• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Càng đi đường càng vắng, bốn phía không một bóng người. Muốn gọi taxi phải mở điện thoại nhưng cô sợ vừa mở lên sẽ thấy ngay một đống cuộc gọi nhỡ và tin nhắn đe doạ của Địch Nghệ.

May mà đang là ban ngày…

Con đường chạy song song với công viên. Đi hết công viên, đường cắt ngang qua một khu đô thị rộng mênh mông thoáng đãng. Xa xa thấp thoáng những biệt thự sang trọng xây cách đều nhau như bàn cờ.

Chu Hường mỏi chân, dừng lại thở hổn hển.

Có tiếng động cơ xe ô tô phía sau. Chu Hường hốt hoảng quay lại nhìn, phát hiện không phải xe Địch Nghệ thì thở phào nhẹ nhõm, đi sát vào lề đường.

Rầm…

Trời đất đảo lộn, cô bị hất văng vào bên trong rồi bất thần giật ngược lại, đau đớn bùng lên dữ dội.

- Á…

Chu Hường gào thét thảm thiết khi cơ thể bị chiếc xe kéo lê roàn roạt trên mặt đường. Quai balo đã mắc vào chỗ nào đó của ô tô. Mặt cô cà xuống đường bỏng rát.

Chu Hường vùng vẫy cố nâng cơ thể lên, chuồn người thả ba lô ra.

Cô ngã phịch xuống đường, thân bên phải bị cà xây xước, máu me be bét. Đau nhất là phần mặt đã mài xuống mặt đường tróc một tầng da.



Kinh hãi, đau đớn, phẫn nộ…

Chiếc ô tô phanh kít lại.

Chu Hường nằm ngửa ra đường vì choáng váng.

Tại sao?

Cô đã đi sát vào lề đường rồi cơ mà…

Tại sao còn quẹt phải cô?

Có tiếng bánh xe rít ken két.

Chu Hường kinh hãi nhìn chiếc xe kia, lồm cồm bò dậy nhưng không kịp.

Vút một cái, chiếc xe lùi lại nghiến ngang người cô.

Bánh xe chèn qua bụng.

- Á…

Chu Hường hét thảm.



Âm thanh nghẹn lại, máu phun khỏi miệng ộc ộc.

Cô nằm ngửa trên đất, trợn mắt nhìn bầu trời.

Bánh xe nghiến qua hai lần. Sợ cô còn chưa chết, chiếc xe tiến lên nghiến lần nữa. Tiếng xương cốt gãy rắc rắc vang lên sau mỗi lần bị chiếc xe chồm qua.

Thân dưới Chu Hường nát bét, từ bụng trở xuống không còn cảm giác.

Cơn đau không thể miêu tả bằng lời bùng lên cùng nỗi sợ kinh hoàng.

Thân dưới đã nát, cô biết mình không xong…

Chiếc xe sau khi nghiến hai lần thì dừng lại, cửa xe mở, Phùng Trúc Linh đủng đỉnh bước xuống, nhìn thảm trạng của cô với ánh mắt hả hê.

Con rắn độc giết người.

Cửa ghế phó lái cũng mở, Giả Huyền My xuống xe, mặt tái xanh nhưng đôi mắt loé lên sự độc địa. Ả giả vờ sợ hãi run rẩy, giả vờ ngây thơ vô tội… Giống như ả không muốn chuyện này xảy ra.

Thế nhưng kỹ thuật diễn non kém đã tố cáo ả.

Giả Huyền My cũng mong cô chết đi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK