Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi - Tô Lạc Ly - Ôn Khanh Mộ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 226 Ôn ba tuổi, trẻ con chết mất!

Tô Lạc Ly thật sự không còn cách gì với người đàn ông này nữa.

Cô đứng dậy, đi vào nhà vệ sinh, vì vết thương ở mông vẫn chưa khỏi, cô cũng không thể tắm rửa, lau qua người rồi quay về giường.

Ôn Khanh Mộ ôm cô vào lòng.

“A…

“Sao thế? Đau mông?”

“Người anh lạnh quá.”

Hiện giờ đã là mùa đông, trên người Ôn Khanh Mộ không có độ ấm, vì thế đối với Tô Lạc Ly mà nói, đương nhiên là lạnh.

Ôn Khanh Mộ chần chừ một lát, kéo chăn ra, xuống khỏi giường, anh mặc một chiếc áo ngủ, quay lại giường, sau đó ôm Tô Lạc Ly vào lòng.

“Không lạnh nữa chứ?”

“Ừ!

Tô Lạc Ly quay lưng về phía Ôn Khanh Mộ.

Sau khi tỏ tình, cô cảm thấy không biết vì sao, đối mặt với Ôn Khanh Mộ, luôn có một cảm giác xa lạ.

Trong lòng Ôn Khanh Mộ, cô bỗng nhớ tới chuyện của Lục Uy Nhiên lần trước.

“Lần trước, trong khách sạn… anh gọi Uy Nhiên đến phòng của anh…”

Tô Lạc Ly không nói hết câu, chẳng qua cô chỉ nhắc nhở Ôn Khanh Mộ một chút.

“Bọn tôi không làm gì cả, đó là tôi cố ý chọc tức em, nếu không phải là vì chọc tức em, sao em có thể phát hiện em đã yêu tôi chứ?”

Tô Lạc Ly trợn mắt khinh thường, cho dù là vì chọc tức cô, cũng không đến mức xé đồ của con gái nhà người ta thành cái dáng vẻ đó chứ?

“Tôi nói này. Ôn ba tuổi, cho dù là vì chọc tức tôi, anh cũng không thể bắt nạt người †a như thế, con gái mà, xé nát quần áo của người ta, trên người còn có nhiều vết thương như thế, trẻ con chết mất!”

Ôn Khanh Mộ nhíu mày, anh không có làm gì Lục Uy Nhiên, vì sao Tô Lạc Ly lại nói như thế chứ?

Trong chuyện này nhất định có ẩn tình.

“Được rồi được rồi, đều đã qua rồi, đừng nhắc chuyện này nữa” Ôn Khanh Mộ vội vàng đổi chủ đề.

“Ôn ba tuổi”

Tô Lạc Ly lầm bầm một tiếng.

“Gọi tôi là gì?”

“Ôn ba tuổi! Trẻ con chết mất!” Tô Lạc Ly gọi lớn tiếng.

“Gọi lần nữa xeml”

Ôn Khanh Mộ lập tức duỗi †ay tới eo Tô Lạc Ly, người phụ nữ này có máu buồn, anh biết điều này.

“AI Đừng nghịch! Không được cù tôi! A…”

Lúc hai người trêu đùa, chạm vào vết thương của Tô Lạc Ly.

“Sao thế? Để tôi xem xeml”

“Đừng xem! Không sao!”

Hở một tý là đòi cởi quần lót của cô, nhìn mông cô, như này cũng quá…

Cô cũng là phụ nữ có được không?

“Đừng đùa nữa, ngủ đi, lát nữa tôi không nhịn được, lại muốn em…”

Tô Lạc Ly lại đỏ bừng mặt, người đàn ông này nói chuyện luôn trắng trợn như thế.

Ôn Khanh Mộ nghĩ một lát, ghé sát vào tai Tô Lạc Ly.

“Ly Ly, gọi chồng”

“Không gọi!”

“Vì sao không gọi?”

Tô Lạc Ly bĩu môi.

“Anh đánh tôi thành cái dạng này còn muốn tôi gọi anh là chồng, nằm mơ đi!”

“Tôi đã hứa với em rồi, sau này sẽ không làm phiền em nữa, gọi đi, nha? Thích nghe.

em gọi tôi là chồng”

“Không gọi! Xem xem biểu hiện sau này của anh đã!”

Ôn Khanh Mộ cũng không cố đòi hỏi.

“Được rồi, ngủ ngon”

Đêm nay, hai người ôm nhau mà ngủ, rất thoải mái.

Ôn Khanh Mộ ở nhà ba ngày, trong phòng làm việc lại tích thành một đống lớn văn kiện, ngày hôm sau anh không thể không đến công ty.

Phòng làm việc chủ tịch ở tập đoàn Dark Bên tay phải vẫn là một đống văn kiện chất cao như núi, chỉ là Ôn Khanh Mộ không vội bắt tay vào xử lý giấy tờ mà gọi Doãn Cẩn tới.

“Người âm thầm bảo vệ phu nhân, lại tăng thêm một tốp”

Doãn Cẩn ngây người.

“Chủ tịch Ôn, cái này không cần thiết, đã có một đội tinh anh phụ trách âm thầm bảo vệ phu nhân, ngoài ra, còn có Lục Uy Nhiên ở sát bên bảo vệ, phu nhân rất an toàn”

Ôn Khanh Mộ cười lạnh, chính Lục Uy Nhiên kia mới là mối nguy lớn nhất.

Anh không nói với Tô Lạc Ly, vốn là vì lo lắng phía sau Lục Uy Nhiên còn có tổ chức gì đó, anh phải nhổ cỏ tận gốc!

“Nếu Lục Uy Nhiên hỏi thì nói là hôm diễn ra lễ trao giải, đối mặt với đám đông phóng viên, Lục Uy Nhiên không bảo vệ tốt cho.

phu nhân, vì thế phái thêm một người nữa đến”

“Chủ tịch Ôn, anh nghi ngờ Lục Uy Nhiên sao?” Hình như Doãn Cẩn hiểu được ý của Ôn Khanh Mộ.

“Không sai, người được chọn, bảo cậu ta để mắt tới người phụ nữ kia một chút.”

“Vâng”

Mặc dù ngoài miệng Doãn Cẩn không nói gì, nhưng trong lòng anh vẫn hơi không thoải mái, dù sao Lục Uy Nhiên cũng là do .. anh tự mình lựa chọn…

Ôn Khanh Mộ xua tay với Doãn Cẩn, Cẩn liền ra khỏi phòng làm việc.

Tô Lạc Ly nghỉ ngơi ở nhà hai ngày, đoàn phim đã gọi cô trở lại quay phim.

Vốn dĩ Ôn Khanh Mộ không đồng ý, dù sao vết thương ở mông Tô Lạc Ly vẫn chưa khỏi hẳn.

Nhưng anh không thể thắng được sự kiên trì của Tô Lạc Ly.

Lần này phải đến thành phố A quay phim, Tô Lạc Ly thu dọn xong hành lý, liền chuẩn bị xuất phát.

Doãn Cẩn tới tiễn Tô Lạc Ly, phía sau còn có một người đàn ông gầy gò.

“Phu nhân, chủ tịch Ôn phải tham gia một cuộc họp quan trọng, vì thế không thể đến tiễn cô, đây là Từ Phóng, sau này sẽ phụ trách bảo vệ an toàn cho cô,”

“Không phải là có Uy Nhiên phụ trách an toàn của tôi rồi sao? Không cần nhiều người như này chứ?”

Tô Lạc Ly không thích khi mình ra ngoài có nhiều người đi theo như này, như vậy cô sẽ cảm thấy không thoải mái.

“Đây là do chủ tịch Ôn dặn dò, lần trước ở lễ trao giải, phu nhân suýt chút nữa bị đám phóng viên tấn công, vì thế chủ tịch Ôn không yên tâm, thêm một người nữa mới tốt”

Nhìn thấy Từ Phóng, Lục Uy Nhiên mới là người không yên tâm nhất.

“Vậy cũng được”

Từ Phóng gật đầu với Tô Lạc Ly: “Chào phu nhân: “Đừng khách sáo, anh vào lấy hành lý giúp tôi nhé?”

-‘Vâng?”

“Uy Nhiên, cô nghỉ ngơi một lát” Tô Lạc Ly vẫn khá chăm sóc cho Lục Ủy Nhiên.

Từ Phóng đi theo Tô Lạc Ly, đi thẳng lên tầng.

Lục Uy Nhiên lập tức đi tới trước mặt Doãn Cẩn.

“Thư ký Doãn, có phải chủ tịch Ôn có ý kiến gì với tôi hay không? Vì sao lại phái thêm một người nữa bảo vệ sự an toàn của phu nhân chứ, có phải là không tin tôi nữa không?”

Sau này có Từ Phóng, lại thêm người âm thầm bảo vệ Tô Lạc Ly, Lục Uy Nhiên muốn làm cái gì cũng càng thêm khó khăn.

Doãn Cẩn lập tức xị mặt.

“Cô làm việc không tốt, lẽ nào còn cần tôi Ôn đã rất tức giận! Nếu không phải nhờ tôi, chắc là cô đã bị đuổi rồi.”

“Là do tôi làm việc không tốt” Lục Uy Nhiên cúi đầu xuống.

“Vậy sau này làm cho tốt vào.”

“Vâng…” Lục Uy Nhiên nghĩ thật kỹ, rồi lại hỏi: “Thư ký Doãn, rốt cuộc chủ tịch Ôn và phu nhân làm sao thế? Khoảng thời gian trước hình như bọn họ đang cãi nhau”

“Nào có cặp vợ chồng nào không cãi nhau, phu nhân là người phụ nữ quan trọng trong lòng chủ tịch Ôn, trước giờ tôi chưa từng thấy chủ tịch Ôn để ý đến người phụ nữ nào như thế, cô cẩn thận mà làm”

“Vâng”

Lục Uy Nhiên triệt để hiểu ra, Ôn Khanh Mộ luôn chung tình với Tô Lạc Ly.

May là Ôn Khánh Mộ phái người tới chỉ là ‘ vì cô ta làm việc không tốt, chứ không hề nghỉ ngờ cô ta cái gì.

Tô Lạc Ly bay đến thành phố A, lại bắt đầu hành trình quay phim mới.

Lần này, thân phận của cô đã khác, hiện giờ cô đã là ảnh hậu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK