Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi - Tô Lạc Ly - Ôn Khanh Mộ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Còn cả em nữa! Em làm con gái nhà người ta mang bầu đấy! Chẳng phải chị đã nói với em là mang cô ta đi phá thai à? Chị cho em bao nhiêu tiền như thế mà em lại dẫn cô ta đi phòng khám chui!” 

Tô Nhược Vân bị đứa em trai này chọc tức chết mất. 

Rõ ràng phải đi nạo phá thai cũng chỉ tốn mấy nghìn tệ thôi, cô ta cho đối phương tổng cộng năm mươi nghìn là hy vọng em 

mình có thể dùng tiền giải quyết chuyện này. 

Mua ít đồ cho cô gái kia rồi em chuyện này xuống! 

Tô Nhược Diệu cười “khà khà”. 

“Em tiêu rồi nên sau đó không đủ, cho nên mới dẫn cô ta đến phòng khám chui. Bạn học của em nói không có vấn đề gì, chỉ là cô ta.” 

“Cô ta đã tìm đến tận nhà, thể sao không dùng tiền giải quyết đi?!” Tô Nhược Vân phẫn nộ quát. 

“Do mẹ không cho em đi, mẹ nói họ làm thế để lừa tiền thôi! Bảo em không cần quan tâm!” 

Tô Nhược Diệu còn cảm thấy mình rất oan ức. 

“Lần này thì hay rồi, để cho Tô Lạc Ly nắm thóp rồi đấy! Bị cô ta chơi một vố đau. điếng! Chị nên làm bây giờ?” 

Tô Nhược Vân hoảng sợ. 

“Chuyện này thì có khó gì đâu chị? Với thực lực của chị và anh rể, tiêu chút tiền bịt 

miệng cánh truyền thống này không được à?" 

Tô Nhược Diệu tỏ vẻ không tán đồng. 

“Em biết cái gì? Nếu thật sự có thể tiêu tiền là xong việc thì đã dễ xử lý!” 

Bởi vì Tô Nhược Vân cực kỳ coi trọng đảm cưới này, thế nên mới rất nhiều bạn bè giới truyền thông, ngoài ra còn có vài nhà báo không mời mà tới. 

Vì không để bỏ sót tít báo của bất kỳ phương tiện truyền thông nào, hễ ai có thể nhà báo là đều có thể vào. 

Vì vậy bản thân Tô Nhược Vân cũng không biết rốt cuộc có những bên truyền thông nào có mặt ở hiện trường, dù muốn dùng tiền bịt miệng cũng không biết dùng tiền ở đậu ấy chứ! 

Đúng là vác đá ghé chân mình! 

Cho dù có thể khiến một vài phương tiện truyền thông chính thống im miệng thì vẫn có nhiều truyền thông thể cơ mà, nhất định tin tức này sẽ bị tiết lộ ra ngoài! 

Vương Vãn Hương và Tô Nhược Diệu cũng nhận ra mức độ nghiêm trọng của vấn đề. 

Bỗng nhiên, Tô Nhược Diệu đằng hắng một tiếng. 

“Anh rể, anh đến rồi à!” 

Tô Nhược Vân nghe thấy thế, lập tức xoay người cầm cốc nước trên bàn, đổ một chút ra rồi vỗ lên mặt mình!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK