Mục lục
Vô Thượng Tiên Đế - Trịnh Sở (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Nghe thấy lời của Lại Mộng Linh, tâm trạng đang hoang mang của Trịnh Thiên dần dần tốt lên: “Chỉ cần người nhà họ Tạ Thanh Châu không dám nhúng tay vào, con xem Trịnh Sở lấy cái gì đấu với con”.  

 

Lại Mộng Linh rất hài lòng trước biểu hiện của Trịnh Thiên, gật đầu tán thưởng: “Vậy mới giống con trai mẹ chứ”.  

 

Nói xong bà ta dừng một chút rồi nói tiếp: “Còn về phía Trịnh Sở, mẹ sẽ liên hệ với cao thủ bắt nó, đến lúc đó cho con tự tay giết chết hắn ta”.  

 

“Cảm ơn mẹ”, giọng điệu của Trịnh Thiên rất hưng phấn, hai tay vô thức nắm chặt, muốn nhanh chóng giết chết Trịnh Sở để trút mối hận trong lòng.  

 

Lúc này tại Vân Châu.  

 

Hai người Trịnh Sở và Trần Anh vừa xuống máy liền bắt taxi đến nhà họ Trịnh.  

 

Khi bọn họ đến nhà họ Trịnh đã hơn mười một giờ đêm.  

 

Trịnh Sở nhìn vào nơi nhà họ Trịnh cư trú, khắp nơi là biệt thự xa hoa cao ba bốn tầng.  

 

Cho dù ở trong màn đêm, nhưng căn biệt thự sang trọng của nhà họ Trịnh vẫn sáng đèn, tiếng nói cười vui vẻ vang lên không ngớt.  

 

Trịnh Sở dẫn theo Trần Anh đến trước cửa nhà họ Trịnh, lập tức có hai tên vệ sĩ mặc vest đen cao cấp tới chặn bọn họ lại.  

 

Thấy quần áo trên người Trịnh Sở mộc mạc rẻ tiền căn bản không giống người có địa vị gì, vì thế hai tên vệ sĩ không cho bọn họ bước vào bên trong nửa bước.  

 

“Cút sang một bên đi”.  

 

“Đây là nhà họ Trịnh Vân Châu, không phải là nơi mà người có thân phận như mày có thể vào”.  

 

Nghe thấy lời của hai tên vệ sĩ, Trịnh Sở lạnh giọng nói: “Nhìn cho rõ xem tôi là ai”.  

 

Hai tên vệ sĩ tỏ vẻ khinh thường, cho rằng tên nhóc nghèo hèn ti tiện ăn mặc không ra gì này đang ra vẻ trước mặt bọn họ.  

 

“Tao không cần biết mày là ai, còn không mau cút, đừng trách bọn tao dùng bạo lực”.  

 

“Có cút không?”, một tên vệ sĩ tức giận tiến lên, trên tay cầm một cây gậy sắt màu đen chuẩn bị đánh Trịnh Sở.  

 

Thấy thái độ của hai tên vệ sĩ, Trịnh Sở dùng thần thức khống chế Trần Anh kêu Trần Anh ra tay giải quyết hai người này.  

 

Dù sao thân phận của hai người bọn họ quá mức hèn mọn thấp kém, Trịnh Sở cũng lười ra tay xử lý bọn họ.  

 

Khi cây gậy sắt trong tay tên vệ sĩ chuẩn bị đập vào người Trịnh Sở, một bàn tay trắng như ngọc nắm lấy cây gậy sắt đen.  

 

Thấy cây gậy của mình bị một cô gái nắm lấy, tên vệ sĩ lộ ra nụ cười bỡn cợt: “Cô gái nhỏ, đừng quá bạo lực”.  

 

Vừa dứt lời, tên vệ sĩ vươn tay phải ra muốn nắm lấy mặt Trần Anh.  

 

Cho dù không nhìn rõ mặt Trần Anh nhưng hắn ta thấy làn da của Trần Anh trắng nõn chắc nhan sắc không có nhiều khác biệt.  

 

Khi tay phải của tên vệ sĩ chuẩn bị chạm vào má Trần Anh, chỉ nghe thấy tiếng răng rắc vang lên.  

 

Cây gậy sắt trong tay hắn ta như thể một tờ giấy vậy bị Trần Anh bóp nát thành từng mảnh.  

 

Thấy thế mặt hai tên vệ sĩ lập tức biến sắc nhìn vào hai người Trịnh Sở và Trần Anh, hai tay nắm chặt lại.  

 

Bọn họ đều là võ giả cảnh giới minh kình, từ trước đến nay chỉ có bọn họ gây hấn khiêu khích người khác, làm sao lại có thể cho phép người khác khiêu khích mình chứ.  

 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK