• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không xin được trợ cấp 'sinh viên nghèo khó', Ôn Từ chỉ có thể nỗ lực kiếm việc làm thêm, để giúp đỡ mẹ cùng nhau hoàn trả nợ nần như núi trong nhà.



Cô nghe giáo viên đứng lớp nói ở trong đội người mẫu sẽ tiếp nhận vô số việc làm thêm, hơn nữa tiền lương cũng không thấp.



So với cô làm công ở cửa hàng tiện lợi, hoặc là cổ động viên đi nhảy múa thì thù lao của họ cao hơn nhiều, vì thế cần phải gia nhập đội người mẫu, sắp xếp nhiều thời gian sao cho huấn luyện chu toàn.



Lúc này đúng là nhận được thêm việc, có hai lần đi làm lễ tân ở buổi quảng cáo cho công ty thương nghiệp lớn, phải mặc sườn xám thể hiện dáng thon dài còn phải mang giày cao gót đứng ở cửa cả ngày, đại khái nhận được ba trăm đồng.



Tiền lương đúng là cao, nhưng cũng thật đủ vất vả.



Gót chân Ôn Từ đã bị giày cao gót cà xát từng mảng đỏ bong tróc da ra.



Có một ngày, đàn chị trong đội người mẫu tìm tới Ôn Từ.



Đàn chị này quan sát cô hồi lâu, thấy các yêu cầu về mọi mặt ở cô đều đúng quy cách, vì thế cười thần bí nói với cô: "Em có muốn việc làm thêm rất nhẹ nhàng, mà lại kiếm nhiều tiền không?"



Ôn Từ lập tức hứng thú: "Việc gì ạh?"



"Cuối tuần có một buổi triển lãm xe, ở đó đang cần người mẫu, một ngàn một giờ."



"!"



Vừa nghe xong, Ôn Từ sợ ngây người: "Một ngàn, một giờ?"



"Em không nghe lầm đâu, là triển lãm xe cao cấp, muốn lên một chiếc siêu xe chạy trong thành phố đầu tiên đều phải có trăm vạn ngàn vạn, khu vực em phụ trách nếu có thể bán ra ngoài một chiếc xe, còn được trích phần trăm."



"Chỉ làm người mẫu thôi sao?" Ôn Từ có chút hoài nghi, rốt cuộc thù lao này thật sự mê người.



"Yên tâm, chỉ làm người mẫu." Đàn chị khép đôi mắt phượng dài mảnh lướt qua Ôn Từ, "Việc làm này yêu cầu giá trị nhan sắc cùng dáng người rất cao, mấy cô người mẫu trong đội tôi nhìn đều chướng mắt, tôi sẽ không giới thiệu họ đi, tìm tới tìm lui, chỉ có em đủ tư cách."



"Vậy.. Cảm ơn đàn chị, em đồng ý."



"Ngày mai buổi sáng 8 giờ, gặp ở cửa nam đó."



Ngày hôm sau, Ôn Từ đi theo đàn chị tới hiện trường triển lãm bán xe tư nhân.



Ở trong sảnh rất lớn tất cả đều trang trí cao cấp, các siêu xe với nhiều phong cách khác nhau được bố trí khắp nơi, không ít nhóm người mẫu mặc bikini dựa vào một bên siêu xe, khoe khoang phong tình đối với các khách tham gia triển lãm xe, làm hấp dẫn tròng mắt bọn họ.



"..."



Ôn Từ cuối cùng đã rõ, vì sao lại dễ kiếm được tiền nhiều như vậy.



Phía sau khu phòng chờ, trên giá áo treo đủ loại kiểu dáng đồ bơi, nhưng nhìn lại tất cả đều là bikini.



Đàn chị với tay lấy một bộ viền ren rất đẹp lại nữ tính gợi cảm, đưa lên ướm trên người Ôn Từ ngắm nghía: "Được đó, em vẫn thích hợp gợi cảm, mặc màu đen đi."



Đầu óc Ôn Từ hơi hoảng loạn, đẩy tay đàn chị ra liếc nhìn bikini: "Đàn chị, thực xin lỗi, em suy nghĩ một chút, vẫn là thôi đi."



Nói xong, cô xoay người hướng về cánh cửa đi đến.



"Em tưởng dễ hả, một ngày là có thể kiếm hơn mấy ngàn, việc này, so với người làm trong câu lạc bộ đêm kiếm tiền không khác." Đàn chị lười biếng nói, "Hơn nữa chỉ là lộ chút da thịt, lại không bán thịt, nếu không phải thấy dáng người em tuyệt như vậy mới giới thiệu, chứ người khác nghĩ đến còn không có tư cách đâu."



Bước chân Ôn Từ dừng lại, nhớ đến việc làm của gã giám đốc kia đối với mẹ..



Nếu cô không thể mạnh mẽ lên, sẽ không có khả năng bảo hộ người nhà.



Thấy cô do dự, đàn chị đi tới, chỉ chỉ trên tường phía màn hình tinh thể lỏng đang chiếu show thời trang Victoria's Secret: "Không cần bảo thủ quá vậy, em nhìn xem người ta cứ bình thản biểu diễn thôi, thật sự đây là chuyện rất bình thường."



Ôn Từ rốt cuộc hạ quyết tâm, tự mình đi vào phòng thay đồ mặc bộ áo tắm bikini.



Đàn chị suy nghĩ thâm sâu đánh giá cô.



Quả thật không có nhìn lầm, dáng người cô gái này sinh ra là để làm người mẫu mà, vừa gầy, lại không phải là khung xương cứng ngắt, bởi vì hàng năm luyện múa cổ điển, trên người cô có loại cảm giác vừa ôn nhu vừa mạnh mẽ.



Hơn nữa giá trị nhan sắc của cô, thật là ngàn dặm mới tìm được một.



Đàn chị đem một cánh dơi ác ma màu đen mang sau lưng Ôn Từ, đưa cô ra sảnh lớn đến gặp giám đốc: "Giám đốc, hôm nay tôi đưa đến một người, cũng không tệ lắm đâu."



Giám đốc là nam trung niên khoảng bốn mươi tuổi, ánh mắt chuyên nghiệp liếc qua Ôn Từ một cái, từ dáng dấp cốt người rồi đến ngũ quan nhan sắc, mọi mặt đều có thể nói tuyệt vời.



Chỉ là nhìn hơi non nớt có chút trúc trắc.



"Cũng được, cô mang cô ấy đi khu C dành cho người mới, dạy dỗ một chút."



"Vâng."



Ôn Từ bị đưa tới bên cạnh chiếc siêu xe địa hình màu đen, đàn chị bắt cô học các tư thế kiểu dáng nét mặt bày ra phong tình giống các người mẫu ở xe gần đó.



Cô cũng diễn mấy cái tư thế dựa vào xe như vậy, nhưng đều rất cứng ngắt, thực không thanh thoát được.



Đàn chị lắc đầu liên tục, chỉ chỉ một cô gái bên chiếc xe khác: "Em học cô ta kìa, tròng mắt liếc tới ra sao phải hấp dẫn thế nào."



Ôn Từ nhìn qua, lại thấy cô gái kia dựa hông sườn vào bên xe, trên mặt tràn đầy tự tin tươi cười, hướng về khách hàng lui tới thả ánh mắt gợi cảm.



"..."



Có đánh chết Ôn Từ, cô cũng không làm được loại động tác nịnh nọt này.



Đàn chị lắc lắc đầu, "Em nhìn xem chung quanh đi, nếu không phải vì cuộc sống, ai muốn kéo xuống mặt mũi mình làm loại sự tình này, so với việc dọn gạch ở các công trường lớn vào ngày hè thì sao, nhìn tiếp đi những người mặt đồ thú bông nóng nực vẫn trùm kín mít đứng dưới mặt trời chói chang phát truyền đơn.. ai so với ai sẽ dễ dàng hơn?"



"Thực xin lỗi, đàn chị."



"Em làm cái gì thực xin lỗi tôi, lại không phải là tôi muốn kiếm tiền."



Đàn chị nói xong, cũng không quản dạy cô nữa, chính mình cũng thay đổi bikini, bắt đầu chào bán.



Ôn Từ nhìn đến cô gái kia ẹo sườn dựa sát vào thân xe, chỉ như thế mà thật sự bán ra một chiếc xe, cô thấy hưng phấn không biết làm gì cho phải, nhìn cô ta vui mừng tỏ vẻ thân mật mà kéo tay khách đi ký hợp đồng.



Nếu có thể bán hàng tiêu thụ sản phẩm là có thành tích, kiếm tiền nhiều hơn so với khi làm lễ tân.



Chỉ là.. Cô thật sự làm không được những việc này.



Tạo dáng õng ẹo như vậy, động tác hết sức nịnh nọt, mỗi một tế bào trên người cô đều cự tuyệt.



Làm không được! Thật sự làm không được!



Giám đốc thấy cô đứng khô khan ở trên bục, cứng ngắt lại vụng về, còn luôn cố ý giả bộ lấy tay che trước ngực, khiến ông ta rất bực bội.



"Aiza aiza, cô ta không làm được thì bảo cô ta đi đi." Giám đốc gọi đàn chị tới, "Chưa thấy qua ai làm bộ làm tịch như vậy."



"Ngày đầu tiên mà, giám đốc, xin ngài bao dung."



"Tìm thứ ấy tới làm gì, vừa thấy là biết không ăn cùng chén cơm, sẽ ảnh hưởng đến sức tiêu thụ của chúng ta đó!"



Giám đốc còn muốn oán giận thêm vài câu nữa, lại nhìn ra phía cửa chính thấy nhân viên phục vụ đón vị Thái Tử tập đoàn nhà họ Phó đang đi vào sảnh lớn, ông ta vội vàng chạy ra đón tiếp~



"Cậu chủ Phó, lần này ngài muốn xem xe gì?"



"Tùy tiện nhìn xem."



Anh vừa xuất hiện, hiện trường hết thảy tầm mắt các người mẫu đều quay lại, nhìn anh vô cùng chờ mong.



Không quan tâm chiếc xe nào được anh để ý, vẫn là người, đều sẽ đem đến rất nhiều vận may.



Phó Tư Bạch mặc chiếc áo khoác đen, đường cong vành mặt sắc bén, khí chất lãnh đạm, con ngươi đen nhánh thờ ơ đảo một vòng sảnh lớn.



Vừa ngẩng lên, liền trông thấy một người rất không muốn nhìn thấy.



Cô gái mặc bikini màu đen, dáng vẻ đáng thương bất lực đứng ở trên bục, nhìn như đang muốn khóc.



Trong lòng Phó Tư Bạch.. tức khắc chìm xuống tận đáy.



Giám đốc nhìn theo ánh mắt Phó Tư Bạch, vội vàng lấy ra bản giới thiệu sản phẩm nói: "Cậu chủ Phó, đó là xe đời mới hai cầu, ngài có muốn ngồi lên đi thử cảm giác chút không."



"Không nói nhiều, chiếc xe kia tôi muốn."



Giám đốc vui mừng quá đỗi, vội nói: "Được rồi được rồi, bây giờ tôi kêu người làm thủ tục ngay cho ngài!"



Phó Tư Bạch hai ba bước sải chân đến bên xe triển lãm, kéo cổ tay cô gái, ôm chặt cô lôi vào ngồi trong chiếc xe màu đen.



Theo bản năng Ôn Từ lập tức kháng cự, nhưng khi quay người lại, đón nhận ngay mắt đen lãnh khốc của Phó Tư Bạch.



Ẩn trong đó là sự tức giận cùng kích động mạnh mẽ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK