Lại gia chủ Lại Hoài An nhìn thấy ba vị cao thủ của Trịnh gia đã đến rồi liền trực tiếp nhảy từ trên máy bay trực thăng xuống.
Ầm ầm.
Ngay lúc Lại Hoài An nhảy xuống, mặt đất chấn động, bụi mù bắn tung tóe khắp mặt đất.
Trên máy bay trực thăng của Lại gia, từng người từng người tông sư võ đạo cảnh giới hóa huyền nhảy xuống.
Đúng lúc này, tiếng ầm ầm ở đây vang lên không ngừng bên tai giống như giông bão kéo đến vậy.
"Lại gia chủ tới đây có chuyện gì sao?"
Trịnh Lượng Lượng nhìn Lại Hoài An cả người mặc đồ trắng, sắc mặt nghiêm túc nhỏ giọng hỏi.
Lại Hoài An nhìn Trịnh Lượng Lượng nói với ngữ khí lạnh lùng: "Thằng ranh con Trịnh gia các người đánh chết cháu gái và cháu trai nhà tôi, món nợ này phải tính thế nào đây?"
Trịnh Lượng Lượng nghe lời Lại Hoài An nói, sắc mặt cứng ngắc, quả nhiên người của Lại gia đã biết chuyện này.
Lúc trước trong lòng ông ta còn ôm một tia may mắn, chuyện này giống như bị một bát nước lạnh tạt vào mặt, không nói được lời nào.
Lại Hoài An nhìn biểu cảm của Trịnh Lượng Lượng, dừng lại trong chốc lát
"Thằng ranh con nhà các người còn giết cả Ngụy trưởng lão của Bách Quỷ Giáo luôn, các người có biết sự tồn tại của Bach Quỷ Giáo không? Vậy mà dám chọc vào Bách Quỷ Giáo!"
Lời cuối của Lại Hoài An gần như là rống lên.
Lúc này hai người Trịnh Minh Lượng, Trịnh Vĩ Cường đều nói không nên lời, lẳng lặng nghe Lại Hoài An la hét.
Đương nhiên trong lòng bọn họ cũng đã chuẩn bị sẵn tinh thần một khi đám người Lại gia ra tay thì bọn họ tuyệt đối sẽ ra tay.
Đám người Trịnh gia nghe lời của Lại Hoài An nói, sắc mặt cứng ngắc, trong lòng đều thầm chửi rủa, oán hận Trịnh Sở.
Bọn họ cho rằng tất cả mọi chuyện xảy ra ngày hôm nay đều do Trịnh Sở hại.
Nếu lúc trước Trịnh Sở bị Trịnh Thiên trực tiếp giết đi thì hôm nay Trịnh gia làm sao phải gặp phải kiếp nạn này.
Đương nhiên, trong tộc cũng có người tốt.
Họ cho rằng người của Lại gia quá độc đoán, chẳng lẽ Trịnh Sở chỉ có thể bị người của Lại gia các người đánh chết mà không thể chống trả lại sao?
Lại Hoài An nhìn biểu cảm trên khuôn mặt của đám người Trịnh gia, trên mặt treo lên một nụ cười lạnh: "Hôm nay Trịnh gia các người gọi Trịnh Sở ra đây cho tôi, trao người của Trịnh gia cho Lại gia chúng tôi thì chuyện này bỏ qua”.
"Trao cho người Trịnh gia các người, không bằng trực tiếp giết sạch người Trịnh gia cho rồi”.
"Dã tâm của Lại gia các người cũng lớn quá rồi, lại muốn diệt sạch người của Trịnh gia”.