“Cảm ơn anh!”
Sao Thịnh Hoàn Hoàn lại không biết anh đang an ủi mình?
Giọng Đường Nguyên Minh chậm lại, trầm thấp thong thả đặc biệt dễ nghe: “Hoàn Hoàn, đây là chuyện của hai chúng ta, em không cần nói cảm ơn, em tính xử lý Lam Tiếu kia như thế nào?”
Thịnh Hoàn Hoàn im lặng: “Em phải suy nghĩ đã.”
“Phải làm cô ta nhớ đời, còn hai người bịa đặt kia nữa, đừng dễ dàng buông tha cho họ.” Giọng Đường Nguyên Minh có thêm một tia lạnh lẽo, sau đó lại dịu lại: “Đừng sợ, yên tâm mà đi làm, xảy ra chuyện gì anh Minh chống lưng cho em.”
Không biết vì sao lúc này Thịnh Hoàn Hoàn lại nhớ tới Lăng Tiêu, hình như hắn cũng từng nói với cô những lời này. Chỉ là khi nào nói, cụ thể là vì chuyện gì, cô đã không nhớ nổi nữa!
“Hoàn Hoàn?” Đường Nguyên Minh kêu lên một tiếng: “Nếu em không biết nên xử lý thế nào, không ngại cứ giao cho anh.”
Thịnh Hoàn Hoàn tỉnh táo lại: “Không, em biết nên làm sao, anh Minh yên tâm, họ dám kéo anh vào chuyện này, em sẽ không buông tha cho họ.”
“Được.” Đường Nguyên Minh lại nói: “Buổi tối chúng ta cùng ăn cơm không?”
Thịnh Hoàn Hoàn không chút suy nghĩ mà từ chối: “Xin lỗi, tối nay em phải đến bệnh viện một chuyến, có chuyện gì ngày mai bàn lại được chứ?”
“Được, buổi tối gặp.”
Được? Buổi tối gặp?
Anh nghe lầm sao, cô nói cô phải đi bệnh viện!
Thịnh Hoàn Hoàn còn chưa kịp đáp lại thì Đường Nguyên Minh đã tắt máy, sau đó cô nhận được tư liệu anh gửi đến.
Lý Na?
Trưởng phòng Lý Na phòng thiết kế?
Nếu cô nhớ không lầm thì trên tay cô còn nắm nhược điểm của Lý Na, cô gái này chán sống rồi đúng không?
Còn có tên của một cô gái làm Thịnh Hoàn Hoàn cảm thấy rất xa lạ, nhưng chính là cô gái xa lạ này đã bịa đặt cô ngoại tình, gửi hình cô ngồi sau chiếc Halley lên mạng.
Tấm hình kia lợi dụng góc độ, chụp cô và Đường Nguyên Minh trông rất thân mật, cứ như cô ôm lấy anh từ phía sau.
Ôn Bích?
Cô đắc tội người này hồi nào?
Thịnh Hoàn Hoàn suy nghĩ thật lâu, rốt cuộc cũng nhớ ra hình như trợ lý của Lam Nhan tên là Ôn Bích. Vậy đã rõ vì sao Ôn Bích lại bịa đặt cô ngoại tình, thì ra sau lưng là Lam Nhan đang sai khiến.
“Lam Nhan!”
Thịnh Hoàn Hoàn không nhớ mình đắc tội cô ta từ khi nào, ngay cả chuyện cô ta dọn vào Lăng Phủ, cô cũng không hỏi đến một câu.
Cô tự thấy mình cũng đối đãi Thiên Vũ không có thiếu sót gì.
Thịnh Hoàn Hoàn nghĩ trăm lần cũng không ra, hiện tại cô đã ly hôn với Lăng Tiêu, vì sao Lam Nhan còn muốn làm điều thừa mà đá cô một cái?
Còn đám phụ nữ nói xấu cô trên mạng phần lớn đều là mấy thiên kim tiểu thư nhìn cô không vừa mắt, trong đó nhiều ít có chút ghen ghét.
Thời buổi này, có rất nhiều người trong lòng ghen ghét người khác, miệng lại tràn ngập khinh thường, ví dụ như đám người Lam Tiếu, Trần Do Mỹ, Trần Phỉ Phỉ, Bạch Sương.
Còn về Lam Nhan, lần trước cô ta muốn đẩy Thịnh Hoàn Hoàn vào hố lửa không thành công, ngược lại hại mình sinh non, lại bởi vậy ghi hận Thịnh Hoàn Hoàn, lần này còn mướn người bôi xấu cô trên mạng.
Nếu cô còn nhịn được thì không còn là Thịnh Hoàn Hoàn.
“Lam Tiếu, Ôn Bích, Lý Na.”
Ngón tay Thịnh Hoàn Hoàn nhẹ nhàng gõ trên mặt bàn, một lát sau đã gọi một cú điện thoại.
Qua chừng nửa giờ, Lý Na hưng phấn ngồi trước máy tính, nhìn từng bản thảo thiết kế trên màn hình, trong mắt tràn đầy cuồng nhiệt: “Tuyệt, thật là tuyệt.”
Lúc này có một cô gái đẩy cửa tiến vào, tức giận chỉ vào Lý Na mà mắng: “Cô lại động vào máy tính của tôi, bản thảo thiết kế của tôi lại mất nữa, mau trả lại cho tôi.”
“Ồn ào cái gì, cô nghĩ đây là chợ bán thức ăn à?”
Lý Na mắng một tiếng rồi nhìn ra bên ngoài, lập tức bước nhanh đi đóng cửa lại, sau đó mới xoay người nhìn về phía Lý Nhuỵ, thái độ cứng rắn mang theo ý ra lệnh: “Thiết kế lần này của cô chắc chắn không chỉ có nhiêu đây, gửi phần còn lại cho tôi, tôi thêm tên cô vào mục tham dự thiết kế.”
Lý Nhuỵ cả giận nói: “Đây là bản thảo của tôi, dựa vào cái gì phải cho cô, tôi mới là chủ của nó, tại sao tên của tôi chỉ có thể xuất hiện sau tên cô chứ?”
“Trước kia không phải luôn như vậy sao?” Lý Na cười lạnh: “Cô đừng quên, là ai đưa cô vào công ty này, là ai cho cô lương tháng cao như thế, tôi đến tên cô viết vào đã là mang ơn đội nghĩa.”
Lý Nhuỵ cắn răng: “Lý Na, cô vô sỉ, lần này tôi thà từ chức cũng không đưa bản thảo cho cô nữa, cô bỏ cuộc đi.”
“Phải không? Cô có thể từ chức, xem công ty nào cho cô tiền lương cao như thế được, còn nữa, điều kiện nhà cô cho phép cô từ chức sao?”
Lý Na khinh thường nhìn Lý Nhuỵ: “Đừng tưởng rằng đi công ty khác thì cô có thể trở nên nổi bật, tôi nói cho cô biết, công ty nào cũng có chuyện này, nhớ năm đó tôi cũng phải chịu đựng như vậy mà thôi.”
Hai mắt Lý Nhuỵ đỏ đậm, không cam lòng nhìn Lý Na.
Lý Na lặng lẽ nói: “Như vậy đi, cô đưa bản thảo còn lại và quan điểm thiết kế cho tôi, tôi cho cô năm vạn, nếu bộ vòng tay này bán đắc thì tôi sẽ dùng danh nghĩa tham dự thiết kế chia cho cô một phần tiền thưởng.”
Thấy Lý Nhuỵ vẫn không chịu, Lý Na vỗ vỗ bả vai cô: “Suy nghĩ cho kỹ, tôi cho cô không ít, trở về gửi phần còn lại cho tôi, bằng không ngày mai cô khỏi phải tới công ty.”
Cuối cùng Lý Nhuỵ đỏ mắt, không cam lòng đi ra ngoài.
Lý Na khinh thường cười lạnh, trở lại chỗ ngồi tiếp tục thưởng thức mấy bản thiết kế kia, cô ta chắc chắn Lý Nhuỵ nhất định sẽ gửi phần còn lại cho mình.
Quả nhiên, qua chừng một giờ, Lý Nhuỵ đã gửi bản thảo và quan điểm thiết kế cho cô ta. Lý Na cũng làm theo lời đã hứa, dùng tài khoản thường dùng chuyển cho Lý Nhuỵ năm vạn.
Sau khi nhận được chuyển khoản, Lý Nhuỵ gửi tin nhắn cho Thịnh Hoàn Hoàn: “Tôi làm theo lời dặn của cô, cô ta không nghi ngờ, lấy tính cách của cô ta thì sáng mai nhất định sẽ nói đến.”
Nhìn tin nhắn Lý Nhuỵ gửi qua, Thịnh Hoàn Hoàn cong cong khóe miệng, lập tức đáp lại Lý Nhuỵ: “Làm rất tốt, cô biểu hiện cho tốt, đừng làm cô ta nghi, ngày mai còn có một trận đánh ác liệt, nếu thắng vị trí của Lý Na là của cô, lấy tài hoa của cô thì làm chức trưởng phòng thiết kế là hoàn toàn xứng đáng.”
Lý Nhuỵ kích động lại cảm kích: “Cảm ơn giám đốc, tôi sẽ không làm cô thất vọng.”
Thịnh Hoàn Hoàn cười cười, ánh mắt dừng lại trên tư liệu của Lam Tiếu, kế tiếp là người phụ nữ này.
Cô ngẫm nghĩ, sau đó gọi điện thoại cho Cố Bắc Thành: “Bắc Thành, có chuyện muốn nhờ anh giúp một tay... Anh quen biết Lăng Phi đúng không, anh gọi cho cậu ta, mời cậu ta đến vũ trường Lam Tiếu thường đi uống rượu.”
Cố Bắc Thành chơi với Thịnh Hoàn Hoàn từ nhỏ đến lớn, hai người luôn rất ăn ý, nghĩ một chút Cố Bắc Thành đã biết Thịnh Hoàn Hoàn tính làm gì: “Đêm nay phải không, được, cứ để anh lo.”
Sau đó, Thịnh Hoàn Hoàn lại gọi điện thoại cho Lăng Kha: “Giúp tớ một chuyện, đêm nay mời bạn thân của Lam Tiếu đến vũ trường XX chơi, bảo cô dù thế nào cũng phải dẫn Lam Tiếu theo.”
Sao Thịnh Hoàn Hoàn lại không biết anh đang an ủi mình?
Giọng Đường Nguyên Minh chậm lại, trầm thấp thong thả đặc biệt dễ nghe: “Hoàn Hoàn, đây là chuyện của hai chúng ta, em không cần nói cảm ơn, em tính xử lý Lam Tiếu kia như thế nào?”
Thịnh Hoàn Hoàn im lặng: “Em phải suy nghĩ đã.”
“Phải làm cô ta nhớ đời, còn hai người bịa đặt kia nữa, đừng dễ dàng buông tha cho họ.” Giọng Đường Nguyên Minh có thêm một tia lạnh lẽo, sau đó lại dịu lại: “Đừng sợ, yên tâm mà đi làm, xảy ra chuyện gì anh Minh chống lưng cho em.”
Không biết vì sao lúc này Thịnh Hoàn Hoàn lại nhớ tới Lăng Tiêu, hình như hắn cũng từng nói với cô những lời này. Chỉ là khi nào nói, cụ thể là vì chuyện gì, cô đã không nhớ nổi nữa!
“Hoàn Hoàn?” Đường Nguyên Minh kêu lên một tiếng: “Nếu em không biết nên xử lý thế nào, không ngại cứ giao cho anh.”
Thịnh Hoàn Hoàn tỉnh táo lại: “Không, em biết nên làm sao, anh Minh yên tâm, họ dám kéo anh vào chuyện này, em sẽ không buông tha cho họ.”
“Được.” Đường Nguyên Minh lại nói: “Buổi tối chúng ta cùng ăn cơm không?”
Thịnh Hoàn Hoàn không chút suy nghĩ mà từ chối: “Xin lỗi, tối nay em phải đến bệnh viện một chuyến, có chuyện gì ngày mai bàn lại được chứ?”
“Được, buổi tối gặp.”
Được? Buổi tối gặp?
Anh nghe lầm sao, cô nói cô phải đi bệnh viện!
Thịnh Hoàn Hoàn còn chưa kịp đáp lại thì Đường Nguyên Minh đã tắt máy, sau đó cô nhận được tư liệu anh gửi đến.
Lý Na?
Trưởng phòng Lý Na phòng thiết kế?
Nếu cô nhớ không lầm thì trên tay cô còn nắm nhược điểm của Lý Na, cô gái này chán sống rồi đúng không?
Còn có tên của một cô gái làm Thịnh Hoàn Hoàn cảm thấy rất xa lạ, nhưng chính là cô gái xa lạ này đã bịa đặt cô ngoại tình, gửi hình cô ngồi sau chiếc Halley lên mạng.
Tấm hình kia lợi dụng góc độ, chụp cô và Đường Nguyên Minh trông rất thân mật, cứ như cô ôm lấy anh từ phía sau.
Ôn Bích?
Cô đắc tội người này hồi nào?
Thịnh Hoàn Hoàn suy nghĩ thật lâu, rốt cuộc cũng nhớ ra hình như trợ lý của Lam Nhan tên là Ôn Bích. Vậy đã rõ vì sao Ôn Bích lại bịa đặt cô ngoại tình, thì ra sau lưng là Lam Nhan đang sai khiến.
“Lam Nhan!”
Thịnh Hoàn Hoàn không nhớ mình đắc tội cô ta từ khi nào, ngay cả chuyện cô ta dọn vào Lăng Phủ, cô cũng không hỏi đến một câu.
Cô tự thấy mình cũng đối đãi Thiên Vũ không có thiếu sót gì.
Thịnh Hoàn Hoàn nghĩ trăm lần cũng không ra, hiện tại cô đã ly hôn với Lăng Tiêu, vì sao Lam Nhan còn muốn làm điều thừa mà đá cô một cái?
Còn đám phụ nữ nói xấu cô trên mạng phần lớn đều là mấy thiên kim tiểu thư nhìn cô không vừa mắt, trong đó nhiều ít có chút ghen ghét.
Thời buổi này, có rất nhiều người trong lòng ghen ghét người khác, miệng lại tràn ngập khinh thường, ví dụ như đám người Lam Tiếu, Trần Do Mỹ, Trần Phỉ Phỉ, Bạch Sương.
Còn về Lam Nhan, lần trước cô ta muốn đẩy Thịnh Hoàn Hoàn vào hố lửa không thành công, ngược lại hại mình sinh non, lại bởi vậy ghi hận Thịnh Hoàn Hoàn, lần này còn mướn người bôi xấu cô trên mạng.
Nếu cô còn nhịn được thì không còn là Thịnh Hoàn Hoàn.
“Lam Tiếu, Ôn Bích, Lý Na.”
Ngón tay Thịnh Hoàn Hoàn nhẹ nhàng gõ trên mặt bàn, một lát sau đã gọi một cú điện thoại.
Qua chừng nửa giờ, Lý Na hưng phấn ngồi trước máy tính, nhìn từng bản thảo thiết kế trên màn hình, trong mắt tràn đầy cuồng nhiệt: “Tuyệt, thật là tuyệt.”
Lúc này có một cô gái đẩy cửa tiến vào, tức giận chỉ vào Lý Na mà mắng: “Cô lại động vào máy tính của tôi, bản thảo thiết kế của tôi lại mất nữa, mau trả lại cho tôi.”
“Ồn ào cái gì, cô nghĩ đây là chợ bán thức ăn à?”
Lý Na mắng một tiếng rồi nhìn ra bên ngoài, lập tức bước nhanh đi đóng cửa lại, sau đó mới xoay người nhìn về phía Lý Nhuỵ, thái độ cứng rắn mang theo ý ra lệnh: “Thiết kế lần này của cô chắc chắn không chỉ có nhiêu đây, gửi phần còn lại cho tôi, tôi thêm tên cô vào mục tham dự thiết kế.”
Lý Nhuỵ cả giận nói: “Đây là bản thảo của tôi, dựa vào cái gì phải cho cô, tôi mới là chủ của nó, tại sao tên của tôi chỉ có thể xuất hiện sau tên cô chứ?”
“Trước kia không phải luôn như vậy sao?” Lý Na cười lạnh: “Cô đừng quên, là ai đưa cô vào công ty này, là ai cho cô lương tháng cao như thế, tôi đến tên cô viết vào đã là mang ơn đội nghĩa.”
Lý Nhuỵ cắn răng: “Lý Na, cô vô sỉ, lần này tôi thà từ chức cũng không đưa bản thảo cho cô nữa, cô bỏ cuộc đi.”
“Phải không? Cô có thể từ chức, xem công ty nào cho cô tiền lương cao như thế được, còn nữa, điều kiện nhà cô cho phép cô từ chức sao?”
Lý Na khinh thường nhìn Lý Nhuỵ: “Đừng tưởng rằng đi công ty khác thì cô có thể trở nên nổi bật, tôi nói cho cô biết, công ty nào cũng có chuyện này, nhớ năm đó tôi cũng phải chịu đựng như vậy mà thôi.”
Hai mắt Lý Nhuỵ đỏ đậm, không cam lòng nhìn Lý Na.
Lý Na lặng lẽ nói: “Như vậy đi, cô đưa bản thảo còn lại và quan điểm thiết kế cho tôi, tôi cho cô năm vạn, nếu bộ vòng tay này bán đắc thì tôi sẽ dùng danh nghĩa tham dự thiết kế chia cho cô một phần tiền thưởng.”
Thấy Lý Nhuỵ vẫn không chịu, Lý Na vỗ vỗ bả vai cô: “Suy nghĩ cho kỹ, tôi cho cô không ít, trở về gửi phần còn lại cho tôi, bằng không ngày mai cô khỏi phải tới công ty.”
Cuối cùng Lý Nhuỵ đỏ mắt, không cam lòng đi ra ngoài.
Lý Na khinh thường cười lạnh, trở lại chỗ ngồi tiếp tục thưởng thức mấy bản thiết kế kia, cô ta chắc chắn Lý Nhuỵ nhất định sẽ gửi phần còn lại cho mình.
Quả nhiên, qua chừng một giờ, Lý Nhuỵ đã gửi bản thảo và quan điểm thiết kế cho cô ta. Lý Na cũng làm theo lời đã hứa, dùng tài khoản thường dùng chuyển cho Lý Nhuỵ năm vạn.
Sau khi nhận được chuyển khoản, Lý Nhuỵ gửi tin nhắn cho Thịnh Hoàn Hoàn: “Tôi làm theo lời dặn của cô, cô ta không nghi ngờ, lấy tính cách của cô ta thì sáng mai nhất định sẽ nói đến.”
Nhìn tin nhắn Lý Nhuỵ gửi qua, Thịnh Hoàn Hoàn cong cong khóe miệng, lập tức đáp lại Lý Nhuỵ: “Làm rất tốt, cô biểu hiện cho tốt, đừng làm cô ta nghi, ngày mai còn có một trận đánh ác liệt, nếu thắng vị trí của Lý Na là của cô, lấy tài hoa của cô thì làm chức trưởng phòng thiết kế là hoàn toàn xứng đáng.”
Lý Nhuỵ kích động lại cảm kích: “Cảm ơn giám đốc, tôi sẽ không làm cô thất vọng.”
Thịnh Hoàn Hoàn cười cười, ánh mắt dừng lại trên tư liệu của Lam Tiếu, kế tiếp là người phụ nữ này.
Cô ngẫm nghĩ, sau đó gọi điện thoại cho Cố Bắc Thành: “Bắc Thành, có chuyện muốn nhờ anh giúp một tay... Anh quen biết Lăng Phi đúng không, anh gọi cho cậu ta, mời cậu ta đến vũ trường Lam Tiếu thường đi uống rượu.”
Cố Bắc Thành chơi với Thịnh Hoàn Hoàn từ nhỏ đến lớn, hai người luôn rất ăn ý, nghĩ một chút Cố Bắc Thành đã biết Thịnh Hoàn Hoàn tính làm gì: “Đêm nay phải không, được, cứ để anh lo.”
Sau đó, Thịnh Hoàn Hoàn lại gọi điện thoại cho Lăng Kha: “Giúp tớ một chuyện, đêm nay mời bạn thân của Lam Tiếu đến vũ trường XX chơi, bảo cô dù thế nào cũng phải dẫn Lam Tiếu theo.”