Mục lục
Vô Thượng Tiên Đế - Trịnh Sở (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Trịnh Năng Văn nghe thấy vậy, trái tim đột nhiên đập nhanh kịch liệt, gã hét lớn: “Tôi tuyệt đối không bán đứng anh đâu, tuyệt đối sẽ không”.  

 

Lời nói vừa dứt, một tiếng bùm vang lên, cơ thể Trịnh Năng Văn bị ngọn lửa đốt thành tro bụi.  

 

Giải quyết xong Trịnh Năng Văn, hai người Hứa Thanh Vân và Tạ Phi Phi đi đến bên cạnh Trịnh Sở.  

 

Hứa Thanh Vân hỏi: “Trước đó anh đi đâu vậy? Tại sao lâu như vậy rồi mới trở về?”  

 

Cô cảm thấy nếu ngày mai Trịnh Sở mới về, chắc chắn cô và Tạ Phi Phi sẽ bị làm nhục đến chết.  

 

Giọng điệu Trịnh Sở bình thản, mang theo vẻ ôn nhu: “Đi ra ngoài làm chút chuyện, làm xong liền vội vàng quay về”.  

 

Không biết Tạ Phi Phi là gan lớn, hay trái tim thô lỗ, lúc này sự chú ý lại không nằm ở đây, mà cô ấy nhìn Trịnh Sở nói: “Anh rể, buổi biểu diễn ở trường học lần trước không phải là ma thuật đúng không?”  

 

Trịnh Sở nghe Tạ Phi Phi nói xong, trong lòng cũng không biết nên miêu tả với cô ấy thế nào.  

 

“Ừ, cho nên anh không thể nào dạy em”, Trịnh Sở chỉ có thể nói mấy câu vớ vẩn với Tạ Phi Phi.  

 

Tạ Phi Phi thấy Trịnh Sở thừa nhận, cô ấy liền muốn tiếp tục truy hỏi thuật pháp của Trịnh Sở là học ở đâu.  

 

Trịnh Sở lập tức chuyển chủ đề, nhìn Tạ Bá Ngọc ngã xuống đất, anh chậm rãi bước về phía trước mặt ông ta, nói: “Ông Tạ, ông không sao chứ?”  

 

“Không sao, có đan dược cậu Trịnh tặng mà, không dễ chết như vậy đâu”, Tạ Bá Ngọc nói xong liền ăn một viên đan dược lúc trước Trịnh Sở tặng cho ông ta.  

 

Trịnh Sở và Tạ Bá Ngọc nói chuyện vài câu, sau đó tạm biệt Tạ Bá Ngọc.  

 

Hôm nay, Tạ Bá Ngọc trở về thành phố Giang Nam còn có rất nhiều chuyện phải xử lý.  

 

Suy cho cùng bây giờ ông ta đã là gia chủ nhà họ Tạ ở Thanh Châu, về sau có rất nhiều việc chờ ông ta xử lý.  

 

Còn Trịnh Sở thì để hai người Hứa Thanh Vân và Tạ Phi Phi quét dọn xử lý mấy chỗ hư hại trong biệt thự.  

 

Sau khi thu dọn xong thì quay về nhà lúc trước ở, chuyển đồ đạc vào trong biệt thự, về sau họ sẽ ở nơi này.  

 

Dù sao thì căn biệt thự này vốn dĩ là của Trịnh Sở, chỉ là ba năm trước Trịnh Thiên hại chết Trịnh Sở, lấy lý do Trịnh Sở rời đi nên đã thu hồi lại.  

 

Sau khi Trịnh Sở chuyển xong hết tất cả đồ, Tạ Phi Phi nhìn căn biệt thự lớn như vậy, mặt cô ấy đầy vui vẻ: “Bây giờ nhìn căn biệt thự này lại không hề đáng ghét nữa, trước đó thật sự rất muốn đốt nơi này”.  

 

Lúc trước cô ấy bị trói thành bánh chưng, vì vậy nhìn căn biệt thự này, trong mắt tràn đầy chán ghét.  

 

Hứa Thanh Vân nghe Tạ Phi Phi nói vậy, cô mở miệng mắng: “Phi Phi, em bao nhiêu tuổi rồi, sao còn ngây thơ như vậy chứ?”  

 

Cô cảm thấy có lúc Tạ Phi Phi quá mức đơn thuần, sau này ra xã hội sẽ dễ dàng xảy ra chuyện.  

 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK