- Cậu có thể nhường vai hầu gái Viên Viên cho mình được không?
Giả Huyền My thỏ thẻ, đôi mắt long lanh hy vọng, có chút e dè lo sợ. Chu Hường ngạc nhiên:
- Cậu muốn đóng vai hầu gái? Vai diễn này rất nhỏ, quản lý xếp cho mình để lấp chỗ trống lịch trình, thù lao chẳng đáng bao nhiêu.
- Mình… mình chẳng có vai diễn nào. – Giả Huyền My cúi đầu buồn bã. – Vai nhỏ cũng không có. Quản lý Tuỳ ghét vì mình không chịu tìm kim chủ, bỏ mặc mình, chỉ dốc sức nâng đỡ Phùng Trúc Linh.
Giả Huyền My là bạn thân duy nhất của cô. Họ đều là diễn viên vô danh trong công ty, toàn phải diễn vai phụ. Dù vậy cô vẫn có vai phụ mà diễn vì may mắn được quản lý tốt phụ trách. Giả Huyền My rơi vào tay một con mụ la sát, vì không tìm kim chủ, không đi “xã giao” rót rượu đêm nên không có vai diễn nhiều tháng nay.
Mặc dù cô rất thích vai hầu gái Viên Viên nhưng chẳng lẽ bạn thân đã cúi đầu hỏi xin mà cô lại từ chối.
Chu Hường nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn rầu rĩ của Giả Huyền My, muốn từ chối cũng không thốt nên lời, cuối cùng cắn răng nuốt tiếc nuối xuống, gật đầu:
- Được.
- Thật sao? Cảm… cảm ơn cậu. - Giả Huyền My ngẩng lên, mắt sáng như sao đầy cảm động.
- Không có gì. Bạn bè với nhau đừng nói ơn nghĩa. Sau này cậu chăm đi thử vai, tự kiếm tài nguyên mới… Đừng ngồi chờ bà quản lý thiên vị kia nữa.
Giả Huyền My gật đầu, cười hiền lành.
Chu Hường tiếc vai diễn đứt ruột.
Giả Huyền My gật đầu, cười hiền lành, thỏ thẻ:
- Đạo diễn Đổng chỉ định cậu đóng vai hầu gái Viên Viên, giờ cậu nhường mình, ông ta có đồng ý không?
- Mình không rõ.
- Hay cậu gọi điện cho ông ta, từ chối vai diễn đi. Sau đó mình tới gặp xin xỏ…
- Thế cũng được. Mình cáo lỗi không diễn, để cử cậu. – Chu Hường đề nghị.
Giả Huyền My lập tức xua tay:
- Đừng, đừng… Cậu cáo lỗi, lỡ đạo diễn Đổng tức giận không thèm nhận người mà cậu đề cử, mình cũng không được diễn. Cậu đừng đề cử.
Chu Hường gật gù:
- Có lý. Để mình gọi cho đạo diễn.
Chu Hường đứng lên gọi điện.
Vừa nghe nói cô bỏ vai, đạo diễn Đổng gầm lên:
- [Chu Hường, cô đùa tôi đấy à? Cô có biết bốn ngày nữa phim khai máy không? Giờ cô mới cáo lỗi, tôi đi đâu tìm diễn viên đây?]
- Đạo diễn, tôi xin lỗi… Tôi có việc riêng khó nói, không thể tham gia được. Hợp đồng cũng chưa ký, vai của tôi chỉ có vài cảnh nhỏ, mong đạo diễn…
Nói chưa hết câu, đạo diễn Đổng đã tức giận hét lớn:
- [Á à… cô cậy chưa ký hợp đồng nên thích bỏ là bỏ đấy hả? Vai nhỏ, cảnh ít nhưng liên quan đến lịch trình của nữ chính và nam chính. Hơn nữa đây là phim chiếu tuần, mấy tập đầu cô đều có cảnh… Tôi không cần biết, cô không diễn cũng phải diễn.]
Giả Huyền My thỏ thẻ, đôi mắt long lanh hy vọng, có chút e dè lo sợ. Chu Hường ngạc nhiên:
- Cậu muốn đóng vai hầu gái? Vai diễn này rất nhỏ, quản lý xếp cho mình để lấp chỗ trống lịch trình, thù lao chẳng đáng bao nhiêu.
- Mình… mình chẳng có vai diễn nào. – Giả Huyền My cúi đầu buồn bã. – Vai nhỏ cũng không có. Quản lý Tuỳ ghét vì mình không chịu tìm kim chủ, bỏ mặc mình, chỉ dốc sức nâng đỡ Phùng Trúc Linh.
Giả Huyền My là bạn thân duy nhất của cô. Họ đều là diễn viên vô danh trong công ty, toàn phải diễn vai phụ. Dù vậy cô vẫn có vai phụ mà diễn vì may mắn được quản lý tốt phụ trách. Giả Huyền My rơi vào tay một con mụ la sát, vì không tìm kim chủ, không đi “xã giao” rót rượu đêm nên không có vai diễn nhiều tháng nay.
Mặc dù cô rất thích vai hầu gái Viên Viên nhưng chẳng lẽ bạn thân đã cúi đầu hỏi xin mà cô lại từ chối.
Chu Hường nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn rầu rĩ của Giả Huyền My, muốn từ chối cũng không thốt nên lời, cuối cùng cắn răng nuốt tiếc nuối xuống, gật đầu:
- Được.
- Thật sao? Cảm… cảm ơn cậu. - Giả Huyền My ngẩng lên, mắt sáng như sao đầy cảm động.
- Không có gì. Bạn bè với nhau đừng nói ơn nghĩa. Sau này cậu chăm đi thử vai, tự kiếm tài nguyên mới… Đừng ngồi chờ bà quản lý thiên vị kia nữa.
Giả Huyền My gật đầu, cười hiền lành.
Chu Hường tiếc vai diễn đứt ruột.
Giả Huyền My gật đầu, cười hiền lành, thỏ thẻ:
- Đạo diễn Đổng chỉ định cậu đóng vai hầu gái Viên Viên, giờ cậu nhường mình, ông ta có đồng ý không?
- Mình không rõ.
- Hay cậu gọi điện cho ông ta, từ chối vai diễn đi. Sau đó mình tới gặp xin xỏ…
- Thế cũng được. Mình cáo lỗi không diễn, để cử cậu. – Chu Hường đề nghị.
Giả Huyền My lập tức xua tay:
- Đừng, đừng… Cậu cáo lỗi, lỡ đạo diễn Đổng tức giận không thèm nhận người mà cậu đề cử, mình cũng không được diễn. Cậu đừng đề cử.
Chu Hường gật gù:
- Có lý. Để mình gọi cho đạo diễn.
Chu Hường đứng lên gọi điện.
Vừa nghe nói cô bỏ vai, đạo diễn Đổng gầm lên:
- [Chu Hường, cô đùa tôi đấy à? Cô có biết bốn ngày nữa phim khai máy không? Giờ cô mới cáo lỗi, tôi đi đâu tìm diễn viên đây?]
- Đạo diễn, tôi xin lỗi… Tôi có việc riêng khó nói, không thể tham gia được. Hợp đồng cũng chưa ký, vai của tôi chỉ có vài cảnh nhỏ, mong đạo diễn…
Nói chưa hết câu, đạo diễn Đổng đã tức giận hét lớn:
- [Á à… cô cậy chưa ký hợp đồng nên thích bỏ là bỏ đấy hả? Vai nhỏ, cảnh ít nhưng liên quan đến lịch trình của nữ chính và nam chính. Hơn nữa đây là phim chiếu tuần, mấy tập đầu cô đều có cảnh… Tôi không cần biết, cô không diễn cũng phải diễn.]