Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi - Tô Lạc Ly - Ôn Khanh Mộ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Mợ chủ, không giấu gì mợ, lần trước tôi nói với mợ rằng sếp Ôn vẫn luôn liên lạc với Tiêu Mạch Nhiên, còn nói có vài lần sếp Ôn tâm sự thân thiết với Tiêu Mạch Nhiên. Chắc mợ cũng hiểu, đó đều là sếp Ôn bảo tôi nói với mợ, thực tế hoàn toàn không có chuyện đó” 

“Cái gì?” 

“Tôi cũng không muốn giấu mợ, nhưng tôi không dám trái lại lệnh của sếp Ôn. Sếp Ôn nóng tính, anh ấy bảo tôi sắp xếp cho anh ấy rất nhiều việc, tôi nghĩ anh ấy cố ý phớt lờ mờ” 

“Tại sao phải cố ý phớt lờ tôi?” 

Khoảng thời gian trước, đột nhiên Ôn Khanh Mộ không liên lạc gì với cô, cho đến bây giờ Tô Lạc Ly vẫn không hiểu lúc đó Ôn Khanh Mộ lên cơn gì. 

“Tôi theo sếp Ôn nhiều năm như vậy, hễ là 

chuyện bí mật thì đều do tôi giải quyết, bao gồm cả việc tìm bác sĩ trung y kê đơn thuốc tránh thai cho mợ. Tôi nghĩ có lẽ sếp Ôn có chuyện gì khó nói, bây giờ anh ấy chưa thể có con, nhưng cô lại luôn muốn có con. Có thể anh ấy sợ làm lỡ dở mợ nên cố ý lạnh nhạt với mợ” 

Tô Lạc Ly kinh ngạc nhìn Doãn Cẩn. 

Hóa ra có nhiều chuyện như vậy nhưng cô lại không biết. 

Mặc dù cô nghĩ không ra tại sao Ôn Khanh Mộ không muốn có con, nhưng từ điều này có thể thấy Ôn Khanh Mộ thật sự rất yêu 

CÔ. 

“Mợ chủ, sếp Ôn thật sự rất yêu mợ” 

“Ai là người nhà của bệnh nhân? Người nhà của Lê Thẩm Thấm có đây không?” Một y tá đi ra. 

Đáp lại y tá là sự im lặng. 

Y ta đi thẳng tới chỗ Tô Lạc Ly. 

“Chẳng phải cô đến cùng sao? Cô có quen với cô gái đó không?” 

“Tôi không quen” 

“Cô gái đó tỉnh rồi, đang làm ầm lên muốn 

gặp người vừa rồi cứu cô ấy, hai người ai đến xem thử đi?”. 

Đang nói thì Ôn Khanh Mộ ra khỏi phòng khám. 

Quá trình kiểm tra của anh đều được đơn giản hóa cho nên kết thúc rất nhanh. 

“Về nhà thôi.” 

Y tá vội ngăn Ôn Khanh Mộ lại. 

“Đến xem cô gái anh cứu đi, đang làm ầmĩ lên muốn gặp anh đấy.” 

“Không gặp” Ôn Khanh Mộ rất không vui. 

Anh là người muốn gặp là có thể gặp được sao? Vì cô gái đó mà mạng anh sắp đi luôn đấy! 

Tô Lạc Ly kéo anh lại. 

“Anh liều mạng cứu cô ấy lên, nếu cô ấy lại muốn tự tử nữa thì chẳng phải anh tổng 

công vô ích sao, đi thăm cô ấy đi.” 

Ôn Khanh Mộ không nói thêm gì mà đi theo y tá vào một phòng khám khác. 

Trong phòng, cô gái đó mặt mày trắng bệch, lạnh đến nỗi môi không còn chút máu. 

“Có gì nói nhanh đi!” 

Nếu không phải Tô Lạc Ly bảo anh vào thì anh sẽ không vào đầu! 

“Là anh cứu tôi sao?” Cô gái nở nụ cười rạng rỡ với anh. 

“Đúng” 

“Cảm ơn.” 

“Đừng khách sao, tôi đã được chưa?” 

“Anh không có gì nói với tôi sao?” 

Ôn Khanh Mộ suy nghĩ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK