Mục lục
Ngã Mộng Lý Hữu Đại Lão
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Rất hợp ý Lâm Dịch.

Nếu đồ chơi này bị hỏng là bộc phát lực lượng, cầm trong người khác gì ôm bom.

Thứ này chỉ phong ấn thuật pháp.

Lúc sử dụng, không hoàn toàn dựa vào lá bùa.

Thực tế là lá bùa chỉ đơn giản hoá quá trình thi pháp, ẩn chứa một phần lực lượng. Sau khi kích hoạt thì dùng bộ phận này câu thông thiên địa chi lực, tái hiện pháp thuật.

Nếu phong cả linh khí vào, giấy bình thường làm sao chịu được.

Lâm Dịch làm mỗi loại thuật pháp hai tấm, tới tới lui lui mười mấy tấm, hắn cũng ăn không tiêu.

Thứ này tiêu hao không nhỏ, may mà mình bước vào Trúc Cơ trung kỳ.

Nghỉ ngơi rồi ngự kiếm ra ngoài tìm chỗ thử.

Phát hiện uy lực tương đương với một đòn của Trúc Cơ sơ kỳ, Võ Đồ bình thường bị đánh ngã trong giây phút.

Sau đó Lâm Dịch về nhà thu dọn rồi gọi cho đối phương, đặt khoảng nghìn trang giấy, dù sao đồ chơi này không đắt lắm.

Không lâu sau, Thẩm Bối Bối chạy về.

Thủ tục mua cửa hàng đã giải quyết, Thẩm Thiến muốn trang trí thế nào thì liên hệ đội ngũ là được.

Thẩm Bối Bối định tìm người hỏi nguồn hàng.

Lâm Dịch thấp thỏm: “Này, Thiến tỷ biết làm nghề này không?”

“Chắc là biết, hơn nữa nàng học gì cũng nhanh, chỉ cần tập trung là được.” Thẩm Bối Bối có lòng tin tuyệt đối với chị mình.

Thẩm Thiến vốn là một thiên tài, không dùng Tôi Thể dược cũng hoàn thành tôi thể, thậm chí trở thành Võ Tôn.

Đổi thành Lâm Dịch, nói ra thì xấu hổ.

Tống Tình chuẩn bị cho hắn rất nhiều Tôi Thể dược, ngâm đến sưng cả người, thế mà không thành công.

“Được rồi, ngươi giúp nàng làm thủ tục, trang trí thì ta đi cùng nàng.” Lâm Dịch phân công hợp tác với Thẩm Bối Bối.

Thẩm Bối Bối gật đầu: “Đúng rồi, sau này đừng gọi ta là Thư Ký.”

“Vì sao?” Lâm Dịch sững sờ nhìn nàng: “Ngươi bị sa thải? Không thể nào, ta thấy ngươi rất được việc, thái độ cũng rất tốt, ta khuyên Đường tỷ cho.”

“Hừ hừ hừ!” Thẩm Bối Bối ghét bỏ nhìn Lâm Dịch: “Ta thăng chức, về sau chính là cấp trên của ngươi, quản lý của Đến Ngay Đây.”

“Đường tỷ của ta thì sao?”

Trước đây nghe Manh Tân gào thét, mẹ nó nói đùa như thật.

Không đúng......

Bộ phận đó chắc không phải diễn kịch!

Dù sao Thẩm Bối Bối làm quản lý thật!

Bỏ đi, mình không nhúng tay được chuyện của cấp độ này, nhưng sau này Thư Ký không phải thư ký, cuộc sống có khó khăn hơn không?

“Nàng sẽ nói cho ngươi.” Thẩm Bối Bối không tự tác chủ trương, để Đường Tư làm.

Thật ra Đường Tư có chức danh này hay không cũng thế, chuyện nào nàng làm đúng với vị trí của một quản lý Đến Ngay Đây nho nhỏ?

Sớm đã vượt quyền.

“Được rồi.” Lâm Dịch không định truy cứu.

Thừa dịp Thẩm Bối Bối trở về báo tin cho Thẩm Thiến, Lâm Dịch xem tình hình trong nhóm, quả nhiên đang thảo luận Thư Ký trở thành quản lý của Đến Ngay Đây.

Một đại lý cấp huyện nho nhỏ mà quản lý là Võ Tôn, quy cách quá cao.

Đối ngoại nói Tô Mạnh Học anh dũng hi sinh, cho nên phần đông suy đoán, Đường Tư sẽ trở thành quản lý của khu nam, chưởng quản toàn bộ nghiệp vụ của Đến Ngay Đây khu nam, giống như khu trưởng.

Thẩm Bối Bối thăng lên là thuận lý thành chương.

Nhân viên bình thường không có lời oán giận, Thư Ký trợ giúp bọn hắn rất nhiều.

Lâm Dịch cũng biết rõ độ tiện lợi của Thư Ký, chỉ hơi tiếc cho Manh Tân.

Rất nhiều người biết hắn phản bội chạy trốn.

Liên tưởng đến Thẩm Bối Bối thành quản lý, chắc bọn hắn cũng nghĩ ra, nhưng ngoài miệng không nói. Dù sao là vấn đề phức tạp, không tiện thảo luận công khai.

Gần đây không thấy tăm hơi của A Dương, Lâm Dịch biết hắn không được tự do hoạt động trong thời gian này, phải đợi Manh Tân xong nhiệm vụ đã.

Đến Ngay Đây có thêm mấy người mới, đáng tiếc chưa từng giao lưu.

Lâm Dịch thấy dòng lũ của thời đại đã cuốn mình đi xa, thoáng cái đã là lão tiền bối, mặc dù chẳng giao lưu trong nhóm mấy.

Nhìn tên thành viên, Thư Ký Của Chủ Nhân đã biến thành Thẩm quản lý.

Thời đại làm thư ký đã qua.

Về sau nàng chính là cấp trên của mình.

Thẩm Thiến nghe nói cửa hàng đã xong, hưng phấn đòi đi xem. Bây giờ nhìn cửa hàng, tâm tình đương nhiên khác lúc trước.

Lúc trước nhìn cửa hàng, đó là của nhà khác, bây giờ là của mình.

Nàng mời Lâm Dịch đi cùng, ba người chậm rãi lái xe tới.

“Giá hơi đắt, nhưng đầu tư cửa hàng thì chỉ cần địa điểm tốt, khẳng định không lỗ. Sau này ta không làm nữa thì có thể thuê người chăm sóc, hoặc là cho người khác thuê. Ngộ nhỡ giải tỏa con đường này, tiền bồi thường cũng không ít.” Thẩm Thiến nói ra quy hoạch của mình.

Nàng không thể ở đây mãi, sớm muộn phải về chiến trường.

Chí ít trong lúc dưỡng thương, nàng muốn làm chuyện mình muốn.

Từ nhỏ đến lớn, tất cả thời gian của nàng đều dùng vào nâng cao bản thân, chăm sóc Bối Bối và tính toán tương lai. Cuộc sống không giống người bình thường, để lại rất nhiều tiếc nuối.

Đứng trước cửa hàng, Lâm Dịch dùng chìa khoá mở cửa. Thẩm Bối Bối gọi cho đội ngũ thi công.

Thẩm Thiến đi vào, chắc đã nghĩ cách trang trí từ trước, nói ra dự định của mình.

Cửa hàng hơn 200 mét vuông, để cho tiện bán, tường đã được sơn xanh.

Ba người tốn khá nhiều thời gian ở đây rồi mới về nhà nấu cơm.

Không lâu sau, Đường Tư cũng về.

Trên bàn cơm có thêm một người, cũng vui hơn trước.

Đường Tư thì vui hơn rất nhiều, quan hệ của nàng và Thẩm Thiến đã không thể nói là thân như chị em. Mà là giao tình quá mệnh, có thể giao phía sau cho đối phương, tuyệt đối tín nhiệm.

Sau đó nói đến chuyện giao dịch.

Bây giờ cần Phá Cảnh đan và Giải Độc đan là chính.

Phá Cảnh đan thì Lâm Dịch đã có sẵn, Giải Độc đan cần quan phương cung cấp dược liệu. Bây giờ đã bắt đầu trồng công nghiệp, cũng tìm thêm bên ngoài, dự định chuẩn bị trước một nhóm, khi cần thì dùng.

Lúc Đường Tư nói những chuyện này, Thẩm Thiến cũng ngồi nghe, về sau nàng là người phụ trách.

Lâm Dịch nhạy bén nhận ra, nhìn Đường Tư: “Đường tỷ...... Ngươi phải đi?”

“Đi? Ta đi đâu?” Đường Tư trợn trắng mắt nói: “Ta đi công tác, mười ngày nửa tháng mà thôi, xem ngươi kìa.”

Lâm Dịch thở phào nhẹ nhõm.

Hắn đã quen với cuộc sống có Đường Tư.

Trước đây Tống Tình rời khỏi, Lâm Dịch cũng bần thần một hồi lâu. Cứ thấy trong cuộc sống thiếu gì đó, nhất là tự mình tiễn nàng ra chiến trường.

Đường Tư chỉ định ra ngoài mười ngày nửa tháng, nàng không phải chủ lực, đi thử thời vận, ngộ nhỡ tìm được thì sao.

Lâm Dịch cũng biết thân phận của nàng không bình thường, đương nhiên có việc phải làm.

Buổi tối.

Đường Tư vẫn leo lên giường của Lâm Dịch.

Thật ra từ khi Thẩm Thiến tỉnh lại, ác mộng cũng không còn, nhưng nàng thấy mình đã thành thói quen.

Dù sao Lâm Dịch không biết mình rất thích ngủ ở đây, không có bất kỳ vấn đề gì.

Lâm Dịch từ ban đầu nội tâm kháng cự, thấy một đại mỹ nhân ngủ bên cạnh chính là tra tấn mình, sợ bất cẩn làm chuyện gì đó, đến bây giờ đã chết lặng.

Dù sao ngươi đánh không lại nàng.

Sau đó nhập mộng.

Lần này là thế giới của Cổ Lan.

Lâm Dịch làm đa tình kiếm khách, vô tình kiếm thành sách, giao cho Cổ Lan.

Cổ Lan xem qua, hài lòng thu vào.

Sau đó hắn ngồi xe đạp đôi chở Cổ tổng giám đốc dạo phố, vừa đạp vừa hỏi thăm.

“Có thuốc trị sẹo không? Uống hoặc xoa là làn da có thể trở nên trơn bóng.” Lâm Dịch nhớ tới Thẩm Thiến.

Năm đó thương thế của nàng nhìn thấy mà giật mình, sợ rằng toàn thân đã nát, để lại không ít sẹo.

Nhưng chắc mấy năm này cũng nghĩ biện pháp chữa trị, dùng một vài sản phẩm. Vết sẹo nhạt đi một chút, nhưng vẫn có thể nhìn thấy vết tích, đúng là đáng tiếc.

Cổ Lan trợn trắng mắt: “Vật đó có ích lợi gì?”

“Có hay không?”

“Có.”

Cổ Lan chưa bao giờ để Lâm Dịch thất vọng. Thứ này không phải thủ đoạn đan đạo hoàn chỉnh, bởi vì không cần thành đan, mà là luyện thành cao, bôi lên người.

Bởi vì phẩm cấp không cao, cho nên có thể tìm thấy tài liệu.

Cổ Lan hơi buồn bực, cho thứ như vậy không thể hiện được kĩ năng của mình. Nhưng tiểu manh tân như Lâm Dịch không cần đồ cao cấp, hiểu biết không rộng, không nghĩ ra mình cần gì, nàng chỉ có thể bất đắc dĩ thở dài.

Sau khi có được thứ mình cần, Lâm Dịch hỏi thăm về không gian dị thứ nguyên.

“Thông đạo tồn tại từ trước, nếu không bị hư hỏng thì khi linh khí khôi phục sẽ mở ra lần nữa. Nếu thông đạo này bị phá hư, đương nhiên không mở ra được.” Cổ Lan giải thích.

Hai thế giới được một thông đạo nối liền, thông đạo này không phải hoàn hảo vô khuyết, cũng có thể hỏng hóc.

Lâm Dịch ngạc nhiên: “Nếu phá hoại thông đạo thì không vào được không gian dị thứ nguyên?”

“Đương nhiên không vào được, nhưng phá hoại không dễ.” Cổ Lan trợn trắng mắt.

Lâm Dịch nghi hoặc nói: “Nghe nói có không gian dị thứ nguyên cấp thấp, chỉ có thể cho người có cảnh giới nhất định thông qua. Nếu người cảnh giới cao đi qua, có thể phá hoại thông đạo không?”

“Đó là không gian bất ổn, cảnh giới cao đi qua thì không gian không chịu nổi, người sẽ chết, liên quan gì đến phá hủy không gian?” Cổ Lan sững sờ.

Lâm Dịch bỗng nhiên tỉnh ngộ, thảo nào Lam tinh biết chuyện này nhưng không nghĩ đến phá hoại thông đạo. Cảnh giới cao đi qua, không phải thông đạo sụp đổ, mà là người xong đời a!

“Làm sao để phá hoại không gian?” Lâm Dịch lại hỏi.

“Liên quan đến không gian, Phá Toái Hư Không, Độ Kiếp Phi Thăng đều có biện pháp.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK