Tuy rằng Bạch Sương nói khá khó nghe, nhưng cô ta lại nói ra tiếng lòng của đa số mọi người.
Nếu ai cũng có thể làm tay đua thì những người huấn luyện không biết ngày đêm như bọn họ lại là cái gì?
Thịnh Hoàn Hoàn còn chưa kịp mở miệng trả lời thì Lăng Kha đã hừ lạnh một tiếng: “Hoàn Hoàn nhà tôi có tư cách làm tay đua hay không còn không tới phiên kẻ chưa có tư cách tham gia cuộc thi quốc tế là cô nói ra nói vào, rảnh quá còn không bằng ngẫm lại xem nên tăng tốc lên thế nào, đừng kéo chân đoàn xe của mình hoài.”
“Lăng Kha cô...” Bạch Sương bị Lăng Kha đáp trả làm nói không nên lời một lúc lâu, cô ta nhìn thấy trong đám người có mấy gương mặt quen thuộc đang vui sướng khi người gặp họa mà nhìn mình.
Vì thế cô ta tức giận thu lại ngón tay đang chỉ về hướng Lăng Kha, thẹn quá thành giận mà nói: “Tôi có ý tốt nhắc nhở mà các người còn không biết tốt xấu, nếu đã như vậy thì Thịnh Hoàn Hoàn, cô dám so một trận với tôi không?”
Lăng Kha lập tức “Phì” một tiếng: “So với cô?”
Bạch Sương hất cằm lên: “Thế nào, không dám?”
Lăng Kha cười lạnh: “Cô? A, trở về luyện thêm mấy năm rồi đến đi, hiện tại cô còn chưa có tư cách này.”
Lăng Kha vốn muốn nói, kỹ thuật của Bạch Tuyết không xứng xách giày cho Thịnh Hoàn Hoàn, nhưng lại cảm thấy lời này quá lộ liễu, dễ làm người ta ghét Thịnh Hoàn Hoàn, cho nên mới hàm súc đi rất nhiều.
Nhưng lời này của cô ấy vẫn làm không ít người hít hà một hơi, ăn nói ngông cuồng quá, kỹ thuật của Thịnh Hoàn Hoàn thật sự ghê gớm như vậy sao?
Tuy rằng tài năng của Bạch Sương chẳng ra gì, nhưng tốt xấu gì người ta cũng là tay đua chuyên nghiệp đứng đắn, sao Lăng Kha dám tuỳ tiện nói ra lời này?
Bạch Sương bị Lăng Kha chọc tức đến xanh mặt, cô ta không để ý tới Lăng Kha mà nhìn về phía Thịnh Hoàn Hoàn, khiêu khích nói: “Thịnh Hoàn Hoàn, cô không dám cứ việc nói thẳng, để người ngoài đứng đó kêu gào là sao?”
Thịnh Hoàn Hoàn nhếch môi đỏ lên, lạnh lẽo mở miệng: “Lăng Kha nói không đủ rõ à?”
Bạch Sương: “Cái gì?”
Thịnh Hoàn Hoàn: “Cô, còn chưa đủ tư cách đấu với tôi.”
Bạch Sương tức đến đen mặt.
“Vậy chị thì sao?” Lúc này, Trần Phỉ Phỉ vẫn không lên tiếng đột nhiên vỗ vỗ bả vai Bạch Sương, ra hiệu cô ta đừng tức giận, sau đó đứng dậy: “Hoàn Hoàn, không ngại so một trận với chị chứ?”
Làm chị họ của Thịnh Hoàn Hoàn, Trần Phỉ Phỉ cũng biết kỹ thuật đua xe của Thịnh Hoàn Hoàn không tồi, nhưng cô chỉ chơi chơi mà thôi, đứng trước mặt tay đua quán quân là mình thì cô chẳng là gì cả.
Mọi người lập tức hứng thú bừng bừng, hai người này đều là nữ thần được công nhận của Hải Thành, một người là thiên kim danh môn được nuông chiều từ bé, một người là tay đua ưu tú đã từng giành vô địch, cuộc thi này nhất định sẽ rất xuất sắc.
Ha hả, có trò hay để xem rồi!
Thấy Trần Phỉ Phỉ đứng ra giúp mình, vẻ tối tăm trên mặt Bạch Sương biến mất, đắc ý dào dạt mà nói: “Thịnh Hoàn Hoàn, vậy đã đủ nể mặt cô chưa?”
Trong mắt Bạch Sương và không ít người ở đây, Trần Phỉ Phỉ đấu với Thịnh Hoàn Hoàn không khác gì giết gà cần dao mổ trâu.
Ai biết Thịnh Hoàn Hoàn lại nhìn đảo qua người Trần Phỉ Phỉ mà đánh giá, môi đỏ xinh đẹp không chút để ý mà giật giật: “Nếu chị muốn thi với tôi thì phải nỗ lực trong một tháng còn lại, chúng ta gặp trên sân thi đấu quốc tế nhé.”
Cái gì, cô bảo Trần Phỉ Phỉ trở về nỗ lực thêm?
Ý Thịnh Hoàn Hoàn là, hiện tại Trần Phỉ Phỉ còn chưa đủ tư cách so với cô?
Cmn, tiểu thư đứng đầu này quá càn rỡ, cô lấy tự tin từ đâu ra mà dám nói ra lời này trước mặt Trần Phỉ Phỉ?
Sắc mặt Trần Phỉ Phỉ hơi thay đổi, sau đó nở nụ cười: “Hoàn Hoàn, tự tin là chuyện tốt, đừng trách chị họ không nhắc nhở em, đua xe cũng không phải chuyện dễ, chỉ mong một tháng rưỡi sau thật sự có thể gặp em trên cuộc đua quốc tế, chị thực chờ mong được thi đấu với em, đến lúc đó em đừng lỡ hẹn đấy!”
Câu nói này của Trần Phỉ Phỉ thật quá tuyệt diệu.
Vừa rồi Thịnh Hoàn Hoàn cao ngạo kêu gào trước mặt Trần Phỉ Phỉ, nếu đến lúc đó cô không vào được cả cổng cuộc thi thì rất buồn cười.
Đến lúc đó, chỉ dựa vào những lời nói hôm nay của cô đối với Trần Phỉ Phỉ cũng đủ làm cô trở thành trò cười của Hải Thành, đám fan của Trần Phỉ Phỉ sẽ không bỏ qua cho cô, chỉ sợ còn không giữ được nổi danh hiệu tiểu thư đứng đầu.
Hơn nữa các cô không phải chị em họ sao, Trần Phỉ Phỉ vừa rời khỏi Vũ Yến thì Thịnh Hoàn Hoàn lại tuyên bố muốn gia nhập Vũ Yến vào lúc này, vậy không phải đang vả mặt Trần Phỉ Phỉ à?
Quan hệ giữa hai chị em họ này thực vi diệu!
Thịnh Hoàn Hoàn ưu nhã nhếch môi đỏ xinh đẹp lên, làn da tinh tế có vẻ trắng trẻo sáng ngời dưới ánh mặt trời, vẻ đẹp này thật làm các cô gái ghen ghét!
Chỉ thấy cô bình tĩnh cười nói: “Tôi sẽ không làm chị thất vọng, chỉ mong đến lúc đó chị có thể lấy ra tiêu chuẩn quán quân, đừng thua quá thảm, dù sao chị và tôi đều là người từng được Tinh Vũ tiền bối chỉ điểm.”
Thịnh Hoàn Hoàn cũng từng được Lý Tinh Vũ chỉ điểm?
Mọi người nghe xong lời này thì không khỏi nghĩ lại, xem ra kỹ thuật của tiểu thư đứng đầu này cũng không kém cỏi, dù sao người quá tệ thì Lý Tinh Vũ cũng lười chỉ điểm.
Hơn nữa nhìn khuôn mặt xinh đẹp tự tin, thái độ bình tĩnh của Thịnh Hoàn Hoàn, chắc trong lòng cô cũng khá tự tin.
Vậy xem ra, bọn họ cũng có thể chờ mong phong thái của vị tiểu thư đứng đầu này trên bãi đua xe.
Lại là Lý Tinh Vũ, thật sự đủ rồi.
Thịnh Hoàn Hoàn này nhất định đang cố ý đối nghịch với cô ta, nếu đã vậy thì đừng trách cô không nói tình cảm.
Trần Phỉ Phỉ cười lạnh một tiếng: “Phải không, vậy rửa mắt mong chờ đi!”
Vừa dứt lời, Trần Phỉ Phỉ không nán lại nữa mà xoay người rời đi.
Bạch Sương khinh miệt nhìn Thịnh Hoàn Hoàn nói: “Tôi chờ đến lúc người nào đó tự vả mặt.”
Nói xong, cô ta cũng rời đi theo Trần Phỉ Phỉ.
Mọi người vẫn hứng thú bừng bừng, cũng giống như Trần Phỉ Phỉ đã nói, bọn họ rửa mắt mong chờ cuộc thi tháng sau, hy vọng Thịnh Hoàn Hoàn đừng chỉ nói mạnh miệng.
Nhưng hiện tại vấn đề là Lý Hưng Hoài có nhận Thịnh Hoàn Hoàn không?
Mọi người không hẹn mà cùng nhìn về phía Lý Hưng Hoài và Cao Dương, tuy Vũ Yến đã cùng đường bí lối, nhưng có thêm một người không biết đã từng thi đấu bao giờ chưa như Thịnh Hoàn Hoàn cũng không làm nên chuyện gì!
Còn nữa, cho dù cô thật sự có bản lĩnh bước vào cuộc thi quốc tế, nhưng không lấy được thứ hạng cũng là lãng phí tiền.
Chỉ thấy Lý Hưng Hoài nhìn chằm chằm Thịnh Hoàn Hoàn, một lúc sau vẫn không nói chuyện, nhưng bàn tay đặt trên cổ tay Cao Dương lại siết càng chặt, gương mặt tái nhợt dần dần hiện đầy kích động: “Lão Cao, là cô ấy sao?”
Thịnh Hoàn Hoàn chính là cô gái lái chiếc Bugatti đêm đó sao?
Kích động trong lòng Cao Dương không kém hơn Lý Hưng Hoài bao nhiêu: “Chắc là cô ấy.”
Đêm đó ông chạy ở phía trước, đội trưởng Lý đi theo phía sau, cho nên ông nhìn thấy rõ hơn đội trưởng Lý.