• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ôn Từ đỏ mặt lui ra ngoài, đứng ở cạnh cửa vài phút, trong lòng bình phục lại.



Cô không phải loại mê trai đẹp, cũng sẽ không sinh ra bất kỳ yêu thích gì với những người cơ bắp như thế, nhưng Phó Tư Bạch này thật có một thân..



Từ góc độ thẩm mỹ xem xét, có thể nói là hoàn toàn tuyệt hảo.



Rất khó làm người khác không khỏi đỏ mặt và tim đập nhanh.



Vài phút sau, Phó Tư Bạch đi ra.



Anh mặc áo khoác đen đồng phục dàn nhạc cùng với quần đen, bên ngoài áo có dát kim loại gây cảm giác cứng cỏi lạnh lùng, thêm một đầu tóc xám tro bắt mắt, vừa đúng thể hiện phong cách rock and roll phản nghịch của anh.



Anh đưa mắt liếc Ôn Từ: "Vẫn còn đỏ mặt đứng ở đó?"



"Nào có!" Ôn Từ sờ sờ chính mặt mình đang nóng bỏng, "Nơi này hơi nóng quá."



Phó Tư Bạch không có ý kiến, cười nhạt nói: "Tới phiên cô đó, vào đi thôi."



Cô cầm quần áo đi vào phòng giữ đồ, quay đầu lại nhìn thoáng thấy, Phó Tư Bạch đang đứng ở trước cửa, dường như là muốn canh chừng bảo vệ cho cô.



Bóng lưng anh cao lớn cứng cỏi, làm tăng thêm cảm giác an toàn.



Ôn Từ nghĩ nghĩ, vẫn là nhỏ giọng dặn dò: "Anh không được.. không được nhìn lén."



"Yên tâm." Anh kéo dài giọng nói với vẻ uể oải, "Tôi không giống cô, sẽ không nhìn lén chiếm tiện nghi người khác."



"..."



Cô cũng đâu phải cố ý mà.



Ôn Từ nhanh chóng thay đổi quần áo, mắt liên tục liếc nhìn anh.



Quả nhiên anh nói được thì làm được, không có quay đầu lại, vẫn luôn đưa lưng về phía cô, canh giữ cửa thay cho cô.



Cái loại cảm giác rất an tâm này, lại trỗi lên trong lòng cô lần nữa.



Hứa Gia Lịch không cho được loại cảm giác an toàn này, vậy mà ở người anh.. Tất cả đều có.



Ôn Từ dùng sức lắc đầu, muốn vứt bỏ ý tưởng hoang đường này ra khỏi.



Ngay cả khi là thế.. Làm sao được như vậy.



Anh là họ Phó, Ôn Từ luôn luôn nhắc nhở chính mình, nhớ kỹ điểm này.



* * *



Tất cả đã được điều chỉnh thử kỹ lưỡng không có gì sai sót, chương trình biểu diễn chính thức bắt đầu.



Tay trống Jazz Đoạn Phi Dương dạo đầu một tiết tấu, thân hình Mạc Nhiễm uyển chuyển như rắn nước, đầu ngón tay ở trên bàn phím lướt qua một giai điệu mê người, tay Bass cũng theo sát đàn tấu lên khúc tình cảm mãnh liệt.



Mặt chính sân vận động vỏ sò đối diện với nhà ăn sinh viên cùng sân thể dục, một khi âm nhạc vang lên, trong nháy mắt hấp dẫn sự chú ý của các bạn học đi ngang qua, mọi người sôi nổi đi tới vây vào xem.



Không ai nghĩ câu lạc bộ Âm Nhạc Quỷ Hỏa thế nhưng lại ở chỗ này biểu diễn, bọn họ tựa như phát hiện ra bảo tàng, kinh ngạc vui vẻ chạy nhanh đến chụp ảnh quay video, truyền tới diễn đàn toàn trường, hô gọi bạn bè kéo nhau lại đây thưởng thức.



Thậm chí còn có nhiều bạn học mở ra phát sóng trực tiếp, tại đây số lượng người xem trực tiếp vào online bắt đầu tăng rất nhanh.



Trong phút chốc, một nửa số ghế ở sân vận động đều đã ngồi đầy khắp, các bạn học vẫn không ngừng tiến vào sân.



Nhóm Mạc Nhiễm nhìn thấy số lượng người xem càng lúc càng đông, tâm tình cũng kích động lên, diễn tấu càng thêm hăng say náo nhiệt hơn.



Ngay lúc này, Ôn Từ mặc bộ da đen liền quần có hoa văn vằn vện như con báo, dẫm trên bậc cao bước lên sân khấu, đến bên xà đơn nóng bỏng nhảy múa cột.



Trước đây đã được Mạc Nhiễm chỉ dạy, giờ phút này từng động tác múa của cô rất điêu luyện dáng dấp vô cùng gợi cảm, theo tiết tấu âm nhạc, tựa như một con rắn uốn lượn, tùy ý lay động ở trên xà đơn.



Từng động tác yêu cầu rất cao, cô lại làm vô cùng nhẹ nhàng, mỗi một tư thế uốn lượn thân hình đều là gợi cảm đến rất quyến rũ, khiến người xem mở rộng tầm mắt.



Phó Tư Bạch khoát theo đàn ghita bước lên sân khấu, tức khắc hiện trường tiếng thét chói tai vang dội muốn tung cả nóc nhà.



Anh lập tức đi tới trước mặt Ôn Từ, ở bên người cô đàn tấu.



Rất tự nhiên, như muốn cùng cô tương tác.



Ôn Từ đang nhảy múa xung quanh cột, ánh mắt khiêu khích lại gợi cảm liếc qua, nhưng cũng không tới gần anh.



Phó Tư Bạch như cũ vẫn không nguyện ý rời đi, vây quanh ở bên người cô, phối hợp với động tác của cô mà lay động thân mình, cả hai như quyện theo cùng một giai điệu.



Mạc Nhiễm nhìn ra tâm tư Phó Tư Bạch, cô ta cũng thấy rất ngạc nhiên.



Chàng trai này, trước giờ chỉ có anh cự tuyệt con gái, khi nào thấy anh chủ động quá mức ân cần như thế đâu.



Không phải vậy chứ!



Chỉ có thể Ôn đại tiểu thư kia.. Chính là cô gái trong truyền thuyết W đó!



Đáy mắt cô ta thêm vài phần ý vị.



Tiết mục múa cột mở màn này Ôn Từ nhảy không bao lâu, liền lui xuống, đem toàn bộ sân khấu giao cho dàn nhạc Quỷ Hỏa.



Phó Tư Bạch hát hết bài này tới bài khác, có rock and roll cũng có nhạc lưu hành.. Không ít ca khúc đã nghe nhiều nên ai cũng thuộc lời, toàn khán giả nhiệt tình hợp xướng, tiếng hát vang động, hơn nửa sân trường đều có thể nghe được.



Trên sân khấu càng trào dâng cảm xúc ai cũng diễn xuất hưng phấn mãnh liệt bắn ra bốn phía, mọi người trong sân đều cảm nhận được nhiệt tình nóng bỏng.



Ôn Từ ngồi ở dãy ghế nghỉ chân bên dưới, nhìn người thanh niên trên sân khấu toàn thân như buông thả không gì câu thúc được.



Dáng vẻ của anh như vậy lại cực kỳ có sức cuốn hút, khiến cho cảm xúc của mọi người như bị khuấy động lên, điên cuồng quyện theo tiết tấu của anh, như dàn hợp xướng phải theo người nhạc trưởng điều khiển.



Tại đây tất cả những áp lực cùng buồn giận trong cuộc sống, chỉ một khoảnh khắc đều tan thành mây khói.



Ở một nơi nào đó sâu trong người cô tình cảm đã được chôn chặt với yên lặng, rốt cuộc bị đốt cháy lên bởi những kích động mãnh liệt này.



Xưa nay chưa từng có vui thích thỏa chí đến vậy!



Cô cũng đứng dậy, theo giai điệu của thanh niên đó, giơ lên hai tay lay động người, cuốn vào trong vòng cuồng nhiệt.



Buổi tối hôm nay, hãy quên hết thảy những thù hận cùng đau buồn đi.



* * *



Kết thúc biểu diễn đã là nửa đêm, bọn họ kéo nhau đi quán bar, để chúc mừng buổi diễn hôm nay đạt được thành công tốt đẹp.



Đoạn Phi Dương cùng Lâm Vũ gọi điện thoại mời tới thật nhiều bạn bè, có cả nam lẫn nữ, mọi người cùng nhau vui vẻ náo nhiệt.



Ôn Từ vốn là không muốn cùng đi với bọn họ, nhưng khi ra khỏi sân vận động vỏ sò, những hạt mưa lất phất như những ngôi sao nhỏ rớt trên khuôn mặt cô còn ửng đỏ, tựa hồ.. vẫn còn chút phấn kích.



Đúng vậy, cuồng hoan* còn chưa có kết thúc, cô không muốn nhanh như vậy từ bỏ bầu không khí vui vẻ thoải mái này, mà phải đối mặt với loại thế giới chân thật kia.



* Cuồng hoan: Vui thích cuồng nhiệt.



Tối nay, hãy để cô một lần buông thả chính mình hoàn toàn đi.



* * *

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK