Mục lục
Ngã Mộng Lý Hữu Đại Lão
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tống Tình trầm mặc một lát, mới nói: “Thôi đi!”

“Đừng mà, nếu ta có em trai mỗi ngày cày công lao cho chị, chắc cao hứng chết mất. Cho hắn quá nhiều lợi ích thì dễ bại lộ, không phải cho ngươi cũng thế sao?” Đường Tư vội vàng khuyên giải, không thể cứng đầu nhé.

“Em trai ta chính là em trai ngươi, cho ngươi cũng được.” Tống Tình thấy mình bắt đầu ăn bám.

Lần trước mơ mơ hồ hồ bị Đường Tư thăng chức, đến nay vẫn không bình thường lại. Nếu nàng tự làm, phải lập không ít công lao, vốn không thể nhanh như vậy.

Kết quả không đến mấy ngày lại thăng chức.

Đường Tư hô to gọi nhỏ: “Đừng mà, ngươi muốn hại chết ta phải không, ta lên? Ta có thể lên đâu? Cao hơn nữa chính là đại nghịch bất đạo, lão tổ tông sẽ đánh chết ta!”

Tống Tình đau đầu nói: “Lần này có việc gì vậy?”

“Phá Cảnh đan đã nói cho ngươi, Đại Hạ sẽ có thêm mấy cao thủ Võ Tôn. Bây giờ lại cho Giải Độc đan, nếu kiếm được sớm, lão Tông Sư không phải tiếc nuối mà chết.” Đường Tư thở dài.

Vài năm trước có lão Tông Sư chết.

Tông Sư có ý nghĩa quá lớn với Đại Hạ, vị kia cũng xui xẻo, đi nhầm vào khu vực chướng khí nên trúng kịch độc.

Nếu khi đó có Giải Độc đan, chắc đã giải quyết được vấn đề.

Lão Tông Sư cũng không cần ôm hận mà chết, đến chết cũng không cam lòng, dứt khoát từ bỏ trị liệu, giết vào không gian dị thứ nguyên, muốn kéo mấy Tông Sư của Thượng Võ vị diện đệm lưng.

Tống Tình tuy vắng mặt, nhưng Đường Tư sẽ nói tất cả chuyện của Lâm Dịch cho nàng.

“Không thể cho nữa, hắn sẽ bị chú ý.” Tống Tình mặt ủ mày chau.

Em trai quá ưu tú cũng phiền toái, nàng chưa có năng lực bảo hộ Lâm Dịch chu toàn, nếu bại lộ quá nhiều sẽ gây ra phiền toái.

Nhất là nếu Thượng Võ vị diện quyết tâm.

Khẳng định muốn bắt Lâm Dịch, nếu không bắt được, sẽ giết hắn chấm dứt hậu hoạn.

“Ta bảo kê hắn mà.” Đường Tư bất mãn, ta mà không bảo vệ được hắn sao? Chí ít ngoài sáng không có ai ra tay với hắn, nhưng nghĩ đến Thẩm Nguyên Sinh thì phát sợ: “Ta kể chuyện cho ngươi, nhưng đừng tức giận.”

Không đè nổi chuyện này, Tống Tình sớm muộn cũng biết. Chỉ sợ nàng nổi điên về đòi lẽ phải, chi bằng mình nói trước cho nàng, dù sao có thể khuyên nhủ.

“Nói đi.”

“Trước đó Thẩm tông sư lợi dụng hắn.” Đường Tư tránh nặng tìm nhẹ.

Đầu kia lập tức không còn âm thanh.

Đường Tư khẩn trương nói: “Ngươi đừng làm loạn a, ta đã cảnh cáo bọn hắn, còn nói sau khi vấn đỉnh Tông Sư sẽ đi thăm hỏi hắn một phen.”

“Bao giờ ngươi mới thành Tông Sư.” Tống Tình cạn lời.

Nàng rất tức giận, nhưng cũng rõ ràng công tích của Thẩm lão tông sư, không thể kêu đánh kêu giết, cùng lắm tỏ thái độ mà thôi.

Đường Tư đắc ý: “Ta sắp Võ Tôn trung kỳ.”

“Ta đã là.” Tống Tình buồn cười.

Đường Tư phiền muộn nói: “Đáng ghét, nhanh hơn ta nhiều!”

“Ngươi tục sự quấn thân, thời gian tu luyện không nhiều. Nếu có thể chuyên tâm tu luyện, đương nhiên không chậm hơn ta.” Tống Tình lý trí giải thích.

Trước đó nàng và Đường Tư có thực lực sàn sàn nhau.

Nhưng bởi vì Đường Tư về nước dưỡng thương, sau đó chấp nhận mình nhờ vả, hỗ trợ chăm sóc Lâm Dịch, tiện thể xử lý một vài tai hoạ ngầm, mới ảnh hưởng tu luyện.

“Lúc ấy ta chỉ nghĩ là hỗ trợ chăm sóc em trai, ai ngờ hắn ném ra cả đống đồ tốt. Ta đã sắp bận điên, cả ngày giải quyết vấn đề.” Đường Tư phàn nàn.

Lúc đầu nàng thấy đưa Lâm Dịch vào học viện Bách Võ không ổn, ngộ nhỡ hắn não tàn muốn đi không gian dị thứ nguyên thì sao?

Cho nên dứt khoát đưa hắn vào Đến Ngay Đây, vốn định dựa vào tài nguyên của mình, chậm rãi cung cấp đồ tốt cho hắn.

Nhưng kết quả?

Lâm Dịch bái sư phụ cường giả, ném đồ liên tục, Đại Hạ thu hoạch không cạn. Nàng chỉ có thể xoay quanh hắn, hoang phế tu luyện.

Tống Tình thấy cũng đúng, Đường Tư chậm trễ tu hành là do mình.

Cân nhắc một hồi, nàng mới lên tiếng: “Thăng đi.”

“Được rồi.” Đường Tư vui vẻ nói: “Ăn bám thì sao, người khác muốn còn không được. Ngươi sớm đi vào cao tầng, cũng tiện bảo kê em trai a!”

“Ta không phải cao tầng sao?” Tống Tình sững sờ, dưới tay mấy quân đấy.

“Phải vào chính quân, làm thiếu tướng gì gì đấy, ngươi còn kém một chút xíu.” Đường Tư dửng dưng như không.

Tống Tình cạn lời.

Đây chính là điểm xuất phát khác nhau sao?

Ta mới 20 tuổi, bình thường là không lên nổi, nhưng có Thượng Võ vị diện cung cấp công huân, Lâm Dịch ở phía sau dùng lực, chưa chắc không thể.

Chỉ không quen mà thôi.

Nàng đi tới hôm nay, dựa cả vào bán mạng chém giết.

Có thể thăng làm quân trưởng, là bởi vì đón ngọc tỷ truyền quốc từ Thượng Võ vị diện về - khiến cho hoàng triều rối loạn, xoa dịu áp lực của Đại Hạ - và mình vấn đỉnh Võ Tôn.

Nhưng lần thăng chức tiếp theo mơ mơ hồ hồ.

Bây giờ nàng rất bận rộn - mỗi ngày ngoại trừ công vụ ra là đọc truyện của Lâm Dịch và tu luyện. Sợ tu vi kéo chân sau, cuối cùng bị mượn cớ, không tốt với tất cả mọi người.

Trò chuyện vài câu, hai người cúp điện thoại.

Đường Tư cũng chạy về.

“Ngươi định làm gì Cửu Tinh tháp?” Đường Tư nhớ tới chuyện này.

Lúc này Cửu Tinh tháp còn mơ mơ màng màng, không biết Thất Trùng hương đã bị giải.

Lâm Dịch nghĩ tới Cửu Tinh tháp thì khó chịu, chủ yếu là ghét cảm giác bị bắt chẹt, nghiến răng nghiến lợi nói: “Đương nhiên là cho bọn hắn đan phương.”

“Cụ thể định làm gì?” Đường Tư dò hỏi.

Lâm Dịch đau đầu: “Lúc đầu ta định bỏ độc vào đan dược, xem có thể một mẻ hốt gọn bọn hắn không. Nhưng sợ nghịch lửa tự thiêu.”

Mình có thể làm ra đan dược giả, nhưng nếu Thượng Võ vị diện phát hiện vấn đề, nghĩ cách chế tạo đan dược rồi tuồn vào Lam tinh thì sao?

Thế thì toi.

Đường Tư cũng tán thành: “Phương pháp này không hợp lý, chúng ta không cần mạo hiểm như vậy.”

Lâm Dịch cũng nghĩ như thế: “Thế nên ta định cho đan phương giả, tốt nhất có thể tìm được tổ điểm của bọn hắn, đánh tan một nhóm.”

Đường Tư buồn rầu nói: “Ý nghĩ rất tốt, nhưng nếu dễ như thế thì chúng ta đã không đau đầu bấy lâu nay.”

Cửu Tinh tháp làm việc rất cẩn thận, cộng thêm có người đánh vào cao tầng của Đại Hạ. Trước khi có Đại Hạ Long Hồn, mỗi lần vây quét bọn hắn đều không thuận lợi.

Bây giờ tuy tốt hơn rất nhiều, nhưng mọi người không muốn nhổ một vài cái đinh, mà là triệt để diệt trừ bọn hắn.

Manh Tân mới đánh vào Cửu Tinh tháp, thu được không nhiều tin tức.

Lâm Dịch giao ra đan phương giả, Cửu Tinh tháp đương nhiên không thể biết, nhưng muốn nhân cơ hội này tìm được hang ổ của bọn hắn thì không dễ.

Lâm Dịch lấy ra điện thoại.

Lúc trước Cửu Tinh tháp gửi tin nhắn, để lại số điện thoại cho Lâm Dịch, cũng yêu cầu nhắn vào số này.

Lâm Dịch vội vàng soạn tin nhắn.

“Ta đồng ý giao đan phương cho các ngươi, nên làm gì.”

Không lâu sau, bên kia trả lời.

“Ngươi mang đan phương đến địa điểm chúng ta chỉ định.” Tin nhắn nói rõ vị trí rồi để lại số khác.

Lâm Dịch hiếu kỳ nói: “Có thể tra ra không?”

“Có thể tra ra nhưng chẳng có ý nghĩa gì.” Đường Tư lắc đầu.

Tổ chức như Cửu Tinh tháp, không dám nói thủ đoạn lợi hại đến đối kháng được quốc gia, nhưng bọn hắn có nhiều người, bắt được tiểu lâu la cũng vô dụng.

Lâm Dịch tiếp tục nhắn tin: “Ta đồng ý giao ra đan phương, không phải sợ các ngươi, chỉ cảm thấy nhân mạng trọng yếu hơn. Nhưng không đại biểu ta sẽ lấy thân mạo hiểm, tự mình mang đan phương đến.”

“Nếu ngươi không đến, vậy thì để bọn hắn chờ chết đi!” Cuối tin nhắn lại có số khác.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK