức danh viện trưởng, rốt cuộc đã được giải phóng. Thiên Đấu hoàng gia học viện cũng dám đuổi các ngươi đi, hừ, ta muốn xem bọn họ dựa vào cái gì. Sang năm gặp lại vào kỳ đại hội cao cấp hồn sư học viện. “

Liễu Nhị Long tạo cho mọi người có cảm giác kỳ lạ, ngôn ngữ của nàng có chút chênh lệnh không nhỏ với bề ngoài của bản thân, nếu như nàng ta thay một bộ quần áo sang trọng đẹp đẽ, trông kiểu gì cũng như một vị quý phụ, nhưng ngữ khí nói chuyện của nàng ta, lại tràn ngập ý tranh đấu tàn nhẫn.

Đối với sự tích khi xưa của Hoàng kim thiết tam giác, Triệu Vô Cực có chút hiểu biết, lần này xem ra mỹ phụ này cũng có chút không đơn giản, trong Hoàng kim thiết tam giác khi xưa, Phất Lan Đức được xưng là phi tường nhất giác, đại sư được xưng là chỉ huy nhất giác, còn Liễu Nhị Long này, lại được xưng là sát lục nhất giác. Là người ghét ác như thù, tính tình phi thường nóng nảy. Cũng chỉ có thể ở trước mặt đại sư và Phất Lan Đức mới có thể thu liễm được.

Sau đó, Liễu Nhị Long đem toàn thể tình huống chi tiết của Lam Phách học viện giới thiệu cho mọi người, nơi này so với tưởng tượng còn tốt hơn. Cả học viện mặc dù chỉ có hơn hai trăm học viên, nhưng ở Thiên Đấu đế quốc cũng là tiếng lành đồn xa. Cho dù là hồn sư xuất thân từ quý tộc cũng không thể không thừa nhận hồn sư của Lam Phách học viện. Nơi này có thể coi là cái nôi của hồn sư bình dân. Mặc dù đã mở được mười năm, nhưng đã xuất hiện không ít hồn sư bình dân có thực lực không tầm thường. Cho dù là Võ hồn điện cũng hy vọng có thể cùng Lam Phách học viện hợp tác. Nhưng đều bị Liễu Nhị Long cự tuyệt.

Trang thiết bị nơi này mặc dù không bằng Thiên Đấu hoàng gia học viện, nhưng tốt hơn rất nhiều so với Sử Lai Khắc học viện.

“ Xong rồi, thời gian cũng không sai biệt nhiều lắm, chúng ta vừa đi ăn vừa nói chuyện thôi. “

Liễu Nhị Long tựa hồ đã quên mất đại sư, trong một khoảng thời gian sau đó, đã biểu hiện đầy đủ bản tính hào sảng của nàng, chiêu đãi đoàn người Sử Lai Khắc học viện ăn bữa trưa, nhất nhất giải thích hết nghi hoặc của mọi người. Sau đó lại dẫn mọi người đi tham quan một vòng quanh Lam Phách học viện, cuối cùng an bài chỗ ở cho mọi người tại ký túc giáo sư của học viện. Về phần các vấn đề đãi ngộ, Liễu Nhị Long trực tiếp giao cho Phất Lan Đức. Dù sao bắt đầu từ ngày mai, toà học viện này cũng sửa thành Sử Lai Khắc, không còn là Lam Phách nữa.

Chỉ trong một ngày, bắt đầu sung sướng lúc sáng sớm đế sỉ nhục cùng phẫn nộ vào lúc trưa, đến cuối lại là sự tốt đẹp. Đối với đoàn người Sử Lai Khắc mà nói. Quả thực là có chút vô cùng phong phú.

Bữa tối theo yêu cầu của Phất Lan Đức không thịnh soạn như bữa trưa, mọi người rất nhanh kết thúc.

Phất Lan Đức nói : “ Hôm nay mọi người cũng mệt rồi, lát nữa mọi người đi nghỉ ngơi sớm một chút. Ngày mai bắt đầu, sợ rằng chúng ta sẽ cực kỳ bận rộn. “ Vừa tới một hoàn cảnh mới, bất luận là sư phụ hay đệ tử đều cần phải có một quá trình thích ứng. Càng huống chi Liễu Nhị Long đã đem học viện trực tiếp giao cho Phất Lan Đức. Đối với điều này, Phất Lan Đức cũng khôg khách khí, hắn biết. Đây là do Nhị Long muội của hắn cố ý, mặc dù hắn hiểu, có lẽ đây là ý muốn bồi thường cho hắn, nhưng hắn lại không có cách nào cự tuyệt Liễu Nhị Long, giống như từ trước tới nay không cách nào cự tuyệt được yêu cầu của nàng.

“ Tiểu Tam, đưa ta ra ngoài đi dạo một lát. “ Đại sư không dám đối nhãn với ánh mắt sáng quắc của Liễu Nhị Long, đẩy bàn đứng dậy. Gọi Đường Tam. Đi ra bên ngoài.

“ Vâng “ Đường Tam trả lời một tiếng, vội vã đứng lên. Theo đại sư ra phía ngoài.

Liễu Nhị Long thì tựa như không trông thấy đại sư rời đi, cầm chiếc khăn ăn trên bàn, ưu nhã lau miệng.

Phất Lan Đức trên mặt toát ra một tia mỉm cười, “ Ngươi không sợ hắn lại chạy trốn sao ? “

Liễu Nhị Long nhìn về phía Phất Lan Đức, nàng cũng cười, chỉ là trong nụ cười mang theo vài phần có ý vị đùa nghịch, “ Phất lão đại, ngươi cho rằng ta gặp lại hắn lần này, hắn còn có thể chạy thoát sao ? Lần này, có là buộc, ta cũng sẽ đem hắn buộc chặt ở bên người. “

Ra khỏi phòng ăn, đại sư trực tiếp đi về phía rừng rậm, hắn luôn thích thực vật, nhất là sự tĩnh mịch ở trong rừng.

Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK