Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi - Tô Lạc Ly - Ôn Khanh Mộ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 182”

Mặc dù cảnh phim quay ở trong thôn của Tô Lạc Ly không nhiều, thế nhưng, Nghiêm Kha thuộc cung Xử Nữ, ông phát huy hết sức rõ ràng tinh thần của sao Xử Nữ trong bộ phim điện ảnh này.

Quay suốt nửa tháng, lúc này mới quay xong.

Nơi đây cực kỳ hẻo lánh, thậm chí Tô Lạc Ly nghỉ ngờ, Nghiêm Kha tìm được nơi này như thế nào.

Hơi thở làng quê nồnig đậm, phong’eảnh cũng cực kỳ đẹp đẽ, cảnh đẹp Sinh thái tự nhiên rất đẹp.

Các cảnh quay tiếp đó có khả năng phải chuyển sang nơi khác, vì còn chưa hoàn toàn chuẩn bị tốt, lại thêm.

bên phía nam chính cũng có một vài cảnh phim phải quay riêng lẻ, vì thế, Tô Lạc Ly có thể được nghỉ vài ngày.

Quay nửa tháng, thời gian đi đường về lại mất nguyên một ngày.

‘Về đến nhà, Tô Lạc Ly liền nhắn tin cho Ôn Khanh Mộ.

“Tôi về nhà rồi, giờ đang trên đường, được nghỉ mấy ngày”

Tin gửi đi cả nửa ngày, cũng không thấy Ôn Khanh Mộ trả lời.

Đưa Tô Lạc Ly về nhà an toàn, Lục Uy Nhiên cũng có thể nghỉ ngơi.

Bãi đồ xe bên dưới tòa nhà tập đoàn Dark Reglon Khi nhận được tin nhắn của Tô Lạc Ly, Ôn Khanh Mộ đang chuẩn bị lái xe rời khỏi bãi đỗ xe, anh nhìn dòng chữ trên màn hình, hơi hoảng hốt.

Cô quay về rồi, Ly Ly của anh về nhà rồi.

Ngay lúc này, đang ở nhà.

Nếu anh muốn, tối nay có thể ăn được đồ ăn cô nấu, và có thể ôm cơ thể ấm áp của cô đi ngủ, hơn nữa còn có thể nghỉ ngơi cùng cô.

Bỗng nhiên, một chiếc xe phóng nhanh tới.

“Chủ tịch Ôn, cẩn thận!”

Lục Uy Nhiên hét lên, trực tiếp nhào tới, đẩy Ôn Khanh Mộ sang một bên.

Chỉ hoảng sợ chứ không có gì nguy hiểm.

Ôn Khanh Mộ ngước mắt nhìn Lục Uy Nhiên.

Lục Uy Nhiên mỉm cười.

“Chủ tịch Ôn, ngài không sao chứ?”

Ôn Khanh Mộ nhíu mày: “Sao cô lại ở đây?”

“Tôi đưa phu nhân về nhà an toàn, phu nhân cho tôi nghỉ phép, tôi nghĩ nên đến nói với chủ tịch Ôn một tiếng, dù sao, chủ tịch Ôn mới là cấp trên của tôi, bảo vệ chủ tịch Ôn cũng là trách nhiệm của tôi.”

Ôn Khanh Mộ cười lạnh.

“Người cô cần bảo vệ là Tô Lạc Ly, đừng quên trách nhiệm của mình là gì, ngoài ra, tôi không cần sự bảo vệ của cô”

Giọng nói của Ôn Khanh Mộ không mang theo chút độ ấm nào, nói xong liền mở cửa xe, ngồi lên xe, lái xe rời đi.

Lục Uy Nhiên đứng im tại chỗ, nắm chặt bàn tay.

Sao người đàn ông này lại không biết điều như thế chứ?

Vừa rồi rõ ràng cô ta đã cứu anh, anh không nói tiếng cảm ơn thì thôi, ngược lại còn nói ra lời như vậy.

Điều khiến Lục Uy Nhiên thấy kỳ lạ là, không phải anh và Tô Lạc Ly cãi nhau sao?

Khi Tô Lạc Ly quay phim, có lúc không tiện cầm điện thoại, liền giao cho Lục Uy Nhiên giữ hộ.

Lục Uy Nhiên từng xem trộm tin wechat giữa cô và Ôn Khanh Mộ, phát hiện thái độ mà Ôn Khanh Mộ đối xử với Tô Lạc Ly quả thật là cực kỳ lạnh lùng, thầm nghĩ hiện giờ chắc chắn Ôn Khanh Mộ cực kỳ chán ghét Tô Lạc Ly.

Thế nhưng, nghe lời Ôn Khanh Mộ vừa nói, dường như rất để ý đến sự an toàn của Tô Lạc Ly.

Rốt cuộc đây là có chuyện gì thế?

Khu Rainbow Trên đường về nhà, Tô Lạc Ly mang cho dì Phương và Lê Hoa đặc sản địa phương, tặng từng thứ cho bọn họ.

Dì Phương và Lê Hoa thấy Tô Lạc Ly về nhà, cũng cực kỳ vui mừng.

“Dì Phương, mấy ngày tôi đi, Ôn Khanh Mộ có về nhà không?”

“Có về, thế nhưng, chỉ về có mấy lần, thời gian còn lại đều không về!” Hoa Lê thẳng tính, lại nhanh miệng, lập tức trả lời.

Dì Phương thấy sắc mặt Tô Lạc Ly không tốt.

Vội vàng nói: “Phu nhân, cô không ở nhà, ông chủ về cũng không có ý nghĩ gì, chắc là lại ở bên hoa viên Crystal rồi, cô đừng nghĩ nhiều.”

Tô Lạc Ly nhếch môi cười, cũng không nói gì.

Sao cô có thể không nghĩ nhiều chứ?

Từ trước khi cô tham gia đoàn phim, người đàn ông này đã rất kỳ lại, không trả lời tin wechat, không về nhà, không nghe điện thoại, rốt cuộc là làm sao thế?

Ngay khi cô đang chần chừ, Từ Tinh Như liền gọi tới.

“Lạc Ly, lần này em đi thuận lợi chứ?”

“Trời ơi, chị Tình Như, chị đừng nhắc nữa, tính cách của đạo diễn Nghiêm, chị cũng rõ mà, em bị giày vò gần chết đấy: Tô Lạc Ly vội vàng kể khổ.

Ở đầu dây bên kia, Từ Tinh Như cười.

“Đến em cũng kêu khổ, diễn viên khác thì đừng nói nữa, đúng rồi, chị giúp em nhận một chương trình, là Muôn mặt phái đẹp”, chương trình này đã mời em mấy lần, chỉ tiếc là em luôn bận, vừa khéo lần này đúng lúc em quay về’ “Được ạ, dù sao em cũng rảnh rang.”

“Tám rưỡi ngày mai quay, kỳ này em quay cùng Tiêu Mạch Nhiên.”

“À, vâng, em biết rồi”

Tô Lạc Ly ngắt máy.

Mỗi lần nghe thấy tên Tiêu Mạch Nhiên, Tô Lạc Ly liền tự nhiên nhớ tới quan hệ của Tiêu Mạch Nhiên và Ôn Khanh Mộ.

Cô cứ luôn cảm thấy hơi không thoải mái.

Thế nhưng, dường như Tiêu Mạch Nhiên không hề phòng bị cô, mà còn luôn giúp đỡ cô, mỗi lần cô tham gia chương trình gì, cô luôn chia sẻ bài đăng weibo của cô, tuyên truyền giúp cô.

Khi “Âm thanh hoa nở’ lên sóng, Tiêu Mạch Nhiên cũng chia sẻ vài bài đăng weibo của cô.

“Tiêu Mạch Nhiên rõ ràng có ý nâng đỡ cô.

Tối đến, Ôn Khanh Mộ vẫn không về, thậm chí còn không trả lời tin nhắn của Tô Lạc Ly.

Sau khi ăn tối xong, Tô Lạc Ly liền ở mãi trong phòng ngủ, không ra ngoài, cô ngâm chân thật thoải mái, rồi lên thẳng giường.

Lại gửi một tin nhắn cho Ôn Khanh Mộ.

“Tối có về không?”

Lần này Ôn Khanh Mộ lại trả lời tin nhắn, có lẽ là do lo lắng Tô Lạc Ly cứ chờ anh trả lời mãi.

“Bận, không về.”

Nhìn mấy con chữ trên màn hình, lòng Tô Lạc Ly lạnh lẽo.

Bận đến mức không có thời gian đánh mấy chữ sao?

Anh không thể bận suốt hai tư giờ chứ? Chờ khi anh hết bận, gửi tin nhắn cho cô, gọi điện thoại cho cô, khó đến thế sao?

Trong lòng Tô Lạc Ly rất chua xót, tức đến mức ném điện thoại sang một bên, trùm chăn đi ngủ.

Hôm sau, vẫn không có tin nhắn của Ôn Khanh Mộ như vậy.

Buổi chiều, Tô Lạc Ly trực tiếp bắt xe đến đài truyền hình.

“Muôn màu phái đẹp” là một chương trình rất được phái nữ yêu thích, mỗi kỳ phát sóng đều sẽ mời các cô gái khác nhau, có diễn viên, cũng có ca sĩ, có doanh nhân, cũng có lãnh đạo doanh nghiệp.

Phần lớn đều mời các cô gái khác nhau đến, kể về câu chuyện của mình, cùng với những cảm ngộ cuộc đời các thứ.

Giống kiểu một cuộc phỏng vấn, bầu không khí cực kỳ thoải mái.

Trong phòng trang điểm, Tô Lạc Ly gặp Tiêu Mạch Nhiên.

“Lạc Ly, lâu rồi không gặp!” Tiêu Mạch Nhiên vừa đi tới, liền ôm lấy Tô Lạc Ly.

Nhân viên ở đây không ít, mọi người cũng nhìn ra, tình cảm của hai người này khá tốt.

“Đúng vậy, chị Mạch Nhiên, lâu rồi không gặp.’ Tô Lạc Ly đáp lại.

“Lần trước, phòng vé của Âm thanh hoa nở cao như thế, còn chưa kịp chúc mừng em, nghe nói em đang quay phim của đạo diễn Nghiêm? Vất vả cho em rồi đấy”

“Cũng đúng ạ, chị Mạch Nhiên, gần đây chị bận gì thế?”

“Chị? Gần đây chị giảm bớt công việc, cũng không nhận phim, gần đây chị cho mình nghỉ ngơi, mỗi ngày hẹn bạn bè gặp nhau, nói chuyện, ôn lại chuyện cũ, ăn cơm gì đó.”

Nghe đến đây, tim Tô Lạc Ly thịch một tiếng.

Hẹn bạn bè, không lẽ khoảng thời gian gần đây Ôn Khanh Mộ ở cùng Tiêu Mạch Nhiên sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK