• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trên bãi cỏ, các chàng trai đang diễn tấu, nhiệt huyết bắn ra bốn phía, nên không có chú ý tới cửa lớn tường sắt mở ra.



Đột nhiên, đàn ghita điện Phó Tư Bạch đang đánh chợt im bặt, tiếng ca đang lên cao vút âm điệu bỗng.. thật kinh ngạc.



Ôn Từ mặc đồ của đàn chị là áo hai dây ôm sát người có hoa văn vằn vện như da báo, trên cổ thon dài đeo một chiếc vòng bằng da thuộc màu đen, cực kỳ có tính công kích như một con mèo hoang to lớn, khóe mắt đính vài vệt kim tuyến, bên cánh mũi còn điểm xuyết vết tàn nhang nhàn nhạt, trông rất nguy hiểm cùng gợi cảm, dáng vẻ thật vô cùng phù hợp.



Cô hoàn toàn, thay đổi cả người.



Từ Mạc Nhiễm cổ vũ, Ôn Từ đi tới trước mặt Phó Tư Bạch.



Hầu kết Phó Tư Bạch lăn lăn, cố hết sức áp chế dục vọng đang nhiễu động bốc lên trong lòng.



Lần đầu tiên, anh sinh ra tâm lý lảng tránh, tầm mắt không tự chủ được mà dời hướng lệch qua một bên.



Bình thường thôi mà.. cô thật cẩn thận liếc mắt về một chỗ.



Tựa như ngồi tàu lượn siêu tốc, xem một lần, trái tim oanh tạc một lần.



"Cứ như thế, đem anh ấy trở thành đối tượng cô cần dụ dỗ, cố hết sức phát ra sự quyến rũ của cô đi."



Mạc Nhiễm nói với Ôn Từ, "Ngàn vạn lần đừng e ngại, có bản lĩnh gì đều hướng anh ấy bày cả ra, trước mặt cô gã này.. có tiếng là gái ngồi trong lòng vẫn không loạn."



Ôn Từ nhìn mắt Phó Tư Bạch.



Nhiều năm như vậy cô đã gặp qua đủ loại nam nhân, trước mặt người có giá trị nhan sắc này, tuyệt đối xem như đỉnh của đỉnh cấp.



Lần đó ở hành lang KTV sinh nhật anh, Phó Tư Bạch rất đổi giận dữ đem cô áp chế đến thất bại thảm hại.



Cô thật sự không cảm thấy chính mình có thể bắt giữ được anh.



Ôn Từ chẳng hề nghĩ nhiều, hít sâu, động tác múa uyển chuyển thân hình, dán lấy anh mà nhảy..



Đem anh trở thành con mồi, lấy hết toàn bộ nét quyến rũ nữ tính chính mình phô diễn ra.



Mắt cô vừa biểu lộ ý ám chỉ, vừa vương đôi tay lên, dán vào thân thể anh, cùng anh tóc tai cọ sát nhau.



Làm anh muốn hôn mình, làm anh muốn mình..



Phó Tư Bạch cảm giác được, môi đỏ của cô thật dụ hoặc dường như đang cọ qua làn da nơi cổ anh.



Đôi mắt anh co nhẹ lại, hầu kết cứ lăn lộn, tay giấu ở sau lưng, gắt gao nắm chặt thành quyền.



Tất cả đều là hương vị của cô, mùi hương mê hoặc đeo bám như âm thầm lan tỏa, sắp lấp đầy thế giới của anh.



Môi sắp đụng vào anh, chỉ kém một li, là sẽ chạm tới khát vọng tận sâu ở đáy lòng mà chỉ vì rất kiêu ngạo nên không thể tỏ ra.



Phó Tư Bạch sắp không tự chủ được, đôi môi mỏng hơi hơi mở ra, nhưng mà, âm nhạc vừa lúc kết thúc, thiếu nữ rời khỏi anh ngay không lưu tình chút nào.



Bỗng nhiên như khuấy động toàn thế giới, trái tim anh run rẩy lên.



Ôn Từ hoàn toàn không để ý đến phản ứng của Phó Tư Bạch, thở hổn hển, hỏi ngay mọi người chung quanh: "Đoạn múa mới rồi thế nào?"



"Quá tuyệt vời!"



Mạc Nhiễm kích động tán thành, "Chính là cái cảm giác này! Không phải gợi cảm đến vậy chứ! Đợi khi lên sân khấu cứ nhảy như thế! Đem cột trở thành Phó Tư Bạch, vặn vẹo như ở trên người anh ấy."



Tầm mắt Đoạn Phi Dương gắn trên người Ôn Từ, khó có thể rút ra: "Nhìn không ra tới đó! Trang điểm một nét, tạo hình một đổi, toàn bộ khí chất đều không giống nhau!"



"Không phải chứ! Cái này khẳng định bùng nổ luôn!" Lâm Vũ không chút tiếc rẻ góp lời tán dương, "Một chữ: Tuyệt!"



Ôn Từ được xác định là đã làm tốt, đương nhiên cũng thật cao hứng: "Thật sự có thể chứ?"



"Cô hỏi Phó Tư Bạch đi, anh ấy là đương sự đó." Đoạn Phi Dương nhìn phía Phó Tư Bạch, "Anh Phó, cô ấy thế nào?"



Ôn Từ cũng nhìn về phía Phó Tư Bạch.



Chàng trai đang đứng lặng như tượng điêu khắc, nghe được lời này mới hồi phục lại tinh thần, môi dưới trề ra: "Muốn cho tôi có phản ứng, cô còn non kém."



Lâm Vũ: "Wow, cảm xúc của anh cũng quá cao."



Phó Tư Bạch cười lạnh một tiếng, không cần phải nhiều lời nữa, xoay người hướng về rừng cây đi đến.



"Đi đâu vậy, không luyện nữa hả?"



"Rít điếu thuốc."



Tiếng nói anh mang theo vài phần bực bội.



Nhìn bóng dáng lãnh đạm của anh, Ôn Từ cũng biết, quả nhiên anh không phải dễ dụ dỗ như vậy.



Trong lòng có hình bóng một người, sao lại có thể sẽ tuỳ tiện động tâm trước cử chỉ của cô gái khác.



Cho nên cô không thể nói giỡn giống Mạc Nhiễm bảo chính mình là W của anh.



Làm xong tốt chuyện này, cô không muốn cùng họ Phó có bất cứ quan hệ qua lại gì nữa.



* * *

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK