Vì thế không ít fan đua xe phát hiện, sáng sớm thức dậy nữ thần của mình đã đăng một bài xin lỗi làm rõ và thư kiểm điểm trên Weibo.
Trần Phỉ Phỉ và Bạch Sương Weibo cùng cập nhật, trừ thư kiểm điểm hơi khác ra thì nội dung gần như y hệt nhau.
Sau phong ba Thịnh Hoàn Hoàn ngoại tình, Ôn Bích vào tù, Lam Tiếu hộc máu nhập viện, cuối cùng vẫn không trốn thoát vận mệnh giống như Ôn Bích.
Tiếp theo Lăng Tiêu ra mặt làm sáng tỏ, tới bây giờ Trần Phỉ Phỉ và Bạch Sương xin lỗi trước mặt mọi người, Thịnh Hoàn Hoàn thành công quay ngược, cái tát này đánh quá xinh đẹp.
Thứ năm là một ngày bình thường, nhưng cũng xảy ra chút “Chuyện thú vị”.
Cố phu nhân lại gọi cho Nam Tầm, hình như đã đánh trận thứ hai với Trần Do Mỹ, lại chấm dứt bằng thất bại.
Lần đánh đầu tiên, Cố phu nhân hẹn Trần Do Mỹ đi ra, muốn cô ta tự mình hiểu lấy, chủ động rời khỏi Cố Nam Thành.
Kết quả Trần Do Mỹ gọi Cố Nam Thành tới, trình diễn vở kịch bạch liên hoa trước mặt Cố phu nhân, Cố Nam Thành ôm cô rời đi, Cố phu nhân bị chọc tức nhập viện.
Sau đó còn không thể không buông thành kiến với Trần Do Mỹ trước, làm bộ đồng ý cô ta và Cố Nam Thành ở bên nhau.
Lần đánh thứ hai này do Cố phu nhân đi đến chỗ ở của Cố Nam Thành và Trần Do Mỹ, bà ta vẫn thua.
Là Trần Do Mỹ không đi ra, Cố phu nhân chỉ có thể đi tìm cô ta.
Sau đó Cố phu nhân liền trúng kế, bị Cố Nam Thành bắt gặp bà ta đẩy Trần Do Mỹ xuống cầu thang.
Đây không phải lần đầu tiên Trần Do Mỹ dùng thủ đoạn này, nhưng lần nào cũng thành công, tuy chỉ có mấy bậc thang, nhưng vẫn làm Cố Nam Thành giận tím mặt.
Tóm lại, lần này Cố phu nhân thua thực thảm.
Cho nên bà lại gọi điện thoại đến, còn nói với Nam Tầm rằng chỉ cần cô đuổi Trần Do Mỹ khỏi Cố Nam Thành thì bà sẽ không phản đối cô và gã ở bên nhau, không quấy rối nữa.
Nam Tầm nghe xong chỉ cảm thấy rất buồn cười.
Cô thương hại đáp lại một câu: “Cố phu nhân, chuyện nhà của Cố gia các người, tôi thật sự bất lực, bà giữ gìn sức khoẻ, tự cầu nhiều phúc đi!”
Nam Tầm vừa kể việc này cho Thịnh Hoàn Hoàn, cô hoàn toàn có thể tưởng tượng ra sắc mặt lúc đó của Cố phu nhân nhất định là rất xuất sắc.
Ở ác gặp ác, Cố phu nhân cũng không đáng để đồng tình, “Ngày lành” của bà ta còn ở phía sau.
Triệu Giai Ca tới Thịnh Thế quay một đoạn quảng cáo, cả ngày đều ở lại Thịnh Thế, dùng thái độ làm việc khiêm tốn và nghiêm túc để được cả công ty khen ngợi.
Lăng Tiêu bảo người đưa xe đến đoàn xe, sau khi Thịnh Hoàn Hoàn tan tầm thì trực tiếp đến đó lấy xe, Triệu Giai Ca cũng vừa đến, nhìn tâm tình có vẻ không tốt lắm.
Thịnh Hoàn Hoàn không rảnh để ý cô ta, chỉ cần cô ta không đi theo thì cô có thể coi như đoàn xe không có người này.
Nhưng Triệu Giai Ca lại gọi cô lại: “Thịnh Hoàn Hoàn.”
Trước kia kêu Thịnh Hoàn Hoàn là Thịnh tiểu thư, sau khi so nhảy xong thì cũng thay đổi xưng hô.
Thịnh Hoàn Hoàn quay đầu: “Có việc gì à Triệu tiểu thư?”
“Tối hôm qua Lam Nhan chắn một súng cho ba của Lăng Tiêu, cô ấy không thể tham gia cuộc đua quốc tế lần này.”
Tối hôm qua Lam Nhan chắn một súng cho Lăng Hoa Thanh?
Thịnh Hoàn Hoàn nghĩ đến tối hôm qua Lăng Tiêu vội vàng rời đi, chắc là có liên quan đến chuyện này, xem ra kẻ thù của Lăng Hoa Thanh thật sự không ít, mới ra tù không bao lâu mà đã bị ám sát hai lần!
Triệu Giai Ca đứng cách Thịnh Hoàn Hoàn một khoảng, những lời này làm cả đoàn xe đều nghe thấy, tất cả mọi người nhìn về hướng Thịnh Hoàn Hoàn.
“Cho nên?” Thịnh Hoàn Hoàn nhìn Triệu Giai Ca.
Cô gái này sẽ không vô duyên vô cớ nói những lời này, giọng điệu của cô ta như đang ám chỉ cái gì. Lam Nhan có tham gia thi đấu không liên quan gì đến cô?
Sự tồn tại của Lam Nhan chưa bao giờ ảnh hưởng đến Thịnh Hoàn Hoàn. Nếu Kim Thần không thể dự thi thì cô nhất định sẽ đốt pháo chúc mừng.
Triệu Giai Ca cười nói: “Chẳng lẽ cô không biết sao?”
Thịnh Hoàn Hoàn hỏi lại: “Vì sao tôi phải biết?”
Nếu không phải biết Lăng Hoa Thanh nhiều kẻ thù, Thịnh Hoàn Hoàn còn hoài nghi Lam Nhan tự biên tự diễn.
Vừa bị Lăng Tiêu đuổi ra, quay đầu đã chắn súng cho Lăng Hoa Thanh, cũng may mắn thật đấy, ráng chống chọi qua thì lập tức sẽ xoay người!
Nhưng móc mỉa thế thôi, Thịnh Hoàn Hoàn thật lòng bội phục Lam Nhan.
Một cô gái dũng cảm đến mức nào mới dám chắn súng cho người khác?
Chắc chắn cô ta rất yêu Lăng Tiêu nên mới phấn đấu quên mình như thế!
Ở chuyện này, Thịnh Hoàn Hoàn tự cảm thấy không bằng.
Nhưng hiện tại Triệu Giai Ca muốn chụp tội danh gì lên đầu cô đây?
Triệu Giai Ca bước từng bước một đến gần Thịnh Hoàn Hoàn, dùng âm lương chỉ có hai người nghe thấy mà trả lời cô: “Không có gì, chỉ cảm thấy cô nhất định muốn biết chuyện này, lúc này chắc Lăng Tiêu đang ở bệnh viện với Lam Nhan, cô nói xem anh ta sẽ báo đáp cô ấy như thế nào?”
Thịnh Hoàn Hoàn nghe xong thì đột nhiên nở nụ cười: “Triệu Giai Ca, cô thích Lăng Tiêu thì nói rõ, đừng nói móc nói mỉa trước mặt tôi, còn nữa, đừng lấy chuyện này ra nói giỡn, tôi và cô không thân.”
Giọng Thịnh Hoàn Hoàn không lớn không nhỏ, vừa vừa để người của đoàn xe đều nghe thấy, sắc mặt Triệu Giai Ca lập tức trầm xuống: “Thịnh Hoàn Hoàn, cô nói bừa cái gì.”
Thịnh Hoàn Hoàn tiếp tục nói: “Lam Nhan là bạn tốt của cô, nếu cô thật sự quan tâm cô ta thì lúc này nên đến bệnh viện thăm, mà không phải đứng đây nói chuyện làm mọi người hiểu lầm, trước nay tôi không để Lam Nhan vào mắt, bao gồm cả cô, Triệu, Giai, Ca.”
Lời nói của Thịnh Hoàn Hoàn rất kiêu ngạo, khí thế lập tức đè bẹp Triệu Giai Ca.
Lúc này Lăng Kha vừa ra khỏi WC, phát hiện không khí không đúng: “Hoàn Hoàn, xảy ra chuyện gì, có phải Triệu Giai Ca lại ức hiếp cậu không?”
Triệu Giai Ca tức muốn chết, cái gì mà lại ức hiếp Thịnh Hoàn Hoàn?
“Không có gì, chúng ta mau đi thôi!” Thịnh Hoàn Hoàn thật muốn giơ ngón cái lên với Lăng Kha.
Cô không muốn lãng phí thời gian trên người Triệu Giai Ca, lập tức lôi kéo Lăng Kha lên xe.
Thịnh Hoàn Hoàn và Lăng Kha đi rồi, Triệu Giai Ca phát hiện ánh mắt của những người trong đoàn xe nhìn mình đều thay đổi, Mao Tuấn và Lữ Nguyên Lãng luôn nhiệt tình cũng tránh đi.
Triệu Giai Ca không ngờ mình lại bị Thịnh Hoàn Hoàn và Lăng Kha gài, không chỗ phân xử, cô tức đến mặt đỏ phừng phừng.
Thịnh Hoàn Hoàn lại luyện tập trên đường băng vài tiếng đồng hồ, đêm nay cô đột phá cực hạn của mình, lại nhìn thấy mình tiến bộ lần nữa.
Ngay cả Lăng Kha cũng có đột phá.
Thứ sáu, mới sáng sớm Hải Thành đã trở nên rất náo nhiệt, những tay đua ưu tú nhất cả nước đều chạy tới Hải Thành, còn có các fan đua xe đến từ năm sông bốn biển.
Thịnh Hoàn Hoàn không tham gia buổi chào, các phòng ban trong công ty đều đang bận rộn vì thị trường trang sức, đặc biệt là phòng maketing, tối hôm qua đã chỉnh quảng cáo và poster cả đêm, hiện tại đang vội vàng đăng lên.
Trong mỗi cuộc đua quốc tế, vị trí maketing đều rất nhộn nhịp, Thịnh Thế nhiều tiền lắm của nên đã tài trợ cuộc đua quốc tế năm nay, sớm lấy được hai vị trí quảng cáo.
Thành phẩm trang sức đã được tung ra, rất đáng kinh ngạc. Mỗi kiểu dáng Thịnh Hoàn Hoàn đều giữ lại cho mình một bộ.
Triệu Giai Ca đã quay xong quảng cáo, hiệu quả cũng làm các cao tầng tương đối vừa lòng.
Chạng vạng, Thịnh Hoàn Hoàn nhận được một tấm ảnh, Lăng Tiêu đi cùng một cô gái, cô gái này xinh đẹp loá mắt. Mấu chốt là ngũ quan của cô ta lại khá giống cô.
Trần Phỉ Phỉ và Bạch Sương Weibo cùng cập nhật, trừ thư kiểm điểm hơi khác ra thì nội dung gần như y hệt nhau.
Sau phong ba Thịnh Hoàn Hoàn ngoại tình, Ôn Bích vào tù, Lam Tiếu hộc máu nhập viện, cuối cùng vẫn không trốn thoát vận mệnh giống như Ôn Bích.
Tiếp theo Lăng Tiêu ra mặt làm sáng tỏ, tới bây giờ Trần Phỉ Phỉ và Bạch Sương xin lỗi trước mặt mọi người, Thịnh Hoàn Hoàn thành công quay ngược, cái tát này đánh quá xinh đẹp.
Thứ năm là một ngày bình thường, nhưng cũng xảy ra chút “Chuyện thú vị”.
Cố phu nhân lại gọi cho Nam Tầm, hình như đã đánh trận thứ hai với Trần Do Mỹ, lại chấm dứt bằng thất bại.
Lần đánh đầu tiên, Cố phu nhân hẹn Trần Do Mỹ đi ra, muốn cô ta tự mình hiểu lấy, chủ động rời khỏi Cố Nam Thành.
Kết quả Trần Do Mỹ gọi Cố Nam Thành tới, trình diễn vở kịch bạch liên hoa trước mặt Cố phu nhân, Cố Nam Thành ôm cô rời đi, Cố phu nhân bị chọc tức nhập viện.
Sau đó còn không thể không buông thành kiến với Trần Do Mỹ trước, làm bộ đồng ý cô ta và Cố Nam Thành ở bên nhau.
Lần đánh thứ hai này do Cố phu nhân đi đến chỗ ở của Cố Nam Thành và Trần Do Mỹ, bà ta vẫn thua.
Là Trần Do Mỹ không đi ra, Cố phu nhân chỉ có thể đi tìm cô ta.
Sau đó Cố phu nhân liền trúng kế, bị Cố Nam Thành bắt gặp bà ta đẩy Trần Do Mỹ xuống cầu thang.
Đây không phải lần đầu tiên Trần Do Mỹ dùng thủ đoạn này, nhưng lần nào cũng thành công, tuy chỉ có mấy bậc thang, nhưng vẫn làm Cố Nam Thành giận tím mặt.
Tóm lại, lần này Cố phu nhân thua thực thảm.
Cho nên bà lại gọi điện thoại đến, còn nói với Nam Tầm rằng chỉ cần cô đuổi Trần Do Mỹ khỏi Cố Nam Thành thì bà sẽ không phản đối cô và gã ở bên nhau, không quấy rối nữa.
Nam Tầm nghe xong chỉ cảm thấy rất buồn cười.
Cô thương hại đáp lại một câu: “Cố phu nhân, chuyện nhà của Cố gia các người, tôi thật sự bất lực, bà giữ gìn sức khoẻ, tự cầu nhiều phúc đi!”
Nam Tầm vừa kể việc này cho Thịnh Hoàn Hoàn, cô hoàn toàn có thể tưởng tượng ra sắc mặt lúc đó của Cố phu nhân nhất định là rất xuất sắc.
Ở ác gặp ác, Cố phu nhân cũng không đáng để đồng tình, “Ngày lành” của bà ta còn ở phía sau.
Triệu Giai Ca tới Thịnh Thế quay một đoạn quảng cáo, cả ngày đều ở lại Thịnh Thế, dùng thái độ làm việc khiêm tốn và nghiêm túc để được cả công ty khen ngợi.
Lăng Tiêu bảo người đưa xe đến đoàn xe, sau khi Thịnh Hoàn Hoàn tan tầm thì trực tiếp đến đó lấy xe, Triệu Giai Ca cũng vừa đến, nhìn tâm tình có vẻ không tốt lắm.
Thịnh Hoàn Hoàn không rảnh để ý cô ta, chỉ cần cô ta không đi theo thì cô có thể coi như đoàn xe không có người này.
Nhưng Triệu Giai Ca lại gọi cô lại: “Thịnh Hoàn Hoàn.”
Trước kia kêu Thịnh Hoàn Hoàn là Thịnh tiểu thư, sau khi so nhảy xong thì cũng thay đổi xưng hô.
Thịnh Hoàn Hoàn quay đầu: “Có việc gì à Triệu tiểu thư?”
“Tối hôm qua Lam Nhan chắn một súng cho ba của Lăng Tiêu, cô ấy không thể tham gia cuộc đua quốc tế lần này.”
Tối hôm qua Lam Nhan chắn một súng cho Lăng Hoa Thanh?
Thịnh Hoàn Hoàn nghĩ đến tối hôm qua Lăng Tiêu vội vàng rời đi, chắc là có liên quan đến chuyện này, xem ra kẻ thù của Lăng Hoa Thanh thật sự không ít, mới ra tù không bao lâu mà đã bị ám sát hai lần!
Triệu Giai Ca đứng cách Thịnh Hoàn Hoàn một khoảng, những lời này làm cả đoàn xe đều nghe thấy, tất cả mọi người nhìn về hướng Thịnh Hoàn Hoàn.
“Cho nên?” Thịnh Hoàn Hoàn nhìn Triệu Giai Ca.
Cô gái này sẽ không vô duyên vô cớ nói những lời này, giọng điệu của cô ta như đang ám chỉ cái gì. Lam Nhan có tham gia thi đấu không liên quan gì đến cô?
Sự tồn tại của Lam Nhan chưa bao giờ ảnh hưởng đến Thịnh Hoàn Hoàn. Nếu Kim Thần không thể dự thi thì cô nhất định sẽ đốt pháo chúc mừng.
Triệu Giai Ca cười nói: “Chẳng lẽ cô không biết sao?”
Thịnh Hoàn Hoàn hỏi lại: “Vì sao tôi phải biết?”
Nếu không phải biết Lăng Hoa Thanh nhiều kẻ thù, Thịnh Hoàn Hoàn còn hoài nghi Lam Nhan tự biên tự diễn.
Vừa bị Lăng Tiêu đuổi ra, quay đầu đã chắn súng cho Lăng Hoa Thanh, cũng may mắn thật đấy, ráng chống chọi qua thì lập tức sẽ xoay người!
Nhưng móc mỉa thế thôi, Thịnh Hoàn Hoàn thật lòng bội phục Lam Nhan.
Một cô gái dũng cảm đến mức nào mới dám chắn súng cho người khác?
Chắc chắn cô ta rất yêu Lăng Tiêu nên mới phấn đấu quên mình như thế!
Ở chuyện này, Thịnh Hoàn Hoàn tự cảm thấy không bằng.
Nhưng hiện tại Triệu Giai Ca muốn chụp tội danh gì lên đầu cô đây?
Triệu Giai Ca bước từng bước một đến gần Thịnh Hoàn Hoàn, dùng âm lương chỉ có hai người nghe thấy mà trả lời cô: “Không có gì, chỉ cảm thấy cô nhất định muốn biết chuyện này, lúc này chắc Lăng Tiêu đang ở bệnh viện với Lam Nhan, cô nói xem anh ta sẽ báo đáp cô ấy như thế nào?”
Thịnh Hoàn Hoàn nghe xong thì đột nhiên nở nụ cười: “Triệu Giai Ca, cô thích Lăng Tiêu thì nói rõ, đừng nói móc nói mỉa trước mặt tôi, còn nữa, đừng lấy chuyện này ra nói giỡn, tôi và cô không thân.”
Giọng Thịnh Hoàn Hoàn không lớn không nhỏ, vừa vừa để người của đoàn xe đều nghe thấy, sắc mặt Triệu Giai Ca lập tức trầm xuống: “Thịnh Hoàn Hoàn, cô nói bừa cái gì.”
Thịnh Hoàn Hoàn tiếp tục nói: “Lam Nhan là bạn tốt của cô, nếu cô thật sự quan tâm cô ta thì lúc này nên đến bệnh viện thăm, mà không phải đứng đây nói chuyện làm mọi người hiểu lầm, trước nay tôi không để Lam Nhan vào mắt, bao gồm cả cô, Triệu, Giai, Ca.”
Lời nói của Thịnh Hoàn Hoàn rất kiêu ngạo, khí thế lập tức đè bẹp Triệu Giai Ca.
Lúc này Lăng Kha vừa ra khỏi WC, phát hiện không khí không đúng: “Hoàn Hoàn, xảy ra chuyện gì, có phải Triệu Giai Ca lại ức hiếp cậu không?”
Triệu Giai Ca tức muốn chết, cái gì mà lại ức hiếp Thịnh Hoàn Hoàn?
“Không có gì, chúng ta mau đi thôi!” Thịnh Hoàn Hoàn thật muốn giơ ngón cái lên với Lăng Kha.
Cô không muốn lãng phí thời gian trên người Triệu Giai Ca, lập tức lôi kéo Lăng Kha lên xe.
Thịnh Hoàn Hoàn và Lăng Kha đi rồi, Triệu Giai Ca phát hiện ánh mắt của những người trong đoàn xe nhìn mình đều thay đổi, Mao Tuấn và Lữ Nguyên Lãng luôn nhiệt tình cũng tránh đi.
Triệu Giai Ca không ngờ mình lại bị Thịnh Hoàn Hoàn và Lăng Kha gài, không chỗ phân xử, cô tức đến mặt đỏ phừng phừng.
Thịnh Hoàn Hoàn lại luyện tập trên đường băng vài tiếng đồng hồ, đêm nay cô đột phá cực hạn của mình, lại nhìn thấy mình tiến bộ lần nữa.
Ngay cả Lăng Kha cũng có đột phá.
Thứ sáu, mới sáng sớm Hải Thành đã trở nên rất náo nhiệt, những tay đua ưu tú nhất cả nước đều chạy tới Hải Thành, còn có các fan đua xe đến từ năm sông bốn biển.
Thịnh Hoàn Hoàn không tham gia buổi chào, các phòng ban trong công ty đều đang bận rộn vì thị trường trang sức, đặc biệt là phòng maketing, tối hôm qua đã chỉnh quảng cáo và poster cả đêm, hiện tại đang vội vàng đăng lên.
Trong mỗi cuộc đua quốc tế, vị trí maketing đều rất nhộn nhịp, Thịnh Thế nhiều tiền lắm của nên đã tài trợ cuộc đua quốc tế năm nay, sớm lấy được hai vị trí quảng cáo.
Thành phẩm trang sức đã được tung ra, rất đáng kinh ngạc. Mỗi kiểu dáng Thịnh Hoàn Hoàn đều giữ lại cho mình một bộ.
Triệu Giai Ca đã quay xong quảng cáo, hiệu quả cũng làm các cao tầng tương đối vừa lòng.
Chạng vạng, Thịnh Hoàn Hoàn nhận được một tấm ảnh, Lăng Tiêu đi cùng một cô gái, cô gái này xinh đẹp loá mắt. Mấu chốt là ngũ quan của cô ta lại khá giống cô.