• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chu Hường trải qua quãng thời gian khó khăn nhất kể từ khi bắt đầu làm diễn viên đến giờ. Cô đi casting, đến gặp các đạo diễn, biên kịch nổi tiếng để xin đóng vai phụ đều bị từ chối. Cô liên hệ với trường quay, đăng ký làm diễn viên quần chúng nhưng chỉ được vài hôm lại bị đuổi thẳng cổ.

Làm diễn viên quần chúng cũng không được, đời không còn gì thảm hơn.

Lỗ Châu Cường cao tay gấp trăm lần Phùng Trúc Linh, lão không trực tiếp cướp vai diễn vì cướp được rất ít, cướp xong phải diễn mất thời gian; lão dùng quan hệ ngầm trong giới giải trí phong sát cô.

Thật không ngờ một diễn viên quèn chưa từng nếm trải cảm giác nổi tiếng đã biết mùi phong sát.

Chu Hường gần như tuyệt vọng, muối mặt gọi điện cho Bành Khoa.

- [Alo, anh nghe.]

Bành Khoa nghe máy rất nhanh, giọng tràn đầy nhiệt tình và vui vẻ.

Chu Hường cười gượng:

- Bành Khoa... Anh quay xong phim cũ chưa?

- [Anh xong rồi, vừa đọc kịch bản phim mới. Em có vai chưa? Nếu chưa có, anh lập tức tiến cử với đạo diễn. Phim này cần rất nhiều vai phụ. Chỉ cần xinh xắn chút là được.]



Chu Hường mừng như bắt được vàng:

- Em chưa có vai ạ.

- [Vậy chờ anh. Anh gọi đạo diễn.]

Bành Khoa cười, nghe còn vui mừng hơn cả cô rồi lập tức cúp máy.

Mười phút sau anh gọi lại, hẹn Chu Hường đến gặp đạo diễn Nguỵ để thử vai, gửi địa chỉ cho cô. Bành Khoa còn tốt bụng nói rõ sở thích của đạo diễn Nguỵ để Chu Hường dễ dàng diễn.

Tối hôm đó Chu Hường ăn mặc lịch sự, tới khách sạn Thát Tiêu gặp đạo diễn Nguỵ.

Ông là người miền bắc, khi xuống miền nam quay phim thường ở các khách sạn nhỏ gần trường quay, tìm rất dễ.

Tính cách vị đạo diễn này khá cổ quái, khuôn mặt cau cau như đang cáu kỉnh khiến Chu Hường căng thẳng.

Phòng khách sạn chỉ toàn vật dụng hiện đại nhưng đạo diễn Nguỵ bắt cô phải diễn như đang ở trong căn phòng cổ trang, mặc đồ cổ trang. Phân đoạn cần diễn rất dài, Chu Hường vào vai một hầu gái, phải pha trà rót nước cho chủ nhân và khách rồi ngồi quạt cho chủ. Chốc chốc cô phải đứng lên châm trà, hầu hết thời gian đều cúi đầu, khi nghe chuyện chủ nói với khách thì biểu hiện ra kinh ngạc mà phải che giấu biểu cảm, coi như không nghe thấy.

Tóm lại, với vai hầu gái, đây là một cảnh khó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK