Mục lục
Ngã Mộng Lý Hữu Đại Lão
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong huyễn tưởng của Lâm Dịch.

Huyết ma phải xấu xí, ma khí ngập trời, trông muốn ăn đòn. Người chính trực như mình nhìn thấy, một lời không hợp đã muốn rút kiếm siêu độ hắn.

Kém hơn nữa, ngươi là một đại tỷ tỷ xinh đẹp.

Rất cao ngạo, rất quật cường, khiến ta có khoái cảm dạy dỗ cũng được a!

Nhưng gia hỏa này chỉ là tiểu nha đầu sáu tuổi, bị đau là khóc, nói chuyện tuy kinh người, nhưng lúc nào cũng thút thít.

Khiến hắn đau đầu vô cùng.

Lâm Dịch lắc đầu nói: “Ngươi cân nhắc mình sai ở đâu, sớm ngày sửa chữa, ta sẽ không làm khó ngươi.”

Tiểu nha đầu gật đầu liên tục, như gà con mổ thóc.

“Ta thay đổi, ta thay đổi, ta sẽ thay đổi hết. Ta không làm huyết ma, ta không hại người nữa. Từ nay về sau ta làm chỉ làm việc thiện, tuyệt đối không làm chuyện thương thiên hại lý.” Tiểu nha đầu ra vẻ ta sai rồi, tràn đầy nước mắt thề thốt.

Lâm Dịch lắc đầu, không để trong lòng.

Chờ hắn rời khỏi.

Tiểu nha đầu đi xung quanh quay một vòng, xác định Lâm Dịch không còn ở đây mới hung ác nói: “Đáng ghét, bại hoại này, sau này ta phải rút gân lột da ngươi, thay đổi? Không thể, đời này ta cứ như vậy, ai có bản sự làm ta thay đổi? Ai dám làm ta thay đổi?”

May mà Lâm Dịch không thấy cảnh này.

Nếu không thì phải cảm khái, đúng là xấu từ trong xương. Dăm ba câu sửa chữa được các nàng mới lạ, phải dùng thủ đoạn tàn nhẫn nhất, khiến các nàng triệt để chịu phục.

Cổ Lan quy hoạch rất đơn giản, khẳng định bây giờ chưa đạt thành mục tiêu.

Lâm Dịch phải dạy dỗ tiểu nha đầu này đến khi nàng e ngại mình từ trong suy nghĩ.

Trở về thế giới trong mộng.

Lâm Dịch sờ ngực, cảm giác lương tâm bị khiển trách.

Điều chỉnh trạng thái.

Hắn tiến vào mộng cảnh tập thể, cứu vớt mấy thiếu niên sa ngã. Làm chuyện tốt mới có thể xoa dịu cảm giác tội ác trong lòng mình.

Trong mộng cảnh, các thiếu niên hoàn toàn buông thả bản thân.

Bởi vì ở dị thế giới, có lực lượng siêu phàm, ngay cả thần linh cũng bảo kê bọn hắn, cho nên bồi dưỡng thành tính cách vô pháp vô thiên.

Cộng thêm mộng cảnh này vốn không bình thường, phóng đại suy nghĩ của bọn hắn đến vô cùng.

Người chính trực càng chính trực, người sa đọa càng sa đọa.

Thật ra bọn hắn cũng là người bị hại.

Nhưng có vài hình ảnh, Lâm Dịch cũng không nhìn được.

Đây là một lớp tập thể xuyên việt, rõ ràng là bạn học cùng lớp, lại thành cục diện kẻ yếu phụ thuộc kẻ mạnh, kẻ mạnh khống chế kẻ yếu, kẻ yếu sinh tồn rất gian nan.

Nếu là con gái, còn bị đối xử tàn nhẫn.

Lâm Dịch lấy lòng từ bi đưa bọn hắn ra ngoài.

Đồng thời cầu nguyện bọn hắn không bị lôi vào nữa. Chuyện trong mộng tuy chân thực, tạo thành bóng ma tâm lý cực lớn cho bọn hắn, nhưng may mà được Lâm Dịch đưa tiễn, bọn hắn sẽ không nhớ chuyện từng xảy ra. Đây cũng là một loại hạnh phúc.

Làm đủ chuyện tốt, Lâm Dịch mới thỏa mãn, cảm thấy lương tâm khiển trách không nặng lắm.

Tiếp tục tu luyện, Lâm Dịch phát hiện mình đã đi được một nửa Trúc Cơ cảnh. Ngủ thêm mấy giấc là có thể bước vào Trúc Cơ trung kỳ.

Tu hành của Trúc Cơ cảnh cũng rất đơn giản.

Chẳng qua là giai đoạn không ngừng tinh luyện chân nguyên.

Luyện Khí vào Trúc Cơ, chân khí hóa chân nguyên. Lúc này chân nguyên vẫn là trạng thái nguyên thủy, cần trải qua cảnh giới Trúc Cơ rèn luyện tinh luyện, cuối cùng ngưng tụ thành Kim Đan.

Chất lượng chân nguyên của Lâm Dịch cũng bình thường, nhưng có khả năng khai quật cực lớn.

Đại khái do Thiên Đạo Trúc Cơ, cho nên hạn mức tối đa được đề cao.

Vừa đến thời gian, Lâm Dịch rời khỏi mộng cảnh.

Nhật Bản vẫn trong nước sâu lửa nóng.

Vốn cho là một ngày yên tĩnh, chuyện cũng nên kết thúc. Sau đó lục tục xuất hiện người hôn mê bị chết não, đại biểu bọn hắn gặp bất trắc trong mộng.

Tuy là giấc mộng, nhưng người sáng tạo mộng cảnh không có ý tốt, không cam đoan an toàn của bọn hắn.

Nhưng Nhật Bản thì yên tâm.

Từ kinh nghiệm trước đây, đại biểu tất cả đang tiến hành thuận lợi.

Nhưng ai ngờ hôm nay có 12 người tỉnh lại, cả nam cả nữ, không nhớ được gì cả, cao tầng Nhật Bản đã sắp sụp đổ.

Lâm Dịch không hề biết chuyện này.

Đại khái là lương tâm bị tra tấn, lúc ngủ dậy cảm thấy hơi khó chịu.

Đến khi Lâm Dịch bò dậy thay quần áo.

Đường Tư mới uể oải lật người lại, đùi trắng cuốn chăn mỏng, hai tay ôm gối của Lâm Dịch, nhìn hắn nói: “Sao cứ như ngủ không ngon, nằm mơ à?”

Nàng ít khi nhìn thấy Lâm Dịch như vậy.

Mỗi ngày thức dậy, gia hỏa này luôn vui vẻ thoải mái, nhưng hôm nay thì hơi uể oải suy sụp.

Lâm Dịch có thể nói gì?

Tối hôm qua ta dạy dỗ con gái trong mộng?

Gia hỏa kia tuy tà ác, nhưng trông rất đáng yêu. Ta muốn dạy dỗ nàng, nhưng lương tâm lại khó chịu, nên mới biến thành như này.

Lâm Dịch bịa chuyện: “Không ngủ ngon.”

Ngươi đánh rắm!

Đường Tư thầm bồi thêm một câu giúp hắn.

Ngươi có thể ngủ không ngon?

Mỗi ngày ngủ như con heo, làm gì cũng không tỉnh lại, chất lượng giấc ngủ tốt lắm.

Nàng cũng suy đoán ra nguyên nhân.

Chắc là mộng xuân đi!

Cũng đúng, hai ta suốt ngày cùng giường chung gối, ngươi không có động tĩnh gì, ta sẽ rất thất lạc á.

Lâm Dịch không ngờ Đường Tư đang não bổ hắn chính thức bước vào tuổi dậy thì, bắt đầu có ý xấu.

Hắn rửa mặt nấu cơm, một ngày như bao ngày.

Đường Tư ra ngoài làm việc, Lâm Dịch ngoài sáng là không ra ngoài, muốn đi cũng là vụng trộm bay.

Lúc đi, Đường Tư thuận tiện nhắc hôm nay thợ tạo giấy sẽ liên hệ Lâm Dịch.

Buổi sáng không ra ngoài, ngồi gõ chữ chờ đối phương gọi điện đến. Bây giờ mình bị Cửu Tinh tháp nhìn chằm chằm, tiếp xúc với ai cũng mang đến phiền toái cho người ta. May mà tạo giấy thì nói qua điện thoại cũng được.

Không lâu sau, thợ tạo giấy gọi tới.

“Xin hỏi có phải Lâm tiên sinh không? Ta là thợ tạo giấy được Vương tổng giới thiệu.” Nghe tiếng chắc là cao tuổi, lúc nói chuyện hơi khiếp đảm. Lâm Dịch không biết Vương tổng là ai, chắc là người hỗ trợ mà Đường Tư tìm được.

“Đúng rồi, ta cần giấy khá đặc biệt, cũng không mua nhiều. Chắc không dùng đến máy móc, có khi phải làm thủ công, không có vấn đề gì chứ?” Lâm Dịch nói ra yêu cầu của mình.

Phù triện được Cổ Lan truyền khác với phù triện của Đạo gia mà Lâm Dịch biết - không có nhiều công năng hay thủ đoạn mời thần mượn lực vân vân....

Chỉ là phong ấn thuật pháp của tu sĩ vào trong bùa, lúc cần có thể sử dụng ngay. Lấy bùa làm cơ sở, mượn thiên địa thi pháp.

Bởi vậy yêu cầu với giấy rất nghiêm ngặt, cần đạt tiêu chuẩn mới phong ấn được thuật pháp. Nhưng Lâm Dịch không rõ tiêu chuẩn cụ thể, cho nên phải thực nghiệm.

“Nếu có yêu cầu với giấy thì phải chú ý đến tài liệu. Độ lớn, độ dày cũng phải cân nhắc. Nguyên liệu chủ yếu hiện nay là sợi gai, trúc, cây và lúa đơn.” Người thợ giới thiệu.

Lâm Dịch cân nhắc, chu kỳ sinh trưởng của sợi gai và lúa đơn không dài, khả năng được linh khí tẩm bổ không cao. Trúc tuy có chu kỳ sinh trưởng dài, nhưng vẫn yếu thế hơn cây cối.

Chu kỳ sinh trưởng của cây rất dài, cái cây trong tay Lâm Dịch đã chết, vỏ cây khô nứt nhưng vẫn chứa rất nhiều linh khí.

“Ta cung cấp cây cho các ngươi. Ta cần giấy có độ dày nhất định, làm cả 0.5 mm, 1 mm và 2 mm đi. Độ lớn thì dựa theo tiêu chuẩn là được.” Lâm Dịch nói đại khái yêu cầu của mình.

“Chúng ta đã rõ ràng, đủ tài liệu sẽ chế tạo ngay.”

“Được rồi, ta lập tức cho người chuyển hàng, phí tổn ra sao?” Lâm Dịch hỏi.

“Lâm tiên sinh được Vương tổng giới thiệu, phí tổn nói sau cũng được.” Người thợ nghĩ thầm, Vương tổng nói đại nhân vật muốn nghịch mà thôi, cần bao nhiêu tiền, hắn bao hết. Tạo giấy bằng tay quá chậm, dùng máy cho nhanh, số lượng không quan trọng.

Lâm Dịch cũng không biết tiêu chuẩn, nói ngay: “Được rồi, ngươi tính toán phí tổn, khi người của ta đưa cây, ngươi nói cho nàng là được.”

Lâm Dịch định nhờ Hạ Nguyệt xử lý chuyện cây cối.

Hỏi rõ địa chỉ nhà máy, Lâm Dịch cúp điện thoại rồi gọi cho Hạ Nguyệt, bảo nàng tìm người thu mua cây cối, chọn loại cổ thụ.

Thực vật cũng rất mẫn cảm với linh khí, nhất là cổ thụ trăm năm, ngâm khoảng trăm năm trong hoàn cảnh linh khí khôi phục, có lẽ còn tốt hơn cái trong tay mình.

Hạ Nguyệt không hỏi nguyên do, làm rõ yêu cầu cụ thể và địa điểm đưa hàng rồi bắt tay sắp xếp. Lâm Dịch không cần nhiều, mời võ giả đi chém một ít về là xong.

Sắp xếp xong chuyện này, Lâm Dịch đến căn cứ bí mật.

Lâm Dịch hi vọng nhất là mất dược liệu, lần này được toại nguyện, nhưng camera năng lượng mặt trời cũng mất theo.

Lâm Dịch phiền muộn nói: “Đm, biết chơi hơn cả ta, người giả chó à!”

Lâm Dịch giận đến nghiến răng.

Từ vết tích ở hiện trường, chắc là Cẩu yêu trộm đồ, nó không xử lý dấu chân của mình. Nếu là người thì chỉ có thể nói hắn chó thật, vậy mà ngụy trang hiện trường như thế.

Nhưng nếu là Cẩu yêu, còn biết cuỗm camera năng lượng mặt trời của mình đi, cũng giỏi quá đi!

Yêu thú cấp bậc càng thấp, IQ càng thấp. Nhưng nghiên cứu cho thấy, mỗi khi yêu thú thăng lên một cấp, trí lực cũng tăng trưởng một chút. Nếu là yêu thú sinh hoạt trong thành, chắc có thể học được trò này.

Nhưng phải mạnh đến mức nào a!

Yêu thú dã ngoại tuy mạnh mẽ, nhưng chắc không biết trò này. Yêu thú trong thành tuy biết, nhưng không thể mạnh lắm.

Nhưng không biết vì sao, Lâm Dịch lại nhớ đến con chó đất lúc trước.

Không thể nào......

Nó chỉ là yêu thú cấp 2 mà!

Không thể nghịch thiên như thế chứ!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK