Mục lục
Ngã Mộng Lý Hữu Đại Lão
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

May mà Lâm Dịch tỉnh ngộ kịp thời, bắt đầu cân nhắc ảnh hưởng của dược liệu với luyện đan.

Bước đầu tiên nên chọn dược liệu phù hợp.

Điểm này có trong nội dung học tập, trong sách nói rõ chi tiết, phẩm chất nào tốt nhất, phối hợp với đan phương, chỉ chọn dược liệu tốt nhất…

Làm xong hết thảy, Lâm Dịch lại bắt đầu luyện đan.

Như cũ từ Trú Nhan đan đơn giản nhất.

Tuy chỉ là không nhập phẩm, nhưng lần đầu đã luyện chế thành công.

“Quả nhiên có quan hệ lớn với dược liệu, nói cách khác, đan phương hiện hữu không phù hợp với tài liệu ta có. Cổ Lan cho ta đan phương tiêu chuẩn, đây là một cơ sở, không đại biểu có thể máy móc. Luyện chế thực tế, còn phải căn cứ dược liệu để điều chỉnh phối trộn, không chừng còn phải thay đổi hỏa lực.”

Số tuổi và hoàn cảnh trồng trọt của dược liệu cũng có ảnh hưởng.

Cho dù là biến hóa rất nhỏ cũng sẽ ảnh hưởng đến phẩm chất thành đan, cho nên cần điều chỉnh theo tình huống.

Tiến hành tiếp, Lâm Dịch thấy tiêu chuẩn của mình nâng cao khá nhiều.

Luyện đan cũng tràn đầy lòng tin.

Không nhập phẩm, hạ phẩm, không nhập phẩm, hạ phẩm, hạ phẩm!

Phẩm chất đan dược dần dần ổn định, còn làm ra một đống Trú Nhan đan.

Trời tờ mờ sáng, Lâm Dịch mới phát hiện mình không ngủ không nghỉ luyện đan một đêm, nhưng không hề cảm thấy mỏi mệt.

Nhưng tập trung quá độ, tinh thần hơi suy yếu, mắt như sung huyết, tràn đầy tơ máu.

Ăn lương khô, uống chút nước, Lâm Dịch nghỉ ngơi một lát điều chỉnh trạng thái, khôi phục chân nguyên trong cơ thể rồi lại vùi vào vòng luyện đan tiếp theo.

Lần này khiêu chiến Chân Nguyên đan.

Khó hơn Trú Nhan đan một chút, nhưng có kinh nghiệm nên rất thuận lợi.

Cách nâng cao tiêu chuẩn luyện đan, chẳng qua là mấy phương diện này, bắt được bí quyết thì thuận lợi hơn rất nhiều.

Nhưng chi phí luyện đan vẫn rất đáng sợ.

Hơn nữa những tài liệu này là của thế gia danh y dùng để nghiên cứu, không trồng trọt nhiều, chi phí đương nhiên rất cao - một đêm mình đã tiêu hơn triệu tiền dược liệu.

Còn may thu hoạch rất tốt.

Chân Nguyên đan không thể bán, nhưng sợ rằng Trú Nhan đan đã kiếm bộn.

Cộng thêm lần này khoác da hổ sư phụ, có thêm một ít đan dược kỳ diệu, nói là dùng để luyện tập cũng không có ai chất vấn.

Tất cả chuẩn bị thỏa đáng, Lâm Dịch bắt đầu chỉnh lý dược liệu Phá Cảnh đan.

Dược liệu của Phá Cảnh đan dễ chỉnh lý hơn, bởi vì dùng để bán cho nên một nhóm dược liệu khá giống nhau.

Xác định điểm này, Lâm Dịch đã rõ ràng - luyện chế Phá Cảnh đan thất bại, có do dược liệu, nhưng nguyên nhân chủ yếu là khó luyện.

Cổ Lan không hề nhắc Lâm Dịch.

Đan sư cũng chia cao thấp.

Đan sư bình thường, chỉ luyện chế thành công Phá Cảnh đan mới thăng lên cấp bậc kế tiếp. Cho dù ngươi có thể luyện chế đan dược Kim Đan cảnh, nếu không luyện chế ra Phá Cảnh đan của Trúc Cơ cảnh thì không thể lên cấp.

Từ đây có thể thấy, Phá Cảnh đan khó đến mức nào.

Cổ Lan không trông chờ Lâm Dịch có thể nắm giữ trong mấy ngày, thậm chí còn nghĩ những ngày này chăm chỉ mò hắn, không chừng có thể lôi hắn từ trong mộng ra, cứu thêm mấy lần. Không nói ra vì lo lắng Lâm Dịch thành thói quen, cuộc sống sau này của mình không dễ chịu.

Tràn đầy lòng tin ra tay.

Lò thứ nhất quả nhiên thất bại.

Có một chút xíu sai lầm, ngay cả thành đan cũng không được, Lâm Dịch thấy thứ này quả thật khó đến biến thái.

May mà bây giờ hắn có thời gian.

Mỗi bước mỗi lần đều toàn lực luyện chế, bất tri bất giác đã đến ngày thứ ba.

Tập trung tinh thần luyện đan, rất hao tổn tâm thần.

Lâm Dịch suýt nữa mệt mỏi ngất giữa đường, may mà kịp thời điều chỉnh. Trước khi giải quyết chuyện này, mình tuyệt không thể ngủ, chợp mắt nghỉ ngơi rồi lại tiếp tục chạy nước rút.

Tới chạng vạng ngày thứ ba, Lâm Dịch mới miễn cưỡng luyện chế ra một viên Phá Cảnh đan không nhập phẩm, lập tức lệ rơi đầy mặt, nâng đan dược hoan hô.

“Thành, thành, ta biết ngay có thể thành công.”

Có kinh nghiệm một lần thành công, đại biểu tiêu chuẩn luyện đan nâng cao, lúc đầu vẫn là không nhập phẩm, nhưng số lần hỏng không nhiều.

Ngày thứ tư.

Lâm Dịch như dân chạy nạn, sớm đã cởi quần áo ném đi cho đỡ vướng. Đôi mắt đầy tơ máu, lúc nhìn gần như dùng toàn lực mở to mắt, vô cùng đáng sợ.

Tinh thần tiến vào trạng thái điên điên khùng khùng, một lòng nghĩ luyện đan, quên hết tất cả.

Dần dần......

Lâm Dịch tiến vào trạng thái kỳ diệu, ngoại giới khó mà ảnh hưởng đến hắn.

Mình như người máy luyện đan.

Vì sao luyện đan?

Cố chấp ban đầu đã biến mất vô ảnh vô tung.

Trái lại đạt đến trạng thái giống như vô dục vô cầu, toàn tâm đắm chìm trong luyện đan.

Phá Cảnh đan hạ phẩm ra lò.

Lâm Dịch không vui không buồn, tiếp tục tập trung.

Hạ phẩm, hạ phẩm, hạ phẩm, trung phẩm!

Thả đan dược ở bên cạnh, Lâm Dịch không hề biết mình đã đạt thành mục tiêu, chỉ muốn tiếp tục truy tìm.

Chạng vạng ngày thứ năm.

Đột nhiên, sấm sét vang dội.

Một lò đan dược luyện thành, bị tiếng sấm kinh động, Lâm Dịch mới tỉnh lại. Hắn cuống quít mở lò đan, bên trong có một viên đan dược.

Lúc nhìn viên đan dược kia, Lâm Dịch hô hấp dồn dập.

Tốt xấu là đan sư, phán đoán phẩm chất của đan dược là kiến thức cơ bản, không thể không phân biệt được. Vì thế, Lâm Dịch mới cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.

Đây...... Là một viên Phá Cảnh đan thượng phẩm!

Trời ạ!

Rõ ràng đan dược bình thường mà mình cũng luyện không ra thượng phẩm, sao Phá Cảnh đan lại thành công.

Lâm Dịch cuống quít cho dược liệu vào lò, tiếp tục luyện chế, cho rằng mình đã đạt đến tiêu chuẩn luyện chế đan dược thượng phẩm. Nhưng mấy lần hạ phẩm liên tiếp mới rõ ràng, đan dược thượng phẩm không đơn giản.

Cảm nhận trạng thái lúc ấy, Lâm Dịch không nhớ nổi mình làm kiểu gì.

Lúc ấy vật ngã lưỡng vong, vận hành như người máy, lại mơ mơ hồ hồ luyện chế ra đan dược thượng phẩm, quá khó tin.

Hắn ngồi bệt dưới đất, cũng không cưỡng cầu nữa.

Tiêu chuẩn cao nhất của mình, có lẽ là đan dược trung phẩm.

Thượng phẩm có lẽ cần thời cơ nào đó hoặc là đan đạo đạt đến tiêu chuẩn nào đó.

Còn cực phẩm, nghĩ cũng không dám nghĩ.

Nhìn bốn phía bừa bộn, đâu đâu cũng có rác mà mình làm ra, dược liệu hỏng xếp thành một đống nhỏ, chờ mình xử lý.

Lâm Dịch dứt khoát đấm ra một hố to, chôn dược liệu vào.

Dù sao đồ chơi này không sợ ô nhiễm, không chừng còn có thể ôn dưỡng thổ địa.

Thu tài liệu không dùng hết lại, suy nghĩ dược liệu đã lấy ra, quyết không thể đưa về, giữ lại lần sau dùng đi.

Ăn lấp bụng, kiểm kê đan dược trong tay.

Lâm Dịch cũng không biết mình điên cuồng như thế, trong năm ngày làm ra trên trăm viên đan dược.

Trong đó Trú Nhan đan nhiều nhất, bởi vì lấy ra luyện tập cho nên dùng gần hết tài liệu, trong tay có 80 viên, còn có không ít trung phẩm.

Chân Nguyên đan ít hơn một chút, chỉ có 30 viên.

Phá Cảnh đan có 24 viên, một viên thượng phẩm, bốn viên trung phẩm, mười viên hạ phẩm, chín viên không nhập phẩm.

Phần lớn là mình luyện chế trong ngày vật ngã lưỡng vong ấy.

Thành quả rất khả quan.

Cho Thẩm Thiến đương nhiên là tốt nhất, tỷ lệ thành công của Phá Cảnh đan thượng phẩm cao hơn, còn lại thì Lâm Dịch không biết nên dùng thế nào.

Ngoại trừ đan dược như Bồi Nguyên đan và Chân Nguyên đan cần luyện hóa, đan dược còn lại sẽ tác dụng trực tiếp lên thân thể. Phá Cảnh đan cũng không cần dẫn dắt lực lượng, võ giả có thể dùng trực tiếp.

Suy nghĩ một lát, dứt khoát lấy ra ba viên hạ phẩm, hai viên trung phẩm, nói là luyện thành sáu viên.

Năm viên còn lại thì bọn hắn thích dùng thế nào thì dùng, coi như chi phí cho nhóm dược liệu này.

Thuận tiện kéo thiện cảm cho sư phụ không tồn tại, địa vị của mình cũng có thể tăng lên.

Coi như mình cầm Trú Nhan đan đi kiếm tiền, cũng sẽ không áy náy.

Nghỉ ngơi một lát, chờ đến trời sắp sáng, Lâm Dịch mới đi ra.

Tính đến ngày đi vào, Lâm Dịch đã biến mất sáu ngày.

Hắn không biết chuyện trong sáu ngày này.

Đường Tư một mực gọi điện cho hắn, nhưng máy bận. Cho dù sử dụng định vị, vụng trộm điều tra cũng không thấy tung tích.

Một màn thần bí này càng khiến mọi người vững tin, sư phụ của Lâm Dịch đã đến.

Có lẽ bọn hắn ở một chỗ thần bí, cho nên dùng hết tất cả thủ đoạn cũng không tìm thấy.

Mọi người vốn có nhận thức chung, đương nhiên không xoắn xuýt điểm này.

Rời núi, chạy ra xe.

Lâm Dịch mỏi mệt bấm điện thoại của Đường Tư: “Chị, đan dược luyện thành.”

“Ngươi không sao chứ, có mệt lắm không. Ngươi ở đâu, ta tới đón ngay, nghỉ ngơi trước đi!” Đường Tư lo lắng nói.

Lâm Dịch muốn nghỉ ngơi, nhưng bây giờ nào dám, hắn sợ mình nhập mộng.

“Ta không sao, Thiến tỷ còn ở bệnh viện lúc trước phải không. Ta mang đan dược tới, các ngươi cũng đến đi. Chờ nàng ăn đan dược, xác định không có vấn đề thì ta báo cho sư phụ, để tránh lão nhân gia nàng đợi lâu.”

“Được được được, ngươi lái chậm thôi, chúng ta đến ngay.” Đường Tư thấy không chậm trễ được, vội vàng căn dặn Lâm Dịch.

Lúc này coi như bảo Lâm Dịch đua xe, hắn cũng không làm nổi a!

Toàn lực luyện đan năm sáu ngày, nếu bây giờ không phải Trúc Cơ, hắn sớm đã quỳ!

Lúc chạy tới bệnh viện, có người của thế gia danh y, có Đường Tư và Thẩm Bối Bối, ngay cả Uông lão gia tử cũng có mặt.

Thấy Lâm Dịch chật vật đi tới, mọi người rung động nhìn hắn.

Đường Tư và Thẩm Bối Bối vọt lên, đau lòng đỡ Lâm Dịch: “Sao mệt mỏi như vậy? Có nghỉ ngơi một lát không?”

“Không được, sư phụ không ngủ không nghỉ luyện sáu ngày, ta cũng trợ thủ sáu ngày, báo kết quả rồi cho lão nhân gia nàng về nghỉ ngơi.”

Dù sao là mình luyện chế, không ngủ không nghỉ cũng là mình, nói lời này cũng không xấu hổ.

“Phương pháp luyện đan này khó thế sao?” Tôn lão gia tử không nhịn được hỏi.

Đường Tư đau lòng Lâm Dịch, nói gấp: “Đan dược khiến Võ Sư đỉnh phong phá cảnh trở thành Võ Tôn, Thượng Võ vị diện cũng không có, ngươi nói xem?”

Xem kìa, chỉ trợ thủ mà hắn mệt mỏi thế nào.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK