Mục lục
Vô Thượng Tiên Đế - Trịnh Sở (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Trịnh Thiên nói xong lời này, dừng một chút nói: "Đáng tiếc, mày cho rằng chỉ cần dựa vào Trần Anh sẽ trở thành vô địch sao? Đây là Vân Châu Trịnh gia, cao thủ nhiều như mây, mày dám tới đây thì cứ chuẩn bị tinh thần chết đi”.   

 

Hắn ta nói xong lời này, ngửa mặt lên trời cười ha hả: "Ha ha ha ha, Trịnh Sở nhà mày dám đấu với tao, mày chết chắc rồi”.  

 

Lúc Trịnh Thiên đang cười hết sức vui vẻ, một tiếng bước chân dồn dập truyền tới: "Trịnh Thiên, mau đi với mẹ”.  

 

Khí sắc của Lại Mộng Linh rất tệ, sắc mặt trắng bệch, hiển nhiên biết chuyện mới xảy ra, khiến tâm trạng trở nên không ổn định.   

 

Trịnh Thiên nghe lời mẹ nói, thu lại nụ cười trên môi, cúi đầu nhỏ giọng nói: "Mẹ, xảy ra chuyện gì rồi?"  

 

Trong lòng hắn ta cảm thấy khó hiểu, mẹ mình thân là phu nhân gia chủ Trịnh gia, có chuyện gì có thể khiến bà ta hoảng hốt đến như vậy.   

 

Chẳng lẽ là có kẻ địch đến đây sao?   

 

Lại Mộng Linh nghe thấy lời của Trịnh Thiên khẽ chau mày: "Trịnh Sở đuổi giết tới đây rồi”.  

 

Lúc trước Lại Mộng Linh phái cao thủ tâm phúc, muốn giết chết Trịnh Sở và Trần Anh.  

 

Bà ta ở bên cạnh lẳng lặng quan sát diễn biến sự việc phát triển.   

 

Vốn dĩ cho rằng là một chuyện nhẹ nhàng, nhưng lại vượt qua dự liệu của bà ta.   

 

Thực lực của Trần Anh mạnh mẽ một cách đáng sợ, cao thủ tâm phúc của bà ta căn bản không cách nào đến gần Trịnh Sở, còn bị Trần Anh đánh không ra gì.   

 

Lại Mộng Linh đã từng gặp Trần Anh nên bà ta biết thực lực của cô ta.   

 

Không ngờ mới vài ngày không gặp, thực lực của Trần Anh lại trở nên khủng bố như vậy, còn trở nên hung tàn không gì sánh được.   

 

Trịnh Thiên cũng không biết đã xảy ra chuyện gì, nhìn Lại Mộng Linh đang chau mày, mở miệng nói: "Có mẹ ở đây, không cần phải bỏ chạy”.  

 

Hắn ta không xem Trịnh Sở ra gì bởi vì thực lực của Lại Mộng Linh cũng rất mạnh.  

 

Lại Mộng Linh nghe thấy lời của Trịnh Thiên, tức giận nói: "Bây giờ không phải lúc nói lời này, mau đi với mẹ, tới chỗ bố con bế quan”.  

 

Vừa dứt lời, Lại Mộng Linh vươn tay phải nắm tay Trịnh Thiên nhanh chóng rời đi.  

 

Trịnh Thiên không rõ tại sao mẹ mình lại phải sợ hãi như vậy, nhìn thấy ánh mắt lo lắng đó của mẹ, hắn ta chỉ đành đi theo sau bà ta nhanh chóng bước tới chỗ bố mình bế quan.   

 

Đợi tới khi hai người rút lui, bên tai thỉnh thoảng có thể nghe thấy tiếng ầm ầm vang lên.   

 

Từng tiếng từng tiếng kêu rên thê lương vang lên, không ít võ giả Trịnh gia bị Trần Anh lấy thủ đoạn dữ dội trấn áp.  

 

Lại Mộng Linh nghe được âm thanh này, bước chân càng nhanh hơn, đi về hướng nơi gia chủ Trịnh gia bế quan.   



Tách tách tách. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK