Mục lục
Y vương vạn dặm truy thê - Ninh Vũ Phi (Truyện full tác giả Thi Thi)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ông chủ lớn tức tới mức thở hồng hộc nói: “Sao tao lại sinh ra một thằng súc sinh như mày chứ!”

“Chẳng lẽ con nói gì sai sao, còn bắt con xin lỗi?”

“Dẹp m* mày đi! Mày biết Ninh Phi Vũ là ai không? Nhà họ Mã còn có tiền hơn cả nhà chúng ta, kết quả mày nhìn kết cục hiện giờ của bọn họ đi. Nhà họ Mã rơi vào bước đường như hôm nay chính là vì đã đắc tội với Ninh Phi Vũ, mày nhìn mày đi, nếu không phải có tao ở đây, thì sau này nhà chúng ta đừng hòng sinh sống ở cái thành phố Ngọc Trai này nữa.”

Tên nhà giàu xoa xoa mặt mình, thật đúng là xui chết bà, vậy mà lại gặp phải một người ngay cả cha mình cũng phải sợ.

Bên trong nhà thể thao cũng không có nhiều người lắm, đại đa số đều là những người thích xem bóng rổ, còn có phát trực tiếp toàn bộ trận đấu.

Nhiều nhất chính là nhóm fans của hai trường, vì dù sao người có thể đến tham gia trận đấu tầm cỡ thế này thì cũng đều là người rất giỏi trong đội bóng rồi.


Nếu đã chơi hay thì đương nhiên sẽ không thiếu fans, ít nhất cũng phải có tới mấy trăm người.

Hai người đi đến vị trí của mình ngồi xuống, Trần Thành Họ nói: “Hôm nay là trận đấu giữa đại học Thể Thao và đại học Giao Thông, hai đội này đều rất mạnh.”

“Ừm.”

Về người trong đội của đại học Giao Thông thì Ninh Vũ Phi không biết, nhưng đội bên phía đại học Thể Thao thì vì lần trước từng chơi với nhau nên cũng biết được mấy người.

Thành viên đội của hai bên bắt đầu vào sân, Trần Thành Hạo nhìn nhìn vài cái liền hỏi: “Phi, cậu cảm thấy đội nào sẽ thắng?”

“Cược một nồi lẩu?”

“Không thành vấn đề, vậy tôi cảm thấy là đại học Giao Thông, dù sao năm nay trong đội của trường đại học Giao Thông có thêm hai thành viên da đen.” Trần Thành Hạo nói.

“Vậy tôi chọn đại học Thể Thao, thua sẽ mời cậu uống rượu.”

“Được!”

Nếu đã là thi đấu thì đương nhiên sẽ không thể thiếu chuyện đánh cuộc giữa bạn bè với nhau, nhỏ thì một bữa rượu, lớn thì đến cả mấy chục triệu cũng có.

Trận đấu vừa bắt đầu, hai bên luôn ổn định chơi bóng, điểm số vẫn luôn ngang tầm.

Tình thế như vậy kéo dài mãi cho đến tận hiệp thứ hai kết thúc, không thể không nói đội của trường đại học Thể Thao đúng thật rất mạnh, bàn về thể lực tuyệt đối là số một.

Trần Thành Hạo lẩm bẩm nói: “Không xong rồi, cái này dường như có hơi không bình thường.”

“Sao thế?”

“Cứ có cảm giác đội bên đại học Giao Thông không hề nghiêm túc chơi, hai thành viên da đen kia vẫn chưa ra sân.”

“Chắc là chuẩn bị ra sân những phút cuối cùng thôi.” Ninh Vũ Phi nói.

Quả nhiên không ngoài dự đoán, khi đến hiệp thứ ba, bên phía đại học Giao Thông đổi ba người khác vào, hai người trong đó chính là thành viên da đen.

Tố chất thể năng của người da đen rất cao, trời sinh chính là để chơi bóng rổ, người da trắng có thể so với họ cũng chẳng được mấy ai, mà người da vàng thì càng không cần nói nữa.

Người da vàng có thể có được danh tiếng bên trong NBA đúng thật chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay, thể lực chênh lệch thật sự quá lớn.

Ngay khi hiệp thứ ba bắt đầu thì người bên đội trường Thể Thao đã có hơi không ổn, bọn họ bắt đầu không thể phòng thủ được tiến công của người da đen.

Cưỡng chế dùng thân thể tiến hành cản trở thì khả năng rất lớn sẽ tạo thành phạm lỗi cản trở.

Điểm số ngày càng chênh lệch, người bên đại học Thể Thao đã trụ không nổi nữa.

Huấn luyện viên Dương vội vàng gọi tạm dừng, đồng thời cũng sắp xếp chiến thuật tiến hành trả đòn.

“Đại học Thể Thao sắp thua rồi.” Ninh Vũ Phi nói.

“Ha ha ha, vậy bữa rượu này cậu phải mời rồi.” Trần Thành Hạo cười nói.

Hiệp thứ ba kết thúc, chênh lệch điểm số giữa hai bên đã là bảy điểm, cứ tiếp tục thế này đại học Thể Thao sẽ thua chắc.

Huấn luyện viên Dương cực kỳ sốt ruột, đây là đấu vòng loại, cũng không thể mới đấu trận đầu tiên đã phải cuốn gói rời đi liền chứ.

Ai mà ngờ được thành viên trong đội của đại học Giao Thông năm nay lại mạnh như vậy.

“Phi, cậu nói xem nếu như chúng ta gặp phải đại học Giao Thông này thì có phải rất khó chơi không?” Trần Thành Hạo hỏi.


“Rất khó chơi, loại trận đấu này cũng đã chỉ kém hơn so với trận đấu quốc gia mà thôi.”


Chuyện này đối với Ninh Vũ Phi mà nói vốn không tính là gì, nhưng những người khác sẽ rất khó chịu, đến lúc đó rồi tính thôi.


Hiệp cuối cùng kết thúc, đại học Thể Thao thua rồi.


“Thật là tiếc quá, đội bóng năm nay đều biến thái như vậy sao?” Trần Thành Hạo lầm bầm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK