Kim Thần có sức hút vô biên, đẹp trai lắm tiền lại là tay đua quán quân, bạn gái đổi hết người này đến người khác, từ trước đến nay luôn là anh ta đá người khác.
Là tại Thịnh Hoàn Hoàn mà anh bị nữ thần vừa theo đuổi được, còn chưa kịp ngủ xem thường, là đàn ông đều không thể nhịn được.
“Có phải anh đã quên vì sao tôi lại đụng anh không?” Thịnh Hoàn Hoàn nguy hiểm nheo mắt lại, bước từng bước về hướng Kim Thần.
Đối mặt ánh mắt sắc bén của Thịnh Hoàn Hoàn, Kim Thần không chút chột dạ: “Còn không phải là tạt cô một ly cà phê à, cô có cần đụng xe của tôi không? Cho dù cô có báo cảnh sát thì cảnh sát cũng không giúp cô, cô làm vậy là trả thù riêng đó hiểu không?”
Nhỏ nhen, còn không phải anh nhìn lén cô một cái, nhất thời không nhịn được huýt sáo, kết quả nữ thần không phân đen trắng tạt cà phê vào cô, mắng cô là hồ ly tinh dụ dỗ anh thôi à?
Mà anh đương nhiên phải giúp thân không giúp lý rồi!
Nhưng cô có cần đuổi theo họ hai con phố, còn đụng hư luôn Tiểu Hồng Hồng của anh không?
Tốt xấu gì cũng là một đại mỹ nhân, sao mà tính nết hư hỏng như thế chứ!
Thịnh Hoàn Hoàn cắn răng: “Vậy hiện tại anh đang làm gì?”
Kim Thần tức chết người không đền mạng: “Trả thù, cái này gọi là ăn miếng trả miếng.”
Thịnh Hoàn Hoàn nắm tay nắm chặt “Răng rắc” rung động, răng nghiến kèn kẹt, vẫn không nén được xúc động muốn đánh anh ta, vì thế cô không nhịn nữa mà rống giận một tiếng rồi vọt về hướng Kim Thần.
“Cô làm gì đấy, đừng tới đây, ông đây không muốn đánh phụ nữ, đừng ép tôi ra tay.”
Kim Thần thấy Thịnh Hoàn Hoàn như con cọp mẹ xông tới chỗ mình với dáng vẻ đằng đằng sát khí thì thức thời lui về phía sau vài bước, chỉ vào Thịnh Hoàn Hoàn mà cảnh cáo: “Nếu cô dám ra tay thì đừng trách tôi không khách sáo.”
Thịnh Hoàn Hoàn lại ngừng lại trước mặt Kim Thần, vặn cổ và tay, sau đó khom lưng 90 độ trước Kim Thần.
Kim Thần nhẹ nhàng thở ra, lại khôi phục dáng vẻ thiếu ăn đòn kia: “Nếu cô sớm thức thời thì đâu đến mức chật vật như thế đúng không?”
Vừa dứt lời liền nghe giọng nói lạnh lẽo của Thịnh Hoàn Hoàn truyền đến: “Thịnh Hoàn Hoàn, đai đen Tae Kwon Do, xin ngài Kim chỉ giáo.”
“Đại... đai đen?” Nghe hai chữ này, sắc mặt Kim Thần lập tức thay đổi: “Tôi... giờ tôi xin lỗi còn kịp không?”
Một người đàn ông đánh với phụ nữ đã rất khó coi, mà cuối cùng còn có khả năng đánh không lại!!!
Thịnh Hoàn Hoàn nhếch môi, ngoài cười nhưng trong không cười: “Anh nói đi?”
Kim Thần khóc không ra nước mắt: “Đừng đánh mặt.”
Thịnh Hoàn Hoàn gật đầu: “Được, không đánh mặt.”
Vừa dứt lời, cô đã túm lấy tóc Kim Thần rồi kéo, đồng thời đầu gối hung hăng thụi lên trên, tiếp theo bắt lấy tay anh rồi xoay người một cái, ném mạnh Kim Thần xuống đất.
Tiếp theo cô giơ nắm tay lên, điên cuồng đánh vào cái bản mặt mà anh để ý nhất.
Nam Tầm nhìn thôi đã thấy đau mặt dùm Kim Thần.
Nhưng Kim Thần lại rất men, cả quá trình không rên một tiếng, cũng không đánh trả, chỉ chấp nhận số phận bị đánh.
Lăng Kha nôn đến bò, nhìn Thịnh Hoàn Hoàn ấn thần tượng của mình xuống đất đánh một trận thì không khỏi hoài nghi có phải thế giới này đã thay đổi rồi không?
Thịnh Hoàn Hoàn tức điên người, cứ đấm phát này đến phát khác vào mặt Kim Thần: “Cho anh đụng xe của tôi, cho anh dùng khuôn mặt này đi khắp nơi lừa gạt phụ nữ, cho anh khoe khoang trước mặt bà đây...”
“Đã hứa không đánh mặt mà.” Kim Thần nâng tay lên cản, đầu né trái né phải.
Thịnh Hoàn Hoàn cười lạnh: “Vậy mà anh cũng tin, tôi nói xe tôi còn sửa được anh có tin không?”
Nói xong, lại hung hăng đánh Kim Thần một đấm.
Kim Thần giơ tay ra, Thịnh Hoàn Hoàn đánh vào bàn tay anh, Kim Thần đau đến hít hà một hơi: “Đoàn xe của các người không có xe dự phòng sao? Không có thì tôi cho cô mượn một chiếc dùng.”
“Ai muốn chiếc xe rách nát của anh.” Thịnh Hoàn Hoàn lại giơ tay, lần này Kim Thần lập tức bắt lấy cổ tay cô: “Cô còn đánh nữa, đánh nữa tôi đánh trả đó.”
Kim Thần ném tay Thịnh Hoàn Hoàn ra rồi ngồi dậy, chỉ vào con mắt không mở ra được của mình mà cả giận nói: “Cô xem tôi bị cô đánh thành dạng gì, đánh tiếp tôi hủy dung tht đấy.”
Thịnh Hoàn Hoàn nhìn Kim Thần mặt mũi bầm dập mà cười nhạo một tiếng, cuối cùng cũng hả giận một chút: “Đáng đời, anh thiếu ăn đòn mà.”
Nói xong, cô lại đá một cái vào mông Kim Thần: “Mau cút, trước khi thi đấu đừng để tôi thấy cái đầu heo của anh nữa.”
“Thịnh Hoàn Hoàn, cô đừng quá đáng, tôi không đánh trả là vì ga lăng, không muốn đánh phụ nữ, mà không phải vì tôi đánh không lại cô.” Kim Thần đứng lên, nhìn xuống từ trên cao, tức giận đùng đùng trừng Thịnh Hoàn Hoàn.
Thịnh Hoàn Hoàn khoanh tay trước ngực, đặc biệt bình tĩnh mà nhìn anh: “Phía sau tôi còn có một người lợi hại hơn, xuất thân từ trường quân đội, nếu anh không sợ chết thì chúng ta lại đánh một trận.”
“Cô... Thôi, đàn ông không chấp đàn bà.” Kim Thần vội lên xe, sau đó lộ ra một nụ cười “Quỷ dị” với Thịnh Hoàn Hoàn: “Thịnh Hoàn Hoàn, tôi thù dai lắm, tôi sẽ trả hết những nắm đấm hôm nay cho cô trên sân thi đấu.”
Nói xong, Kim Thần lái chiếc xe cũng bị hao tổn nghiêm trọng của mình đến khu nghỉ ngơi đón bạn gái đương nhiệm của mình, cô gái kia suýt bị anh hù dọa ngất xỉu.
“Anh... Sao anh lại sẽ biến thành như vậy.”
Kim Thần nói dối không chớp mắt: “Bị kẻ thù đuổi giết, còn không mau lên xe, bọn họ có mười mấy người, chờ họ đuổi theo muốn chạy cũng không được.”
Cô bạn gái như bị dọa biến thành đàn ông, vội kéo cửa ra rồi lưu loát lên xe, “Phanh” một tiếng đã đóng sầm cửa lại.
Đây là lần đầu tiên Kim Thần nhìn thấy phương diện ‘Cứng rắn’ của cô bạn gái này từ lúc quen biết cô tới nay, trước khi cô mảnh mai yếu đuối đến không vặn nổi cái nắp chai!
Thịnh Hoàn Hoàn nghĩ đến câu nói cuối cùng của Kim Thần, là đang hù cô, hay là anh chưa dùng hết sức trong trận thi đấu vừa rồi? Đây là nhân quả báo ứng sao? Cô chơi Triệu Giai Ca, cho nên Kim Thần cũng chơi cô.
Đầu Thịnh Hoàn Hoàn sắp nổ tung, thở hắt ra một hơi thật dài, nhìn chiếc xe đua bị hao tổn nghiêm trọng, cô đã không nhớ nổi dáng vẻ khi mới lái nó ra đêm nay.
Cả đít xe đều nát rồi!
“Hoàn Hoàn, làm sao bây giờ?”
Lăng Kha thương hại lại khổ sở nhìn Thịnh Hoàn Hoàn, nghĩa khí nói với cô: “Tớ có thể cho cậu dùng xe của tớ, tớ lái chiếc dự phòng, dù sao mục tiêu của tớ chỉ là bước vào trận chung kết, nhưng...”
Cô khựng lại rồi mới nói: “Nhưng cậu nhất định sẽ bị Lý đội và Cao đội mắng chết, hơn nữa những chiếc xe này là Lăng Tiêu dùng giá cao vận chuyển hàng không về nước, chồng cũ có bóp chết cậu không?”
Thịnh Hoàn Hoàn: “...”
Hiện tại Thịnh Hoàn Hoàn đặc biệt đau đầu, cô sẽ không dùng xe của Lăng Kha, thật sự không được thì bảo Cao Dương sửa lại xe dự phòng, tính năng cũng sẽ không quá kém.
Nam Tầm quá hiểu Thịnh Hoàn Hoàn, lập tức suy đoán ra suy nghĩ lúc này của cô, nhịn không được nhắc một câu: “Có thể đi tìm Lăng Tiêu, nhìn xem có trữ hàng hay không, hoặc là vận chuyển về một chiếc xem thời gian còn kịp không.”
Thịnh Hoàn Hoàn đặc biệt bực bội nói: “Em không muốn đi gặp anh ta, hơn nữa tìm anh ta vì chuyện này mất mặt quá, chúng ta nghĩ cách khác đi!”
Nam Tầm nhíu mày: “Hoàn Hoàn, em phải làm rõ ràng, cái này xem như việc công, cho dù em không nói thì Lăng Tiêu cũng sẽ tìm đến em.”
Là tại Thịnh Hoàn Hoàn mà anh bị nữ thần vừa theo đuổi được, còn chưa kịp ngủ xem thường, là đàn ông đều không thể nhịn được.
“Có phải anh đã quên vì sao tôi lại đụng anh không?” Thịnh Hoàn Hoàn nguy hiểm nheo mắt lại, bước từng bước về hướng Kim Thần.
Đối mặt ánh mắt sắc bén của Thịnh Hoàn Hoàn, Kim Thần không chút chột dạ: “Còn không phải là tạt cô một ly cà phê à, cô có cần đụng xe của tôi không? Cho dù cô có báo cảnh sát thì cảnh sát cũng không giúp cô, cô làm vậy là trả thù riêng đó hiểu không?”
Nhỏ nhen, còn không phải anh nhìn lén cô một cái, nhất thời không nhịn được huýt sáo, kết quả nữ thần không phân đen trắng tạt cà phê vào cô, mắng cô là hồ ly tinh dụ dỗ anh thôi à?
Mà anh đương nhiên phải giúp thân không giúp lý rồi!
Nhưng cô có cần đuổi theo họ hai con phố, còn đụng hư luôn Tiểu Hồng Hồng của anh không?
Tốt xấu gì cũng là một đại mỹ nhân, sao mà tính nết hư hỏng như thế chứ!
Thịnh Hoàn Hoàn cắn răng: “Vậy hiện tại anh đang làm gì?”
Kim Thần tức chết người không đền mạng: “Trả thù, cái này gọi là ăn miếng trả miếng.”
Thịnh Hoàn Hoàn nắm tay nắm chặt “Răng rắc” rung động, răng nghiến kèn kẹt, vẫn không nén được xúc động muốn đánh anh ta, vì thế cô không nhịn nữa mà rống giận một tiếng rồi vọt về hướng Kim Thần.
“Cô làm gì đấy, đừng tới đây, ông đây không muốn đánh phụ nữ, đừng ép tôi ra tay.”
Kim Thần thấy Thịnh Hoàn Hoàn như con cọp mẹ xông tới chỗ mình với dáng vẻ đằng đằng sát khí thì thức thời lui về phía sau vài bước, chỉ vào Thịnh Hoàn Hoàn mà cảnh cáo: “Nếu cô dám ra tay thì đừng trách tôi không khách sáo.”
Thịnh Hoàn Hoàn lại ngừng lại trước mặt Kim Thần, vặn cổ và tay, sau đó khom lưng 90 độ trước Kim Thần.
Kim Thần nhẹ nhàng thở ra, lại khôi phục dáng vẻ thiếu ăn đòn kia: “Nếu cô sớm thức thời thì đâu đến mức chật vật như thế đúng không?”
Vừa dứt lời liền nghe giọng nói lạnh lẽo của Thịnh Hoàn Hoàn truyền đến: “Thịnh Hoàn Hoàn, đai đen Tae Kwon Do, xin ngài Kim chỉ giáo.”
“Đại... đai đen?” Nghe hai chữ này, sắc mặt Kim Thần lập tức thay đổi: “Tôi... giờ tôi xin lỗi còn kịp không?”
Một người đàn ông đánh với phụ nữ đã rất khó coi, mà cuối cùng còn có khả năng đánh không lại!!!
Thịnh Hoàn Hoàn nhếch môi, ngoài cười nhưng trong không cười: “Anh nói đi?”
Kim Thần khóc không ra nước mắt: “Đừng đánh mặt.”
Thịnh Hoàn Hoàn gật đầu: “Được, không đánh mặt.”
Vừa dứt lời, cô đã túm lấy tóc Kim Thần rồi kéo, đồng thời đầu gối hung hăng thụi lên trên, tiếp theo bắt lấy tay anh rồi xoay người một cái, ném mạnh Kim Thần xuống đất.
Tiếp theo cô giơ nắm tay lên, điên cuồng đánh vào cái bản mặt mà anh để ý nhất.
Nam Tầm nhìn thôi đã thấy đau mặt dùm Kim Thần.
Nhưng Kim Thần lại rất men, cả quá trình không rên một tiếng, cũng không đánh trả, chỉ chấp nhận số phận bị đánh.
Lăng Kha nôn đến bò, nhìn Thịnh Hoàn Hoàn ấn thần tượng của mình xuống đất đánh một trận thì không khỏi hoài nghi có phải thế giới này đã thay đổi rồi không?
Thịnh Hoàn Hoàn tức điên người, cứ đấm phát này đến phát khác vào mặt Kim Thần: “Cho anh đụng xe của tôi, cho anh dùng khuôn mặt này đi khắp nơi lừa gạt phụ nữ, cho anh khoe khoang trước mặt bà đây...”
“Đã hứa không đánh mặt mà.” Kim Thần nâng tay lên cản, đầu né trái né phải.
Thịnh Hoàn Hoàn cười lạnh: “Vậy mà anh cũng tin, tôi nói xe tôi còn sửa được anh có tin không?”
Nói xong, lại hung hăng đánh Kim Thần một đấm.
Kim Thần giơ tay ra, Thịnh Hoàn Hoàn đánh vào bàn tay anh, Kim Thần đau đến hít hà một hơi: “Đoàn xe của các người không có xe dự phòng sao? Không có thì tôi cho cô mượn một chiếc dùng.”
“Ai muốn chiếc xe rách nát của anh.” Thịnh Hoàn Hoàn lại giơ tay, lần này Kim Thần lập tức bắt lấy cổ tay cô: “Cô còn đánh nữa, đánh nữa tôi đánh trả đó.”
Kim Thần ném tay Thịnh Hoàn Hoàn ra rồi ngồi dậy, chỉ vào con mắt không mở ra được của mình mà cả giận nói: “Cô xem tôi bị cô đánh thành dạng gì, đánh tiếp tôi hủy dung tht đấy.”
Thịnh Hoàn Hoàn nhìn Kim Thần mặt mũi bầm dập mà cười nhạo một tiếng, cuối cùng cũng hả giận một chút: “Đáng đời, anh thiếu ăn đòn mà.”
Nói xong, cô lại đá một cái vào mông Kim Thần: “Mau cút, trước khi thi đấu đừng để tôi thấy cái đầu heo của anh nữa.”
“Thịnh Hoàn Hoàn, cô đừng quá đáng, tôi không đánh trả là vì ga lăng, không muốn đánh phụ nữ, mà không phải vì tôi đánh không lại cô.” Kim Thần đứng lên, nhìn xuống từ trên cao, tức giận đùng đùng trừng Thịnh Hoàn Hoàn.
Thịnh Hoàn Hoàn khoanh tay trước ngực, đặc biệt bình tĩnh mà nhìn anh: “Phía sau tôi còn có một người lợi hại hơn, xuất thân từ trường quân đội, nếu anh không sợ chết thì chúng ta lại đánh một trận.”
“Cô... Thôi, đàn ông không chấp đàn bà.” Kim Thần vội lên xe, sau đó lộ ra một nụ cười “Quỷ dị” với Thịnh Hoàn Hoàn: “Thịnh Hoàn Hoàn, tôi thù dai lắm, tôi sẽ trả hết những nắm đấm hôm nay cho cô trên sân thi đấu.”
Nói xong, Kim Thần lái chiếc xe cũng bị hao tổn nghiêm trọng của mình đến khu nghỉ ngơi đón bạn gái đương nhiệm của mình, cô gái kia suýt bị anh hù dọa ngất xỉu.
“Anh... Sao anh lại sẽ biến thành như vậy.”
Kim Thần nói dối không chớp mắt: “Bị kẻ thù đuổi giết, còn không mau lên xe, bọn họ có mười mấy người, chờ họ đuổi theo muốn chạy cũng không được.”
Cô bạn gái như bị dọa biến thành đàn ông, vội kéo cửa ra rồi lưu loát lên xe, “Phanh” một tiếng đã đóng sầm cửa lại.
Đây là lần đầu tiên Kim Thần nhìn thấy phương diện ‘Cứng rắn’ của cô bạn gái này từ lúc quen biết cô tới nay, trước khi cô mảnh mai yếu đuối đến không vặn nổi cái nắp chai!
Thịnh Hoàn Hoàn nghĩ đến câu nói cuối cùng của Kim Thần, là đang hù cô, hay là anh chưa dùng hết sức trong trận thi đấu vừa rồi? Đây là nhân quả báo ứng sao? Cô chơi Triệu Giai Ca, cho nên Kim Thần cũng chơi cô.
Đầu Thịnh Hoàn Hoàn sắp nổ tung, thở hắt ra một hơi thật dài, nhìn chiếc xe đua bị hao tổn nghiêm trọng, cô đã không nhớ nổi dáng vẻ khi mới lái nó ra đêm nay.
Cả đít xe đều nát rồi!
“Hoàn Hoàn, làm sao bây giờ?”
Lăng Kha thương hại lại khổ sở nhìn Thịnh Hoàn Hoàn, nghĩa khí nói với cô: “Tớ có thể cho cậu dùng xe của tớ, tớ lái chiếc dự phòng, dù sao mục tiêu của tớ chỉ là bước vào trận chung kết, nhưng...”
Cô khựng lại rồi mới nói: “Nhưng cậu nhất định sẽ bị Lý đội và Cao đội mắng chết, hơn nữa những chiếc xe này là Lăng Tiêu dùng giá cao vận chuyển hàng không về nước, chồng cũ có bóp chết cậu không?”
Thịnh Hoàn Hoàn: “...”
Hiện tại Thịnh Hoàn Hoàn đặc biệt đau đầu, cô sẽ không dùng xe của Lăng Kha, thật sự không được thì bảo Cao Dương sửa lại xe dự phòng, tính năng cũng sẽ không quá kém.
Nam Tầm quá hiểu Thịnh Hoàn Hoàn, lập tức suy đoán ra suy nghĩ lúc này của cô, nhịn không được nhắc một câu: “Có thể đi tìm Lăng Tiêu, nhìn xem có trữ hàng hay không, hoặc là vận chuyển về một chiếc xem thời gian còn kịp không.”
Thịnh Hoàn Hoàn đặc biệt bực bội nói: “Em không muốn đi gặp anh ta, hơn nữa tìm anh ta vì chuyện này mất mặt quá, chúng ta nghĩ cách khác đi!”
Nam Tầm nhíu mày: “Hoàn Hoàn, em phải làm rõ ràng, cái này xem như việc công, cho dù em không nói thì Lăng Tiêu cũng sẽ tìm đến em.”