Mục lục
Vô Thượng Tiên Đế - Trịnh Sở (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Dường như trời đổ cơn mưa rồi, ngay lúc Lại Mộng Linh mang theo Trịnh Thiên nhanh chóng rút lui, có chất lỏng rơi xuống mặt của bọn họ.  

 

Lại Mộng Linh vươn tay phải lau đi, nhất thời ngây người.  

 

Bởi vì đó không phải mưa, mà là máu đỏ tươi.  

 

Thần sắc của Lại Mộng Linh nghiêm túc vô cùng, ôm Trịnh Thiên vào trong ngực, dưới chân điểm một cái, thân mình nhanh như tia chớp đi về hướng nơi Trịnh gia gia chủ bế quan.  

 

Tình huống hiện tại chỉ có thể chạy tới nơi bế quan của Trịnh Bất Phàm, tìm ba vị đại cao thủ của Trịnh gia đang ở nơi bế quan.   

 

Chỉ có như vậy mới có thể trấn áp Trần Anh do Trịnh Sở mang đến.  

 

Chỉ cần trấn áp được Trần Anh, Trịnh Sở liền trở thành con sơn dương đợi bị làm thịt, đến lúc đó muốn ngược đãi thế nào thì ngược đãi.  

 

Phi nước đại chạy một mạch ước chừng mất 10 phút.  

 

Lại Mộng Linh ôm Trịnh Thiên đi tới nơi Trịnh Bất Phàm bế quan.   

 

Nơi Trịnh Bất Phàm bế quan là trong hang động sâu trong núi.   

 

Nơi này ngoại trừ Trịnh Bất Phàm và cao thủ tâm phúc của ông ta thì không có bóng dáng của những người khác.   

 

Ba vị cao thủ Trịnh gia, mỗi người thân cao hơn một mét tám, thân hình cường tráng, diện mạo anh tuấn.   

 

Lúc này thấy Lại Mộng Linh ôm Trịnh Thiên, thần sắc kích động chạy tới nơi này, ánh mắt nghi hoặc nói: "Phu nhân, đây là nơi gia chủ bế quan, không thể quấy rầy”.  

 

Lại Mộng Linh buông Trịnh Thiên ra, nhìn ba vị cao thủ thì sự căng thẳng trong lòng đã biến mất không còn.  

 

"Trịnh Sở đã trở lại”.   

 

Giọng nói của bà ta vô cùng lãnh đạm, mang theo hơi thở kiêu ngạo.  

 

Ba vị đại cao thủ lại không xem Lại Mộng Linh ra gì.  

 

Trong suy nghĩ của bọn họ, chỉ có Trịnh Bất Phàm mới có thể ra lệnh cho bọn họ.  

 

Giờ nghe thấy lời Lại Mộng Linh, ngữ khí bình thản nói: "Chuyện Trịnh Sở trở về tôi sẽ nói cho gia chủ biết, nếu phu nhân không còn việc gì khác thì người có thể rời đi”.  

 

"Mày có ý gì?"   

 

Trịnh Thiên bị nuông chiều từ nhỏ, giờ nghe thấy lời của ba vị đại cao thủ nói với mẹ mình, tức giận nói: "Mẹ tao chẳng lẽ không phải là chủ của bọn mày sao?"  

 

Ba vị đại cao thủ lạnh lùng nhìn Trịnh Thiên nói: "Tôi nói, chuyện này chúng tôi sẽ bẩm báo với gia chủ, phu nhân và thiếu gia có thể rời đi”.  

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK