Mục lục
Ngã Mộng Lý Hữu Đại Lão
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lâm Dịch vốn đã quên chuyện này, bởi vì không để trong lòng.

Thư Ký nói đi kiểm tra thuế, hắn cũng biết đại khái. Kiểu gì cũng tra ra một vài vấn đề, nhưng chuyện này do đối phương tự chuốc lấy.

Hôm nay chỉ định ăn một bữa cơm, không ngờ gặp chuyện bực mình.

Lại còn liên quan đến nhau.

Thật là oan gia ngõ hẹp a.

Ngô tổng trợn tròn mắt.

Đcmm!

Lúc đầu cho rằng ngươi chỉ cướp phòng bao, không ngờ ngươi còn cướp của người ta. Mà ngươi cướp thì cũng thôi đi, vì sao còn kéo ta vào.

Đời trước ta nợ ngươi sao?

Hắn vội vàng hô: “Cái gì, vương bát đản này còn dám cướp của đại gia, mẹ nó ta đánh chết ngươi!”

Đến bây giờ Hứa Bạch mới rõ ràng, đúng là đá vào tấm sắt.

Ngô tổng cũng có danh khí trong giới, thực lực đủ mạnh, còn biết rất nhiều ông lớn, quan hệ với quan phương cũng khá tốt. Vốn định thỉnh cầu đối phương chuẩn bị quan hệ, giải quyết vấn đề tra thuế, ai ngờ biến thành như vậy.

Nhưng nhìn thái độ của Ngô tổng thì biết thân phận của người này không bình thường!

Nghe nói mảnh đất kia của chủ nhỏ a!

Nói là nhặt tiện nghi của Đồng gia mà?

Gần đây hắn bị lạm phát, đại lí mở rộng quá nhanh, thiếu vốn nên mới có ý xấu với mảnh đất kia.

Bây giờ mới rõ ràng, phiền toái mà mình gặp phải đều do nam nhân trước mắt tạo thành.

Buồn cười là mình còn bảo hắn thức thời.

Ta có bệnh sao!

Ha ha!

Hứa Bạch ánh mắt đục ngầu cười vài tiếng.

Ngô tổng dùng sức đánh cho hắn bầm dập mặt mũi, hận không thể phát tiết tất cả oán hận lên vương bát đản này.

Thấy đối phương như vậy, Lâm Dịch không còn hứng thú tính sổ.

Đã nhận được báo ứng nên có.

Hắn chỉ lắc đầu rồi quay người rời đi, Alice vội vàng bước nhanh theo.

Lâm Dịch rời đi, nhưng chuyện còn lâu mới kết thúc.

Ánh mắt mà ông chủ khách sạn và Ngô tổng nhìn Hứa Bạch, như mãnh thú. Bởi vì gia hỏa trước mắt suýt nữa hố chết bọn hắn, sao có thể bỏ qua đối phương.

Cộng thêm tra thuế, nếu hắn không có vấn đề, sẽ không sốt ruột tìm người hỗ trợ như thế.

Hạ tràng của hắn còn thảm hại hơn nữa.

......

Ra khỏi khách sạn, Lâm Dịch áy náy nói: “Xin lỗi.”

“Không phải vừa xin lỗi sao, nói tiếp làm gì? Ta cũng rõ ràng không phải lỗi của ngươi, ai bảo những người này thấy mình cao cao tại thượng, người khác phải nâng bọn hắn.” Alice đã thấy nhiều, không hề ngạc nhiên.

Thực tế không ít người thích giả heo ăn thịt hổ, đồng thời đánh mặt không biết chán.

Nhưng làm thêm mấy lần thì thấy chỉ vậy mà thôi. Lúc đầu có lẽ thoải mái, sau đó thì không còn thú vị.

“Hỏng kế hoạch ăn cơm, nên làm gì bây giờ?” Alice sờ bụng, vì hung hăng làm thịt Lâm Dịch, nàng bỏ cả cơm trưa, lúc này bụng đang ục ục.

Đang giờ cơm, phần lớn khách sạn không còn phòng bao.

Lâm Dịch cũng không thể gọi điện nhờ Thư Ký sắp xếp.

Hắn suy nghĩ một lát, nảy một ý hay: “Có rồi, đi theo ta!”

Kéo Alice lên xe, sau đó lái tới một quán nướng.

“Ngươi định mời ta ăn cái này à!” Alice trợn tròn mắt.

Nàng ăn cơm với người, đối phương toàn đào rỗng tâm tư lựa chọn địa điểm cao cấp, cái gì cũng nhất lưu, sợ lãnh đạm mình.

Nhưng gia hỏa này có ý nghĩ khác, dẫn mình đi ăn ở cửa hàng nhỏ ven đường.

BBQ sao?

Alice liếm môi, nàng chưa từng ăn ở nơi thế này.

“Quán nhỏ nhưng khá ngon, nguyên liệu cũng tươi. Nhà ta rất thích chỗ này, ta chưa từng dẫn người khác đến, hơn nữa không ai ngờ ngươi sẽ ăn ở đây.” Lâm Dịch cười híp mắt.

Alice là người ngoại quốc.

Lúc mọi người liên tưởng đến nàng, phần lớn là trong khách sạn trang trí ưu nhã, bên cạnh có người phục vụ, từng món ăn tinh xảo bày lên theo thứ tự.

Ai ngờ đường đường đại minh tinh, lại ăn đồ nướng ở đây.

Lúc này là giờ cơm, người ăn BBQ thay cơm không nhiều, lát nữa sẽ đông hơn. Phía sau quán nướng có phòng lớn, đúng lúc không có ai cả.

Lâm Dịch chỉ chọn món Alice thích ăn, sau đó giao cho bà chủ, gọi thêm một suất bún thập cẩm cay và bia.

Người phục vụ của quán nướng đều cao tuổi, chưa từng thấy Alice.

Cùng lắm là phát hiện một tiểu cô nương tóc vàng, hình như là người ngoại quốc.

Đồ nướng nhanh chóng lên.

Lâm Dịch mở bia, rót đầy cho mình và Alice, sau đó ăn một xiên nướng. Alice học theo, nhấc xiên lên cắn một miếng, hai mắt sáng lên.

Đây là mùi vị mà nàng chưa từng ăn, theo đầu bếp của nàng, tuyệt đối là mùi không khỏe mạnh.

Nhưng ta là võ giả mà, cần gì phải sợ!

Với Alice thì mọi thứ đều mới lạ, vì quan tâm đến nàng, Lâm Dịch không cho cay, mùi vị chủ yếu là hành thì là.

Muốn ăn cay thì tự rải một ít ớt là được.

Bún thập cẩm cay chính tông, ăn khá lạ miệng, Alice cũng rất thích.

Lại uống thêm bia, quả là tuyệt phối.

Altria ở bên cạnh xem, nuốt nước bọt.

Alice ăn một ít thì phất tay, ra hiệu nàng mượn dùng thân thể của mình, như thế thì Altria cũng được nếm thức ăn.

Lâm Dịch hiếu kỳ nhìn.

Phát hiện hai người trao đổi vị trí, Altria chiếm cứ thân thể, hồn thể của Alice bay ra.

Khác với tướng ăn văn nhã của Alice, Altria ăn nhanh hơn. Nàng ăn một miếng lớn rồi uống ùng ục một ly bia, mới vừa lòng thỏa ý lau miệng, đổi lại với Alice.

Alice sờ bụng, thấy mình còn ăn được nên gọi thêm một chút.

Bữa này nàng vô cùng thỏa mãn.

Ba người ăn xong tính tiền, người vào quán nướng càng ngày càng nhiều, phần lớn là tiểu tình lữ hoặc thanh niên kết bè kết lũ tới.

Cơm nước xong xuôi, Lâm Dịch dẫn nàng ra bờ sông tản bộ, coi như tiêu cơm.

Ánh đèn bên bờ sông không sáng, người cũng không nhiều, Alice không cần lo lắng bại lộ thân phận.

Thỉnh thoảng Lâm Dịch phóng thích thần thức, thăm dò tình huống xung quanh, để tránh bị chụp lén, gây phiền toái cho nàng.

Mỗi khi Lâm Dịch phóng thần thức, Altria mơ hồ phát hiện.

Nàng hiếu kỳ nói: “Ta cảm thấy thỉnh thoảng ngươi lại phóng lực lượng tinh thần, có ý nghĩa đặc biệt không?”

“Ta thăm dò bốn phía, lo lắng bị chụp lén, phương tây có thủ đoạn tương tự không?” Lâm Dịch hơi hiếu kỳ.

Altria gật đầu nói: “Chúng ta có thể dùng ma pháp dò xét bốn phía, nhưng thủ đoạn này rất phiền toái, cũng cần nhiều lực lượng, không thể duy trì lâu.”

Nàng thấy Lâm Dịch không tốn sức mấy, làm rất nhẹ nhàng.

Alice hiếu kỳ nói: “Võ giả hình như không có thủ đoạn này, đây là năng lực cổ xưa và thần bí của Đại Hạ sao?”

Nàng rất tò mò với Lâm Dịch.

Bởi vì cho đến bây giờ, Altria chỉ phát hiện một mình nàng thức tỉnh huyết mạch thần linh, trở thành con của thần. Mà Lâm Dịch là con của thần phương đông, cho nên hai người mới có tiếng nói chung.

Cộng thêm Lâm Dịch khác với nam nhân mà nàng biết.

Ánh mắt rất thuần túy, không thèm thân thể của mình, hoặc là nịnh bợ mình, mà coi mình là bằng hữu.

Vừa vui vẻ vừa hơi khó chịu, tâm tình rất kỳ quái, nàng chưa từng trải qua cảm giác này.

Lâm Dịch gật đầu nói: “Giống như phương tây có thần linh, Đại Hạ cũng từng có Tiên nhân, na ná các ngươi.”

Điểm này rất dễ hiểu, theo Alice và Altria, Tiên nhân giống như thần linh.

Song phương giao lưu.

Lâm Dịch nhớ tới chuyện Cổ Lan từng nói, hỏi thăm Altria về ký ức của nàng.

Altria suy nghĩ một lát mới lên tiếng: “Ta sống lại vì một sứ mệnh, cần dẫn dắt con của thần đi đốt thánh hỏa, nghênh đón chúng thần trở về. Nhưng nghe phân tích của ngươi thì ta hơi hồ đồ.”

Lúc đầu nàng không chút hoài nghi sứ mệnh này.

Nhưng sau khi Lâm Dịch phân tích, phát hiện nàng không phải thần linh của Hy Lạp cổ, mà là thần linh trong thần thoại Celt. Rõ ràng là vua Arthur, vì sao phải đi Hy Lạp đốt thánh hỏa? Lại còn nghênh đón chúng thần trở về.

Lâm Dịch thấy không ổn, từ từ nói: “Chuyện này có vấn đề, ngươi biết vì sao Tiên nhân và thần linh rời khỏi Lam tinh không?”

“Tìm kiếm vũ trụ rộng lớn hơn?”

Lâm Dịch lắc đầu nói: “Võ giả có phá toái hư không, Tiên nhân có độ kiếp phi thăng, tìm kiếm vũ trụ của thần linh, sợ rằng cũng tương tự. Bọn hắn rời khỏi vì cùng một nguyên nhân.”

Alice hiếu kỳ nói: “Nguyên nhân gì?”

“Lời ta nói nghe như chuyện giật gân, nhưng các ngươi phải hiểu, ta coi các ngươi là bằng hữu nên mới nói cho. Bởi vì lực lượng của bọn hắn quá mạnh mẽ, cho nên phải rời khỏi, cùng lý lẽ...... Bọn hắn không thể trở về.” Lâm Dịch từ từ nói.

Altria nghi hoặc nói: “Vậy sao đốt thánh hỏa có thể nghênh đón chúng thần trở về?”

“Đây chính là vấn đề, ngươi biết vì sao phải là con của thần đốt thánh hỏa không?” Lâm Dịch hỏi.

“Bởi vì con của thần có huyết mạch của thần linh, mới đốt được thánh hỏa.”

Lâm Dịch lắc đầu nói: “Không phải, bởi vì con của thần có huyết mạch của thần linh, cũng có thể làm nhục thân của thần linh. Bọn hắn không thể trở về trong trạng thái toàn thịnh, nhưng có thể như ngươi, chiếm cứ nhục thân của con của thần.”

Nói như chuyện giật gân.

Nhưng Lâm Dịch rất tán thành thuyết pháp của Cổ Lan.

Nếu không thì không thể giải thích nguyên nhân Altria xuất hiện.

Thần hệ lẫn lộn, chắc bởi vì tín ngưỡng của người hiện đại có hạn, mà nhờ Altria nên vua Arthur nhận được không ít tín ngưỡng.

Alice và Altria kinh ngạc: “Sao...... Sao có thể!”

Thuyết pháp của Lâm Dịch xung kích sự thật mà các nàng tin chắc. Nếu vậy thì chuyện này chỉ là một âm mưu, Alice chỉ là vật hi sinh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK