Lâm Dịch gượng cười hai tiếng, che giấu lúng túng, hỏi vội: "Tiểu Ngư đi ngoài thành làm gì?"
Uông Tiểu Ngư buồn rầu nói: "Bởi vì ta có rất nhiều bằng hữu, cho nên mấy ngày phải mang bọn hắn đi đánh yêu thú, tìm dược thảo, ông nói như thế sẽ có ích cho bọn nó trưởng thành."
Đúng là rất nhiều.
Lâm Dịch lặng lẽ gật đầu.
Yêu thú của ngươi hơi bị nhiều, nói không khách khí, nếu cùng xông lên thì ta cũng phải quỳ.
Có thực lực này, bảo sao có thể bảo hộ ta.
"Cho nên ngươi mới gia nhập Đến Ngay Đây, như vậy thuận tiện ra khỏi thành, chẳng qua ngươi quá nhỏ tuổi, còn cần người đi cùng đúng không?" Lâm Dịch hỏi.
Uông Tiểu Ngư gật đầu nói: "Đúng vậy, hơn nữa không phải ai cũng đi cùng được. Tư Tư tỷ không cho ta đi cùng Cơ Thiếu, nàng nói con gái như ta rất nguy hiểm trước mặt Cơ Thiếu, không tốt với cả hai."
Lâm Dịch ngẫm lại lịch sử chat của Cơ Thiếu.
Người này...... Hình như rất thích thông đồng con gái.
Mình vừa vào nhóm, hắn còn rất nhiệt tình, về sau biết mình là nam nhân, tiền bối liền biến chất.
Tuy Lâm Dịch không thấy Cơ Thiếu đánh thắng được đám yêu thú này, nhưng ngộ nhỡ hắn không khống chế được làm chuyện nguy hiểm, Đến Ngay Đây rất có thể tổn thất một nhân viên ưu tú.
"Dương ca có thể sao?" Lâm Dịch hiếu kỳ.
"Đúng thế, bọn hắn đều nói Dương ca rất an toàn, cô gái hắn thích ở rất xa xôi, hoàn toàn không có hứng thú với cô gái như ta." Tiểu Ngư rất ngây thơ nói ra chuyện rất đáng sợ.
Lâm Dịch lặng lẽ.
Lần trước đi cùng Công Cụ Dương, nghe hắn nhắc đến vợ ảo, khoảng cách của không gian hai chiều và ba chiều đúng là hơi xa, khó trách mọi người sẽ thấy hắn an toàn.
Nghĩ đến mình khiến Công Cụ Dương đang dưỡng thương.
Lâm Dịch thấy làm xong chuyện này thì nghe ngóng chỗ ở của hắn, tiện đường đến thăm.
Chẳng qua cẩn thận ngẫm nghĩ, Lâm Dịch lại khó chịu.
Chẳng lẽ...... Ta rất an toàn sao?
Lâm Dịch nghi hoặc nói: "Bọn hắn bảo ta cũng rất an toàn?"
Uông Tiểu Ngư gật đầu: "Đúng vậy, Tư Tư tỷ nói ngươi có tặc tâm không có tặc đảm, không dám làm gì con gái. Ngươi và tỷ tỷ muội muội ở chung cũng không xảy ra vấn đề gì, rất an toàn."
"Nói xấu, ta cũng vụng trộm......" Lâm Dịch còn chịu nổi sao, cái gì mà có tặc tâm không có tặc đảm, suýt nữa tự bạo một ít tai nạn xấu hổ trước đây.
"Vụng trộm cái gì?"
"Vụng trộm nghĩ vấn đề này, làm một chính nhân quân tử, ta đích thực rất an toàn." Lâm Dịch chững chạc đàng hoàng nói.
Uông Tiểu Ngư bĩu môi nói: "Ta không tin, vừa rồi ngươi còn nhìn chằm chằm ta."
Lâm Dịch hô oan uổng.
Vừa rồi ta nhìn chằm chằm ngươi vì vọng khí, xem thực lực của ngươi a!
Nhưng hắn cũng không giải thích được.
Uông Tiểu Ngư lời nói xoay chuyển: "Chẳng qua ta không ghét là được, ngươi vụng trộm nhìn ta, kỳ thực là thích ta, muốn làm bạn trai của ta."
Lâm Dịch trợn trắng mắt: "Nghĩ gì thế, pháp luật còn đó."
"Hừ, 12 tuổi đã không nhỏ. Nếu ngươi thấy ta còn nhỏ, chúng ta có thể chờ hai năm, đến lúc đó lại tìm hiểu." Uông Tiểu Ngư vội vàng nói.
Lâm Dịch khóc không ra nước mắt, trẻ con thời nay làm sao vậy.
Gặp mặt muốn tìm hiểu.
Ta dám sao?
Nếu người Uông gia biết chuyện này, còn không xé nát ta.
Hắn nói gấp: "Chuyện này về sau bàn lại, chúng ta ra ngoài thành đi, ngồi xe của ngươi?"
"Ừm, ta còn có bằng hữu đi cùng." Uông Tiểu Ngư gật đầu.
Hai người cùng nhau lên xe, Lâm Dịch thuận tiện treo xe máy điện của mình sau xe tải.
Lái xe là nam nhân hơn 30, trên người có sát khí. Lâm Dịch cảm thấy người này từng đi chiến trường, chắc phụ trách bảo hộ Uông Tiểu Ngư.
Vụng trộm dùng Vọng Khí thuật xem xét, Võ Sư hậu kỳ, thực lực khá mạnh mẽ.
Chẳng qua lúc người này nhìn mình, ánh mắt hơi đâm người.
Lâm Dịch không thấy mình là la lỵ khống nhé.
Xe tải lăn bánh, từ từ lái về phía cửa thành.
Nhân viên Đến Ngay Đây có đặc quyền, có thể nhẹ nhàng ra khỏi thành.
Xe tải lái ra ngoài thành thì ngừng lại, lái xe đi xuống mở cửa sau.
Dưới sự chỉ huy của Tiểu Ngư, yêu thú từ từ đi ra.
Hai con cho vàng thân cường thể mạnh, lớn hơn động vật bình thường một cỡ, còn có một con mèo vàng to nằm trên đầu, hai con thỏ cũng nhảy xuống, phía sau là một con cáo lửa, tiếp theo một con cú mèo bay ra.
Cuối cùng...... Một gia hỏa trắng đen xen kẽ cũng bò ra.
Lâm Dịch trợn mắt há mồm.
Gấu trúc!
Gia hỏa này còn có gấu trúc, đứng thẳng đến ngực Lâm Dịch, hơn nữa thứ này đã là yêu thú cấp ba, hạn mức tối đa cao như thế sao?
Không hổ là tọa kỵ của Xi Vưu đại lão sao?
Chiến lực xe này, nghĩ cũng thấy sợ.
Chẳng qua chiến lực của yêu thú giống võ giả, thực lực không thể vơ đũa cả nắm, yêu thú cấp hai không nhất định đánh bại được yêu thú cấp một, tối thiểu hai con thỏ kia chưa hẳn là đối thủ của yêu thú cấp một.
Chỉ là yêu thú cũng không nhất định dùng để chiến đấu, phương diện phụ trợ cũng có thể phát huy tác dụng lớn.
"Tiểu thư, ta chỉ đưa đến đây." Tài xế kia giọng nói trầm thấp, rất trung khí.
Uông Tiểu Ngư vui vẻ: "Cảm ơn Lưu thúc thúc, bên ngoài rất nguy hiểm, ngươi mau về đi! Lát nữa ta về."
"Được." Lưu thúc thúc gật đầu, thấy nàng bận bịu chỉ huy yêu thú xếp hàng, liền đi tới chỗ Lâm Dịch, nói khẽ: "Nếu ngươi dám ra tay với tiểu thư, Uông gia sẽ không bỏ qua ngươi!"
Lâm Dịch trợn trắng mắt: "Được, ta không phải la lỵ khống, ngươi không đi theo sao?"
"Đây là thí luyện của tiểu thư."
Lâm Dịch hừ: "Hiểu, ta chỉ là ngụy trang ngoài sáng, các ngươi sẽ bảo hộ trong bóng tối đúng không."
Lưu thúc thúc kinh ngạc trong nháy mắt, không nhịn được gật đầu.
Lâm Dịch biết ngay là thế.
Ai có thể yên tâm để Uông Tiểu Ngư một mình trong hoàn cảnh này, tuy thế lực yêu thú bên ngoài đã định, gần như không có thay đổi, nhưng chung quy có ngoại lệ.
Chẳng qua để Tiểu Ngư tập được tính cách độc lập, bọn hắn cũng hao tổn tâm huyết.
Nhìn Tiểu Ngư, hình như còn không biết Lưu thúc thúc phổ thông là cao thủ Võ Sư hậu kỳ.
Lâm Dịch đi về phía Tiểu Ngư.
Hắn không dám tiếp xúc những yêu thú này, thời đại này giữa yêu thú và người không có khế ước, dựa cả vào bồi dưỡng tình cảm, cho nên có tính nguy hiểm nhất định.
Chính vì như thế, bọn hắn mới không thể tùy ý hành tẩu trong thành, mà cần xe tải vận chuyển.
Tiểu Ngư đã cưỡi lên chó vàng.
Hình như nàng gọi con này là Đại Mao, tuổi tác lớn nhất, thực lực cũng mạnh nhất trong hai con Cẩu yêu, đã là yêu thú cấp ba.
Lâm Dịch lấy xe điện của mình xuống.
Tuy với thực lực của hắn, tốc độ chưa hẳn kém hơn Cẩu yêu nhưng như thế quá hãm, cho nên lái xe tốt hơn.
Lâm Dịch thậm chí nghĩ, mình có nên đổi xe máy không.
Cảm giác xe máy điện dần dần không theo kịp bước chân của mình.
"Dịch ca ca, ngươi cũng thích đồ cổ sao?" Tiểu Ngư cưỡi Đại Mao hiếu kỳ hỏi.
"Ta muốn tìm ít đồ, chẳng qua không tìm được." Lâm Dịch lắc đầu.
"Ngươi muốn cái gì, trong phòng ông ta có rất nhiều, hay là ta vụng trộm lấy ra cho." Tiểu Ngư vui vẻ nói.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK