"Cô đừng căng thẳng, cô hiện giờ đi cảm nhận bệnh nhân mạch còn đập hay không, nếu có mạch nhẹ lập tức làm hô hấp nhân tạo, bây giờ tôi sẽ đến bệnh viện."
Ninh Vũ Phi đã không kịp nói gì với mấy cô gái, lái xe mới của mình đi đến bệnh viện.
"Bác sĩ, còn có mạch đập nhưng rất yếu." Y tá nói.
"Ép tim lồng ngực, vẫn không có hiệu quả thì chỉ có thể sử dụng máy trợ tim, tôi sẽ nhanh chóng tới bệnh viện."
"Được!"
Sáng sớm một chiếc xe bá đạo đi ngay ở lối đi bộ mà rẽ ngang, bằng tốc độ nhanh nhất chạy đến bệnh viện.
30 phút sau đi vào trong bệnh viện, nhìn thấy Lâm Minh Nhiên đang chờ ở phòng cấp cứu.
"Anh Ninh, anh cuối cùng cũng đến rồi, anh trai em ở trong đó vẫn chưa có tin tức gì."
"Không sao, anh vào trong xem xem."
Ninh Vũ Phi đẩy cửa đi vào nhìn thấy mấy người y tá đang ấn Lâm Hải, nhìn thấy Ninh Vũ Phi đến, nói: "Anh là bác sĩ?"
Bởi vì Ninh Vũ Phi vừa mới đến đây, rất nhiều bác sĩ y tá đều không biết, còn tưởng rằng là người nhà bệnh nhân cố ý xông vào.
"Ừm, bệnh nhân thế nào rồi?" Ninh Vũ Phi mở mắt của Lâm Hải ra.
"Vừa nãy có hiệu quả nhưng không được một lúc sau lại không có nhịp tim, hình như là theo cơn co giật nhẹ vậy."
Ninh Vũ Phi nói rằng: "Đây không phải là u não dẫn tới, mà là dị ứng bị sốc điển hình, là thuốc gì để cho anh ta sốc rồi."
Loại bệnh trạng này vẫn là có thể vừa nhìn đã nhìn ra được, Ninh Vũ Phi cởi quần áo bệnh nhân của Lâm Hải, tìm đúng huyệt vị dùng kim châm đâm vào.
Mấy y tá nhìn nhau, không tin Ninh Vũ Phi lại là một bác sĩ đông y biết châm cứu.
Cũng không chỉ những thứ này, chỉ nhìn Ninh Vũ Phi ngoài châm kim xong còn dùng thủ pháp kỳ lạ, đầu tiên là mở miệng của Lâm Hải ra, sau đó yết hầu tới ngực...
Lâm Hải hô hấp và nhịp tim dần dần trở lại.
"Sống rồi, cứu được rồi." Ba người y tá rất vui mừng, bọn họ vừa nãy thực đúng là chân tay chậm chạp, không biết làm sao.
Tuy rằng y tá cũng biết làm sao phải cấp cứu nhưng đây là đang ở bệnh viện làm sao đến lượt bọn họ cứu người, học tập kỹ xảo của những người cấp cứu kia từ từ chậm chạp.
Hơn nữa bọn hộ đối với thủ pháp của bác sĩ mới Ninh Vũ Phi này thấy rất kỳ lạ, tại sao thông qua châm cứu và thủ pháp kỳ lạ thì bệnh nhân lại tốt lên, thực sự rất thần kỳ.
Ninh Vũ Phi trực tiếp thông qua châm cứu, mở huyệt vị của Lâm Hải ra, để cho nhân tố gây nên dị ứng sốc biến mất, thủ pháp kỳ lạ thực ra là để duy trì hô hấp của Lâm Hải được thông suốt.
Hiệu quả rất tốt, tính mạng của Lâm Hải đã được khôi phục bình thường.
"Có thể đưa anh ấy về phòng bệnh rồi." Ninh Vũ Phi nói.
"Được!"
Một lát sau, Ninh Vũ Phi cũng đi theo sau tiến vào phòng bệnh, Lâm Hải đã tỉnh rồi.
"Xảy ra chuyện gì, anh làm sao bỗng nhiên lại dị ứng với thuốc, còn nghiêm trọng như thế, tôi không kê bất kỳ loại thuốc gì cho anh uống?" Ninh Vũ Phi kinh ngạc nói.
Hiện tại kết quả kiểm tra vẫn chưa có, Ninh Vũ Phi cũng không biết rốt cuộc xảy ra chuyện gì, còn nữa là ai đã kê thuốc cho Lâm Hải.