Mục lục
Chiến thần vô địch thiên hạ - Siêu cấp chiến thần - Lâm Thiệu Huy (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tất cả mọi người tại đó lúc này liền lập tức bị rơi vào khoảng trầm mặc chết người! 

Lúc này mọi người đều đang chìm vào sự kinh ngạc sâu sắc, bọn họ thậm chí còn không thể nói được một lời nào! 

Là Lâm Thiệu Huy! 

Thực sự là Lâm Thiệu Huy! 

12 

Anh, anh lại thật sự là chủ nhân của Dinh thự trên núi Phú Xuân này! 

Cảnh tượng trước mắt đã mang đến sự đả kích cực kỳ lớn với những người có mặt ở đó, trực tiếp khiến cho tất cả mọi người trở như phỗng. 

"Cậu ta thực sự là chủ nhân của Dinh thự trên núi Phú Xuân sao?" 

Chu Ngọc Thanh thở phù một tiếng liền ngồi bệt xuống đất, sắc mặt đã tái mét đi rồi! 

Thân là người làm, sao lại có thể không biết ông chủ của mình cơ chứ? Cho dù Lâm Thiệu Huy có thể mua chuộc được nhân viên an ninh nhưng chẳng lẽ anh ta còn có thể mua chuộc được những người làm này hay sao? 

Bọn họ đều biết rằng những người làm trong Vịnh Ngự Long đều đã trải qua đào tạo chuyên nghiệp, mỗi người trong số họ đều phải yêu cầu trình độ đại học trở lên. 

Hơn nữa cũng không được phép làm bất cứ điều gì gây tổn hại đến uy tín của ông chủ, nếu không một khi bị phát hiện thì không những bị đuổi việc mà còn phải bồi thường thiệt hại bằng một số tiền vô cùng lớn. 

Những điều kiện khắc nghiệt đó chẳng kém gì việc các hãng hàng không đào tạo phi công! 

Chủ sở hữu của một căn biệt thự cao cấp hơn một tỷ đô! 

Vào thời điểm mọi người đang xác nhận lại tất cả những điều này, nó giống như một cơn sóng to gió lớn quét sạch tất cả những người đang có mặt ở đây! 

Bọn họ nháo nhác nhìn vào ánh mắt của Lâm Thiệu Huy, ai nấy đều mang theo vẻ kính nể sâu sắc, cứ giống như bọn họ đang nhìn một con quái vật! 

"Nói cho bọn họ biết, ai mới là chủ sở hữu của Dinh thự trên núi Phú Xuân này?". 

Lâm Thiệu Huy quay đầu lại, cười lạnh nhìn về cặp mẹ con đang ngạc nhiên kia với vẻ mặt chế giễu. 

"Chủ nhân của Dinh thự trên núi Phú Xuân chắc chắn là ngài Lâm Thiệu Hân, không ai có thể nghi ngờ!" 

Một người đàn ông ăn mặc như một quản gia bước ra với nụ cười kính cẩn 

trên khuôn mặt. 

"Không thể nào! Điều này không thể nào xảy ra được!" 

Lư Đan Thanh sững sờ tại chỗ, không khỏi hét lên một tiếng thống khổ, trong mắt hiện lên vẻ sợ hãi: 

"Dinh thự trên núi Phú Xuân này rõ ràng là đã được Mewithe mua lại rồi mà, sao anh lại có thể là chủ nhân của nó được?" 

"Căn nhà này đích thực là của tôi!" 

Mà vào đúng lúc này, một giọng nói thản nhiên vang lên, sau đó liền thấy một người đàn ông trên tay cầm theo điều xì gà, bước từ trong nhà ra ngoài. 

"Nhưng tôi đã tặng nó cho cậu Lâm, có vấn đề gì không?" Âm! 

Khoảnh khắc nhìn thấy người đàn ông kia, Lư Đan Thanh như muốn trực tiếp nổ tung ra rồi: 

"Anh... Anh là Mewithe sao?" 

Cái gì cơ! 

Nghe thấy Lư Đan Thanh nói vậy thì Chu Ngọc Thanh và vợ chồng Bạch Tuấn Sơn không khỏi kinh ngạc nhìn chằm chằm vào người Mewithe, người đàn ông này chính là vị đại gia đã mua lại Dinh thự trên núi Phú Xuân sao? 

Nhưng anh ta thực sự đã tặng cho Lâm Thiệu Huy hẳn một căn biệt thự cao cấp đắt tiền như vậy sao? 

"Anh Mewithe, tại... tại sao anh lại...? Anh ta rõ ràng chỉ là một tên phế vật, tại sao anh lại tặng cho anh ta cả một căn biệt thự quý giá như vậy?" 

Dường như Lư Đan Thanh đã mất đi lý trí, trong lòng tràn đầy lửa giận, vì thế mà lời nói ra miệng cũng không còn chút khách khí gì nữa. 

Mà cái thái độ này của anh ta ngay lập tức liền khiến cho Mewithe khó chịu chau mày lại, sắc mặt lập tức trở nên khó coi! 

Dám xúc phạm Đế Vương Hắc Ám là tên phế vật sao? 

Lúc này, Mewithe liền trừng mắt nhìn các nhân viên an ninh rồi giận dữ lên tiếng trách mắng: 

"Bộ phận an ninh của vịnh Ngự Long các người làm ăn cái kiểu gì vậy? Có người dám xúc phạm đến chủ nhân cao quý nhất của vịnh Ngự Long các người mà các người lại có thể đứng một bên giả vờ làm người chết hay sao?" 

Vừa nghe thấy những lời này! 

Những nhân viên bảo vệ đó liền lập tức phản ứng lại, sau đó hùng hổ, hung hăng đi về phía Lư Đan Thanh. 

"Các người muốn làm gì, các người." 

Nhưng Lư Đan Thanh còn chưa kịp nói hết câu thì anh ta đã bị ấn ngã xuống mặt đất. 

"Bỏ con trai của tôi ra, các người muốn làm gì?" 

Chu Ngọc Thanh thấy con trai mình bị ẩn xuống nền đất như vậy thì cũng hét lên không thành tiếng, cố gắng bước lên phía trước để ngăn cản. 

Nhưng bà ta còn chưa kịp đến gần con trai thì đã bị đội trưởng an ninh tát thẳng vào mặt làm cho bà ta mơ mơ hồ hồ, đi đứng lảo đảo. 

Sau đó! 

Một cảnh tượng kinh khủng đã xảy ra ngay trước mắt bọn họ! 

Crack! 

Cùng với đó là một tiếng nứt xương, chân của Lư Đan Thanh thế mà lại bị... Bị bọn họ đạp gãy ngay tại chỗ rồi!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK