Đường Nguyên Minh nói, sau đó tự kéo cửa phụ lái ra rồi ngồi xuống.
Thịnh Hoàn Hoàn: “...”
Cô đã tự đào hố chôn mình sao?
Thôi, cứ đi đến sân thi đấu trước đi!
Sau khi lên xe, Đường Nguyên Minh luôn nhắm mắt nghỉ ngơi, Thịnh Hoàn Hoàn vô ý liếc qua tay trái của anh, trên đó đầy những vết thương sâu sâu cạn cạn, còn có mấy bọt nước nhỏ?
Đây là thế nào?
Tuy đều là chút vết thương nhỏ, nhưng nhìn rất “Bi thảm”.
Đường Nguyên Minh luôn nhắm nghiền hai mắt nên Thịnh Hoàn Hoàn cũng không hỏi nhiều, Lý Hưng Hoài gọi đến hỏi khi nào cô đến, họ chờ cô dưới hầm đỗ xe, sau đó người của đoàn xe cùng đi lên, hình như hôm nay có phỏng vấn.
Cô xuống xe liền nhìn thấy người của đoàn xe Quân Hạm, Kim Thần và Trần Phỉ Phỉ đều có mặt, Kim Thần vẫn đeo kính râm, trông có vẻ rất ngầu, hơn nữa tướng mạo xuất chúng như siêu sao hạng A.
Trong tay Trần Phỉ Phỉ ôm một bó hoa lớn, vừa nói vừa cười với Lý Vệ Lâm, nhưng lại cố tình duy trì khoảng cách, ánh mắt thỉnh thoảng liếc về hướng Kim Thần đứng bên cạnh.
Trần Phỉ Phỉ có ý với Kim Thần?
Thịnh Hoàn Hoàn ngồi trong xe âm thầm quan sát Trần Phỉ Phỉ, không đến một phút mà cô ta đã nhìn Kim Thần ba lần, cũng không biết Lý Vệ Lâm có phát hiện không.
Đường Nguyên Minh nói: “Lý Vệ Lâm là fan của Kim Thần và Trần Phỉ Phỉ, nhưng đối với anh ta thì Trần Phỉ Phỉ khác Kim Thần, cô ta là nữ thần trong cảm nhận của anh ta, Lý Vệ Lâm đã đem lòng ái mộ.”
Thịnh Hoàn Hoàn ngẫm lại những chuyện trước đó, cảm thấy mình đã mừng hụt: “Có lẽ Trần Phỉ Phỉ chướng mắt anh ta.”
Làm fan trung thành còn đỡ, nếu muốn tiến thêm một bước thì điều kiện của Lý Vệ Lâm còn kém xa, nhà anh ta còn không giàu bằng Trần gia.
Thịnh Hoàn Hoàn và Trần Phỉ Phỉ đã quen biết từ thuở nhỏ, cô quá hiểu Trần Phỉ Phỉ là dạng người gì, Lý Vệ Lâm không cung cấp được cuộc sống mà cô ta muốn.
Lúc trước Trần Phỉ Phỉ tiếp cận Lý Tinh Vũ cũng chỉ muốn anh ấy lót đường để cô ta tiến vào giới đua xe thôi.
Hiện giờ có vẻ cô ta lại có ý với Kim Thần, nhưng không biết lần này là thích thật hay lại vì hư vinh.
Bên kia, người của đoàn xe Vũ Yến cũng đã tới, Thịnh Hoàn Hoàn đẩy cửa xe bước xuống, lúc này Triệu Giai Ca đi ngang qua bên cạnh cô, hướng đó là đoàn xe Quân Hạm.
Thịnh Hoàn Hoàn nhìn theo liền thấy cô ta tự nhiên hào phóng ngừng lại trước mặt Kim Thần: “Hôm qua còn chưa kịp cảm ơn anh, hôm nay tôi mời anh ăn cơm, sau đó chúng ta chạy vài vòng?”
Chỉ thấy Kim đại xa thần cong cong khóe miệng, lộ ra một nụ cười mê chết người không đền mạng: “Được thôi, cô sắp xếp.”
Nhìn nụ cười phong lưu kia của Kim Thần, Thịnh Hoàn Hoàn nghĩ đến cô gái đáng thương ngày đó bị anh ta ném xuống xe, thầm mắng một câu “Cặn bã”.
Nhưng Thịnh Hoàn Hoàn không hiểu nổi hành động của Triệu Giai Ca, hai đoàn xe bọn họ luôn luôn bất hòa, hiện tại lại trong lúc thi đấu, nhất cử nhất động của Kim Thần luôn được chú ý, lúc này cô ta chủ động tiếp cận anh ta không sợ lời ra tiếng vào à?
Lúc này lại nghe Trần Phỉ Phỉ nói: “Kim đại thần, tôi có thể đi cùng không, đúng lúc tôi có mấy vấn đề muốn hỏi anh.”
Kim Thần thông minh nhìn về phía Triệu Giai Ca: “Cái này phải hỏi Triệu tiểu thư, dù sao cũng cô ấy mời.”
Triệu Giai Ca cười cười với Trần Phỉ Phỉ: “Đương nhiên, tôi và Kim Thần có thể trở thành bạn bè không phải cũng nhờ cô sao?”
Trần Phỉ Phỉ cảm thấy lời nói của Triệu Giai Ca có chút châm chọc, cô ta chỉ thuận miệng nhắc tới, không ngờ Kim Thần lại đáp ứng, còn nói chuyện với Triệu Giai Ca rất hợp ý.
Trong đám bạn gái cũ trước kia của Kim Thần thì diện mạo của Triệu Giai Ca rất phù hợp thẩm mỹ của anh ta, điều này làm Trần Phỉ Phỉ rất buồn bực, cô ta không nên lắm miệng.
Hiện tại Triệu Giai Ca và Kim Thần dần thân cận, mà sự tồn tại của cô ta trở nên rất xấu hổ, giống như từ chính biến thành phụ, nghĩ thế nào cũng không cam lòng.
Tiếp theo Thịnh Hoàn Hoàn liền nghe một giọng nói lạnh lùng trào phúng truyền đến: “Da mặt người của Vũ Yến các người rất dày, chạy đến Quân Hạm chúng tôi tranh giành tình cảm, đều thích bám lấy đàn ông để bò lên hay sao?”
Người nói chuyện là em gái của Lệ Hàn Tư - Lệ Hàn Thu, cũng là nhân vật vang dội ở giới đua xe, không phân cao thấp với Trần Phỉ Phỉ.
Lệ Hàn Thu luôn ở Quân Hạm, cũng đã từng ngưỡng mộ Lý Tinh Vũ, cho nên đặc biệt khinh thường hành động của Trần Phỉ Phỉ đối với Vũ Yến, vì thế không ít lần gây chuyện với cô ta.
Lệ Hàn Thu vừa nói dứt lời thì trong Quân Hạm vang lên một tràng cười nhạo.
Thịnh Hoàn Hoàn nhìn về phía Triệu Giai Ca và Trần Phỉ Phỉ, tuy mặt ngoài hai người có vẻ ôn hoà, nhưng cuộc đối thoại vừa rồi thật sự rất giống tranh giành tình cảm.
Sắc mặt hai người lập tức trầm xuống, Trần Phỉ Phỉ lập tức cả giận nói: “Lệ Hàn Thu miệng mồm cô sạch sẽ một chút, tôi chỉ có mấy vấn đề muốn thỉnh giáo Kim đại thần thôi.”
“A, ai tin?” Lệ Hàn Thu khinh thường hừ lạnh một tiếng, sau đó nhìn về phía Triệu Giai Ca: “Thế nào, cô cũng muốn gia nhập đoàn xe Quân Hạm giống như Trần Phỉ Phỉ?”
Triệu Giai Ca có vẻ bình tĩnh hơn Trần Phỉ Phỉ: “Cô suy nghĩ nhiều, tôi không có ý này.”
Tuy Lệ Hàn Tư thích Triệu Giai Ca, nhưng bởi vì thù hận trước kia của hai nhà nên Lệ Hàn Thu luôn không có thiện cảm với cô ta.
“Không có ý này? Vậy tức là muốn Kim Thần chỉ điểm cho cô? Triệu Giai Ca, hai đoàn xe chúng ta luôn là đối thủ một mất một còn, lúc này cô chạy tới Quân Hạm để tay đua quán quân của đoàn xe chúng tôi chỉ điểm hướng dẫn cho cô, ha hả, cô khờ thật vẫn là giả ngây giả dại vậy?” Nụ cười của Lệ Hàn Thu tràn ngập miệt thị và khinh bỉ: “Cô đặt Vũ Yến ở chỗ nào? Vũ Yến có thành viên như cô thật là đáng thương, khó trách mấy năm nay càng ngày càng sa sút.”
Lời nói của Lệ Hàn Thu rất trực tiếp lại sắc bén, như một con đao đâm thẳng vào Triệu Giai Ca, làm cô ta mất hết mặt mũi.
Triệu Giai Ca quay đầu lại liền thấy sắc mặt của người trong Vũ Yến đều không đẹp, ngay cả Lý Hưng Hoài và Cao Dương cũng rất tức giận.
Triệu Giai Ca vốn muốn mượn Kim Thần để tăng độ chú ý cho mình, hiện giờ anh ta là người được quan tâm nhất trên mạng xã hội, nếu có chút tai tiếng với anh ta thì tên của cô sẽ lập tức lên hot search theo.
Cứ ké fame trước để mọi người chú ý đến cô ta, sau đó lấy được thành tích tốt trên sân thi đấu, tiếp theo bài hát mới của cô lên sóng, vậy nhất định sẽ lập tức nổi tiếng.
Đến lúc đó cô ta lại làm sáng tỏ mình và Kim Thần chỉ là bạn bè, vậy không phải được rồi sao?
Nhưng cô ta xem nhẹ quan hệ đối địch giữa Vũ Yến và Quân Hạm, Trần Phỉ Phỉ.
Hơn nữa Đường Nguyên Minh cũng có mặt ở đây, sao vừa rồi cô ta không nhìn thấy anh?
Hiện giờ Triệu Giai Ca cưỡi lên lưng cọp khó leo xuống, đối mặt với sự khinh miệt của Quân Hạm và sự phẫn nộ của Vũ Yến, cô ta nhất định phải nghĩ ra một cái cớ đẹp cả đôi đàng.
Vì thế cô ta suy tính chốc lát rồi đáp lại Lệ Hàn Thu: “Tuy Kim Thần gia nhập Quân Hạm, nhưng anh ấy cũng có quyền tự do đúng không? Hơn nữa anh ấy còn là người của liên đoàn ô tô, chỉ điểm hậu bối là phong độ của đại thần, sao vào miệng cô lại thành ăn bám?”
“Tôi biết mấy năm nay Quân Hạm có được thành tích rất tốt, so ra thì Vũ Yến thật sự xuống dốc, nhưng Vũ Yến sẽ vựt dậy thôi, các người đừng xem thường người khác như thế.”
Rất tốt, hành vi cá nhân thành công dâng lên thành ân oán đoàn đội.
Lúc này người của Vũ Yến nắm chặt nắm đấm, ý chí sục sôi, ai lại muốn bị người ta xem thường?
Sau đó liền nghe Triệu Giai Ca nói: “Quân Hạm có dám đánh cược với Vũ Yến chúng tôi không? Nếu tỷ lệ số người tiến vào trận chung kết của Vũ Yến cao hơn Quân Hạm thì toàn bộ đoàn xe các người phải xin lỗi chúng tôi?”
Thịnh Hoàn Hoàn: “...”
Cô đã tự đào hố chôn mình sao?
Thôi, cứ đi đến sân thi đấu trước đi!
Sau khi lên xe, Đường Nguyên Minh luôn nhắm mắt nghỉ ngơi, Thịnh Hoàn Hoàn vô ý liếc qua tay trái của anh, trên đó đầy những vết thương sâu sâu cạn cạn, còn có mấy bọt nước nhỏ?
Đây là thế nào?
Tuy đều là chút vết thương nhỏ, nhưng nhìn rất “Bi thảm”.
Đường Nguyên Minh luôn nhắm nghiền hai mắt nên Thịnh Hoàn Hoàn cũng không hỏi nhiều, Lý Hưng Hoài gọi đến hỏi khi nào cô đến, họ chờ cô dưới hầm đỗ xe, sau đó người của đoàn xe cùng đi lên, hình như hôm nay có phỏng vấn.
Cô xuống xe liền nhìn thấy người của đoàn xe Quân Hạm, Kim Thần và Trần Phỉ Phỉ đều có mặt, Kim Thần vẫn đeo kính râm, trông có vẻ rất ngầu, hơn nữa tướng mạo xuất chúng như siêu sao hạng A.
Trong tay Trần Phỉ Phỉ ôm một bó hoa lớn, vừa nói vừa cười với Lý Vệ Lâm, nhưng lại cố tình duy trì khoảng cách, ánh mắt thỉnh thoảng liếc về hướng Kim Thần đứng bên cạnh.
Trần Phỉ Phỉ có ý với Kim Thần?
Thịnh Hoàn Hoàn ngồi trong xe âm thầm quan sát Trần Phỉ Phỉ, không đến một phút mà cô ta đã nhìn Kim Thần ba lần, cũng không biết Lý Vệ Lâm có phát hiện không.
Đường Nguyên Minh nói: “Lý Vệ Lâm là fan của Kim Thần và Trần Phỉ Phỉ, nhưng đối với anh ta thì Trần Phỉ Phỉ khác Kim Thần, cô ta là nữ thần trong cảm nhận của anh ta, Lý Vệ Lâm đã đem lòng ái mộ.”
Thịnh Hoàn Hoàn ngẫm lại những chuyện trước đó, cảm thấy mình đã mừng hụt: “Có lẽ Trần Phỉ Phỉ chướng mắt anh ta.”
Làm fan trung thành còn đỡ, nếu muốn tiến thêm một bước thì điều kiện của Lý Vệ Lâm còn kém xa, nhà anh ta còn không giàu bằng Trần gia.
Thịnh Hoàn Hoàn và Trần Phỉ Phỉ đã quen biết từ thuở nhỏ, cô quá hiểu Trần Phỉ Phỉ là dạng người gì, Lý Vệ Lâm không cung cấp được cuộc sống mà cô ta muốn.
Lúc trước Trần Phỉ Phỉ tiếp cận Lý Tinh Vũ cũng chỉ muốn anh ấy lót đường để cô ta tiến vào giới đua xe thôi.
Hiện giờ có vẻ cô ta lại có ý với Kim Thần, nhưng không biết lần này là thích thật hay lại vì hư vinh.
Bên kia, người của đoàn xe Vũ Yến cũng đã tới, Thịnh Hoàn Hoàn đẩy cửa xe bước xuống, lúc này Triệu Giai Ca đi ngang qua bên cạnh cô, hướng đó là đoàn xe Quân Hạm.
Thịnh Hoàn Hoàn nhìn theo liền thấy cô ta tự nhiên hào phóng ngừng lại trước mặt Kim Thần: “Hôm qua còn chưa kịp cảm ơn anh, hôm nay tôi mời anh ăn cơm, sau đó chúng ta chạy vài vòng?”
Chỉ thấy Kim đại xa thần cong cong khóe miệng, lộ ra một nụ cười mê chết người không đền mạng: “Được thôi, cô sắp xếp.”
Nhìn nụ cười phong lưu kia của Kim Thần, Thịnh Hoàn Hoàn nghĩ đến cô gái đáng thương ngày đó bị anh ta ném xuống xe, thầm mắng một câu “Cặn bã”.
Nhưng Thịnh Hoàn Hoàn không hiểu nổi hành động của Triệu Giai Ca, hai đoàn xe bọn họ luôn luôn bất hòa, hiện tại lại trong lúc thi đấu, nhất cử nhất động của Kim Thần luôn được chú ý, lúc này cô ta chủ động tiếp cận anh ta không sợ lời ra tiếng vào à?
Lúc này lại nghe Trần Phỉ Phỉ nói: “Kim đại thần, tôi có thể đi cùng không, đúng lúc tôi có mấy vấn đề muốn hỏi anh.”
Kim Thần thông minh nhìn về phía Triệu Giai Ca: “Cái này phải hỏi Triệu tiểu thư, dù sao cũng cô ấy mời.”
Triệu Giai Ca cười cười với Trần Phỉ Phỉ: “Đương nhiên, tôi và Kim Thần có thể trở thành bạn bè không phải cũng nhờ cô sao?”
Trần Phỉ Phỉ cảm thấy lời nói của Triệu Giai Ca có chút châm chọc, cô ta chỉ thuận miệng nhắc tới, không ngờ Kim Thần lại đáp ứng, còn nói chuyện với Triệu Giai Ca rất hợp ý.
Trong đám bạn gái cũ trước kia của Kim Thần thì diện mạo của Triệu Giai Ca rất phù hợp thẩm mỹ của anh ta, điều này làm Trần Phỉ Phỉ rất buồn bực, cô ta không nên lắm miệng.
Hiện tại Triệu Giai Ca và Kim Thần dần thân cận, mà sự tồn tại của cô ta trở nên rất xấu hổ, giống như từ chính biến thành phụ, nghĩ thế nào cũng không cam lòng.
Tiếp theo Thịnh Hoàn Hoàn liền nghe một giọng nói lạnh lùng trào phúng truyền đến: “Da mặt người của Vũ Yến các người rất dày, chạy đến Quân Hạm chúng tôi tranh giành tình cảm, đều thích bám lấy đàn ông để bò lên hay sao?”
Người nói chuyện là em gái của Lệ Hàn Tư - Lệ Hàn Thu, cũng là nhân vật vang dội ở giới đua xe, không phân cao thấp với Trần Phỉ Phỉ.
Lệ Hàn Thu luôn ở Quân Hạm, cũng đã từng ngưỡng mộ Lý Tinh Vũ, cho nên đặc biệt khinh thường hành động của Trần Phỉ Phỉ đối với Vũ Yến, vì thế không ít lần gây chuyện với cô ta.
Lệ Hàn Thu vừa nói dứt lời thì trong Quân Hạm vang lên một tràng cười nhạo.
Thịnh Hoàn Hoàn nhìn về phía Triệu Giai Ca và Trần Phỉ Phỉ, tuy mặt ngoài hai người có vẻ ôn hoà, nhưng cuộc đối thoại vừa rồi thật sự rất giống tranh giành tình cảm.
Sắc mặt hai người lập tức trầm xuống, Trần Phỉ Phỉ lập tức cả giận nói: “Lệ Hàn Thu miệng mồm cô sạch sẽ một chút, tôi chỉ có mấy vấn đề muốn thỉnh giáo Kim đại thần thôi.”
“A, ai tin?” Lệ Hàn Thu khinh thường hừ lạnh một tiếng, sau đó nhìn về phía Triệu Giai Ca: “Thế nào, cô cũng muốn gia nhập đoàn xe Quân Hạm giống như Trần Phỉ Phỉ?”
Triệu Giai Ca có vẻ bình tĩnh hơn Trần Phỉ Phỉ: “Cô suy nghĩ nhiều, tôi không có ý này.”
Tuy Lệ Hàn Tư thích Triệu Giai Ca, nhưng bởi vì thù hận trước kia của hai nhà nên Lệ Hàn Thu luôn không có thiện cảm với cô ta.
“Không có ý này? Vậy tức là muốn Kim Thần chỉ điểm cho cô? Triệu Giai Ca, hai đoàn xe chúng ta luôn là đối thủ một mất một còn, lúc này cô chạy tới Quân Hạm để tay đua quán quân của đoàn xe chúng tôi chỉ điểm hướng dẫn cho cô, ha hả, cô khờ thật vẫn là giả ngây giả dại vậy?” Nụ cười của Lệ Hàn Thu tràn ngập miệt thị và khinh bỉ: “Cô đặt Vũ Yến ở chỗ nào? Vũ Yến có thành viên như cô thật là đáng thương, khó trách mấy năm nay càng ngày càng sa sút.”
Lời nói của Lệ Hàn Thu rất trực tiếp lại sắc bén, như một con đao đâm thẳng vào Triệu Giai Ca, làm cô ta mất hết mặt mũi.
Triệu Giai Ca quay đầu lại liền thấy sắc mặt của người trong Vũ Yến đều không đẹp, ngay cả Lý Hưng Hoài và Cao Dương cũng rất tức giận.
Triệu Giai Ca vốn muốn mượn Kim Thần để tăng độ chú ý cho mình, hiện giờ anh ta là người được quan tâm nhất trên mạng xã hội, nếu có chút tai tiếng với anh ta thì tên của cô sẽ lập tức lên hot search theo.
Cứ ké fame trước để mọi người chú ý đến cô ta, sau đó lấy được thành tích tốt trên sân thi đấu, tiếp theo bài hát mới của cô lên sóng, vậy nhất định sẽ lập tức nổi tiếng.
Đến lúc đó cô ta lại làm sáng tỏ mình và Kim Thần chỉ là bạn bè, vậy không phải được rồi sao?
Nhưng cô ta xem nhẹ quan hệ đối địch giữa Vũ Yến và Quân Hạm, Trần Phỉ Phỉ.
Hơn nữa Đường Nguyên Minh cũng có mặt ở đây, sao vừa rồi cô ta không nhìn thấy anh?
Hiện giờ Triệu Giai Ca cưỡi lên lưng cọp khó leo xuống, đối mặt với sự khinh miệt của Quân Hạm và sự phẫn nộ của Vũ Yến, cô ta nhất định phải nghĩ ra một cái cớ đẹp cả đôi đàng.
Vì thế cô ta suy tính chốc lát rồi đáp lại Lệ Hàn Thu: “Tuy Kim Thần gia nhập Quân Hạm, nhưng anh ấy cũng có quyền tự do đúng không? Hơn nữa anh ấy còn là người của liên đoàn ô tô, chỉ điểm hậu bối là phong độ của đại thần, sao vào miệng cô lại thành ăn bám?”
“Tôi biết mấy năm nay Quân Hạm có được thành tích rất tốt, so ra thì Vũ Yến thật sự xuống dốc, nhưng Vũ Yến sẽ vựt dậy thôi, các người đừng xem thường người khác như thế.”
Rất tốt, hành vi cá nhân thành công dâng lên thành ân oán đoàn đội.
Lúc này người của Vũ Yến nắm chặt nắm đấm, ý chí sục sôi, ai lại muốn bị người ta xem thường?
Sau đó liền nghe Triệu Giai Ca nói: “Quân Hạm có dám đánh cược với Vũ Yến chúng tôi không? Nếu tỷ lệ số người tiến vào trận chung kết của Vũ Yến cao hơn Quân Hạm thì toàn bộ đoàn xe các người phải xin lỗi chúng tôi?”