Đã thu được đủ tin tức từ nàng, ngoại trừ nói khoác mình là thiên ngoại kỳ thạch ra thì không biết gì cả, đúng là vô dụng.
Nếu không thành phi kiếm của mình, còn có thể khai phá ra công năng tự động lái, thì Lâm Dịch đã chẳng nói nhiều, khẳng định co cẳng chạy ngay.
Thứ này không rõ lai lịch, Lâm Dịch không dám chủ quan.
Hắn nghiêm mặt nói: “Ta muốn rời đi, ngươi nên làm gì?”
“Ngài đi thong thả.”
Vừa nói xong, khi Lâm Dịch mở mắt, đã về thế giới hiện thực.
Dụi mắt ngồi dậy thấy chỉ có một mình, còn hơi thất lạc, xem ra quen thuộc đúng là đáng sợ.
Từ dưới giường lấy ra phi kiếm bảo bối.
Lâm Dịch lắc lư nói khẽ: “Đồ nhỏ, ngươi ở đâu?”
Hô vài tiếng, không nghe thấy trả lời.
Con hàng này nói nàng quá yếu, không cảm ứng được tình huống bên ngoài, có khi thế thật.
Giấu kỹ phi kiếm, Lâm Dịch bắt đầu rửa mặt, đồng thời chuẩn bị bữa sáng.
Hôm nay rất nhiều người, trong nhà chưa từng náo nhiệt như thế.
Nếu Tình tỷ về, Thiến tỷ tỉnh lại thì càng hoàn mỹ.
Lũ tiểu gia hỏa ăn xong thì thương lượng đi đâu chơi, thời gian hôm nay rất quý giá, buổi chiều phải về trường sớm.
Lâm Dịch không làm gì khác, chỉ đi cùng các nàng, tiện thể mua đồ.
Đường Tư và Thẩm Bối Bối có công việc của mình nên không đi theo.
Đến khi ba tiểu gia hỏa chơi mệt, lái xe đưa các nàng đến học viện, Lâm Dịch mới chạy về.
Trở về khu nam, dù sao cũng rảnh nên mở điện thoại lướt nhiệm vụ trong nhóm. Làm một thành viên của Đến Ngay Đây, mỗi tháng hoàn thành mấy nhiệm vụ là thao tác tiêu chuẩn.
Tìm một hồi nhưng không thấy có gì đơn giản.
Lúc trước, đồ ở đây rất hấp dẫn Lâm Dịch, bây giờ thì chướng mắt.
Dứt khoát bỏ qua, nhắn tin cho Đường Tư.
“Đường tỷ, dùng ban thưởng của Đại Hạ Long Hồn đổi ít đồ cho Bảo Nhi thôi. Nàng cân nhắc rất lâu, còn hỏi thêm Uông Tiểu Ngư và Xà Huệ, muốn học truyền thừa của Nga Mi.”
Truyền thừa của Nga Mi cũng trong hệ thống Bách Võ.
Rất nhiều chiêu thức của Nga Mi phái là cho nữ, ví dụ quyền pháp có Nhất Diện Hoa, Tà Sáp Nhất Chi Mai, Quần Lý Thoái, Đảo Thải Liên… Kiếm pháp có Văn Cơ Huy Bút, Tố Nữ Đạn Trần, Tây Tử Tẩy Diện, Việt Nữ Truy Hồn… Trâm pháp có Hoa Nhường Nguyệt Thẹn, Chim Sa Cá Lặn.
Nữ võ giả tuy khí lực không nhỏ, nhưng tiên thiên yếu hơn nam. Tống Bảo Nhi còn nhỏ tuổi, bảo nàng cứng chọi cứng với người ta thì quá chịu thiệt, cho nên mới chọn truyền thừa của Nga Mi.
“Lát nữa đưa đến cho nàng.” Lâm Dịch từng đề cập, Đường Tư trực tiếp đáp ứng.
Làm xong chuyện này.
Lâm Dịch dứt khoát về nhà tu luyện.
Những ngày này nỗ lực, Lâm Dịch thấy cảnh giới Trúc Cơ sơ kỳ đã đi được một phần ba.
Luyện chế được Chân Nguyên đan, Lâm Dịch nuốt một viên trung phẩm, tốc độ nhanh hơn một đoạn.
Một đêm như cũ.
Lần nữa tiến vào thế giới trong mộng, Lâm Dịch hơi thất vọng, vậy mà không phải mộng cảnh của Cổ Lan.
Nếu cho Lâm Dịch lựa chọn mộng cảnh, hàng đầu tuyệt đối là Cổ Lan, thứ nhất an toàn, thứ hai có thể học.
A!
Ta quả nhiên là đứa bé ngoan thích học a!
Vừa cảm thán vừa tìm kiếm con đường phía trước, sau đó lại tiếp tục tu luyện.
Mộng cảnh dị thế giới cũng nhiều lần xuất hiện, phần lớn là mảnh vỡ, có thể quan sát được thế giới kia từ các góc độ khác nhau.
Có thể khẳng định, những mộng cảnh này nối liền. Cũng cho thấy sự to lớn của hệ thống này, Lâm Dịch không dám liều lĩnh, dứt khoát hai tai không nghe chuyện ngoài cửa, dụng tâm tu luyện.
Sáng sớm hôm sau.
Công Cụ Dương lại nhắn tin.
< Công Cụ Nhân A Dương >: Hôm nay có rảnh không?
Lâm Dịch xấu hổ, người ta phát hiện chỗ tốt nên mời mình, kết quả bị thả bồ câu hơn mười ngày. Lúc trước còn phiền muộn Công Cụ Dương phớt lờ mình, bây giờ thấy có lỗi với hắn.
< Bản Quần Lương Tâm >: Bây giờ ta rảnh, Dương ca có đi luôn không?
< Công Cụ Nhân A Dương >: Được, ta liên hệ Manh Tân tiền bối, chúng ta gặp ở quảng trường trung tâm khu nam.
Hẹn địa điểm, Lâm Dịch trực tiếp lái xe tới.
Không bao lâu sau, A Dương và Tuyệt Đối Manh Tân cũng đến.
Tuyệt Đối Manh Tân là lão tiền bối, nghe nói khi Đến Ngay Đây sáng lập, hắn là nhóm đầu tiên gia nhập, nhưng tuổi tác không lớn, chỉ khoảng 35.
Dáng người không cao, ước chừng 1m75, quần áo thể thao và giày thể thao bình thường, các phương diện rất bình thường.
Lâm Dịch dùng Vọng Khí thuật xem, khí tức rất cường thịnh.
Cao thủ Võ Sư đỉnh phong, trong nhóm suốt ngày giả bộ người mới, ai ngờ gia hỏa này mạnh như thế. Thảo nào Công Cụ Dương bảo có hắn thì không lo an toàn.
Manh Tân cười nói: “Sớm muốn gặp gỡ Lương Tâm nhưng không có cơ hội, hẹn được ngươi không dễ a!”
Lâm Dịch lúng túng nói: “Ta không cố ý, do có việc rất đúng lúc.”
“Không sao, ta đùa thôi.”
A Dương nói: “Không sớm nữa, nói chuyện trên đường đi, ngồi xe của ta nhé!”
Công Cụ Dương lái xe, ba người chạy tới chỗ cần đến.
A Dương nói đầu đuôi câu chuyện.
Hắn trùng hợp phát hiện chỗ kia lúc làm nhiệm vụ, trước đây hắn ba ngày đánh cá hai ngày phơi lưới, cơ bản không nhận chuyện phiền toái.
Nhưng từ lúc bị Lâm Dịch hố, Thư Ký trừng phạt ép làm nhiệm vụ, mới có chuyện này.
Lúc nói chuyện, hắn luôn nở nụ cười, tâm tình khá tốt.
Chỗ cần đến trong rừng sâu núi thẳm.
Lúc Công Cụ Dương tìm dược liệu, ngẫu nhiên phát hiện một sơn động nhỏ bé. Trong động có thiên địa khác, ba người đi vào khoảng 30 mét, dời một tảng đá lớn thì phát hiện có đường xuống dưới.
Lâm Dịch một mực duy trì cảnh giác, thả thần thức ra 500 mét, không phát hiện vấn đề gì.
Thông đạo do con người làm ra.
Phía dưới có hang động khổng lồ, đường đá sát vào vách núi. Con đường khá hẹp, ba người tuần tự tiến vào - A Dương phía trước, Lâm Dịch ở giữa, Manh Tân tiền bối đi cuối cùng.
Trong động rất tối, A Dương đã chuẩn bị đèn pin.
Lâm Dịch dùng thần thức quan sát phạm vi 500 mét. Trong động rất lâu không có người, không phát hiện dấu chân nào.
Đáng tiếc là không thấy đồ tốt.
Nhưng có một vách đá khá là quỷ dị, mơ hồ ngăn cản thần thức của Lâm Dịch, khiến hắn không nhìn rõ tình hình bên trong.
Lâm Dịch đang định dẫn A Dương đi xem chỗ quỷ dị kia thì cảm thấy nguy hiểm. Hắn vội vàng xoay người, muốn thăm dò nên cố ý tỏ ra yếu kém, giả bộ không phải đối thủ.
Đường đá hơi dốc, Lâm Dịch bị đẩy mạnh, đứng không vững nên lui về phía sau mấy bước, đụng vào A Dương.
Hắn chỉ là Võ Đồ, không chịu được lực lượng này, lập tức kêu lên một tiếng, lăn từ đường đá xuống, còn không rõ ràng xảy ra chuyện gì.
Lâm Dịch dùng thần thức xem, phát hiện hắn không bị trọng thương mới thở phào nhẹ nhõm, sau đó quát lên: “Manh Tân tiền bối có ý gì vậy?”
Trong bóng tối phía dưới, Công Cụ Dương đang định nhặt đèn pin lên, nghe thấy Lâm Dịch hô to thì ngây cả người.
Manh Tân ra tay đánh lén Lâm Dịch?
Giọng Manh Tân truyền đến, hắn cười lạnh: “Hóa ra ta coi nhẹ ngươi, có chút bản sự a! Thảo nào có người trăm phương ngàn kế muốn bắt ngươi!”
“Ai muốn bắt ta? Manh Tân, ngươi phản bội công ty à!” Lâm Dịch không sợ đối phương, chỉ không biết bị ai để mắt tới nên mới hỏi thăm.
“Phản bội công ty? Loại công ty này, vì sao ta không phản bội? Gia nhập Đến Ngay Đây từ năm đầu tiên, võ giả cùng thời kỳ kiếm đủ tài nguyên rồi lục tục rời đi, ta thì ngồi mãi trên cương vị, không ngừng bồi dưỡng người mới, điều tiết bầu không khí trong nhóm. Vốn cho rằng lần này điều động nhân sự, ta có thể thăng chức làm quản lý.
Nhưng Đường Tư đột nhiên nhảy dù tới, thoáng cái thành quản lý. Nàng còn coi Thư Ký là người nối nghiệp, thậm chí đã dự định Thư Ký là quản lý đời kế tiếp, ta thì sao? Ta vì công ty làm nhiều như vậy, nàng có nghĩ đến cảm thụ của ta không. Luận tư lịch Thư Ký không bằng ta, luận thực lực Thư Ký không bằng ta, vì sao nàng có thể làm quản lý!”
Bởi vì tích lũy quá nhiều oán khí, giọng Manh Tân hơi kích động.
Còn bị Lâm Dịch lật bàn, chuyện không thể nào.
A Dương mới cảnh giới Võ Đồ, Lâm Dịch vừa gia nhập không bao lâu, thường ngày không có cảm giác tồn tại, nghe nói vừa mới đột phá, có thể có thực lực gì?
A Dương phía dưới đã run rẩy.
Xong rồi xong rồi, mình bị lợi dụng!
Thực tế, hắn không phải người phát hiện nơi này.
Hắn phàn nàn Lâm Dịch với Manh Tân, nói là lần nào gặp tên đó cũng xui xẻo, Manh Tân đề nghị hù dọa Lâm Dịch.
Đây là hù dọa?
Những lời vừa rồi, tuyệt đối là phát ra từ đáy lòng.
Sao ta thảm thế này!
Lâm Dịch bị ta liên lụy, làm sao bây giờ?
Nhưng mình có thể làm gì, chênh lệch giữa Võ Đồ và Võ Sư đỉnh phong, không khác gì trứng gà và tảng đá, xong đời rồi!
Lâm Dịch không ngờ nội bộ Đến Ngay Đây còn có những chuyện này.
Sau này Thư Ký sẽ trở thành lãnh đạo trực tiếp của ta?
Hắn không nhịn được nghi hoặc: “Phản bội công ty là đại kỵ, quan phương sao có thể tha cho ngươi?”
“Chỉ cần giao ngươi cho Cửu Tinh tháp, bọn hắn sẽ cung cấp tài nguyên cho ta, giúp ta trở thành Võ Tôn. Quản lý vô tích sự, ta không cần. Lương Tâm à, ngươi đừng trách ta, nếu trách...... Thì trách ngươi chọc phải Cửu Tinh tháp đi!”
Lâm Dịch không hiểu ra sao.
Ta chọc phải Cửu Tinh tháp từ bao giờ?
Không......
Đối phương muốn bắt ta chứ không phải đánh chết, chẳng lẽ vì đan phương?
Tin tức giấu kín hơn nữa, cũng có thể lộ ra.
Ý nghĩa của đan phương đủ khiến Cửu Tinh tháp bí quá hoá liều, đừng nói là cung cấp tài nguyên để Manh Tân trở thành Võ Tôn, cho dù nuôi hắn đến Tông Sư cũng không lỗ!
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK