Bọn họ dĩ nhiên nhìn thấy, tất cả mọi người của nhà họ Đường quỳ gối trước mặt Lâm Thiệu Huy, cầu xin anh tha thứ?
Đường Minh Phong mặt như nước đóng băng, trên mặt đầy vẻ không thể tin được!
Không thể nào, điều này là không thể nào!
Thằng cha này rõ ràng chỉ là người ở rể, anh ta có tư cách gì làm cho ba mình phải cúi đầu quỳ gối như vậy?
Không chỉ có ông ta, ngay cả Bạch Tổ Y ở một bên cũng đã hoàn toàn trợn tròn mắt.
Lâm Thiệu Huy vừa rồi nói, ngay cả Đường Thiên Thu thấy anh ấy cũng phải cúi đầu hành lễ, vậy mà thật sự ứng nghiệm sao?
Đối với cô mà nói đó giống như một giấc mơ vậy!
Thì ra Lâm Thiệu Huy đã sớm đoán được sẽ xảy ra chuyện như vậy, cho nên từ đầu đến cuối đều không để Đường Minh Phong vào mắt.
Tuy nhiên, đáng sợ hơn, vẫn còn ở phía sau!
Lúc này, Đường Thiên Thu đáng thương nhìn Lâm Thiệu Huy, trong mắt lộ ra sự cầu xin nồng đậm:
“Cậu Huy, xin cậu thu hồi mệnh lệnh đi, không nên hủy hoại nhà họ Đường tôi, nhà họ Đường chúng tôi đã biết sai rồi!”
Phụt!
Thời khắc này, Đường Minh Phong trực tiếp bị dọa tới nổi xụi lơ trên mặt đất, ánh mắt ngơ ngác nhìn về phía ba mình.
Đây là lần đầu tiên, ông ta nhìn thấy người ba xưa nay uy nghiêm của mình, đã quỳ xuống đất như một con cún con, cầu xin sự tha thứ của một người đàn ông.
Mà người đó, lại là con rể vô dụng của nhà họ Bạch!
Nhà họ Đường bọn họ sắp bị một tên vô dụng hủy hoại?
Cho nên tất cả các vị cấp cao không thể không cúi đầu, cầu xin anh ta
tha thứ?
Điều này làm sao có thể.
Đường Minh Phong đã bị dọa đến phát ngốc, từng giọt mồ hôi lạnh, không ngừng từ trán ông ta chảy xuống, làm cho ông ta cảm thấy tất cả những chuyện này đều quỷ dị và khó tin như vậy.
Lúc này ông ta mới ý thức sâu sắc được, mình thật sự gây họa lớn rồi.
Mà Bạch Tổ Y chính là vẻ mặt gặp quỷ, khó tin nhìn Lâm Thiệu Huy:
“Lâm Thiệu Huy, anh rốt cuộc đã làm cái gì rồi?”
Lâm Thiệu Huy nhún vai, cười nói:
“Tôi không làm cái gì cả!”
Sau đó anh liền ném ánh mắt uy hiếp về phía đám người Đường Thiên
Thu.
Đường Thiên Thu lập tức rùng mình một cái, sau đó yếu ớt nói:
“Đúng là thần y Lâm, thần y Lâm biết tin tức chúng tôi muốn cưỡng ép thu mua Bạch Kỳ, ngài ấy đã cảnh cáo chúng ta là nếu không thể khiến cho cậu Huy và cô Bạch Tổ Y bớt giận thì sẽ khiến cho chúng tôi táng gia bại sản!
Thái độ của Đường Thiên Thu vô cùng cung kính.
Mà lời này rốt cuộc cũng khiến Bạch Tổ Y kịp phản ứng, hóa ra là do thần y Lâm ra tay.
Điều này cũng khó trách, dù sao Bạch Kỳ của bọn họ mới hợp tác với thần y Lâm, bây giờ y dược Đường Thị muốn thu mua bọn họ, tự nhiên là đã động vào thần y Lâm.
Chỉ à!
Lúc này, Bạch Tổ Y cảm thấy mình may mắn, thế mà liên tiếp có quý nhân giúp đỡ.
Bây giờ, con quái vật trong ngành y dược là y dược Đường Thị chính đang quỳ gối trước mặt cô, cầu cô tha thứ, đây quả thực là giống như nằm mơ.
Mà lúc này!
Lâm Thiệu Huy chỉ vào Đường Minh Phong nói:
“Tôi không thích người này, các người đá anh ta ra khỏi y dược Đường Thị thì tôi sẽ bỏ qua cho các người!”
Cái gì!
Vẻ mặt của Đường Minh Phong lập tức thay đổi, thế mà cái tên rác rưởi vô dụng này định đá anh ta ra khỏi y dược Đường Thị?
Trên mặt anh ta lập tức hiện lên vẻ vô cùng xấu hổ, tên vô dụng này chỉ đang mượn danh tiếng của thần y Lâm để mượn cáo oai hùm mà thôi, không có thần y Lâm làm chỗ dựa, hai vợ chồng bọn họ chẳng là cái thái gì cả.
Bây giờ tên vô dụng kia còn dám châm ngòi thổi gió, để ba anh ta trục xuất anh ta ra khỏi nhà?
Đáng chết!