Mục lục
Vô Thượng Tiên Đế - Trịnh Sở (Truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

 Phải biết rằng độ cứng cơ thể của võ giả cảnh giới bán thần vô cùng rắn chắn, cho dù là đạn cũng không thể xuyên thủng da thịt và gây ra sát thương cho bọn họ.   

 

Bây giờ lại bị Trịnh Sở dễ dàng bóp chết, điều này thể hiện điều gì? Điều này thể hiện được sức mạnh của Trịnh Sở.  

 

Lúc này cơ thể đám người phía dưới run lên, tim đập thình thịch, trong đầu đã nghĩ sẵn cách chạy trốn nhưng lại không thể chạy.  

 

Bởi vì thực lực của bọn họ quá yếu, yếu đến nỗi căn bản không thể chống lại uy lực mạnh mẽ do linh lực của Trịnh Sở tạo ra.  

 

Thấy Trịnh Sở không chấp nhận ý kiến của Tạ Bá Kim mà trực tiếp giết chết ông ta, trên mặt Tạ Bá Ngọc mang theo nụ cười, vẻ mặt vô cùng kích động, cuồi cùng cũng báo được mối thù của con trai và con dâu ông ta rồi.  

 

Tất cả công lao đều thuộc về Trịnh Sở, điều này khiến cho lòng trung thành của Tạ Bá Ngọc với Trịnh Sở càng trở nên sâu sắc hơn.  

 

“Cậu Trịnh, lần này may mà có cậu, nếu không có cậu, tôi không biết phải báo thù kiểu gì”, trong giọng nói của Tạ Bá Ngọc tràn đầy vẻ kích động.  

 

Giọng điệu của Trịnh Sở rất bình tĩnh, như thể anh vừa làm một chuyện hết sức nhỏ nhặt vậy: “Chuyện nhỏ thôi, không có gì to tát cả”.  

 

Nói xong, anh nhìn vào đám võ giả trẻ tuổi nhà họ Tạ Thanh Châu đang run rẩy ở dưới đất, nhíu mày nói: “Muốn xử lý đám người này thế nào?”  

 

Bây giờ Tạ Bá Kim đã chết, một mình Tạ Bá Ngọc có thể giải quyết đám người này, căn bản không cần Trịnh Sở ra tay giải quyết bọn họ .  

 

Nghe thấy lời của Trịnh Sở, hàng chục tông sư võ đạo của nhà họ Tạ Thanh Châu run lên, lo lắng rằng Tạ Bá Ngọc muốn giết chết bọn họ.  

 

Ánh mắt của đám người này lộ ra vẻ đáng thương nhìn vào Tạ Bá Ngọc, như thể một con chó nịnh hót chủ vậy.  

 

“Gia chủ Tạ, trước đây ông bị trục xuất khỏi Thanh Châu, chúng tôi không có cách nào khác chỉ có thể đi theo Tạ Bá Kim một thằng cha con chó cũng không bằng này”.  

 

“Gia chủ Tạ, nể tình trước đây chúng tôi đi theo ông bao nhiêu năm, ông ta cho bọn tôi lần này đi”.  

 

Nghe thấy lời cầu xin của bọn họ, Tạ Bá Ngọc không hề có chút động lòng.  

 

Ban nãy ông ta đã nhìn rõ cách cư xử của đám người này.  

 

Đám người này đều muốn giết chết ông ta từ đó lấy được lợi ích từ chỗ Tạ Bá Kim.  

 

Bây giờ thấy tình hình không được ổn cho lắm, bọn họ lập tức làm trò giả dối bắt đầu quở trách Tạ Bá Kim.  

 

“Đám người không có chủ kiến như các người, khi nào có kẻ địch mạnh đến nhà họ Tạ, chẳng phải là các người lại lần lượt đầu hàng chạy theo địch à?”, Tạ Bá Ngọc nói với vẻ tiêu điều.  

 

“Không dám, tuyệt đối không dám”.  

 

“Chúng tôi quy thuận theo ông bởi vì ông là chủ cũ của chúng tôi, bây giờ Tạ Bá Kim chết rồi, chúng tôi đương nhiên phải nương nhờ vào ông”.  

 

Mặc dù ngoài miệng nói như vậy nhưng trong lòng bọn họ cũng có tính toán riêng.  

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK