• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thu dọn cặp sách xong, cô đi ra khỏi phòng luyện múa: "Vương tử nhỏ, tìm mình có chuyện gì đây?"



"Là việc như vầy, lễ hội âm nhạc vườn trường chắc hẳn cậu đã nghe nói qua rồi, nhóm bọn mình có biểu diễn sân khấu."



"Ừh mình biết, cùng câu lạc bộ Âm Nhạc Quỷ Hỏa thi đấu."



"Lần này mình phụ trách những hoạt động chủ yếu của nhóm bọn mình, cố gắng mời các sinh viên tài năng gia nhập, có một bài múa cổ điển là 'hán cung phi yến*'." Hứa Gia Lịch tự tin nói tiếp, "Mình tin tưởng tuyệt đối có thể thắng được câu lạc bộ Âm Nhạc Quỷ Hỏa, cái nhóm này không có trường phái chủ đạo nào, chỉ là.. bầy ma múa loạn."



* Là Triệu Phi Yến trong cung nhà Hán, Triệu Phi Yến là người múa rất tuyệt sau được phong làm hoàng hậu.



Ôn Từ cắn cắn môi, có chút khó khăn, nói: "Chuyện này.. ngại quá, kỳ thật bản thân mình cũng là một thành viên trong bầy ma múa loạn kia."



"?"



"Mình gia nhập câu lạc bộ Âm Nhạc Quỷ Hỏa."



Ôn Từ nhìn vẻ mặt Hứa Gia Lịch đang hoài nghi nhân sinh, chần chừ, xấu hổ mà nói: "Nếu mình nói là mình nhảy múa cột, cậu có cắt đứt giao tình với mình ngay tại chỗ hay không."



* * *



Hứa Gia Lịch không hổ nhiều năm như vậy công tác trong hội học sinh đã làm tới ban cán bộ, sau khi vào đại học, cũng trực tiếp là thành viên chính của hội sinh viên.



Anh ta nghe được Ôn Từ gia nhập nhóm ma trơi kia, ngay từ đầu thực kinh ngạc, nhưng cũng thực mau lại trấn tĩnh xuống, hơn nữa còn mưu cầu khuyên cô lâm trận phản chiến.



Anh ta mang cô đi tham quan sân khấu bọn họ, nói với cô về quan niệm đạo lý cùng tư tưởng sân khấu: Anh ta chuẩn bị dùng nhạc cụ dân tộc đàn cổ, phối hợp đàn dương cầm tiến hành hòa tấu một khúc hoàn mỹ, nhất định hai loại nhạc cụ không giống nhau này khi giao hợp sẽ như tia sáng phát ra, cùng với bài múa 'hán cung phi yến' làm kinh diễm khắp nơi.



Đây thật là tác phẩm danh tiếng cũng là loại Ôn Từ yêu thích, nhưng cô trước sau vẫn từ chối.



"Cho nên cậu không phải là vì thử sức chính mình đó chứ? Vẫn là vì áp lực nên mới làm thế."



"Đều không phải vậy."



"Múa cột này.. cũng thật có chút.." Hứa Gia Lịch nhún nhún vai, "Đương nhiên, mình không phải có thành kiến đối với thể loại múa này, chỉ là rõ ràng cậu còn có sân khấu tốt hơn."



Đã là bạn bè, Ôn Từ cũng không cùng anh ta quanh co lòng vòng: "Về mặt kinh tế Phó Tư Bạch đảm bảo rất tốt cho mình, cho nên mình phải nghe anh ấy an bài."



Lời vừa nói ra, Hứa Gia Lịch tức khắc im miệng, chỉ là nhìn ánh mắt của cô.. có chút đau lòng.



"Cậu đừng nhìn mình như thế, vốn dĩ mình chính là người như vậy, cậu cũng biết nhà của bọn mình mấy năm nay thật rất khó khăn."



"Mình không cảm thấy cậu là dạng người gì cả, chỉ là mình rất khó chịu." Hứa Gia Lịch ôn nhu nói, "Ôn Từ, nếu cậu có gì khó xử hãy nói với mình, chúng ta đã là bạn bè nhiều năm như vậy."



"Tốt thôi, chính vì là bạn bè, mới không muốn tình cảm xấu đi." Ôn Từ thoải mái nói, "'hán cung phi yến' cậu tìm người khác múa đi, bằng không mình đề cử cho một số bạn chuyên nghiệp?"



Hứa Gia Lịch cố chấp lắc đầu: "Ôn Từ, mình chỉ cần cậu, chỉ có cậu mới múa một cách hoàn mỹ nhất 'hán cung phi yến' này."



"Đừng vậy, mình đã đáp ứng đối phương rồi, cậu không thể làm mình thất tín được."



"Mình không phải bắt cậu nuốt lời, chỉ là muốn cậu vuốt lại chính tâm tư, suy ngẫm cho kỹ, cậu thật sự muốn múa cái cột gì đó sao?"



Anh ta nghiêm túc mà nhìn cô: "Nhất cử nhất động của cậu, từ một ánh mắt, đều sinh ra vì múa cổ điển, trên sân khấu cậu so với Lạc Thần Tây Thi Triệu Phi Yến càng đẹp hơn nhiều, nếu mắt cậu thật sự để tâm muốn nhảy điệu múa loại khiêu gợi thô tục này, mình không khuyên nữa."



"Cũng.. không có gì thô tục cả, chỉ là phong cách bất đồng thôi, mình cũng muốn ngẫu nhiên thử sức chính mình một chút xem sao."



"Ôn Từ, không cần bởi vì khốn khó quá mà lạc mất chính mình đâu."



Tay Ôn Từ moi moi vỏ cây, đúng vậy, mẹ cô cũng đã nói qua điều này, muốn cô vẫn là Bặc Bặc đơn thuần tốt đẹp như trước kia đã từng, không cần lạc mất chính mình.



Chỉ là.. người muốn đạt được sức mạnh, đâu thể đơn thuần mãi mãi.



* * *



Bên ngoài sân bóng rổ, Lâm Vũ mở ra một ảnh trên diễn đàn, đưa tới trước mắt Phó Tư Bạch: "Tớ cảm thấy múa mở màn cần phải suy xét lựa chọn người một lần nữa, cô công chúa nhỏ vừa rồi chắc tám chín phần mười muốn lâm trận phản chiến."



Phó Tư Bạch quét mắt nhìn ảnh trên diễn đàn, đó là một tấm ảnh chụp lén.



Ôn Từ cùng Hứa Gia Lịch hai người đứng chung một chỗ, chà thật sự là gần lại đang nói chuyện minh thiên, mà bối cảnh.. vừa lúc là tiết mục thanh nhạc nhóm bọn họ chuẩn bị cho sân khấu cổ điển.



Đây là ảnh đăng trong chủ đề, như là đang nói lễ hội âm nhạc năm nay sẽ tề tụ trai đẹp gái xinh, thật đáng mong đợi.



Hiển nhiên chỉ là hiểu lầm Ôn Từ sẽ gia nhập bên Hứa Gia Lịch.



Phó Tư Bạch nhàn nhạt nói: "Cô ấy sẽ không nuốt lời."



"Nhưng vẫn không chắc chắn." Lâm Vũ hừ lạnh nói, "Cô ấy khẳng định sẽ giúp trúc mã của mình đó."



"Trúc mã?"



"Cậu không biết sao, hai người bọn họ sớm đã quen nhau, môn đăng hộ đối thật sự, fan CP từ cấp ba lên đến đại học. Ayza, tất cả ảnh đều là gắn hai người bọn họ."



Phó Tư Bạch bực bội cầm lấy di động, nhanh chóng kéo kéo xuống~



"A a a, gặp mặt đại thần này quả là giết tôi! Học viện nghệ thuật không hổ là giá trị nhan sắc Nam Tương quá đỉnh."



"Thật là thần tiên cp, hai người bọn họ phối nhau thật tuyệt."



"Tôi có thể tưởng tượng tới đoạn bọn họ phối hợp nhau, một người khiêu vũ một kẻ đánh đàn, OMG!"



"Tôi theo lầu trên."



* * *



Khuôn mặt Phó Tư Bạch trầm xuống, thật là tự ngược mình, đem mấy bình luận trang ảnh kia đều tỉ mỉ đọc một lần.



Mỗi một chữ.. đều khoét vào tâm.



"Nếu cậu không phản đối, tớ đi tìm người múa khác ngay."



"Cậu Phó, cậu nói một câu xem."



"..."



Hắn bỗng nhiên im tiếng, trơ mắt nhìn Phó Tư Bạch.. dùng ngón tay bóp tắt đầu thuốc đang cháy đỏ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK