Mục lục
Ngã Mộng Lý Hữu Đại Lão
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Buổi tối Đường Tư bò lên giường từ sớm.

Nghĩ đến phải rời khỏi một thời gian, nàng lưu luyến không thôi.

Lâm Dịch đã quen với cảm giác ngủ chung, nếu nàng rời đi, mình cũng thấy mất mát.

Đường Tư lật qua lật lại, không ngủ được.

Lâm Dịch nằm vận chuyển công pháp, không bao lâu sau đã tiến vào mộng cảnh.

Đường Tư vừa giận vừa buồn cười: “Ngủ như con heo!”

Lâm Dịch lần nữa nhập mộng, trông thấy thế giới trong mộng, cảm thấy sinh hoạt rất đơn điệu.

Đi đường bốn tiếng, niệm kinh văn cho tiểu nha đầu.

Sau đó nhân lúc tu luyện, không ngừng kiểm tra hình ảnh, tìm kiếm manh mối liên quan đến Cửu Tinh tháp.

Lúc Trúc Cơ sơ kỳ, Lâm Dịch không dám tùy tiện tiến vào mộng cảnh.

Chủ yếu là bị mộng cảnh của Thẩm Thiến hố một lần, không ngờ gặp phải đối thủ Võ Tôn sơ kỳ. Nếu không được Cổ Lan lôi ra ngoài, mình sớm đã lạnh xác.

Bây giờ, bởi vì thực tế chiến thắng Võ Tôn của Cửu Tinh tháp, biết đối phương là loại rất cường hãn trong Võ Tôn, đương nhiên yên tâm hơn nhiều.

Dựa theo cảnh giới hiện nay, mình không vào được mộng của Võ Tôn.

Chắc sẽ bị bắn ra.

Nếu chỉ có thể tiến vào mộng cảnh của Võ Sư, cho dù gặp phải nước bước Võ Tôn, đối thủ mà bọn hắn sinh ra cũng chỉ bằng Võ Tôn sơ kỳ, thực tế còn kém hơn, hoàn toàn có biện pháp đối phó.

Cho nên có thể lớn mật thử.

Phương hướng tìm kiếm của Lâm Dịch, chủ yếu là không gian dị thứ nguyên. Nếu có thể, cũng muốn xem chuyện tương quan với Võ Tôn kia.

“Nếu ta đoán sai không sai, chắc có thể nhìn thấy mộng cảnh của người tương quan, tiền đề là chịu tìm!”

Thế giới trong mộng này rất đặc biệt, Lâm Dịch cho rằng đây là một không gian tạo nên từ mộng cảnh của tất cả mọi người, cho nên mình mới ở trong một trạng thái đặc biệt.

Có thể quan sát mộng cảnh, tiến vào mộng cảnh, ảnh hưởng mộng cảnh, rời khỏi mộng cảnh.

Theo thực lực nâng cao, Lâm Dịch có thể nhìn thấy càng ngày càng nhiều mộng cảnh. Gần một tiếng đồng hồ, cuối cùng Lâm Dịch cũng phát hiện không gian dị thứ nguyên.

Tìm đúng cơ hội, xác định chỗ định đi vào không có ai, thử đâm vào!

Cảnh tượng trước mắt lập tức biến hóa, có núi có nước, là thế giới ngoài thành trong ấn tượng của Lâm Dịch.

“Thành công, liệu đây có phải thông đạo của Thượng Võ vị diện không.”

Lâm Dịch nấp trong rừng cây quan sát tình hình.

Hắn không biết thông đạo này mở ra bao lâu, ngoại vi có không ít người, dường như đang chờ đợi. Không bao lâu sau, có người từ trong thông đạo đi ra.

Tổng cộng có ba đứa bé, sau đó lối đi kia đóng lại.

Ba đứa bé đều là người bình thường.

Thông đạo cho người bình thường thông qua, về cơ bản là rất nhỏ rất yếu. Thông đạo mạnh mẽ thì cần cao thủ bảo vệ người bình thường tiến vào.

Ba đứa bé trông khoảng sáu tuổi, chắc là tự chủ đi qua.

“Đây chính là thông đạo của Thượng Võ vị diện, chỉ có ba đứa bé thông qua. Theo hiểu biết của ta, chắc là bản thân thông đạo không mạnh, không thể cho cao thủ qua.”

“Thủ đoạn của ta đúng là nghịch thiên, chờ ta học được như Cổ Lan, tùy tiện tóm người vào trong mộng, không chừng có thể chuyển nghề thám tử, dễ như trở bàn tay làm rõ ai là phạm nhân!”

Trong mộng có thể làm quá nhiều chuyện.

Bởi vì là tiềm thức, có ký ức nhưng lòng chống cự không mạnh, rất dễ tìm hiểu được chuyện muốn biết.

Cộng thêm ở trong mộng, cho dù dùng thủ đoạn quá khích thì mặt ngoài cũng không có dấu vết.

Mấu chốt là người bình thường không nhớ được chuyện trong mộng, đúng là thủ đoạn tốt nhất để làm xằng làm bậy.

Nhưng cũng vì thế, Lâm Dịch phải cân nhắc đến Cổ Lan, tuyệt đối không thể lạm dụng lực lượng này.

Ngộ nhỡ Cổ Lan tâm tình không tốt, diệt mình thì sao?

Đúng là lỗ lớn!

Nhưng bây giờ không phải làm xằng làm bậy, Lâm Dịch không lo lắng nhiều.

Hắn lập tức vọt tới.

Thực lực vượt chỉ tiêu của hắn chính là ác mộng với Võ Sư, xung quanh tuy có mười mấy người, nhưng liên hợp lại cũng không phải đối thủ của Lâm Dịch, bị đánh ngã dễ như trở bàn tay.

Lâm Dịch không dám hạ sát thủ, không làm rõ được ai là mộng cảnh chi chủ.

May mà thực lực bây giờ đủ mạnh, bởi vì tự chủ nhập mộng, có thể tự chủ thoát ly mộng cảnh, không băn khoăn lắm.

Áp chế ba thằng nhóc, Lâm Dịch hung ác nói: “Các ngươi là ai?”

“Ta...... Ta là người của hoàng triều, ngươi...... Ngươi là ai?”

Mấy đứa bé này chưa bắt đầu tập võ, lá gan đương nhiên rất nhỏ, chắc Thượng Võ vị diện chỉ cung cấp giáo dục về lòng trung thành và phương diện truyền thừa.

Bọn hắn sẽ trưởng thành dưới sự bảo hộ Cửu Tinh tháp, hoặc là gia nhập Cửu Tinh tháp, hoặc là tìm cơ hội lẫn vào Đại Hạ.

Lâm Dịch đột nhiên tỉnh ngộ.

Cửu Tinh tháp săn giết võ giả, sợ rằng có nguyên nhân. Ví dụ như cho những đứa bé này trà trộn vào bằng thân phận con riêng của đối phương.

Người thân đã chết, đương nhiên không ai có thể nghiệm chứng.

Cộng thêm có thế lực trong thành đánh yểm trợ, sáng tạo thân phận thích hợp.

Đương nhiên......

Đây chỉ là tầng thứ bình thường, như Tô Mạnh Học thì phải phức tạp hơn. Thân ở vị trí kia, Đại Hạ khẳng định đã điều tra. Nếu không thể tra ra vấn đề, cho thấy Cửu Tinh tháp thủ đoạn cao siêu, bố trí nghiêm cẩn. Cộng thêm thời gian mà nhóm người này xuất hiện là lúc Đại Hạ tương đối hỗn loạn, quản lý không hoàn thiện.

Lâm Dịch không quan tâm đến đối phương.

Hắn biết đám nhóc này vừa mới đến, hiểu biết không nhiều, chỉ chấp nhận một ít giáo dục cực đoan, tẩy não mà thôi.

Lâm Dịch chú ý đến mười mấy người này.

Một trận giày vò, xác định ai đang nằm mơ, lại ghi nhớ khuôn mặt của những người này.

Sau đó một bạt tai đập tới, hung ác nói: “Nói...... Các ngươi là ai?”

Người kia nhìn Lâm Dịch, nhếch miệng, khinh thường cười một tiếng.

Lâm Dịch lại cho một bạt tai, trầm giọng nói: “Ngươi không nói ta cũng biết, ngươi là người của Cửu Tinh tháp, thông đạo này kết nối Thượng Võ vị diện. Đám nhãi này là người Thượng Võ, tương lai bọn hắn không lẫn vào Đại Hạ thì trở thành lực lượng trung kiên của các ngươi đúng không?”

Người kia trợn mắt há mồm nhìn Lâm Dịch, hình như bị kinh ngạc.

Lâm Dịch hơi đau đầu, hắn không dám giết bừa, hỏi Cổ Lan cách thẩm vấn thì đã không thúc thủ vô sách như thế này.

“Ngươi là ai?” Người kia hỏi ngược lại.

“Ta là ông ngươi, nói...... Tổ điểm ngoài thành của các ngươi ở đâu!” Lâm Dịch không khách khí với hắn.

“Hừ!” Người kia hừ lạnh một tiếng, không muốn đáp lại.

Lâm Dịch đánh một trận, cố gắng giữ tính mệnh của đối phương để tránh phạm đại kỵ. Dù vậy, đánh đối phương gần chết, nhưng hắn vẫn không khai ra.

“Gặp quỷ, tiềm thức đã mạnh mẽ như thế, không hổ là các ngươi!” Lâm Dịch không có biện pháp, xem chừng không thể bắt đối phương khai ra.

Nghe nói đặc công được huấn luyện, cho dù dùng thuốc nói thật cũng rất khó hỏi ra.

Con người có ba cấp độ - ý thức chủ quan, tiềm thức, vô ý thức. Khi ý thức chủ quan bị kiềm chế, tiềm thức trở thành trung tâm chủ đạo phản ứng và hành vi.

Tình hình của Lâm Dịch chính là như thế.

Ý thức trong mộng tương tự tiềm thức, không phải ý thức chủ quan.

Cho nên Lâm Dịch gây sự trong mộng sẽ dễ hơn rất nhiều.

Nhưng loại người được huấn luyện này, ý thức rất kiên định, tiềm thức cũng không thể tuỳ tiện công phá, hơn nữa Lâm Dịch không dám giết đối phương.

Lâm Dịch không nhụt chí, hắn đã biết đủ nhiều.

Dứt khoát bay lên, quan sát toàn cảnh xung quanh, dự định rời khỏi mộng cảnh, sau này ra khỏi thành xem.

Không gian dị thứ nguyên rất quan trọng, tin tưởng Cửu Tinh tháp sẽ không mặc kệ, sẽ bố trí người thủ.

Lâm Dịch không ở lâu nữa, dứt khoát rời khỏi mộng cảnh.

Trở về thế giới trong mộng, Lâm Dịch vốc một nắm cát, sau đó cứu vớt 13 thiếu niên Nhật Bản.

Tìm đến mộng cảnh của Takahisa Itoru, dự định vào câu thông với hắn.

Takahisa Itoru thấy Lâm Dịch đột nhiên chạy tới, phiền muộn nói: “Sao ngươi xuất quỷ nhập thần thế, lúc ta muốn liên lạc ngươi thì tìm mãi cũng không thấy.”

“Ta nào có xuất quỷ nhập thần, ngươi quen với điện thoại và internet, lúc cần thì một tin nhắn đã có thể giải quyết vấn đề. Ta ra ngoài đánh ma thú, kiếm chút tiền ăn uống, không liên lạc được rất bình thường mà!” Lâm Dịch tùy tiện bịa lý do.

Takahisa Itoru thấy cũng đúng, tuy nơi này là thiên đường của xuyên việt giả, nhưng không có tiền thì nửa bước khó đi. Hắn cũng tích cực săn giết ma thú mỗi ngày, nhưng không tiết kiệm được gì.

Cơ bản đều dùng để câu thông với các tiểu tỷ tỷ, đến nay vẫn không định rời tân thủ thôn.

Mấy thiếu niên Nhật Bản mà hắn gặp, có người đã rời khỏi tân thủ thôn, đi thiên địa rộng lớn hơn. Một ít người đột nhiên mất tích, có lẽ là chết bên ngoài.

“Ngươi muốn rời khỏi nơi này à?” Takahisa Itoru hỏi, hắn không muốn Lâm Dịch đi quá sớm, tiểu tỷ tỷ còn chưa câu thông xong, hắn không nỡ a!

“Ta xem ngươi thôi, ngươi muốn ở lại thì ta ở lại, ta chỉ có thể dựa vào ngươi.” Lâm Dịch thâm tình nhìn Takahisa Itoru.

Xác thực......

Chí ít đến bây giờ Lâm Dịch chỉ quen Takahisa Itoru biết tiếng Trung.

Hắn cũng muốn xem có tiến triển gì không.

Takahisa Itoru nói: “Quá tốt rồi, ngươi đừng vội đi, chúng ta phải ổn thỏa phát triển, hèn mọn phát triển ở tân thủ thôn, có thực lực nhất định rồi đi.”

Lâm Dịch không nhịn được trợn trắng mắt.

Mẹ nó đây là hèn mọn phát triển?

Hèn mọn thì đúng là hèn mọn, phát triển thì không, ta chỉ thấy ngươi đang kính dâng.

“Ta phát hiện xung quanh có người Nhật Bản xuyên qua, ngươi tán gẫu với bọn hắn chưa, có thu hoạch gì không?” Lâm Dịch hỏi những chuyện này.

Takahisa Itoru cười hì hì nói: “Ta phát hiện bọn hắn đều tiếp xúc trang web kia rồi mới xuyên qua.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK