Mục lục
Tổng Tài Anh Quá Bá Đạo Rồi - Tô Lạc Ly - Ôn Khanh Mộ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Chị, chị tìm em có việc sao? Chị mau nói đi, em còn có việc nữa!”

Tô Kiềm Mặc vừa cẩn thận cất tờ giấy ký tên đi, vừa nói.

Tô Lạc Ly cầm trà sữa trên tay, rũ mắt xuống, mặc dù trên đường đến cô luôn nghĩ xem nên nói thế nào, nhưng thật sự đến lúc phải mở lời thì lại có chút nhát gan.

“Chị, có phải có chuyện gì rồi không?”

Thấy Tô Lạc Ly mãi không nói gì, Tô Kiêm Mặc hơi sốt ruột.

“Không có!”

Tô Lạc Ly lập tức phủ nhận.

“Vậy rốt cuộc là có chuyện gì thế? Chị và anh rể cãi nhau sao?”

Tô Lạc Ly lắc đầu như trống bỏi.

“Là như này, Kiêm Mặc, hiện giờ sự nghiệp của chị đang lên, lúc này nên nắm bắt cơ hội, VÌ thế, chị nghĩ…”

Tô Kiêm Mặc vẫn chưa đoán ra Tô Lạc Ly định nói gì, im lặng lắng nghe.

“Chị nghĩ, tạm thời chưa sinh con vội.”

Tô Kiêm Mặc nhíu mày.

“Em biết ngay mà!”

Tô Lạc Ly nắm lấy tay Tô Kiêm Mặc ấy…”

“Thật ra, chị và anh rể em còn trẻ như thế, không quá muốn có con, anh rể em cũng thế, anh

“Chị không cần lừa em nữa! Từ đầu em đã biết, sau khi chị vào giới giải trí, chắc chắn sẽ không muốn sinh con!”

Tô Kiêm Mặc hơi buồn.

“Kiếm Mặc.”

“Chị còn nói anh rể em, anh rể em luôn muốn sinh con! Chị là vì sự nghiệp của chính mình!”

Tô Lạc Ly cũng không còn cách nào khác, lúc trước, vì dỗ Tô Kim Mặc, cô đã bảo ôn Khanh Mộ nói dối.

Hiện giờ muốn nói thật, ngược lại lại thành nói dối.

“Chị, công việc của anh rể rất tốt, hoàn toàn có thể nuôi chị, hiện giờ nhân lúc còn trẻ thì sinh con đi, sau này rồi xuất hiện lại sau! Có anh rể, chị nổi tiếng còn không phải là chuyện một sớm một chiều sao?”

“Kiếm Mặc…”

“Được rồi, chị đừng nói nữa, nếu chị không muốn sinh, em cũng không miễn cưỡng, dù sao em cũng không sống được mấy năm nữa”

“Kiếm Mặc, không được nói những lời như này!”

Đây là lời kiêng kỵ nhất đối với Tô Lạc Ly.

“Chị, cho dù chị không muốn nghe những lời này, em vẫn phải nói, bác sĩ đã nói, em không sống nổi quả mười bảy tuổi, hiện giờ em đã sống quá rồi, mỗi ngày còn lại đều là lời ra, chị và em đều hiểu rõ, em không sống được bao lâu nữa.”

Có vài chuyện, mọi người đều biết, chỉ là không muốn nói ra mà thôi.

Mặc dù tình trạng của Tô Kiêm Mặc rất tốt, thế nhưng, vì không có cách nào chữa tận gốc, tim của cậu sớm muộn gì cũng có một ngày không chịu nổi nữa.

“Được rồi, Kiếm Mặc, chị chỉ muốn bàn bạc với em một chút, không có ý gì khác, nếu em không đồng ý, thì chị liền nghe theo em”

Tô Kiêm Mặc ngây người.

“Em bận gì thì đi đi, chị cũng về đây.”

“Chị, thật ra, không phải muốn cãi lại chị, chỉ là em cảm thấy, tình cảm của chị và anh rể tốt như thế, nên sinh một em bé, anh rể có thân phận như thế, lẽ nào chị không nên sinh một đứa con để củng cố địa vị của mình sao?”

Tô Lạc Ly không nói gì, cười.

“Ngốc ạ, có phải em xem phim nhiều quá rồi không?”

“Lẽ nào không phải là thế sao? Thân phận như thế, chắc chắn bên cạnh có không ít phụ nữ ưu tú, hiện giờ anh rể đối xử tốt với chị, nhưng sau này thì không chắc, vì thế hai người cần có một đứa con để duy trì quan hệ, trong phim đều diễn như thế cả”.

“Được rồi, được rồi, em bận thì đi đi, chị về đây, có chuyện gì thì gọi điện”

Hai chị em mỗi người một ngả.

Gần đây Tô Kiềm Mặc bạn chuyện tiệc đêm tết Tây, đây là lần đầu tiên cậu tham gia hoạt động tập thể như này.

Làm cùng cậu còn có Mục Nhất Hân.

Về đến trung tâm sinh hoạt sinh viên, Mục Nhất Hân đang tổng duyệt tiết mục tham gia tiệc đêm tết Tây.

“Được rồi, lần này cảm thấy cực kỳ tốt, chúng ta nghỉ ngơi một lát!”

Mục Nhất Hân ra lệnh một tiếng, mọi người coi như đã có thể nghỉ ngơi.

Tô Kiêm Mặc đi tới trước mặt Mục Nhất Hân, sờ tờ giấy ký tên trong túi.

Mặc dù bọn họ cùng nhau phụ trách tiệc đêm tết Tây, nhưng cơ hội hai người nói chuyện thật sự không nhiều, dường như là vì chuyện ba bức thư tình kia.

“Mục Nhất Hân”

Tô Kiêm Mặc lấy hết can đảm gọi một tiếng.

“Hả?” Mục Nhất Hân cũng cảm thấy kỳ lạ, trước giờ bọn họ không nói chuyện.

Từ lần trước, khi thấy Tô Kiềm Mặc và một cô gái khác ở cùng nhau ở quán ăn, mọi người đều cảm thấy Tô Kiềm Mặc đã có bạn gái, vì thế Mục Nhất Hân cũng không bám lấy Tô Kiêm Mặc nữa.

Suy cho cùng cũng là tiểu thư nhà giàu, cũng có tôn nghiêm của mình.

“Có chuyện gì, Tô Kiêm Mặc?”

“Nghe nói cậu thích Tô Lạc Ly?”

“Đúng thế, tôi còn làm fanclub toàn cầu cho Tô Lạc Ly nữa, tôi là trưởng fanclub”

Chuyện này, tất cả mọi người trong trường đều biết, đương nhiên Tô Kiềm Mặc cũng nghe nói, cũng chính vì chuyện này, Tô Kiềm Mặc mới quyết định cảm ơn Mục Nhất Hân.

Tô Kiêm Mặc lấy tờ giấy có chữ ký từ trong túi ra.

“Cái này tặng cho cậu.”

Mục Nhất Hân trợn tròn mắt, nhìn tờ giấy ký tên kia.

“Tặng cho tôi?”

“Đúng thế”

“Cảm ơn” Mục Nhất Hân nhận lấy tờ giấy có ký tên kia.

Sau đó, hai người rơi vào im lặng.

“Ừm, Tô Kiêm Mặc, nghe nói cậu có bạn gái rồi?”

Suy cho cùng Mục Nhất Hân cũng to gan, câu hỏi trực tiếp như thế mà cũng dám hỏi.

Mặc dù lần trước, Lâm Chi Hàng đã hỏi được đáp án cho cô, nhưng cô vẫn có chút không cam tâm, nhất định phải tận tai nghe Tô Kiêm Mặc nói.

Tô Kiềm Mặc do dự một chút.

“Đúng, tôi đã có bạn gái rồi.”

Khoảnh khắc đó, Mục Nhất Hân chỉ cảm thấy tại ù đi, không nghe được gì cả.

Vậy mà cậu lại thật sự đã có bạn gái.

Mục Nhất Hân cười gượng gạo.

“Là cô gái hôm đó cùng ăn cơm với cậu ở quán ăn sao?”

Mục Nhất Hân vờ như không sao, còn cười xán lạn.

Tô Kiềm Mặc gật đầu.

“Ồ, trước kia tôi không biết cậu đã có bạn gái, vì thế nên mới viết thư tình cho cậu, chắc chắn đã khiến cậu gặp nhiều phiền phức, thật sự xin lỗi.”

Mục Nhất Hân xin lỗi rất thoải mái.

“Không sao, thế nhưng, chúng ta vẫn có thể làm bạn.”

“Ừ.” Mục Nhất Hân gật đầu: “Vậy tôi đi tập đây!”

Khoảnh khắc xoay người đi, nụ cười trên mặt Mục Nhất Hân lập tức biến mất.

Vẫn may, còn có thể làm bạn.

Tô Kiềm Mặc nhìn bóng lưng Mục Nhất Hân rời đi, trong lòng cực kỳ không thoải mái.

Ở cái tuổi này, nào có cậu con trai nào không muốn yêu đương chứ?

Nhưng cậu biết, cậu không thể.

Tô Lạc Ly ngồi lên xe về nhà.

Vốn cố định thuyết phục Tô Kiềm Mặc, bảo cậu đừng vội vàng lên chức cậu như thế.

Nhưng ai biết được thái độ của Tô Kiêm Mặc lại kiên quyết như này.

Từ từ vậy.

Cô vẫn nên nói chuyện tử tế với Ôn Khanh Mộ trước.

Ngay lúc này, điện thoại của cô bỗng reo lên.

Là một số lạ.

Tô Lạc Ly trực tiếp ngắt máy.

Là một ngôi sao, không thể tùy tiện nghe cuộc gọi từ số máy lạ.

Số điện thoại kia tiếp tục gọi tới.

Nghĩ một lát, Tô Lạc Ly vẫn nghe máy.

“Xin chào, xin hỏi, là cô Tô Lạc Ly sao?”

“Có chuyện gì sao?”

“Chúng tôi là hội liên hợp phụ nữ thành phố, phụ trách điều tra nguyên nhân và tình trạng hồi phục sức khỏe sau sảy thai trong thành phố, khoảng thời gian trước cô đã làm phẫu thuật phá thai một lần, đúng không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK