Bọn họ thực sự không hiểu nổi, trước đây Trịnh Sở chỉ là một kẻ vô dụng, còn chưa từng tu luyện võ đạo, rốt cuộc Trịnh Sở đã trải qua những gì.
Chỉ trong ba năm đã đạt tới cảnh giới thuật pháp chân nhân.
Cũng chỉ có cảnh giới thuật pháp chân nhân mới có thể dễ dàng đánh bại võ giả cảnh giới bán thần.
Lúc này Trịnh Bất Phàm đã sắp phát điên lên rồi, thấy mình không thể hạ gục được Trịnh Sở, ông ta trực tiếp dùng pháp bảo linh khí.
Những gia tộc như nhà ông ta đều có pháp bảo linh khí.
Nếu không sao có thể trở thành một gia tộc khổng lồ chứ.
Trịnh Bất Phàm rút một chiếc hồ lô làm bằng ngọc màu xanh biếc từ trong ngực ra nhìn vào Trịnh Sở, hung ác nói: “Vốn muốn cho mày một cái chết thoải mái, không ngờ mày lại ương ngạnh như vậy, tao sẽ để cho mày chết từ từ”.
Thấy hồ lô màu xanh biếc trong tay Trịnh Bất Phàm, trên mặt Trịnh Lượng Lượng, Trịnh Minh Lượng, Trịnh Vĩ Cường xuất hiện vẻ kinh hoàng.
Uy lực của chiếc hồ hô rất mạnh, hơn nữa nó đặc biệt chế tạo để nhắm vào người tu luyện thuật pháp.
Chỉ cần bị hồ lô ngọc thu vào sẽ bị nó từ từ ăn mòn bảy bảy bốn chín ngày.
Những người bị kẹt trong hồ lô ngọc sẽ tận mắt chứng kiến xương thịt của họ bị ăn mòn, hóa thành nước mủ rồi biến mất.
Khi mọi người trong gia tộc họ Trịnh nhìn thấy hồ lô ngọc này, họ đều lộ ra vẻ nghi hoặc.
Vốn dĩ bọn họ cho rằng hồ lô ngọc của Trịnh Bất Phàm là mạnh nhất, cho dù Trịnh Sở có mạnh mẽ đến mấy cũng không thể chống lại.
Nhưng sức ảnh hưởng mà Trịnh Sở đem đến cho bọn họ quá lớn, có lẽ Trịnh Sở có thể chống lại hồ lô ngọc cũng không chừng.
Đương nhiên, cũng có một số cho rằng cho dù Trịnh Sở có mạnh đến đâu thì đối mặt với hồ lô ngọc cũng chỉ có đường chết mà thôi.
Trịnh Sở nhìn vào hồ lô ngọc, nét mặt không những không hoảng sợ mà ngược lại còn nở nụ cười: “Thú vị đó, không ngờ nhà họ Trịnh còn có thứ đồ này”.
Anh ở giới tu tiên ba nghìn năm, đã được tiếp xúc với nhiều loại pháp bảo linh khí.
Bây giờ vừa thấy hồ lô ngọc, anh liền biết được công năng của nó.
Mặc dù so với pháp bảo linh khí mà trước đây Trịnh Sở sử dụng, hồ lô ngọc vẫn còn kém xa. Nhưng ở trên trái đất này, công hiệu của hồ lô ngọc này vẫn đủ mạnh.
Thấy Trịnh Sở không lộ ra vẻ hoảng sợ mà còn nở nụ cười, Trịnh Bất Phàm hừ lạnh: “Nghịch tử, chết đi!”