Mục lục
Ngã Mộng Lý Hữu Đại Lão
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâm Dịch lần đầu tiên biết chuyện này.

Năng lực nhập mộng của mình có thể ảnh hưởng chủ nhân mộng cảnh.

Ác mộng bị đánh bại, đã bị mình hấp thu, về sau chắc sẽ không xuất hiện!

Phải chăng đại biểu mình dùng phương pháp bạo lực, xử lý bóng ma tâm lý của Tống Bảo Nhi?

Chờ sau này mình có thể khống chế thủ đoạn nhập mộng, mở cửa hàng nện bóng ma tâm lý cho người ta, vừa kiếm tiền vừa tu luyện, chẳng phải đắc ý sao?

Chẳng qua đây chỉ là suy đoán, liệu Tống Bảo Nhi còn bóng ma tâm lý không, phải tiếp tục quan sát.

Tống Bảo Nhi quyết định tiến công lần nữa: "Ngươi có thể mơ thấy ta, cho nên ngươi thích ta."

Lâm Dịch vui vẻ cười nói: "Ngươi là em gái của ta, ta đương nhiên thích ngươi!"

A a a!

Tống Bảo Nhi suýt nữa sụp đổ.

Ta không muốn loại thích này.

Đường Tư và Thẩm Bối Bối nhìn nhau, cho dù không mở loa ngoài, nhưng gần như thế, hai người có thể nghe thấy Lâm Dịch và Tống Bảo Nhi đang nói gì.

Cứ thấy......

Thích của hai người này khác nhau.

"Ta muốn nghỉ ngơi!" Tống Bảo Nhi cũng biết, tiếp tục đề tài này cũng không có ý nghĩa, vội vàng chuyển chủ đề.

Lâm Dịch vui vẻ nói: "Bao giờ ngươi về ta dẫn đi chơi!"

"Ta không phải đứa bé." Tống Bảo Nhi lẩm bẩm một câu, tiếp theo cao giọng: "Nói rồi đấy, không dẫn ta đi là vương bát đản!"

"Được được được." Lâm Dịch liên tục đáp.

Đường Tư cười lên, cho dù Thẩm Bối Bối phiền muộn chuyện lúc trước, nghe thấy hai huynh muội nói chuyện cũng không nhịn được cười.

Lâm Dịch muốn ra ngoài thành, ba người cùng đi.

Lâm Dịch lái xe máy nạp đầy điện, thấy Thư Ký lái xe chở Đường Tư đi, cũng suy nghĩ nên làm giấy phép lái xe.

Đời trước hắn có bằng, nhưng đời này điều kiện có hạn, còn cho rằng 18 tuổi mới được thi. Nhưng thân phận võ giả và nhân viên Đến Ngay Đây, có thể lấy được sớm hai năm.

Có cái xe, đi về cũng thuận tiện hơn nhiều.

Xe máy điện tuy nhẹ nhàng, nhưng phải tính toán lộ trình, nếu không chỉ có thể đẩy về.

Đỗ xe ở cửa thành, Lâm Dịch mới đi ra.

Bách Võ thành nhiều núi.

Lâm Dịch chọn một vách núi.

Yêu thú phụ cận thực lực, cho dù gặp phải địch nhân cũng không bị vây công, thời điểm then chốt còn có thể bò lên núi.

Mở điện thoại, tín hiệu đã khôi phục.

Dụng cụ Cửu Tinh tháp dùng để phá sóng đã bị hủy.

Nghiên cứu giới thiệu nhiệm vụ.

Nhiệm vụ yêu cầu khá nhiều tài liệu, không cần nhận nhiệm vụ từ trước, chỉ cần mang đồ đến trả nhiệm vụ là được.

Bình thường là quân đội, Thành Vệ quân và học viện Bách Võ tuyên bố nhiệm vụ, thu thập tài liệu của một vài yêu thú đặc thù. Da xương dùng để luyện chế vũ khí hoặc là đồ phòng ngự, thịt dùng để cải thiện sinh hoạt.

Yêu thú ngoài thành không tụ tập ở một chỗ cố định, nếu chỉ nhận một nhiệm vụ rồi liều mạng tìm loại yêu thú đó, năng suất rất kém.

Không hạn định nhận nhiệm vụ, chỉ tính toán vật phẩm, chỉ cần ghi nhớ yêu thú mà nhiệm vụ yêu cầu, gặp phải con nào xử lý con đó là được.

Ưu điểm rất rõ ràng, nhưng cũng có khuyết điểm.

Đó chính là tích phân không cao lắm, còn đi đôi với phong hiểm cực lớn.

Yêu thú khác nhau có giá tiền khác nhau, tích phân thấp nhất chỉ có một điểm, cao nhất thì vô cùng.

Tích phân đổi ban thưởng, bây giờ Lâm Dịch không để ý lắm.

Cổ Lan thích đọc tiểu thuyết, Lâm Dịch dự định không ngừng viết sách đổi thưởng.

Coi như Cổ Lan đọc chán tiểu thuyết, thực lực của mình cũng nâng cao, có thể làm được chuyện nhiều hơn. Đến lúc đó cho nàng đọc manga, thực lực mạnh hơn, không chừng có thể xem phim,

Đến khi nàng xem chán cả phim, mình cũng dùng hết dự trữ, Lâm Dịch đoán chừng mình đã học đủ.

Lâm Dịch cũng không vội tìm yêu thú hoàn thành nhiệm vụ.

Mà bắt đầu nghiên cứu Ngự Khí thuật.

Tối hôm qua Đường Tư mang về đồ đằng, cho Lâm Dịch linh cảm rất lớn.

Đường Tư vẽ đồ đằng là chân khí ngoại phóng đơn thuần, khống chế chân khí hình thành đồ đằng.

Ngự Khí thuật có chín thủ thế, quy kết thành chín họa pháp giống như Vĩnh Tự Bát Pháp.

Lúc Bấm pháp quyết là dùng thủ thế thao túng chân khí vẽ đạo văn, quen tay hay việc. Bây giờ Lâm Dịch bấm pháp quyết thi triển súng Chân Khí, sợ rằng không cần đến một giây.

Nhưng đây là thủ đoạn đơn giản, pháp quyết chín thủ thế mà thôi.

Nhìn đồ đằng tối hôm qua sợ rằng cần mấy trăm thủ thế mới thành, rất khó sử dụng trong chiến đấu.

Chân khí ngoại phóng thì đến cảnh giới là làm được. Ngự Khí thuật có thể giảm rất nhiều phiền toái.

Nhưng nếu từ bỏ thủ thế, đơn thuần thao túng chân khí vẽ đạo văn?

Nghĩ liền làm, Lâm Dịch dùng Ngự Khí thuật thi triển súng Chân Khí, ghi nhớ chi tiết hoa văn trong hư không, sau đó suy nghĩ trong đầu.

Chân khí ngoại phóng, Lâm Dịch nhảy qua Ngự Khí thuật, trực tiếp thi triển súng Chân Khí.

Vẽ ra được, đáng tiếc không thể phóng ra súng Chân Khí.

Lâm Dịch nhíu mày nói: "Ngự Khí thuật bấm pháp quyết chắc là quá trình đơn giản hoá, khiến cho dễ học hơn. Cho nên Cổ Lan mới nói trẻ con ba tuổi cũng biết, mạch suy nghĩ của ta chắc là khả thi."

Lâm Dịch lại thi triển Ngự Khí thuật, không ngừng nghiên cứu thủ thế, sau đó trực tiếp chân khí ngoại phóng.

Nếu nghiên cứu thành công thủ đoạn này.

Lâm Dịch về sau không cần câu nệ bấm pháp quyết tiến công, phương thức này có nhanh hơn nữa cũng dễ bị nhìn ra. Mấu chốt là lúc bấm pháp quyết, dễ bị đối phương đọc hiểu ý nghĩ.

Trực tiếp chân khí ngoại phóng thì lợi hại hơn nhiều.

Quanh thân Lâm Dịch có thể phóng thích chân khí, có thể thi triển từ bất kỳ góc độ nào, có thể thay đổi góc độ công kích, thậm chí có thể giấu sau lưng để lúc sau công kích.

Liên tiếp thực nghiệm hơn trăm lần.

Nửa đường còn nghỉ ngơi khôi phục chân khí.

Thực nghiệm đến lần thứ 153, miễn cưỡng chân khí ngoại phóng ra súng Chân Khí. Uy lực tuy không sánh được dùng Ngự Khí thuật thi triển, nhưng đủ để chứng minh mạch suy nghĩ chính xác.

Dùng đạo văn thi triển công kích, có thể thúc giục thiên địa linh khí, uy lực có thể gia tăng gấp ba bốn lần.

Lâm Dịch vui mừng, vội vàng tiếp tục.

200 lần, Lâm Dịch đã có thể động tâm niệm phóng súng Chân Khí. Khi hắn muốn thí nghiệm pháo Chân Khí, mới ý thức được đại não u ám, thân thể cũng hơi mệt mỏi.

Lâm Dịch không dám chủ quan, vội vàng xếp bằng khôi phục chân khí.

Trong cơ thể tràn đầy chân khí nhưng cảm giác mê man vẫn không mất đi.

Lâm Dịch thậm chí còn cảm thấy như từng quen biết.

Hắn nhíu mày nói: "Sao giống khi ta hao hết lực lượng trong mộng cảnh, nói cách khác thủ đoạn ta truy cầu, tuy thuận tiện nhưng cần tiêu hao lực lượng tinh thần?"

Kỳ thực cũng không khó phỏng đoán.

Ngự Khí thuật tinh giản quá trình, không cần cân nhắc vẽ gì, chỉ cần bấm pháp quyết thúc giục thiên địa linh khí. Phương thức của Lâm Dịch thì cần suy nghĩ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK