Mục lục
Chiến thần vô địch thiên hạ - Siêu cấp chiến thần - Lâm Thiệu Huy (truyện full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Những lời ông ấy nói, không những không làm cho người khác đồng cảm, mà mọi người lại càng khinh bỉ. 

Cảm thấy là ông ấy điên rồi, mới có thể cảm thấy tên vô dụng không biết phấn đấu như Lâm Thiệu Huy có thể thông quan tiến chức! 

Ha ha ha! 

Chu Minh Trạch cười không ngớt, điên cuồng mà cười, đồng thời giơ ngón cái lên với Lâm Thiệu Huy: "Đỉnh đấy! Ngồi ăn chờ chết còn có thể nói hùng hồn vô liêm sỉ như vậy, tôi khâm phục cậu!" 

"Em yêu à, em thấy đấy không phải là anh không giúp anh em, mà là anh ta thực sự là bùn nhão không trét được tường!" 

Hù! 

Nghe thấy vậy, Lý Thu Nhàn cũng lạnh lùng hừ một tiếng, tức giận nói: "Anh đừng có nói vậy, anh ta không phải anh của em! Còn có anh quản anh ta làm gì, anh ta thà cả đời làm một tên vô dụng, liên quan gì đến em?" 

"Lâm Thiệu Huy, anh cút đi được rồi! Đừng đến nhà tôi buồn nôn nữa!" 

Ầm! 

Lời này vừa nói ra, làm cho Lý Phi Vân tức điên lên, đột nhiên ông ấy đập bàn, hai tròng mắt như muốn nhảy ra, tức giận mà chỉ vào Lý Thu Nhàn: "Con nói lại một lần nữa xem nào?" 

Lý Thu Nhàn có chút kinh ngạc, sau đó lại đẩy Chu Minh Trạch lên. 

Chu Minh Trạch liền cười lạnh: "Lý Thu Nhàn nói không sai, tên vô dụng này làm cho chúng ta thấy ghê tởm, cho nên con muốn cậu ta cút đi!" 

"Nếu không, con sẽ bảo vệ sĩ của con, đánh gãy chân cậu ta!" 

Cái gì? 

Vẻ mặt Lý Phi Vân liền trở nên vô cùng khó coi, chỉ thẳng mặt Lý Thu Nhàn: "Lý Thu Nhàn, cái loại như con, có lông có cánh rồi đúng không? Cho rằng gả chồng rồi, thì có thể không thèm để ba vào mắt nữa đúng không, bảo chồng con đứng ra dằn mặt ba đúng không?" 

Mà vẻ mặt Lý Thu Nhàn lạnh nhạt, dường như cũng thể hiện thái độ của mình. 

Đột nhiên, Lý Phi Vân tức giận, sắc mặt trắng bệch, cả người trở nên kiệt sức mà ngã lên ghế 

"Ông Vân!" 

Mọi người đều cảm thấy sợ hãi, ồn ào kêu lên! 

Bọn họ đều biết, Lý Phi Vân có huyết áp cao, tuyệt đối không được tức giận! 

Lý Phi Vân tức giận không nói được câu nào. 

Nuôi con gái lớn đến như vậy, kết quả con gái tìm được một người đàn ông rồi, liền để chồng mình đối nghịch với ba ruột của mình, có người ba nào không đau lòng chứ? 

Càng quá đáng hơn chính là lúc này Lý Thu Nhàn vẫn lạnh nhạt như cũ, không thèm liếc nhìn Lý Phi Vân một cái, giống như người đang phát bệnh không phải là ba ruột của cô ta vậy. 

"Lâm Thiệu Huy, cháu cũng nhìn thấy chú cháu không thoải mái rồi, hôm nay cháu vẫn là về trước đi, đừng gây sự nữa!" 

Vương Diễm Lệ mất hứng nói, ra lệnh đuổi khách với Lâm Thiệu Huy. 

"Đúng đấy Lâm Thiệu Huy, chuyện nhà người ta, một người ngoài như cậu xen vào làm gì? Thực sự xem mình là người nhà họ Lý hả?" 

"Ha ha ha, từ nhỏ tôi đã nhìn ra đứa nhóc này không có tiền đồ rồi, quả nhiên đúng vậy! Giờ lớn lên rồi thực sự dựa vào lừa gạt mà kiếm sống!" 

"Cậu nhanh chóng đi đi đồ sao chổi, nhìn xem đã làm cho chú Vân của 

cậu tức ra dạng gì rồi đi?" 

Những người hàng xóm kia liền quở trách, giờ bọn họ phải nịnh hót Chu Minh Trạch, điên cuồng công kích Lâm Thiệu Huy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK