Mục lục
Ngã Mộng Lý Hữu Đại Lão
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đạt được đáp án, Lâm Dịch rất vui vẻ, lại muốn hỏi.

Cổ Lan nhỏ giọng ho khan, dường như đang nói ngươi quên gì à.

Lâm Dịch hiểu ý, chỉnh lý ký ức thành sách, một bản Lương Sơn Bá - Chúc Anh Đài đã xuất hiện trong tay.

Vẫn là tứ đại tiểu thuyết tình yêu thời cổ, thứ khác tạm không lấy ra, mấu chốt là cổ đại sẽ phù hợp với bối cảnh thế giới của Cổ Lan.

Cổ Lan xem qua, khá là hài lòng, thu sách nói: “Còn gì muốn hỏi không?”

“Ta sắp Luyện Khí đỉnh phong, Trúc Cơ nên làm gì?” Lâm Dịch hỏi vội.

Hắn cũng được trời ưu ái, ba ngày đánh cá hai ngày phơi lưới, vậy mà tốc độ tu luyện vẫn tăng lên vù vù, cảnh giới nâng cao quá nhanh.

“Trúc Cơ a, hết thảy phân ba loại. Đơn giản nhất là Nhân Đạo Trúc Cơ, không cần chuẩn bị gì cả, thử xông quan là được. Loại thứ hai là Địa Đạo Trúc Cơ, cần rất nhiều thiên tài địa bảo và Trúc Cơ đan, tu sĩ bình thường đều là Địa Đạo Trúc Cơ. Loại thứ ba - Thiên Đạo Trúc Cơ thì vô cùng lắm, không khó cũng không dễ.” Cổ Lan thuận miệng giới thiệu Trúc Cơ.

Lâm Dịch thấy nên theo đuổi cái tốt nhất, lập tức hỏi: “Ta có thể Thiên Đạo Trúc Cơ sao?”

Cổ Lan lườm hắn: “Có thể cái gì, hậu nhân của Cổ gia ta, phàm là tu luyện Trúc Mộng kinh thì không ai không phải Thiên Đạo Trúc Cơ. Nếu ngươi không được, có tin ta tự tay thanh lý môn hộ không!”

Lâm Dịch trợn tròn mắt.

Quá...... Quá đáng a!

Đuổi hết thi trượt, chỉ để lại thi đỗ, sau đó có thể nói là 100% lên lớp sao?

“Nhưng ta mới tu luyện mấy ngày a.” Lâm Dịch vô tội nói.

Cổ Lan lập tức nhói lòng.

Tu luyện mấy ngày đã sắp Trúc Cơ, người Cổ gia ta...... Người Cổ gia ta cũng không bằng ngươi a!

Hỗn đản!

Nàng cố nén bất bình nói: “Với người khác thì Thiên Đạo Trúc Cơ rất khó, nhưng với ngươi thì không có gì, còn nhớ ta từng nói lợi ích của đồ đằng không?”

“Được thiên địa tán thành?” Lâm Dịch hiếu kỳ nói.

Cổ Lan gật đầu nói: “Thiên Đạo Trúc Cơ chỉ cần một sợi Thiên Đạo khí tức mà thôi, có Thiên Đạo khí tức thì có khả năng, không có Thiên Đạo khí tức thì chỉ có thể truy cầu Địa Đạo hoặc là Nhân Đạo Trúc Cơ.”

Lâm Dịch hưng phấn nói: “Sau khi sáng tạo pháp, lực lượng mà ta cảm nhận được chính là Thiên Đạo khí tức?”

Cổ Lan gật đầu nói: “Không sai, cho nên ngươi muốn Thiên Đạo Trúc Cơ, dễ hơn người bình thường. Nhưng chỉ là điều kiện cần, vẫn không thể chủ quan. Thực tế có không ít người thỏa mãn điều kiện, nhưng vẫn thất bại, cuối cùng đạo tiêu thân vẫn.”

Lâm Dịch không thể tưởng tượng nổi nhìn nàng: “Phong hiểm lớn như thế?”

Cổ Lan hừ lên: “Nếu ngươi muốn làm tu sĩ bình thường thì có thể lựa chọn Nhân Đạo Trúc Cơ không có phong hiểm.”

Lâm Dịch trầm mặc một lát, hỏi: “Chênh lệch lớn không?”

“Vấn đề hạn mức tối đa, Nhân Đạo Trúc Cơ cả đời vô vọng Nguyên Anh.” Cổ Lan nói thẳng.

Lâm Dịch suy nghĩ một lát: “Vậy ta chọn Thiên Đạo Trúc Cơ đi, cụ thể nên làm thế nào?”

“Mượn đồ đằng chi lực, lúc Trúc Cơ thì cộng hưởng với nó. Đồ đằng chi lực càng mạnh, khả năng Thiên Đạo Trúc Cơ càng lớn, nhưng phong hiểm không nhỏ. Ngươi nắm chắc thời cơ, chọn chỗ an toàn, trong quá trình không thể bị quấy rối.” Cổ Lan thuận miệng nói.

Thật ra nàng muốn bảo Lâm Dịch từ từ hãy Trúc Cơ, nhưng thấy đồ đằng nhà hắn lợi hại như thế, chắc có thể thành công.

Tuy nàng nói hung hiểm, nhưng thực tế, người có Thiên Đạo khí tức đều không phải kẻ bình thường, cơ hội Trúc Cơ thành công cực cao. Nhất là Lâm Dịch có quá nhiều điều kiện được trời ưu ái, cho nên nàng không lo lắng.

Lâm Dịch nghĩ kỹ, bây giờ mình mới Luyện Khí hậu kỳ, từ từ tính đi.

Sau đó hỏi thăm một vài nghi hoặc trong tu luyện.

Lát sau, Lâm Dịch lại hỏi về dược liệu.

Cổ Lan suy nghĩ một lát nói: “Dược liệu à, ngươi đợi đã!”

Nàng khẽ vươn tay, cánh tay xuyên qua hư không, xách ra một tiểu nha hoàn, là người truyền đan phương cho mình.

Sau khi vào, tiểu nha hoàn mơ mơ hồ hồ, hai mắt mờ mịt, hồi lâu sau mới hoàn hồn.

Cổ Lan phân phó: “Chỉnh lý dược liệu cảnh giới thấp thành sách.”

Tiểu nha hoàn không phải lần đầu đi vào, nhanh chóng thích ứng, vội vàng chỉnh lý ký ức thành sách, sau đó đưa cho Lâm Dịch.

Lâm Dịch cảm ơn, nhận sách ngồi xếp bằng.

Lật ra xem, trang đầu chính là dược liệu quen thuộc, từng dùng để luyện chế Đoán Thể đan. Lật tiếp, phát hiện rất nhiều dược liệu từng gặp. Có thể thấy, mấy loại đan dược trước đó đều dùng dược liệu cấp thấp nhất.

Nhìn tiếp, phát hiện Thanh Long thảo, đây là tài liệu luyện chế Phá Cảnh đan.

Lâm Dịch hỏi vội: “Phá Cảnh đan có thể dùng đến cảnh giới gì?”

“Có thể dùng để vào Kim Đan, nhưng Thiên Đạo Trúc Cơ thì không cần đan dược tương trợ.” Cổ Lan cầm tiểu thuyết ngồi xuống, tựa lưng vào Lâm Dịch, thuận miệng đáp.

Vừa nghe Thiên Đạo Trúc Cơ, tiểu nha đầu ao ước nhìn hắn.

Thiên Đạo Trúc Cơ à, nàng không dám hi vọng xa vời.

Có thể Thiên Đạo Trúc Cơ, ai mà không phải rồng phượng trong loài người. Chỉ điều kiện biến thái là Thiên Đạo khí tức đã khiến vô số người dừng bước. Người Thiên Đạo Trúc Cơ, Kim Đan đã ổn.

Trừ phi tự tìm đường chết, tổn thương căn cơ, nếu không chắc chắn thành Kim Đan.

Lâm Dịch thấy Thiên Đạo Trúc Cơ còn có lợi ích như vậy thì càng kiên định con đường này.

Vừa lật xem nội dung dược liệu, Lâm Dịch vừa nói: “Tu chân giới không có ngọc giản, đặt lên trán là lập tức học được tri thức sao?”

Cổ Lan thuận miệng nói: “Có a, nhưng đây là trong mộng, không thể sánh bằng ngoại giới. Tuy ta có thể sáng tạo ra, nhưng cần tác dụng lên thần hồn. Vả lại thần hồn của ngươi quá yếu, dùng một lần sẽ để lại tổn thương vĩnh cửu, thêm mấy lần sẽ hồn phi phách tán, còn muốn dùng không?”

“A!” Lâm Dịch vừa nghe, lập tức trợn tròn mắt, vội lắc đầu: “Vậy ta chăm chỉ đọc sách đi!”

Tiểu nha đầu nhìn hai người lưng tựa lưng, không nhịn được cười trộm.

Tiểu thư tuy thiện tâm, nhưng không mấy khi bình dị gần gũi như thế.

Như có phát giác, Cổ Lan lườm nàng, tiểu nha hoàn vội vàng ngồi xổm xuống, cầm mấy tảng đá ném chơi.

Lâm Dịch xem một lát, hiếu kỳ nói: “Trên đời có đan dược chữa khỏi mọi loại thương thế không?”

“Cửu Chuyển Kim Đan à, nghe nói có thể mọc thịt từ xương.” Cổ Lan nói: “Mấy ngàn năm trước có một viên, người của lục đại Thiên vực điên cuồng tranh cướp, chết mấy triệu người.”

Tu chân giới tàn khốc như thế sao?

Lâm Dịch thấy Cổ Lan khá bình thản, hiếu kỳ nói: “Loại chuyện này rất phổ biến?”

Cổ Lan gật đầu: “Kiểu thế, những năm gần đây còn tốt. Trước đây lục đại Thiên vực tranh đấu, tử thương rất nhiều. Bên ta coi như bình tĩnh, khi đó mẹ giết không ít đại nhân vật, diệt không ít thế lực, giết sợ bọn hắn. Cộng thêm trong nhà có lão tổ tông, cuộc sống tạm ổn.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK